Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 254: Lai giả bất thiện (2)




“Ngày hôm qua, dưới sự trợ giúp của bảo dược Triệu Linh Hoàng đã thành công tấn thăng lên Bán Thánh nhất trọng thiên. Kinh nghiệm cùng thủ đoạn của Thánh Cảnh, tu vi tuy chỉ có nhất trọng thiên, nhưng đối phó với một người trong hai Bán Thánh Cảnh của đối phương, cũng không thành vấn đề.” Dạ Mệnh vô cùng tự tin nói.

Khoảng gần một khắc đồng hồ sau.

“Đạo trích phương nào dám giết người Chân Nguyên Tông, Hàn Ngụy ta cho các ngươi cơ hội, có mấy giây để đứng ra, bằng không tự gánh lấy hậu quả.”

Giọng nói đinh tai nhức óc, gần như trong chớp mắt đã bao phủ toàn bộ Phúc Vân Châu. Hơn nữa, âm thanh khổng lồ này còn không ngừng khuếch tán ra bên ngoài.

“Rốt cuộc cũng tới.” Khóe miệng Dạ Mệnh không nhịn được mà khẽ nhếch lên.

Gần sát biên giới Phúc Vân Châu.

Hàn Ngụy cùng Trừ Phượng Niên, còn có hai Bán Thánh Cảnh đều lẳng lặng đứng trên hư không.

“Thế nào? Có cảm giác được có chỗ nào không đúng không?” Hàn Ngụy nhìn về phía Trừ Phượng Niên.

Trừ Phượng Niên lại lắc đầu: “Không có. Không có phát hiện dị thường gì. Trừ việc này ra, ta phát hiện đại bộ phận tu sĩ Châu tu vi bình thường cũng chỉ là Uẩn Linh thậm chí Động Linh Cảnh, so với bên chúng ta, thật sự là kém rất nhiều.”

“Không hổ được xưng là một trong hai châu yếu nhất Đông Lâm Đạo Châu chúng ta, hoàn toàn không giống như nơi sẽ có Thánh Cảnh hay Bán Thánh Cảnh.”

Hàn Ngụy bỗng nhiên nghĩ đến một vấn đề:

“Có khi nào đối phương ở trong Động Thiên được giấu kín hay không?”

“Cũng có thể là như vậy, nhưng cho dù là Động Thiên, bình thường cũng không thể trốn khỏi cảm giác của chúng ta mới đúng chứ.”

Trừ Phượng Niên đột nhiên đề nghị: “Hay là chúng ta đi tìm con hồ yêu kia trước, nếu không lỡ đâu nghiệt súc thành công trở về Yêu tộc, lúc đó mọi chuyện có khi sẽ khó giải quyết hơn đấy.”

Hàn Ngụy gật đầu thật mạnh.

Địa vị của tộc Thanh Khâu sau lưng Thanh Khâu Trường Vũ, ở trong Yêu tộc chỉ cao chứ không hề thấp. Nếu như thật sự để nàng trở về Yêu tộc, Chân Nguyên Tông bọn họ sẽ gặp chút phiền phức.

“Tầm Yêu Kính.”

Trong tay Hàn Ngụy xuất hiện một mặt gương màu bạc.

Đây rõ ràng là một món pháp bảo phẩm cấp không thấp.

“Thiên La vạn võng, Sâm La vạn giới, tìm!” Hàn Ngụy đột nhiên lấy ra một ít lông cáo.

Sau khi bị ánh huỳnh quang Tầm Yêu Kính tản ra chiếu xạ, đám lông cáo kia hóa thành từng đốm sáng, tiến vào trong Tầm Yêu Kính.

Trên mặt Tầm Yêu Kính tỏa ra ánh sáng lung linh.

Ngay sau đó chùm sáng bắn thẳng ra từ trong mặt gương.

Sau đó bắn về phía một hướng.

“Quả nhiên, nghiệt súc kia trốn ở chỗ này!” Hàn Ngụy cười lạnh một tiếng.

“Khởi bẩm Thái thượng trưởng lão, không biết lát nữa có thể giao con kia hồ yêu cho hai người bọn ta giải quyết hay không?”

Lúc này, một tên Bán Thánh Cảnh phía sau hai vị Thái thượng trưởng lão mở miệng.

Nghe xong, Trừ Phượng Niên có hơi do dự: “Được thì được, nhưng nghiệt súc này dù sao đã từng là yêu nghiệt của Yêu tộc, lát nữa hai người các ngươi cũng không thể vì đối phương là Bán Thánh Cảnh nhất trọng thiên thì khinh thường đâu đấy.”

“Không sai. Yêu pháp của nghiệt súc kia vừa cổ quái vừa tà dị, nếu không thì sẽ không thể tránh thoát cấm chế của Thiên Trọng đại lao, cuối cùng gây ra hậu quả nghiêm trọng như vậy.”

“Hai người các ngươi chính là hi vọng tương lai của Chân Nguyên Tông ta, không thể xảy ra chuyện tổn hại đến căn cơ ở đây được.” Hàn Ngụy nói lời thấm thía.

“Đệ tử đã hiểu.” Hai người gật đầu chắp tay nói.

“Vậy đi thôi, trước tiên cứ tìm được con kia súc sinh ra rồi nói.” Trừ Phượng Niên nhìn về phía Hàn Ngụy.

“Đi.”

Khoảng chừng nửa khắc đồng hồ sau.

“Hàn huynh, không biết ngươi có phát hiện một chuyện rất cổ quái hay không.” Trừ Phượng Niên đột nhiên nhìn về phía Hàn Ngụy.

Hàn Ngụy gật đầu: “Dọc theo con đường này, thật sự là quá mức ‘an bình’.”

Ý của ‘an bình’ có nghĩa là Phúc Vân Châu này thật sự là yên tĩnh quá mức, cứ như một miệng giếng cổ, không một gợn sóng.

Dọc theo đường đi, bọn họ nhìn thấy rất nhiều cảnh không thể thấy được ở các đại châu khác. Tu sĩ lại đi trợ giúp người phàm?!

Hơn nữa, cảnh này không chỉ xuất hiện ở một địa phương nào đó, hầu như hơn nửa Phúc Vân Châu đều thường xuyên xuất hiện cảnh như vậy.

Điều kỳ quái nhất chính là, bọn họ còn thấy một tông chủ Động Phủ Cảnh, thế mà lại đang tiến hành cứu tế bình dân bách tính phải chịu hồng tai nơi xa.

Chuyện như vậy ở các khác, không phải, không chỉ Đông Lâm Đạo Châu mà gần như toàn bộ Tiên Huyền đại lục đều cực kỳ hiếm gặp.

Đương nhiên, mấy người Hàn Ngụy không biết. Sau khi Huyết Sát Các tiếp quản hai Châu Phúc Vân và Thiên Nguyên thì đều thực hiện một quy tắc, chế độ nhất định.

Không một kẻ nào được phép ra tay trong khu vực của Huyết Sát Các.

Một khi có người động thủ giết người hoặc là ác ý đả thương người, đều có thể báo cáo cho phân các của Huyết Sát Các.

Huyết Sát Các sẽ phát lệnh bài Huyết Sát với người ra tay, đồng thời ám sát kẻ đó.