Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 251: Nhiệm vụ chi nhánh khẩn cấp (2)




Thiên Nhai Phái mà Toán Loạn Thiên nói đến, chính là một thế lực Tứ Phẩm khác trong Thục giới.

Thực lực tổng hợp mặc dù không đủ để so sánh với Thông Thiên Thánh Môn, nhưng cũng không tính là kém quá nhiều. Hiện tại, hai thế lực Tứ Phẩm thành danh đã lâu ở Thục giới này bắt đầu sinh xung đột.

Những người ngứa mắt Thông Thiên Thánh Môn hoặc là Thiên Nhai Phái nói không chừng cũng sẽ vì khuấy động tình huống lúc này mà ném thêm cho mấy hòn đá, thuận tiện đốt thêm mấy mồi lửa.

Dù sao cũng là tọa sơn quan hổ đấu nha, ai mà không thích chứ?

Nói không chừng còn có cơ hội cắn một một khối thịt nhỏ trên người hai thế lực này, cũng là chuyện có thể lắm.

“Được rồi, hẳn là ngươi còn rất nhiều chuyện chưa làm xong, đi xuống trước đi.”

“Vâng, thuộc hạ xin cáo lui.”

Toán Loạn Thiên chắp tay, cúi người xin cáo lui.

Dạ Mệnh tự lẩm bẩm: “Chờ giải quyết chuyện bên Thục giới ở Vật Hành Châu xong thì có thể bắt đầu tiến quân về những châu khác rồi…”

Dạ Mệnh vốn cho rằng mình đã chuẩn bị đủ đầy đủ. Nhưng nhìn từ hình huống hiện tại, số lượng sát thủ trung tầng còn thiếu rất nhiều.

Muốn cùng lúc thành lập phân các trên các đại châu, còn cần rất nhiều tài nguyên, nhân lực, vật lực.

Cho nên dẫn đến điểm uy vọng của hắn rất khó tích góp từng tí một.

Xem ra còn cần hoàn thành thêm nhiều nhiệm vụ của hệ thống mới được. Dạ Mệnh than nhẹ một tiếng.

Đột nhiên.

Âm thanh của hệ thống vang lên.

[Kí chủ, nhiệm vụ chi nhánh có thời hạn mới đã tuyên bố. Mời tiến hành kiểm tra trong bảng hệ thống.]

Dạ Mệnh nghe vậy, nói thầm một tiếng.

Bảng hệ thống dâng lên.

[Chi nhánh khẩn cấp có thời hạn: Bởi vì ký chủ, sau khi suy nghĩ thật lâu, Chân Nguyên Tông quyết định phái ra hai cường giả Thánh Cảnh cùng với hai Bán Thánh Cảnh tới Phúc Vân Châu cùng Thiên Nguyên Châu. Mời ký chủ vì bảo vệ tôn nghiêm của Huyết Sát Các, đánh chết bốn kẻ địch mới tới.]

[Thời hạn: Trong vòng ba ngày]

[Phần thưởng: Vạn Tượng Đường Mị Đại Trận (Tiên giai cực phẩm).]

Nhìn nhiệm vụ chi nhánh có thời hạn làm người ta phải giật mình này, Dạ Mệnh chợt vực dậy hoàn bộ tinh thần.

“Nếu như không đoán sai, nhất định là trên người Thanh Khâu Trường Vũ có bí mật gì đó vô cùng quan trọng. Nếu không, chắc chắn Chân Nguyên Tông chắc sẽ không mạo muội làm ra động tác phô trương quá mức thế này.”

Dạ Mệnh suy đoán nói.

Nếu không sao có thể sẽ trực tiếp phái ra hai vị Thánh Cảnh chứ?

Phải biết rằng, một thế lực Nhị Phẩm cùng lúc sở hữu ba vị Thánh Cảnh trấn thủ, thì đã có thể xem là trạng thái đỉnh phong. Hiện tại chỉ chớp mắt, Chân Nguyên Tông đã trực tiếp phái ra hai Thánh Cảnh, cùng với hai tên Bán Thánh.

Có thể thấy được trên người Thanh Khâu Trường Vũ thật sự có bí mật lớn nào đo.

Chẳng qua chuyện này cũng không liên quan gì tới hắn.

Dù sao bây giờ Thanh Khâu Trường Vũ đã là người của Huyết Sát Các rồi.

Chuyện Thanh Khâu Trường Vũ làm sẽ chỉ làm chuyện có lợi với Huyết Sát Các, nếu bất lợi, sức mạnh của giấy giao dịch sinh tử cũng không phải là giả.

“Hai vị Thánh Cảnh sao, ở Huyết Sát Các chỉ có một mình Vạn Thánh là Thánh Cảnh lục trọng thiên.”

“Nếu Thánh Cảnh đối phương phái tới vượt ra khỏi lục trọng thiên, đúng là khó giải quyết.”

“Bây giờ Triệu Linh Hoàng cũng mới chỉ là Thông Thiên Cảnh, căn bản không thể lên được.”

Dạ Mệnh suy nghĩ một lát.

Sau đó đột nhiên dừng lại, nói: “Đúng rồi. Mình nhớ lúc trước hệ thống còn thưởng cho một thứ gọi là ảo ảnh Sát Thần, sử dụng thế nào nhỉ.”

Dạ Mệnh còn nhớ mang máng hình như là có thể lâm thời triệu hồi ra một vị đại năng Thánh Cảnh cửu trọng thiên. Thời gian kéo dài hình như chỉ có năm phút đồng hồ.

“Nhưng mà vậy cũng đủ rồi, hai vị Thánh Cảnh, về phần hai Bán Thánh Cảnh còn lại thì giao cho Nguyệt Yến cùng với Triệu Linh Hoàng hoặc là Thanh Khâu Trường Vũ xử lý đi.”

Dưới sự phụ trợ của rất nhiều bảo dược Thiên giai thậm chí Thánh giai của mình, không lâu trước Triệu Linh Hoàng mới vừa bước vào Thông Thiên bát trọng thiên.

Hiện tại, bảo dược Thiên giai tồn kho trên người mình cũng không thiếu, bảo dược Thánh giai còn dư lại một cây. Trong ba ngày này, trợ giúp Triệu Linh Hoàng khôi phục nhanh chóng đến Bán Thánh Cảnh cũng không thành vấn đề.

“Thật đúng là mình muốn cái gì thì cho mình cái đó, tông môn đại thiện thế này, về sau nếu có cơ hội, mình nhất định sẽ tự mình tới cửa ‘bái phỏng’ một phen.”

Dạ Mệnh cười nói.

Hắt xì!

Trong một động tiên.

Khương Quảng Phách không nhịn được hắt hơi một cái. Ông ta nhíu mày.

Bây giờ ông ta đã là Thánh Cảnh, theo lý mà nói thì động tác hắt hơi chỉ xuất hiện trên người phàm, bình thường không có thể phát sinh trên người ông ta mới đúng.

Khương Quảng Phách chợt lắc đầu. Mấy chuyện như vậy lát nữa rồi nghĩ sau.

Sắp sửa đến giờ hội nghị rồi, ông ta không được phép lãng phí thời gian ở chỗ này. Khương Quảng Phách đứng dậy, bước vào trong hư không biến mất.