Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 255: Trừ - Hàn nhị lão




Còn có, các tông môn quy thuộc vào Huyết Sát Các vẫn có thể hoạt động ở chỗ cũ, hơn nữa phải quản lý khu vực xung quanh tông môn của mình cho tốt.

Trong đó đương nhiên cũng bao gồm một số quận thành.

Mà các tông môn quản lý tốt nhất, cách mỗi một tháng sẽ thu được phần thưởng nhất định của Huyết Sát Các. Có người nói kiểu gì cũng sẽ là một gốc bảo dược ít nhất là Địa giai.

Đây chính là Địa giai đó! Ở địa phương nhỏ như Phúc Vân Châu này, bảo dược Địa giai đã có thể tính là kỳ trân dị bảo trăm năm khó gặp một lần. Đây cũng là nguyên nhân vì sao xuất hiện những cảnh tượng như vậy.

Theo suy nghĩ của Dạ Mệnh, tuy Huyết Sát Các là tổ chức sát thủ, nhưng bây giờ hệ thống đã dừng lại, đã rất lâu rồi không tuyên bố nhiệm vụ chi nhánh tương tự như giao dịch số lẻ đạt được bao nhiêu với hắn.

Nếu hệ thống không cưỡng chế hắn làm, vì sao Huyết Sát Các không thể mở ra một con đường mới? Mỗi tháng nhận bổng lộc hậu hĩnh đến từ các đại tông môn, vương triều, quận thành cống hiến lên. Còn không cần động đến bất kỳ ai, phương pháp làm cá mặn này hắn vẫn rất ưa thích.

“Các ngươi là ai, không biết nơi đây là khu vực cấm bay sao?”

Tu sĩ Dưỡng Thần Cảnh đứng ở trên tháp quan sát cao ngất, đột nhiên nhìn thấy bốn người Hàn Ngụy thì nhịn không được mà quát khẽ.

“Khu vực cấm bay?” Trừ Phượng Niên nghe được câu này thì có hơi sửng sốt.

“Không sai. Huyết Sát Các quy định phạm vi trăm dặm quanh Thiên Nhai sơn mạch này là khu vực cấm bay. Bất kỳ tu sĩ nào, bao gồm cả tu sĩ châu khác cũng không thể phi hành ở chỗ này, còn không mau mau xuống đi.” Tên tu sĩ kia cau mày giải thích.

“Tu sĩ châu khác? Huyết Sát Các trong miệng ngươi đúng là có khẩu khí lớn thật đấy.” Nghe vậy, Hàn Ngụy tức quá hóa cười.

Lão nhìn tên tu sĩ kia, trong ánh mắt lộ ra vẻ sắc lạnh.

Lúc Hàn Nguy đưa tay lên, định dạy con kiến hôi không biết trời cao đất rộng này một trận, thì có một vệt kiếm khí vượt qua mấy ngàn dặm, bất ngờ bổ thẳng tới phía bên này.

“Kiếm khí thật là mạnh!” trong nháy mắt Hàn Ngụy đã rụt tay về, thần sắc căng chặt.

Lão hoàn toàn có thể khẳng định, người xuất ra được vệt kiếm khí này tuyệt đối là một Thánh Cảnh hàng thật giá thật!

“Thái Võ Tinh Thần Quyết.”

Trừ Phượng Niên đứng ra, hai tay vẽ tư thế Thái Cực. Linh khí phiêu dật.

Tấm Thái Cực đồ mờ ảo hiện lên trên hai tay Trừ Phượng Niên.

Tấm Thái Cực đồ này cực kỳ lớn, giống như một ngọn núi nguy nga.

Kiếm khí đánh vào Thái Cực đồ, trong nháy mắt đã dẫn tới tiếng ầm ầm thật lớn.

Trừ Phượng Niên nhìn hai tay bị chấn đến tê dại, ánh mắt lộ ra vẻ nghiêm trọng trước nay chưa từng có.

“Cẩn thận, người ra tay rất có thể là một tu sĩ Thánh Cảnh ngũ trọng thiên trở lên!”

Tên tu sĩ Dưỡng Thần Cảnh trên tháp quan sát lúc nãy cũng bị cảnh tượng bất thình lình dọa sợ, bèn vội vàng xoay người chạy trốn.

Mẹ nó! Đạo công kích vừa nãy kia, còn có công pháp phòng ngự lão giả kia thi triển ra, nhìn thế nào cũng là cường giả là Động Phủ thậm chí trên Đan Hồn Cảnh, Dưỡng Thần Cảnh nho nhỏ như hắn ta nếu bây giờ không chạy, chờ chút có thể sẽ bị dư âm giết chết.

“Hai người các ngươi lùi ra sau một chút.” Hàn Ngụy nói với hai người phía sau.

“Vâng.”

Nhậm Quán Phi chưa tỉnh hồn gật đầu, cùng với Thư Bích Nhu đang ở bên cạnh, hai người đều lùi về phía sau.

Vệt kiếm khí bất ngờ vừa rồi, hắn ta cũng chỉ nhìn một cái đã cảm thấy toàn thân như là bị đóng đinh lại, không thể động đậy được chứ đừng nói đến chuyện vận chuyển linh khí tiến hành phòng ngự. Đây chính là Thánh Cảnh ư?

Chỉ là một công kích đã khiến người ta khó có thể nhấc lên một chút tinh thần phản kháng nào.

Thảo nào luôn có người nói, đường ranh giới giữa Thánh Cảnh và Bán Thánh là lớn nhất trong các cảnh giới, đương nhiên là ngoại trừ Đại Đế.

“Xin hỏi các hạ là...” Hai hàng lông mày Hàn Ngụy cau chặt, đưa mắt nhìn bóng dáng áo trắng phía trước.

“Sát thủ nhất đẳng hàng chữ Địa của Huyết Sát Các, Vạn Thánh. Phụng mệnh đến đây đánh chết các ngươi!”

Hai mắt Vạn Thánh như một khối băng sơn nghìn năm, không hề có một chút dao động nào.

Dứt lời, toàn thân người áo trắng nhẹ nhàng chấn động.

Trong nháy mắt, toàn bộ khí tức đều được triển lộ! Thánh Cảnh lục trọng thiên!

Hàn Ngụy và đám người Trừ Phượng Niên không có ai ngoại lệ, đều trợn to hai mắt.

Ngay cả một vài phân thân của các đại năng Thánh Cảnh đang âm thầm muốn tới xem thử hai người Hàn Ngụy tại sao lại gióng trống khua chiêng tới đây cũng đều như vậy.

Thật sự không ngờ ở tại Phúc Vân Châu nho nhỏ, mảnh đất nghèo nàn luôn bị mọi người coi thường, không để vào mắt, lại có một cường giả Thánh Cảnh tồn tại, hơn nữa còn là Thánh Cảnh lục trọng thiên!!

Nhưng không ít người vẫn chú ý tới ba từ Huyết Sát Các trong miệng Vạn Thánh!

Một đại năng Thánh Cảnh như vậy, mà lại đến từ một thế lực gọi là Huyết Sát Các.