Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 216: Động chủ Vạn Âm Tà




“Chấn động này... Có phải?”

Hai mắt Giang Vô Lưu vội nhìn về một phương hướng.

Trong một mật thất u ám, đèn đuốc sáng trưng, Phó động chủ đứng trước một cánh cửa lớn, vẻ mặt mừng như điên.

Hắn ta lớn tiếng nói: “Dạ Vô Song chúc mừng Động chủ đại nhân phá quan mà ra, bước vào Đan Hồn Cảnh!”

Giọng Phó động chủ vang vọng cả gian mật thất.

Có thể thấy được lúc này nội tâm Dạ Vô Song kích động thế nào. Vừa dứt lời không được bao lâu, cánh cửa cổ đóng lại đã lâu chợt mở ra.

Dạ Vô Song kích động đến mức hơi run rẩy.

Hắn ta vì một ngày này mà chờ đợi bao nhiêu năm. Một năm? Mười năm? Hai mươi năm?

Hắn ta đã lười tiếp tục suy nghĩ.

Bởi lúc này rốt cuộc hắn ta lại một lần nữa thấy được đại nhân kia.

Vị Tà tu được vinh danh là Tà tu thiên phú cao nhất trong lịch sử Huyết Quật Động, Vạn Âm Tà đại nhân!

Cửa lớn rộng mở, từng sợi hàn khí lạnh băng len lỏi qua khe cửa. Hàn khí thoáng chốc khiến nhiệt độ cả gian mật thất hạ xuống thấp nhất.

Đồng thời, vách tường bốn phía đều hiện ra từng lớp băng sương. Một cái chân phải từ trong môn bước ra. Cuối cùng một bóng người xuất hiện dưới mắt mọi người.

“Qua bao lâu rồi?” Hai tròng mắt Vạn Âm Tà đều là màu đỏ tươi.

Lão ta quay sang hỏi Dạ Vô Song trước mặt, giọng nói tựa như thần chết đoạt mệnh, khiến người lông tơ dựng đứng.

“Hồi bẩm Động chủ đại nhân, từ lúc ngài bế quan đến nay đã qua hai mươi mốt năm.”

“Hai mươi mốt năm à... Bế quan lại chỉ cảm thấy như hoa trong gương, trăng trong nước.”

Vạn Âm Tà nỉ non, sau đó vẻ mặt biến động.

“Thời gian ta không ở đây, Huyết Quật Động thế nào rồi?”

Dạ Vô Song chợt khựng lại.

Vạn Âm Tà có thể nhìn ra đối phương không thích hợp: “Nói!”

“Vâng.”

Dạ Vô Song rùng mình, vội bẩm báo chi tiết mọi chuyện.

“Với tình thế bây giờ, toàn bộ phía Nam đã quy về dưới tay Huyết Quật Động ta.”

“Nhưng ngay trước đây một tháng, Huyết Sát Các tới từ Thiên Nguyên Châu không biết dùng phương pháp gì khuyến khích các thế lực phía Nam tới tấp phản bội, đầu nhập bọn hắn. Sau đó lại tập kích bất ngờ các cứ điểm phía nam Huyết Quật Động ta.”

“Hơn nữa, trước đó vài ngày, năm vị Hộ pháp cũng có ba vị chết trận, trong đó một vị chết bất đắc kỳ tử ngay trong mật thất của mình, nguyên nhân không thể tra rõ, nhưng khả năng dính líu tới Huyết Sát Các là rất lớn.”

Dạ Vô Song rõ ràng cảm giác được uy áp càng thêm nặng nề ngưng thật, khiến mặt hắn căng thẳng đỏ bừng.

“Trận pháp thì sao?” Vạn Âm Tà trầm giọng hỏi.

“Thỉnh... thỉnh Động chủ đại nhân yên tâm, ta dám dùng mạng của mình đảm bảo, trận pháp không có việc gì.”

“Hừ.” Vạn Âm Tà hừ lạnh một tiếng, uy áp khổng lồ rút đi.

“Nếu trận pháp cũng xảy ra sai sót thì ngươi đừng hi vọng sống tiếp nữa.”

“Đa tạ Động chủ đại nhân rộng lượng. Đa tạ Động chủ đại nhân rộng lượng.”

Dạ Vô Song vội vàng quỳ xuống dập đầu mấy lần.

Hắn thoáng nhìn về phía Vạn Âm Tà:

“Trận pháp đã có thể khởi động, không biết Động chủ đại nhân định khi nào dùng?”

Vạn Âm Tà nghe vậy thì giọng nói vẫn hờ hững như cũ:

“Bổn Động chủ vừa đột phá Đan Hồn Cảnh, căn cơ chưa ổn định, cần vài ngày điều dưỡng.”

“Quyết định ba ngày sau khởi động Vạn Tà Trận đi.”

“Thuộc hạ tuân mệnh.” Dạ Vô Song gật đầu nói.

Vạn Âm Tà đổi hướng câu chuyện: “Trước khi ta bế quan, thế lực ngũ phẩm của Thiên Nguyên Châu không phải chỉ có Vô Cực Môn thôi à? Mới hai mươi mốt năm, sao nhanh vậy đã xuất hiện một thế lực ngũ phẩm mới rồi.”

“Đại nhân có chỗ không biết, Vô Cực Môn đã bị Huyết Sát Các đồ diệt.”

“Ồ?” Vạn Âm Tà rốt cuộc hứng thú.

“Bổn Động chủ nhớ dù tu vi Trần Triệt Thủy hơi kém nhưng thủ đoạn lại không tồi. Huyết Sát Các phái nhân vật bực nào có thể giết chết hắn?”

“Hồi Động chủ đại nhân, thuộc hạ cũng không rõ tình huống cụ thể thế nào, chỉ biết Huyết Sát Các dùng đúng một ngày, hủy diệt Vô Cực Môn hầu như không còn.”

“Huyết Sát Các kia cũng không phải tông môn như chúng ta, bọn họ bản chất là tổ chức sát thủ.”

Hai mắt Vạn Âm Tà lộ ra một tia kiêng kị.

“Tổ chức sát thủ sao? Thú vị!”

“Vậy Các chủ của bọn hắn đạt tới cảnh giới nào? Ngươi có biết không?”

Dạ Vô Song lắc đầu.

“Thuộc hạ không rõ. Các chủ Huyết Sát Các chưa từng xuất đầu lộ diện.”

“Tin tức nội bộ cũng bí mật vô cùng.”

“Thuộc hạ cũng từng muốn phái người trà trộn vào trong các, tìm hiểu tình báo nhưng nhiều lần vấp phải trắc trở, mỗi lần phái người ra đều bị Huyết Sát Các phát hiện, hoàn toàn không thể dòm ngó một sợi lông...”

“Cứ như bọn họ có thể nhận rõ thân phận bất cứ ai vậy. Thuộc hạ thật sự kinh ngạc.”

Chỉ sợ Dạ Vô Song nghĩ nát đầu cũng không ngờ được sát thủ Huyết Sát Các đều tới từ Hệ thống của Dạ Mệnh, mà những sát thủ này cũng chỉ trung thành với Dạ Mệnh chứ không phải như hắn đoán rằng tuyển nhận tán tu khắp tứ hải bát hoang thành sát thủ trong các.