Ta Tại Tận Thế Nhặt Bảo Rương

Chương 291: Yamata No Orochi Không Có Chút Liêm Sỉ, Một Là Tao Đánh Chết Mày, Hai Là Mày Đánh Tao Rồi Bị Giết Chết!




Cửu Long Thiên Đế Liễn giáng lâm tạo ra loại cảm giác bá khí và uy nghiêm, khiến cho người ta không nhịn được mà muốn quỳ xuống bái lạy.

Toàn bộ yêu quỷ, đại yêu và Yamata no Orochi trợn tròn mắt.

Mười vạn thiên binh đều là thuộc hạ của tên nhân loại này sao?

Như vậy thì thực lực của hắn ta đáng sợ tới thế nào đây?

Quả là một nhân vật đáng sợ!

Chu Dương bay ra khỏi Cửu Long Thiên Đế Liễn, ánh mắt thoáng quét qua một vòng chung quanh.

  • Yamata no Orochi?

Chu Dương nhìn về phía Yamata no Orochi, hình tượng tám cái đầu rắn rất dễ dàng liên hệ hắn với thần thú trong truyền thuyết của Nhật Bản.

Thực lực của Yamata no Orochi không tệ, đây là sinh vật cấp Thần Thoại giống như Nhị Ngốc, hai người hẳn là cũng sàn sàn nhau.

Tên này muốn làm gì?

Trong lòng Yamata no Orochi hoảng hốt cực kỳ, vị đại thần không biết tên này thế mà lại biết tên của mình.

Sợ hãi tột độ!

Khỏi cần phải nói, dăm ba tên thần binh kim giáp là đã có thể tùy tiện đùa chết hắn, càng không cần phải nói mười vạn thiên binh.

Như vậy thực lực của tên nhân loại khống chế mười vạn thiên binh lại cao tới cỡ nào?

Yamata no Orochi không dám tưởng tượng, hắn cúi cái đầu cao ngạo của mình xuống, nhìn qua có vẻ rất là ngoan ngoãn, tận lực không làm cho Chu Dương chán ghét mình.

  • Xin hãy gọi tôi là tiểu Bát, hoặc là Bát kỳ tiểu xà là được rồi.

Chúng yêu quỷ:

-...

Yamata no Orochi, liêm sỉ của sinh vật cấp Thần Thoại nhà ngươi đi đâu rồi?

Đương nhiên, nếu mà đổi bọn hắn thành Yamata no Orochi, nói không chừng hiện tại đã quỳ rạp, dính sát mặt đất rồi.

  • Tao muốn ăn thịt rắn! Ừ, Yamata no Orochi!

Dịch ra là: Tao muốn ăn mày đấy!

Σ(‘△ ‘ 日)

Yamata no Orochi sợ đái cả quần, hắn vội vàng nói:

  • Thịt của tôi ăn không ngon đâu! Nếu ngài thích thì tôi có thể giới thiệu vài người bạn thân của mình, ví dụ như Shikaku Bijuu hay Raijū gì gì đó.

Lúc này tất nhiên là khi lôi đồng đội ra bán.

Có thể bảo vệ tính mạng của mình mới là chuyện quan trọng nhất.

Chu Dương lạnh lùng nhìn Yamata no Orochi.

Tao nói muốn ăn thịt rắn, chính là muốn ăn thịt của mày.

Mày tự xem mà xử lý đi!

  • Cho mày hai cái lựa chọn, một là tao đánh chết mày, hai là mày tiến lên đánh tao rồi bị tao giết chết!

Cái quỷ này có sự khác biệt gì sao? Chọn cái nào mà chẳng phải là đi chết?

Chưa bàn về thực lực của tên nhân loại này thế nào, chỉ riêng đám tiểu đệ bên người hắn ta thôi là đã đủ đánh đối phương chết đi sống lại. Thực lực của đám này quả thực cường đại đến mức khiến người ta tuyệt vọng.

Rốt cuộc thì Yamata no Orochi cũng đành phải nhận mệnh, cái đầu chính giữa của hắn bắt đầu ra tay với mấy cái đầu còn lại, từng cái bị cắn rớt.

Tiếp theo là đuôi rắn, cuối cùng thì Bát Kỳ Đại Xà chỉ còn lại một đầu và một đuôi, biến thành một con rắn hết sức bình thường.

  • Đại nhân, nếu ngài muốn ăn thịt rắn thì cứ việc cầm đi hưởng dụng, không cần khách khí với tôi đâu.

  • Ngài suy nghĩ một chút, nếu như giết chết tôi thì sau này ngài muốn ăn thịt rắn chẳng phải là tuyệt chủng rồi sao? Ngài lưu tôi lại một mạng thì thịt rắn mới có thể tiếp tục mọc ra.

  • Ừm, nhân loại gọi cái này là tuần hoàn tài nguyên.

Yamata no Orochi đưa thịt rắn đến trước mặt Chu Dương, vẻ mặt tràn đầy lấy lòng và nịnh hót, hoàn toàn không giống với ấn tượng tàn bạo, khát máu trước kia của mình.

-...

Yamata no Orochi là cái đồ thật sự không có liêm sỉ!

Lại còn có loại thao tác không biết xấu hổ như vậy?

Tôn nghiêm của thần thú cấp Thần Thoại đâu?

Nhưng mà hắn nói quá có đạo lý, thế nhưng không thể phản bác được.

Chu Dương sảng khoái thu hồi thịt của Yamata no Orochi, đây là đồ tốt, sau khi ăn còn thể gia tăng điểm thuộc tính cho thân thể.

Đương nhiên, hiệu quả thịt của Yamata no Orochi đối với Chu Dương cực kỳ nhỏ, nhưng đối với chúng nữ thì tuyệt đối là vật đại bổ.

Đối phương đã nịnh hót tới mức này rồi, Chu Dương cũng không tiện hùng hổ dọa người.

  • Được rồi, mày làm không tệ, tao sẽ không giết mày!

Nghe thấy Chu Dương trả lời, Yamata no Orochi thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Hắn đã hạ quyết tâm, nhất định phải trốn tới một nơi mà tên sát tinh này không đánh tới được.

Hắn muốn trở thành thần linh, rồi sẽ có một ngày, hắn sẽ báo mối thù này!

Sỉ nhục hôm nay, hắn chắc chắn sẽ trả lại gấp trăm ngàn lần!

  • Nhị Ngốc, em đi giải quyết hắn đi!

???

  • Tao nói sẽ không giết mày, nhưng để cho thú cưng của tao so tài với mày một trận cũng không có vấn đề gì chứ!

Đôi mắt dựng của Yamata no Orochi nhìn chằm chằm loli tóc đen dài bước ra từ Cửu Long Thiên Đế Liễn, hắn không hề cảm nhận được khí tức nguy hiểm từ người này.

Một lát hắn nên giết chết cô ta hay là vẫn nên giết chết cô ta đây?

Nhị Ngốc nhìn chằm chằm Yamata no Orochi, trong mắt lóe lên vẻ khinh bỉ.

Lúc này bụng cô đã kêu rột rột:

  • Em muốn ăn thịt rắn nướng! Thịt rắn chiên!

  • Được rồi! Một hồi nữa sẽ chuẩn bị cho em!

Quả thực là quá khi dễ rắn!

Không ngờ tiểu nha đầu này lại dám thảo luận ăn thịt rắn như thế nào trước mặt chính chủ.

Ta sẽ cho ngươi biết cái gì gọi là sợ hãi!

Trong miệng Yamata no Orochi âm thầm nổi lên nọc độc, từng mảng sương độc lớn phun ra, một đòn trí mạng.

  • Gào!

Trên đầu Nhị Ngốc mọc ra sừng rồng, sau lưng xuất hiện đôi cánh rồng, vảy màu đen bảo vệ bản thân cực kỳ hoàn mỹ.

Trong nháy mắt, Nhị Ngốc từ tiểu Loli biến thành Hắc Long có kích thước không kém gì Yamata no Orochi.

???

Không phải bảo hắn đối phó với nhân loại sao? Tại sao tiểu loli lại biến thành Hắc Long rồi!

Hơn nữa khí tức của Hắc Long không hề yếu so với hắn, nếu hắn ở thời kỳ toàn thịnh thì hai bên sẽ rất khó phân cao thấp.

Nhưng mà bây giờ...

Đậu xanh!

Trốn thôi!

Yamata no Orochi biết tên nhân loại kia đã nổi lên sát tâm, trong miệng liên tục khạc ra sương độc màu đen, chế tạo khu vực hạn chế tầm mắt.

Đồng thời biến mặt đất thành đầm lầy, Yamata no Orochi lập tức trốn chạy xuống lòng đất.

  • Rắn nhỏ, mau vào trong chén của tao đi!