Ta Tại Tận Thế Nhặt Bảo Rương

Chương 561: Trảm Tiên Phi Đao của ngươi là giả! Lục Áp Đạo Nhân sợ hãi!




“Phụ Vương, ngươi đang ở đâu?” Bảo thạch hồi lâu không có đáp lại, giống như những hồi đáp trước đó đều là ảo giác.

Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra vậy? Nếu là Thần Vương Odin, chắc chắn sẽ đáp lại.

Bên kia không phản hồi, rất có thể đó chính là kẻ đã ra tay với Odin và toàn bộ nền văn minh Hy Lạp cổ đại.

Chu Dương vẫn vui vẻ ở một bên hóng chuyện.

Hắn nhìn lên phía xa và mỉm cười:

“Không ngờ rằng bọn chúng lại phản ứng nhanh như vậy, thật sự là làm cho người ta ngạc nhiên đấy!”

Một lát sau, mấy tia sáng bay qua, đứng đầu là một con quạ kì lạ đen, nó có Tam Vượng, trên người còn có cả Thái Dương Chân Hoả đang rực cháy.

“Cuối cùng cũng tìm thấy một con cá lọt lưới khác rồi, lần này không thể để cho ngươi chạy trốn được.”

Thân hình con quạ đen kia biến thành một người mặc áo choàng đen, nở nụ cười kỳ dị.

“Là ngươi đã giết chết Phụ Vương của ta, không đúng, tuy rằng thực lực của ngươi cũng mạnh, nhưng so với Phụ Vương thì còn kém một bậc!” Đến ngay cả thánh nhân thì Odin cũng có thể đánh đến mấy hiệp, chứ đừng nói thực lực của người này còn chưa đạt tới cảnh giới Thánh Nhân nữa.”

“Có được ngươi, ta cũng có thể có thứ để báo cáo rồi!”

“Tốt hơn là ngươi nên đưa tay chịu trói đi!”

“Ngu xuẩn ngoan cố!”

Người áo đen kia lấy ra một quả hồ lô, cúi đầu trước quả hồ lô, khẽ nói:

“Bảo bối, hay quay lại!”

Một tia sáng từ trong quả hồ lô phóng ra, lộ ra một thứ dài, có mày có mắt, trong mắt có hai luồng bạch quang bắn ra, chính là Trảm Tiên Phi Đao.

Danh tính của người vừa đến này đã quá rõ ràng, hắn ta là Lục Áp Đạo Nhân bí ẩn.

Trảm Tiên Hồ Lô là Linh Căn Hồ Lô duy nhất đến từ thời kì Hồng Mông, sát lực cực kì to lớn.

Trăm phần trăm đánh trúng mục tiêu và lấy đầu kẻ thù.

Lục Áp ra một đòn sát thủ, xem ra hắn hạ quyết tâm không cho Athena chạy thoát, giết xong một phát rồi nói sau.

Vù vù! Đồng thời một tia sáng trắng cũng hiện lên, Trảm Tiên Phi Đao bay ra từ Trảm Tiên Hồ lô bất ngờ vỡ thành hai mảnh.

Lục Áp hoàn toàn sững sờ, hắn biết quá rõ uy lực của Trảm Tiên Phi Đao, tốc độ cực nhanh, uy lực vô song.

Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Trảm Tiên Phi Đao lại bị gãy.

Tuy nhiên, khi nhìn thấy thứ đã phá vỡ Trảm Tiên Phi Đao, cả người đã hoàn toàn sững sờ.

Nó cũng là một chiếc Trảm Tiên Phi Đao, nhưng ánh sáng mà nó phát ra thuần khiết hơn và chói lóa rực rỡ hơn nhiều.

Phía xa hơn, Chu Dương đang cầm một quả hồ lô trên tay, trông giống đến chín phần so với quả hồ lô của Lục Áp, rõ ràng cũng chính là một quả Trảm Tiên Hồ Lô.

?

“Sao mà ngươi cũng có một quả hồ lô thế kia?”

“Trên thế giới này chỉ có một Trảm Tiên Hồ Lô duy nhất, không thể có cái thứ hai được!”

Lục Áp nhịn không được liền kêu lên.

Chưa bao giờ nghĩ rằng đối phương thực sự lại đem ra một pháp khí giống như hắn ta, hơn nữa còn có uy lực lớn hơn cả Trảm Tiên Hồ Lô của chính hắn ta.

Điều này hoàn toàn lật đổ thế giới quan của Lục Áp, nhìn không được liền lớn tiếng mắng Chu Dương.

“Trảm Tiên Hồ Lô của ngươi là giả!”

Chu Dương cười một tiếng trêu chọc.

“Ngươi nói bậy, của ta mới là thật!”

“Quả hồ lô mà ta tự tay hái ở trên Tiên Đằng thì làm sao có thể là giả được cơ chứ?” Lục Áp đương nhiên không tin, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào quả Trảm Tiên Hồ Lô trong tay, một hồi lâu sau mới tỉnh trở lại.

Trong sâu thẳm trái tim hắn ta, cũng đã có một sự hoài nghi mờ mịt.

Sau cùng, cả hai đã dùng Trảm Tiên Phi Đao để chiến đấu, và Trảm Tiên Phi Đao của bản thân thực sự đã thua rồi...

“Làm lại!”

“Bảo bối, làm ơn quay lại đi!” Một thanh Trảm Tiên Phi Đao khác bay ra khỏi quả hồ lô, lần này nó bay thẳng đến tiếp lấy Trảm Tiên Phi Đao của Chu Dương đang bay tới.

Lần này hắn muốn chứng minh Trảm Tiên Hồ Lô của hắn là thật! Bên kia mới là giả! Khoé miệng Chu Dương nở một nụ cười, hắn cũng điều khiển Trảm Tiên Phi Đao đối đầu với Trảm Tiên Phi Đao của Lục Áp đang bay tới.

Hai chiếc Trảm Tiên Phi Đao lao vào nhau.

Kết quả không khác gì tình huống ban đầu, Trảm Tiên Phi Đao trong tay Lục Áp lại bị vỡ thành hai.

Lục Áp lần này hoàn toàn sững sờ, ánh mắt đờ đẫn nhìn Hư Không.

“Không, không thể nào!”

“Trảm Tiên Phi Đao trong tay ta là thật!”

“Không thể nào, tất cả chỉ là ảo giáo!” Đột nhiên suýt nữa thì sụp đổ rồi! Trảm Tiên Phi Đao trong tay Chu Dương là sản phẩm của hệ thống, sau khi cường hóa thì uy lực lớn hơn rất nhiều so với nguyên bản.

Đây cũng là lý do tại sao Trảm Tiên Phi Đao trên tay của Lục Áp dễ dàng bị đập tan như vậy.

Bởi vì uy lực của hai người vốn dĩ không cùng đẳng cấp.

“Không thể nào, ngươi làm sao có được Trảm Tiên Phi Đao!”

“Nó là của ta! Ngươi trả lại cho ta!”

Tất nhiên, Lục Áp chỉ dám hét lên từ xa, không dám lao tới.

Là chủ nhân của Trảm Tiên Phi Đao, hắn ta biết uy lực của Trảm Tiên Phi Đao kinh khủng như thế nào.

Bản thân tuyệt đối không thể chịu được Trảm Tiên Phi Đao, chưa kể Trảm Tiên Phi Đao của đối thủ còn mạnh hơn của hắn.

“Ngươi định gây sự chú ý với bảo bối của ta sao? Lục Áp?” Chu Dương cười rạng rỡ, bước lại gần Lục Áp.

“Rốt cuộc ngươi là ai?”

Lục Áp nhìn chằm chằm vào Chu Dương, tự nhiên lại cảm thấy có chút quen thuộc.

Như thể đã nghĩ ra được điều gì đó, Lục Áp lấy điện thoại di động ra, thao tác một cách thuần thục.

Sau một lúc, hắn ta ngẩng đầu lên, sắc mặt đông cứng.

“Đại Ma Vương Chu Dương!”

Giọng nói cực kỳ sắc bén, như thể nhìn thấy một con cự thú từ hơi cổ đại.

Lục Áp liền không dám ở lại, biến thành chân thân Tam Vượng Kim Ô, bỏ chạy về phía xa.

Chỉ đơn thuần là một cái tên, đã doạ cho Lục Áp Đạo Nhân sát nhân kia sợ hãi bỏ chạy.