“Thực lực của mấy người các ngươi quá yếu rồi!”
“Vô Hạn Nguyệt Độc!” Otsutsuki Kaguya trông có vẻ có chút không kiên nhẫn, trực tiếp sử dụng sát chiêu ngay từ đầu.
Otsutsuki Kaguya là một nhân vật cấp BUG trong Naruto, có được mấy người trong Thế giới One Piece lại có thể ngăn cản được chứ.
Cơ thể của từng người một trở nên cứng đờ, tinh thần trở nên uể oải.
“Bây giờ, bọn họ chắc phải nên thành thật rồi chứ!”
Đúng như dự đoán, sắc mặt của người vừa mới từ Vô Hạn Nguyệt Độc trở ra trở nên vô cùng tái nhợt, vầng trán đầy mồ hôi lạnh.
“Ngươi rốt cuộc là ai? Một trong Thất Vũ Hải sao?”
Trong Vô Hạn Nguyệt Độc, bọn họ cảm giác bị những con dao sắc bén đâm vào tim không biết bao nhiêu lần, cũng không biết bao nhiêu lần tưởng rằng bản thân đã chết.
Nếu đầu óc không vững vàng sẽ nghĩ rằng mình đã chết trong Vô Hạn Nguyệt Độc rồi, còn trên thực tế, hắn cũng sẽ chết.
Hai người đương nhiên hiểu được sức mạnh của người đồng hành mạnh như thế nào, thậm chí họ còn phải cúi đầu, điều này có thể chứng tỏ sức mạnh mạnh mẽ của Chu Dương.
Đối thủ chắc chắn là một cường giả còn vượt xa cả Thất Vũ Hải.
“Đúng rồi, ta sẽ dẫn các ngươi đi xem thế giới thực!”
“Những theo đuổi của các ngươi đều là vô căn cứ, chỉ cần ngươi đi theo ta, ngươi sẽ thành hiện thực!”
“Ta thậm chí có thể tạo ra một thế giới thuộc về ngươi, theo yêu cầu của ngươi!”
“Bây giờ là lúc để các ngươi chứng kiến điều kỳ tích!” Chu Dương thực sự đã làm như lời hắn ta nói, dẫn họ đến một không gian hư vô, nơi chỉ có hắc ám chứ không có một chút ánh sáng nào.
Ở đây chỉ toàn bóng tối và hỗn độn, không có màu sắc của cuộc sống, tràn ngập bi thương.
Một nhóm người đứng trên trời cao, nhìn lại vào không gian đen tối kia.
Đây lại là nơi bắt đầu của thế giới, cũng là kết thúc của thế giới.
“Ta đã nói, trên đời này nhất định phải có ánh sáng.”
Trong khoảnh khắc tiếp theo đó, không gian tối tăm trở nên vô cùng sáng sủa, ánh sáng chiếu rọi mặt đất và băng giá dần biến mất, xua tan đi bóng tối.
“Đất, núi, sông, hồ và biển xanh, tất cả đều lộ ra!”
Mặt đất dày đặc những cây cối chằng chịt, thế giới trống trải đã thêm nhiều đất, núi và sông hơn, màu sắc của cả thế giới không còn đơn điệu nữa.
“Hoa cỏ cây cối, chim bay cá nhảy, hiện!” Từng chút màu xanh lá cây xuất hiện trên đất và núi, từng con động vật và chim thú xuất hiện. Chúng không ngừng hoạt động trong thế giới này, thêm sức sống cho thế giới.
Cho đến giờ phút này, có thể coi đây là một thế giới hoàn chỉnh, tràn đầy sức sống.
Các cô gái từ trên cao hạ xuống, đi bộ trong hẻm núi, cùng với các loài chim thú.
Bọn chúng không hề sợ con người, lần lượt tụ tập lại, giống như một thiên đường vậy.
Mọi người kinh ngạc nhìn mọi việc mà Chu Dương đã làm.
Tuy rằng trước kia nghe nói Chu Dương có năng lực phi thường, nhưng dù sao tai nghe cũng không bằng mắt thấy.
Vào lúc này, tất cả mọi người đều tin rằng Chu Dương có năng lực tạo hoá! Hắn chính là Sáng Thế Thần!
Chu Dương đã đến thế giới của Saint Seiya.
“Cuối cùng ngươi cũng tới rồi!”
“Khá lắm! Thời gian thực sự là liều thuốc tốt nhất, bất luận giữa các người có ân oán gì, theo thời gian đều cũng sẽ được lành lại.”
“Thế giới bên ngoài thế nào rồi? Phụ Vương của ta có phải đã không còn sống nữa?”
“Ngươi có thể cho ta biết tình hình bây giờ của họ là như thế nào không?”
“Ư...” Chu Dương nhất thời không nói nên lời.
“Bên ngoài rốt cuộc là có chuyện gì vậy? Ngươi mau nói cho ta biết?” Chu Dương trong khoảng thời gian này hoàn toàn đắm chìm trong thế giới Mộng Ma Luân Hồi, cũng không quan tâm bên ngoài xảy ra chuyện gì.
Đối với việc sống chết của Thần Vương Odin và việc chấm dứt của thần thoại Hy Lạp cổ đại, thì có liên quan gì đến hắn? Tất nhiên, Chu Dương sẽ không nói ra lời như vậy.
“Ta sẽ đưa ngươi đi xem thế giới bên ngoài.”
Cuối cùng thì cũng có thể rời khỏi nơi ma quái này.
“Ta cũng muốn cùng ngươi rời đi!” Đối với việc của Chúa Tạo Hoá Chu Dương, người tạo ra bọn họ, thì cực kì hiếu kì không gì có thể sánh được.
Đồng thời, cũng rất khao khát đối với thế giới bên ngoài kia.
Đối với họ mà nói, đây là một thế giới mới lạ.
Một thế giới đáng để hướng về.
Trong khoảnh khắc tiếp theo đó, con người đã xuất hiện trên ngọn núi thiêng Olympus một thời.
Đây là nơi truyền thừa của thần thoại Hy Lạp cổ đại, cũng là nơi ở của các vị thần linh.
Thời khắc này, ngọn núi thiêng Olympus hoàn toàn không hề thấy được sự phồn vinh như trước đây, khắp nơi đều là những cung điện đã bị sụp đổ.
Nhiều đồ trang sức lộng lẫy và đồ vật có giá trị có ở khắp nơi.
Kẻ xâm chiếm nơi đây không vì tài sản, những thứ này nhìn cũng không thèm nhìn một cái, bị giẫm đạp lên ở khắp nơi.
Một vài người đi về phía trước, nhưng cũng không tìm thấy một sinh vật sống nào.
Cuối cùng, cả ba người đã đến được thánh điện Olympus.
Đây từng là nơi ở của Thần Vương Odin, nhưng giờ đã đổ nát.
Vết kiếm khổng lồ chia nơi ở của vị thần vương làm hai, để lại vết kiếm ấy như một vực thẳm.
Sát khí sót lại trên mặt đất còn quá mạnh, lộ ra hơi thở kinh thiên động địa, đánh tan vạn vật.
Loại sáng tạo này đều không phải là những gì người bình thường có thể chống lại được, tất cả đều thấp hơn trình độ Tiên Nhân, chỉ cần cảm nhận được liền sẽ bị sức sáng tạo ấy xâm nhập và tiêu diệt.
Trên thế giới này,số người có thể phát ra kiếm ý đáng sợ như vậy chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.
Chu Dương cảm thấy ở đây có bốn loại kiếm ý khác nhau, rõ ràng là hơi thở của Chu Tiên Tứ Kiếm.
Không cần suy nghĩ nhiều cũng biết đó là một kiệt tác của Thông Thiên Giáo Chủ.
Chỉ có hắn ta mới có thể phát ra một luồng kiếm khí đáng sợ như vậy.
Chỉ có hắn mới dám chém đứt đôi nơi ở của Thần Vương Odin.
“Phụ Vương!” Nhìn đống hoang tàn còn sót lại, chìm vào im lặng thật lâu.
Lấy ra một viên đá, đây là thứ mà Odin để lại cho nàng ấy, truyền một chút thần lực vào đó.
Nhìn viên đá đó không chớp mắt, chờ đợi điều kỳ diệu sẽ xảy ra.
Ngay sau đó viên đá đã đáp ứng trở lại.
Chẳng lẽ Thần Vương Odin vẫn còn sống ư?