Ta Tại Tận Thế Nhặt Bảo Rương

Chương 567: Hai đại Sáng Thế Hồng Quân và La Liên! Bây giờ ngươi muốn chạy cũng quá muộn rồi!




Hào quang của Sáng Thế Thần Khí trong tay Hồng Quân vỡ tan, hai người va vào nhau.

Vô số âm thanh nhỏ nhặt truyền đến, sắc mặt Hồng Quân trở nên tái nhợt.

Hắn dường như đã nhìn thấy một điều khiến bản thân cảm thấy khiếp sợ.

Có một vết nứt trên Sáng Thế Thần Khí trong tay hắn ta!

Đúng vậy, Sáng Thế Thần Khí trong tay hắn đã bị nứt.

Không đợi phản ứng, Rìu Bàn Cổ Khai Thiên lại đập xuống thêm một lần nữa.

Răng rắc, vết nứt lớn hơn trước gấp ba lần, thậm chí còn xuất hiện cả một lỗ hổng.

Chỉ cần tối đa là hai rìu nữa thôi thì Sáng Thế Thần Khí trong tay mình sẽ bị phá hủy hoàn toàn.

Làm sao có thể như vậy được? Thứ mà hắn ta có trong tay là một Sáng Thế Thần Khí! Làm sao nó có thể bị phá huỷ được?! Hồng Quân không thể chấp nhận được sự thật này.

Đương nhiên, đừng nói đến Sáng Thế Thần Khí trong tay hắn, ngay cả Rìu Bàn Cổ Khai Thiên cũng sẽ sụp đổ vào thời khắc Khai Thiên, không có gì là vĩnh hằng bất diệt cả.

Cho dù là một Sáng Thế Thần Khí...

Rìu Bàn Cổ Khai Thiên trong tay Chu Dương được trời sinh ra với sức mạnh phá vỡ vạn vật, có thể phá hủy tất cả những thứ hữu hình hữu chất, thậm chí là vô hình vô chất.

Tất cả vũ khí dưới cấp độ Sáng Thế Thần Khí đều không thể chịu được sức mạnh khủng khiếp có được từ chiếc Rìu Bàn Cổ Khai Thiên.

Lại nói tiếp, Hồng Quân thật may mắn khi có được món Sáng Thế Thần Khí trong tay, nếu không bây giờ hắn đã lạnh tanh mất rồi.

Tất nhiên, ngay cả những Sáng Thế Thần Khí chân chính cũng không thể chịu được những cú đánh liên tiếp của Rìu Bàn Cổ Khai Thiên.

Đến lúc này, Hồng Quân mới thực sự hiểu được nỗi kinh hoàng của chiếc Rìu Bàn Cổ Khai Thiên! Vốn nghĩ rằng có được Sáng Thế Thần Khí thì sẽ có đủ tư cách để thách đấu Chu Dương, bây giờ Chu Dương đã dạy cho hắn ta một bài học.

Dù cho ngươi có Sáng Thế Thần Khí thì sao cứ? Ta nên đánh người, hay là phải đánh ngươi đây!

Ta cũng sẽ cùng lúc phá hủy luôn Sáng Thế Thần Khí trong tay ngươi.

Hồng Quân thực sự sợ hãi, không dám tiếp tục đánh nhau với Chu Dương, lớn tiếng nói với La Liên đang theo dõi trận chiến ở đằng xa:

“Mau tới giúp!”

“Bằng không, nếu như ta xảy ra chuyện, ngươi cũng không thể may mắn thoát khỏi đâu!”

“Ngươi biết tính tình của Chu Dương mà, hắn làm việc gì cũng luôn thích nhổ cỏ tận gốc.”

Để ngăn chặn việc Ma Tổ La Liên tiếp tục ngồi trên núi xem hổ đánh nhau, cũng đề phòng việc phá hủy đi Sáng Thế Thần Khí trong tay, hoàn toàn rơi xuống khỏi cấp độ Sáng Thế, hắn đã nhờ đến sự giúp đỡ của Ma Tổ La Liên.

Nếu mất thể diện thì sao? Sống đến hiện tại, ngoài thực lực và bản thân ra, còn thứ gì không thể từ bỏ cơ chứ? Nhiều nhất là Ma Tổ La Liên và những người cùng đẳng cấp cũng sẽ chỉ dám chế nhạo hắn ta thôi, người khác dám có ý kiến gì sao? Nếu không, Hồng Quân tuyệt đối sẽ làm cho đối phương không nhìn thấy mặt trời vào ngày mai nữa.

“Không ngờ ngươi cũng có lúc phải nhờ ta giúp đỡ, đúng là làm người khác có chút buồn cười đấy!”

Ma Tổ La Liên đã tranh đấu với Hồng Quân rất nhiều năm, hiểu rất rõ tính cách cũng như tính khí của đối phương.

Muốn bọn họ khuất phục lẫn nhau là một chuyện tuyệt đối không thể xảy ra.

Nó chỉ có thể chứng minh rằng hắn ta đã bị dồn vào ngõ cụt, không thể không vứt thể diện đi được.

“Không hổ là Rìu Bàn Cổ Khai Thiên, thiên hạ đệ nhất Sát Phạt Sáng Thế Thần Khí, lại có thể phá hủy các Sáng Thế Thần Khí cùng cấp độ!”

Ma Tổ La Liên thốt lên, ánh mắt ngày càng nóng nhìn về phía Rìu Bàn Cổ Khai Thiên.

Rìu Bàn Cổ Khai Thiên càng mạnh, hắn càng muốn có được thứ này.

Một bảo bối tốt như vậy, tuyệt đối không thể bị lãng phí trong tay Chu Dương.

Với tính khí của Chu Dương, tốt hơn hết vẫn nên là giết hắn đi.

“Được, hai người chúng ta liên thủ, hôm nay sẽ để cho ngươi chôn thân ở nơi này!”

Ma Tổ La Liên lấy ra một vật màu đen, cũng là một Sáng Thế Thần Khí.

Khác với Sáng Thế Thần Khí của Hồng Quân, đây có vẻ là một Sáng Thế Thần Khí thiên hướng công sát, có phần giống với Rìu Bàn Cổ Khai Thiên.

“Phá cho ta!”

Ma Tổ La Liên một mình xông lên, Sáng Thế Thần Khí trong tay hắn ta bay tới đập vào đầu Chu Dương.

Hồng Quân cũng không nhàn hạ, chọn cách ở bên cạnh hỗ trợ.

Hai thế lực lao tới, tạo thành thế gọm kiềm trước sau, không chừa cho Chu Dương một đường lui.

Sáng Thế Thần Khí trong tay Ma Tổ La Liên bị chặn lại, Hồng Quân đã bất ngờ lén đâm từ phía sau.

Hắn ta đánh mạnh vào đầu của Chu Dương, định giết hắn ta bằng một đòn.

Vào lúc này, trên đầu Chu Dương hiện lên Sáng Thế Vương Quan, từng đợt hào quang bao lấy Chu Dương, tạo thành một vòng không thể xâm nhập, đòn tấn công của Hồng Quân đã bị chặn lại.

“Sáng Thế Thần Khí thứ hai của hắn!” Phải nói là thứ nhất! Đây cũng là căn bản để Chu Dương trở thành Sáng Thế Thần!”

“Được rồi! Trò chơi kết thúc rồi!” Chu Dương không quan tâm đến Hồng Quân, cầm trong tay chiếc Rìu Bàn Cổ Khai Thiên tức giận tấn công Ma Tổ la Liên với tư thế liều mạng hoàn toàn chỉ có tấn công chứ không hề phòng thủ.

Ma Tổ La Liên hoá thân thành một hình tượng Ma Thần với chín cái đầu và mười tám cánh tay.

Cả hai cùng lúc giao đấu, hắn rất nhanh liền bị bại trận.

Từng cánh tay bị chặt ngay tại chỗ, đến ngay cả Sáng Thế Thần Khí trong tay hắn cũng xuất hiện tình trạng giống như của Hồng Quân.

“Không!”

Ma Tổ La Liên vẫn còn chút suy nghĩ muốn tiếp tục chiến đấu, nhanh chóng bay về phía xa.

Hắn thân là Sáng Thế Thần, lại có thể chạy trốn ư? Vẻ mặt của Chu Dương trở nên kỳ quái nhìn Hồng Quân.

Đối phương phản ứng không hề chậm, cùng lúc nhanh chóng chạy trốn về phía xa.

“Động tác của ngươi hơi chậm, ngươi bây giờ muốn chạy trốn cũng đã muộn rồi, hãy vĩnh viễn ở lại đây đi!”