Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 203: Phó động chủ (2)




Sát thủ báo cáo sửng sốt, đầu óc còn chưa kịp xoay chuyển.

“Ý... ý Các chủ đại nhân là...”

“Nếu gian ngoan mất linh thì giết là xong. Càng đừng nói đều là Tà tu.”

Mỗi câu mỗi chữ từ miệng Dạ Mệnh đều tràn đầy sát khí.

Cùng với đó, Toán Loạn Thiên cũng nở nụ cười.

“Như Các chủ đại nhân đã nói, nếu quan lại của Bộ Vân Vương Triều đa số đã phản chiến gia nhập Huyết Quật Động thì cũng không cần thiết phải đàm phán thêm nữa.”

“Hành Thủy Vương Triều cũng vậy.”

Toán Loạn Thiên vừa khôi phục bố cục bàn cờ vừa nói.

“Rõ. Thuộc hạ cáo lui trước.”

Dứt lời, sát thủ đã rời đi.

Toán Loạn Thiên nhìn đối phương đi rồi mới bất ngờ chuyển hướng câu chuyện.

“Có hai sự kiện suýt quên bẩm báo với Các chủ đại nhân.”

“Chuyện gì?” Dạ Mệnh nghi hoặc.

“Các ám tử Huyết Sát Các chúng ta bên phía Huyết Quật Động truyền tin về. E là Huyết Quật Động đang bố trí một đại kế.”

Dạ Mệnh nhướng mày, sinh ra hứng thú.

“Nói.”

Toán Loạn Thiên gật đầu nói tiếp: “Sau một phen thẩm vấn hôm qua, chúng ta moi được từ miệng một Hành hình giả, Huyết Quật Động hẳn là đang bố trí một loại Tà trận.”

“Bố trí trận pháp? Loại Tà trận nào?” Dạ Mệnh truy vấn.

Theo những gì hắn biết từ sách, vài trận pháp thực hiện quá mức vô nhân đạo bình thường đều bị quy về Tà trận. Mà những trận pháp bị quy về Tà trận đều bị tiến hành phong cấm.

Thế nên cơ bản thì toàn bộ trận pháp thường lưu hành trên đại lục Tiên Huyền hầu như đều là trận pháp loại bình thường. Còn về Tà trận... một khi manh nha ló đầu đều trực tiếp bị tiêu hủy.

Cũng không biết Huyết Quật Động tìm Tà trận ở đâu ra.

“Không rõ ràng lắm tác dụng cụ thể của Tà trận, nhưng có thể khẳng định cần dùng rất nhiều mạng của người dân làm hiến tế mới có thể khởi động trận này.”

“Nói vậy, đây cũng là lý do Huyết Quật Động không ngừng bắt người trong trăm năm này.”

“Ta đã biết.” Dạ Mệnh đăm chiêu gật đầu.

“Chuyện còn lại là gì?”

“Nếu tin tức không giả thì lúc này Động chủ của Huyết Quật Động đang bế quan đánh sâu vào Đan Hồn Cảnh, vậy nên sự vụ trong ngoài Huyết Quật Động tạm giao cho Phó động chủ và năm vị Hộ pháp xử lý.”

“Hộ pháp? Nếu ta nhớ không sai thì Hộ pháp tại Huyết Quật Động tương đương Động Phủ Cảnh đúng không?”

Tay phải Dạ Mệnh mân mê một viên Hắc Tử.

“Đúng vậy.”

“Vậy tính cả một Động chủ bế quan không ra thì Huyết Quật Động hẳn là có bảy chiến lực Động Phủ Cảnh.”

Dạ Mệnh nhẹ nhàng cười.

Cho dù Động chủ kia may mắn đột phá tới Đan Hồn Cảnh, Dạ Mệnh cũng có một vạn loại cách chết chờ đối phương kiểu này cùng đợi hắn.

Toán Loạn Thiên đứng lên, chắp tay thi lễ với Dạ Mệnh:

“Các chủ đại nhân, Loạn Thiên còn chuyện chưa hoàn thành, xin cáo lui trước.”

Dạ Mệnh gật đầu.

Toán Loạn Thiên lập tức rời khỏi.

Dạ Mệnh nhìn xuống bàn cờ trước mặt, đáy mắt thoáng dao động, lại chợt ngẩng đầu cười khẽ:

“Sâu kiến lại vọng tưởng nhìn trộm thiên địa ư? Buồn cười! Thật buồn cười!”

Trong một gian mật thất cách xa ngàn dặm.

Phụt!

Máu tươi phun ra.

Lão giả khoác áo choàng đỏ vội kháp tay niệm quyết, ổn định tâm thần và ba hồn bảy vía.

Thật lâu sau, lão Tà tu từ mở mắt ra, trong đôi mắt ấy ngoại trừ mỏi mệt chưa tan chính là giật mình sợ hãi.

“Không ngờ Huyết Sát Các cũng có cao thủ trắc toán thiên cơ, hơn nữa năng lực còn cao hơn lão phu!”

Lão giả vẫn còn không dám tin.

Không sai, lão ta chính là một trong năm vị Hộ pháp của Huyết Quật Động kia. Đương nhiên, không phải lão giả vạm vỡ, người này gầy trơ cả xương, cánh tay khô quắt như củi sờ sờ lồng ngực chính mình:

“Phản phệ thật mạnh, lại có thể phá hủy công sức tu luyện mười mấy năm của ta.”

“Cao thủ Thiên cơ mạnh như vậy nói không chừng sẽ uy hiếp tới kế hoạch trăm năm của Huyết Quật Động ta. Xem ra cần đi bẩm báo Phó động chủ đại nhân một chuyến.”

Nhưng ngay khi lão giả vừa đứng lên, một luồng uy áp mạnh đến không biết nên hình dung thế nào chợt bao phủ toàn thân hắn, ngay cả Tinh thần hải cũng không thoát được.

“Đây là!”

Đồng tử hai mắt lão giả phóng đại, tựa như nhìn thấy cái gì cả đời không thể tưởng được vậy.

“Không...”

Lão giả chỉ có thể tới thốt ra tiếng rên rỉ như muỗi này, sau đó một tiếng 'Bụp' vang lên, đầu lão ta đã nổ tung, máu thịt văng khắp nơi, mùi máu tươi nồng đậm nhuộm đẫm căn mật thất.

Một trong năm Hộ pháp của Huyết Quật Động - Lão Quỷ Phù Dao tiếng tăm lừng lẫy cứ vậy ngã xuống...

Trở lại Dạ Mệnh bên này.

“Tuân lệnh Các chủ đại nhân, đã tiêu diệt kẻ rình coi tại chỗ, tính cả ba hồn bảy vía.” Vạn Thánh đứng cạnh Dạ Mệnh lạnh giọng nói.

“Làm rất tốt.” Mắt Dạ Mệnh đầy ý cười.

Đúng là không biết sống chết.

Một Động Phủ Tam trọng thiên mà thôi, ai cho lão ta lá gan dám tới rình trộm Huyết Sát Các chứ? Nếu ngươi đã không nói đạo lý thì cũng đừng trách Dạ Mệnh ta trả lại gấp trăm lần.