Tiểu Vân hắn trở về căn phòng thấy Tiểu Điệp vẫn hăng say tu luyện cũng không có đánh thức nàng mà để đồ ăn xuống bàn rồi cũng thử bắt đầu tu luyện.
Ngũ Khí Triều Nguyên quyển công pháp dần được mở ra. Tiểu Vân hắn bắt đầu đọc từng chữ trong quyển công pháp này. Bắt đầu từ trang giới thiệu Tiểu Vân hắn chưa từng bỏ xót một chỗ nào.
Ngũ Khí Triều Nguyên quyển này theo Tiểu Vân hắn đọc hắn cũng có một chút hiểu. Hóa ra là do cách tu luyện thật sự khác biệt, tu tiên giả bình thường có linh căn thì sẽ cảm nhận linh khí. Nhưng mà nhiều người vì lí do nào đó mà không có linh căn liền phải bắt đầu từ chữ khí.
Tiểu Vân hắn cũng theo quyển công pháp này hướng dẫn bắt đầu tu luyện. Tiểu Vân hắn ngồi xếp bằng trên giường, đôi mắt nhắm lại bắt đầu đọc theo quyển công pháp.
Theo Tiểu Vân hắn bắt đầu dẫn khí nhập thể tu luyện cả nơi đây linh lực như bị một lỗ đen cuốn lấy bắt đầu bị hút. Mới đầu còn nhẹ nhàng không ai để ý, nếu có người để ý cũng sẽ chỉ thấy như chỉ là một lão quái nào đó tu luyện mà thôi.
Nhưng mà theo Tiểu Vân hắn càng lúc càng chuyên tâm tu luyện linh khí nơi đây thật sự bị hút mạnh mẽ. Linh khí nơi đây vốn được tụ linh đại trận bổ sung cực kỳ đầy đủ thậm chí là dư thừa. Dù sao các lão quái cũng chưa có tới chưa có đại lâu này nên không người nào có thể tu luyện một lần vơi đi linh khí ngay lập tức được.
Nhưng mà nếu không có Tiểu Vân hắn thử dùng công pháp này thì linh khí sẽ thật không bị voi đi chút nào. Theo Tiểu Vân dẫn dắt nơi đây linh khí như đổ dồn toàn bộ vào một căn phòng này.
Linh khí ập đến bất ngờ khiến Tiểu Điệp nàng đang tu luyện cũng phải choàng tỉnh dậy. Tiểu Điệp nàng vừa tỉnh dậy liền thấy sư phụ lập tức nhắc nhở : “Còn không mau tu luyện đi.”
Tiểu Điệp nàng nhìn xung quanh linh khí ngỡ ngàng hỏi : “Đây là...”
“Là ngươi ca ca dùng đại thần thông kéo linh khí tới nơi này. Nhân cơ hội này tu luyện đi.” Sư tôn Tiểu Điệp chỉ đơn giản giải thích một câu liền đã khiến Tiểu Điệp hiểu rõ.
Tiểu Điệp nàng nhìn sang Tiểu Vân với ánh mắt cực kỳ hạnh phúc. Vẫn là Tiểu Vân ca ca tốt, từ lúc nàng là võ giả đã tận lực giúp đỡ. Đến nay nàng chưa nói mình đã bước lên tu tiên giả nhưng Tiểu Vân ca vẫn biết mà còn âm thầm giúp đỡ như vậy.
Tiểu Điệp nàng cười cười rồi liền nhanh chóng tu luyện. Sư tôn nàng cũng không có rảnh rỗi chút nào. Vì Tiểu Vân hắn kéo quá nhiều linh khí tới một lúc khiến linh khí bắt đầu tạo thành những giọt linh tuyền tinh khiết. Linh tuyền này nếu hấp thụ vào tác dụng so với linh khí đơn thuần còn gấp bội.
Cũng vì thế sư tôn Tiểu Điệp liền hiện thân dùng lấy linh tuyền này cho Tiểu Điệp và chính nàng.
Nếu Tiểu Vân hắn nghe được cuộc đối thoại ban nãy hắn cũng không biết nên khóc hay cười nữa. Rõ ràng là hắn muốn tu luyện nhưng cuối cùng hắn lại không tu luyện nổi. Theo quyển công pháp này bắt đầu tụ khí sẽ dần cảm nhận được chút gì đó. Nhưng Tiểu Vân hắn nhắm mắt yên lặng cảm nhận nãy giờ hoàn toàn không thấy được một thứ gì.
Hết cách a! Người ta bảo tu tiên là phải kiên trì không từ bỏ. Tiểu Vân hắn liền tiếp tục tu luyện.
Tiểu Vân với Tiểu Điệp ở bên trong tu luyện nhưng bên ngoài lại là một mảng hỗn loạn. Vốn là đang nghỉ ngơi Thanh Long sứ giả cũng bị động tĩnh này đánh thức.
Bên ngoài, những người đang xem kịch nơi đây đều chứng kiến một màn khó quên. Cả một bầu trời tòa đại lâu này vốn được tụ linh đại trận bao phủ nay lại tạo thành một hình lốc xoáy linh khí. Mà lốc xoáy linh khí này càng lúc là càng lớn.
Những tu tiên giả ở đây ai cũng cảm nhận được sự linh khí nơi đây đang vơi dần đi rõ ràng. Người người nhìn nhau đều không biết nói sao, bọn hắn còn đang không hiểu chuyện gì đang diễn ra.
“Như này là như nào a ?”
“Linh khí vì sao lại đột nhiên bạo động vơi dần đi như vậy ?”
“Chuyện gì đây a ?”
...
Rất nhiều câu hỏi được đặt ra nhưng đều không có ai trả lời được vấn đề này như nào. Diễn kịch đoàn cũng phải ngập tức dừng lại để quan sát bậc này dị tượng. Không chỉ diễn kịch đoàn mà hầu như ai cũng ngừng những việc đang làm lại để quan sát. Ở bên ngoài có thể quan sát rõ thì không nói những người ở trong phòng cũng không ngần ngại mở cửa sổ ra nhìn.
Thiếu niên ở dưới lầu hai cũng chưa rời đi, hắn nhìn thấy dị tượng này cũng là không biết tình huống này thế nào. Lão quái vật tu luyện hắn cũng đã nhìn qua nhưng hắn không nghĩ tới tình huống này lại là ra sao ?
Thanh Long sứ giả cũng không khác, hắn dù cảnh giới có chút cao nhưng vẫn không thể giải thích dị tượng này.
Đột nhiên trên bầu trời tòa đại lâu bay tới một bóng người. Người này toàn thân khoác trên mình một bộ hồng y, tướng mạo cũng không cho người ta nhìn rõ ràng. Nếu nhìn từ xa cũng chỉ biết được vị này là một nữ nhân. Nàng vừa bay tới liền nhìn vào vòng linh khí đang xoay tròn và vơi dần này liền nhíu mày.
Nàng bị dị tượng này ảnh hưởng mới xuất quan ra đây xem xét. Vốn tưởng sẽ tìm hiểu được nguyên do rõ ràng nhưng khi tận mắt nhìn xem nàng cũng là không biết được tình huống này ra sao.
Hồng y nữ tử này quan sát xung quanh lại nhìn vào vòng xoáy linh khí mới bắt đầu lên tiếng : “Là vị tiền bối nào tu luyện hay sử dụng đại thần thông còn mời nương tay.”
Câu nói của nàng dù nghe cực kỳ êm tai nhưng lại vang ra toàn bộ đại lâu này. Không ai trong đại lâu này không nghe thấy câu nói của nàng cả.
Câu nói của nàng rơi xuống mãi tới tận năm giây sau mới thấy hiệu lực của nó. Vòng xoáy linh khí cũng không còn bạo động nữa, linh khí cũng không có dấu hiệu vơi đi. Ý vị này không ai nói nhưng cũng tự hiểu với nhau, vị hồng y nữ tử này một câu nói thật sự tác động được đến vị đang thi triển đại thần thông kia.
Người bên ngoài thì nhìn nhau xong lại nhìn xung quanh như đang cố tìm kiếm lấy xem vị thi triển đại thần thông kia là vị nào nhưng nhìn đến thế nào cũng không có ra được. Tất cả lại chỉ thấy linh khí trở về bão hòa như bình thường không còn bạo động tạo thành lốc xoáy nữa.
Nhưng mà linh khí trở về lần này cũng không có còn nguyên vẹn như vậy. Linh khí lần này trở về đã vơi đi gần một nửa. Mà thời gian tạo thành lốc xoáy linh khí kia mới chỉ có một vài hơi thở thời gian mà thôi.
Chỉ cần nghĩ nghĩ mọi người đã cảm nhận được sự khủng bố của vị kia. Mấy hơi thở đã tu luyện đi một nửa linh khí...bậc này cường giả kinh khủng đến mức nào a ?
Hồng y nữ tử kia đứng lại nhìn xung quanh thêm một lát, đợi linh khí trở về bình thường cũng là lúc nàng không phát hiện ra điều gì khác thường thì nàng mới rời đi. Nếu nói khác thường duy nhất đó là các căn phòng có người ở đều sẽ mở cửa ra xem tình hình chỉ duy một căn phòng là không hề có động tĩnh.
Nhưng mà nàng cũng không có quá để ý, nhỡ chủ căn phòng ở dưới xem kịch không mở thì sao a ? Thế nên là quan sát xong một lượt hồng y nữ tử nàng liền trở về.