Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Dịch: Vạn Cổ Thư Thần
“Rốt cuộc rời khỏi khu vực cuồng phong rồi!” Hoắc Điển và Trang Vũ Tình lại thở ra một hơi một lần nưa máy bay hạ cánh một cách vững vàng.
Tình huống vừa rồi quá nguy hiểm, nếu như máy bay rơi xuống, tất cả mọi người đều phải chết.
Mặc dù nơi đậu máy bay hơi không tốt một chút, nhưng vẫn tốt hơn là không đậu.
Ở phía trên một nhà hàng sang trọng, máy bay đã hạ cánh bình ổn.
Phi công chuẩn bị bay lên một lần nữa nhưng chuyện lúng túng phát sinh.
“Không xong, máy bay rỉ dầu rồi.”
???
Chỉ nghe nói qua xe Mercedes rỉ dầu, cho tới bây giờ cũng chưa có nghe nói qua máy bay bị rỉ dầu.
Hoắc Điển cùng Trang Vũ Tình sắc biến sắc, máy bay là thứ bọn họ dựa vào để tới Đại Xương Thị cứu người, nếu không có máy bay trực thăng vũ trang, đừng nói cứu người, bọn họ có thể về tới nơi trú ẩn cũng khó khăn.
Làm sao bây giờ?!
Ba người hơi nóng ruột rồi, vây quanh máy bay kiểm tra.
Máy bay trực thăng vũ trang cũng không phải là món đồ chơi bơm hơn, cầm băng dán lên một cái là chơi tốt.
Máy bay xảy ra vấn đề, không có công cụ đồ nghề, căn bản không thể nào sửa được.
Máy bay xảy ra vẫn đề ngươi dám mở ra sữa chữa sao? Ngại mình sống dai quá hả.
“Chúng ta không trở về được...”
Phi công nhìn thấy lỗ hổng lớn trên máy bay, trắng bệch cả mặt, đây là hậu quả của việc hạ cánh vội vàng.
Hối tiếc cũng đã muộn.
Zombie nghe đến động tĩnh của nơi này, đổ về nơi đây.
Mặc dù bọn hắn ở trê n tầng ba, nhưng lại không ngăn được nhịp bước của Zombie , đặc biệt là Zombie biến dị loại nhanh nhẹn, nóc nhà cao hơn mười mấy mét cũng chỉ cần nhảy lên vài cái mà thôi.
Ba người bị dọa sợ đến mức vội vàng trốn vào bên trong máy bay trực thăng.
Zombie biến dị loại nhanh nhẹn điên cuồng công kích vỏ ngoài của máy bay lực lượng chúng nó rất lớn, vỏ ngoài của máy bay đang biến dạng, không kiên trì được thời gian quá dài.
“Cất cánh! Lập tức rời khỏi nơi này, nếu không chúng ta đều phải chết!” Hoắc Điển vội vàng thúc giục.
Rời đi nơi này, còn có thể cược được máy bay có thể tiếp tục chống đỡ một đoạn thời gian, không rời khỏi thì chỉ có một con đường chết.
Máy bay chậm rãi cất cánh, một con Zombie biến dị loại nhanh nhẹn nhảy lên đầu phi cơ, mặc dù thân thể bị cánh quạt xoay với tốc độ cao chẻ thành mấy mảnh , nhưng cũng khiến cánh quạt bị biến dạng.
Máy bay trực thăng giống như một người say rựu, loạng choạng bay đi, lúc cao lúc thấp, tình cảnh lúc nào cũng có thể rơi xuống.
Xong rồi! Chúng ta phải chết!
Tất cả mọi người vào lúc này, không hẹn mà cùng nghĩ tới tình cảnh này.
Ngay cả khi máy bay rơi xuống, bọn họ may mắn không chết, Zombie triều tiến tới như lũ cũng sẽ xé xác bọn họ.
Trang Vũ Tình trở nên ảm dạm, nàng ngẩng đầu lên, muốn nhìn thế giới này lần cuối cùng một cách lưu luyến.
Lúc này, phương xa có một nam nhân soái khí sãi bước đến
Hắn bình tĩnh, ung dung, trên mặt lộ ra sự tự tin mạnh mẽ.
Nhịp bước vững vàng đi tới chỗ bầy Zombie , giống nhue không sợ chết.
“Không nghĩ đến hắn còn sống...”
“Hắn hẳn sẽ chết trước chúng ta một bước.
Một giây sau, vô số Zombie như thủy triều, nhảy vào muốn cắn xé Chu Dương.
“Đáng tiếc...”
“Ông Ông!” Từng cơn cuồng phong lấy Chu Dương làm trung tâm, tản ra bốn phương tám hướng, từng con Zombie vừa mới vọt lên, đã bị phong mang chém rụng.
Đám Zombie còn chưa phản ứng kịp, trong nháy mắt bị vô số phong mang cắt qua, phong mang đi tới đâu, không có một con Zombie nào còn sống sót.
Nhưng mà, đây chỉ mới bắt đầu.
Một hơi lạnh thấu xương cũng tràn ra từ trên người Chu Dương, nhiệt độ cấp tốc hạ xuống, hơi thở ra từ trên người cũng thành khói trắng.
Còn không đợi khói trắng bay lên trên không trung, nó đã bị biến thành những mảnh băng nhỏ li ti rơi xuống đất.
Những con Zombie ngã trên mặt đất may mắn sống sót cũng đang giãy dụa một chút rồi từ từ biến thành tượng băng.
Cuồng phong và cực hàn vào lúc này lại dung hợp với nhau một cách quỷ dị, gió thổi lên mang theo hơi lạnh thấu xương, tràn ra tứ phía.
Nó giống như đến từ Cửu U địa ngục, băng hàn thấu xương, không thể ngăn cản.
Ven đường chằng chịt gần mười ngàn Zombie, phảng phất thi triển Định Thân Pháp, trở nên hành động chậm chạp.
Từng mảnh băng nhỏ rơi từ trên xuống, ở trong những cơn gió đàn gào thét đã trở thành những vũ khí sắc bén nhất, thổi một cơn gió là tử thần tới.
Trang Vũ Tình và Hoắc Điển trắng bệch cả gương mặt, miệng tím lại, ngay cả trên người cũng phủ một lớp băng mỏng.
Bọn họ giật mình trợn to hai mắt, ngưng mắt nhìn về phía Chu Dương, miệng há to đến mức có thể nhét vào một quả trứng gà.
“Đây là thứ mà hắn làm?”
Hai người cứng đờ quay đầu nhìn, chỉ thấy gần mười ngàn con Zombie hóa thành tượng băng, mặt đất trải đầy tuyết, nhìn thoáng qua giống như đang ở mùa đông vậy.
Đây là thực lực của loài người sao.
Năng lực điều khiển thiên tượng, một chiêu khiến cho mười ngàn con Zombie biến thành tượng băng.
Nếu còn có người nói chuyện này là bốc phẻ, bọn họ tuyệt đối sẽ không chút do dự vả chết bọn hắn.
Mặc dù có người giác tỉnh được năng lực phi phàm, nhưng phần lớn đều còn dừng lại ở mức nhập môn ma thuật ảo, ngay cả mấy người có năng lực nguyên tố khá mạnh cũng không so được với súng đạn.
Năng lực mà Chu Dương biểu hiện ra, triệt để lật đổ tưởng tượng của bọn họ, có thể nói là truyền kỳ, đứng hàng thần thoại.
Cho đến giờ phút này, Trang Vũ Tình rốt cuộc hiểu dược Chu Dương vì sao lại cự tuyệt ý cứu vớt của nàng . Vì sao phải ngây ngốc vào trong đàn Zombie chịu chết.
Bởi vì Chu Dương không cần cứu vớt.
Chu Dương không sợ Zombie, Zombie sợ Chu Dương .