Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 248: Bằng lòng




Ngay sau đó, ‘phụt’ một tiếng, âm thanh da thịt bị xuyên thấu vang lên. Khóe miệng Lôi Phù Chấn chảy đầy máu tươi.

Cả người hắn ta đột nhiên bị rất nhiều phi kiếm không biết từ đâu xuất hiện đâm thủng.

“Ngươi, ngươi sẽ vì việc… mình làm mà hối hận.”

Thời khắc thoi thóp, Lôi Phù Chấn nói ra mấy câu. Sau đó thân thể rơi xuống phía dưới, chìm vào đáy biển.

Giải quyết xong con ruồi này, Dạ Mệnh đưa mắt nhìn sang Thanh Khâu Trường Vũ.

Thanh Khâu Trường Vũ thấy tầm mắt của Dạ Mệnh hướng về phía mình thì thần sắc trở nên khẩn trương và cảnh giác.

Về phần chạy trốn, nàng vốn không nghĩ tới. Một Bán Thánh Cảnh ngũ trọng thiên còn chết như vậy thì Bán Thánh nhất trọng thiên nhỏ bé như nàng có thể trốn đi đâu? Hai người giằng co khoảng mười giây, Dạ Mệnh bỗng nhiên ném ra một cuộn giấy màu vàng nhạt cho nàng.

Thanh Khâu Trường Vũ nhận lấy cuộn giấy, chậm rãi mở nó ra.

“Đây là…”

“Nhỏ máu của ngươi lên đó.” Dạ Mệnh mở miệng nói.

Thanh Khâu Trường Vũ mím môi, cuối cùng làm theo. Khi một giọt máu của nàng rơi lên trên cuộn giấy.

Rõ ràng Thanh Khâu Trường Vũ cảm nhận được từ nơi sâu xa, dường như bản thân đã liên kết với một thứ gì đó rất đặc biệt.

Cùng lúc đó, trong đầu Dạ Mệnh cũng xuất hiện âm thanh vang dội của hệ thống.

[Chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ chi nhánh, phần thưởng đã đưa vào trong kho hợp hệ thống.]

“Xong xuôi.” Dạ Mệnh cười thầm trong lòng.

Lúc này, hắn nhìn về phía Thanh Khâu Trường Vũ.

“Đi theo ta.”

Dạ Mệnh thuần thục lấy ra lệnh bài sát thủ, sau đó mở lối vào Trấn Ngục Ma Các ra.

Sau khi nhìn thấy hấy Dạ Mệnh bước vào bên trong, Thanh Khâu Trường Vũ cũng chỉ có thể bất đắc dĩ đuổi theo.

Tuy nàng không biết rốt cuộc trang giấy vừa nãy nam tử trung niên yêu cầu nàng nhỏ máu lên là thứ gì, nhưng Thanh Khâu Trường Vũ có thể cảm nhận được rõ ràng, lúc này nhân quả của nàng đã dây dưa với một thứ rất thần bí.

Cho dù giờ nàng muốn chạy trốn, chỉ sợ cũng không trốn thoát.

Sau khi tiến vào cửa vào.

“Đây là… bí cảnh?” Thanh Khâu Trường Vũ thất kinh.

Trong Yêu tộc bọn họ, ngoại trừ Tiểu Thế Giới ra thì thứ trân quý nhất đúng là bí cảnh. Hơn nữa từ tình huống trước mắt này mà nói, bí cảnh này còn không phải bí cảnh bình thường. Nó rất có thể thuộc về một loại bí cảnh có phẩm cấp cao, giá trị liên thành.

Đặc biệt khi thấy tòa lầu các đen nhánh kia, một cảm giác chấn động trước nay chưa từng có đập vào mặt Thanh Khâu Trường Vũ.

Bởi vì bản thân là Bán Thánh Cảnh, Thanh Khâu Trường Vũ có thể rất nhạy bén, cảm nhận được xung quanh lầu các cao cao đứng vững trong mây này được bố trí một trận pháp ít nhất là Thánh giai.

Hơn nữa từ linh khí xung quanh lưu động, hình như không chỉ có một trận pháp thôi đâu!

Cứ như vậy, sau khi nàng trắc nghiệm linh thạch xong.

Dạ Mệnh trực tiếp ném cho nàng một khối lệnh bài sát thủ nhị đẳng hàng chữ Địa.

“Thương thế của ngươi không nhẹ, trước tiên cứ về nơi ở của mình khôi phục một chút đi.”

“Mang nàng đi.” Dạ Mệnh phất tay.

Một sát thủ chữ Huyền xuất hiện.

Lễ độ cung kính nói với Thanh Khâu Trường Vũ: “Mời đại nhân.”

Thanh Khâu Trường Vũ muốn nói lại thôi.

Thương thế trong cơ thể nặng thêm khiến nàng đau đến cắn răng thật chặt, chỉ có thể đi theo tên sát thủ kia lên tầng trên của Ma Các.

Bỗng nhiên, Dạ Mệnh càm ràm một tiếng: “Mẹ kiếp, thiếu chút nữa thì quên bản thể của mình vẫn còn bên Vật Hành Châu.”

Dạ Mệnh vội vã thuấn di rời đi.

Một khắc đồng hồ sau đó…

Tầng cao nhất của Trấn Ngục Ma Các, cũng là tầng các của riêng các chủ.

Dạ Mệnh mặc một bộ trường bào cao quý màu đen ánh vàng đi vào chỗ này.

Sau khi tìm được một vị trí khá thuận mắt, hắn nhẹ giọng nói: “Ra đi.”

Đầu tiên, quầng sáng quen thuộc lóe lên, sau đó một bóng người thon dài bước ra.

“Nguyệt Yến bái kiến các chủ đại nhân.” Giọng nói hơi âm hiểm phát ra từ trong miệng người này.

Một thanh niên tuấn mỹ mặc trường bào đen vàng lọt vào trong tầm mắt. Hai tay thanh niên còn mang theo một bộ bao tay màu trắng.

Thanh niên cúi người về phía Dạ Mệnh, tay phải đặt lên trên vai trái.

Hành vi cử chỉ của người này, kể cả khí chất đều giống như một vị quý tộc phương tây trẻ tuổi ưu nhã.

Dạ Mệnh bảng skills rất nhanh đã xuất hiện trong tầm mắt mình.

[Họ Tên: Nguyệt Yến]

[Thân phận: Sát thủ nhị đẳng hàng chữ Địa của Huyết Sát Các]

[Tu vi: Bán Thánh Cảnh bát trọng thiên]

[Công pháp: Huyết Chi Sát Lục, Ẩm Huyết Hiến Tế, Ám Hắc Tẩy Lễ...]

[Giới thiệu vắn tắt: Đến từ thế giới huyền huyễn cấp cao nào đó, thuộc dòng dõi Huyết tộc trong Yêu tộc, lại là một trong số rất ít Huyết tộc có được sức mạnh Huyết Thủy. Chân thân sở hữu chiến lực siêu mạnh, có thể so với Bán Thánh Cảnh.]

“Thì ra hệ thống còn có thể cho sát thủ Yêu tộc, ta còn tưởng rằng toàn là Nhân tộc chứ.”

Khi thấy hai chữ ‘Yêu tộc’ cùng với ‘Huyết tộc’ trên bảng giới thiệu vắn tắt, Dạ Mệnh có hơi giật mình.

“Nhưng mà rất đúng lúc.” Dạ Mệnh chợt nhớ tới một việc. Hắn nhìn về phía Nguyệt Yến: “Lát nữa chuyện của Thanh Khâu Trường Vũ giao cho ngươi.”

Dạ Mệnh nhìn về phía Nguyệt Yến.