Chương 28: Huyền Băng Thần Nữ, Ngưng Thanh Trúc
"Đinh! Bắt đầu triệu hoán ngẫu nhiên Thần Ma!"
"Đinh! Chúc mừng kí chủ rút thưởng đến A+ cấp Thần Ma, Ngưng Thanh Trúc!"
[ Thần Ma: Ngưng Thanh Trúc ]
[ Phẩm Chất: A+ ]
[ Chủng Tộc: Nhân Tộc ]
[ Tu Vi: Nguyên Anh Cảnh cửu tầng ]
[ Công Pháp: Cửu Âm Huyền Băng Thần Công, Huyền Băng Ngũ Tuyệt Chưởng ]
[ Huyết Mạch Thể Chất: Huyền Băng Thánh Thể ]
[ Độ Hảo Cảm: 83/100 ]
Ừm? Lại đến một cái A+ cấp Thần Ma?
Dương Thiên lập tức nổi lên hứng thú, đối với bảng thuộc tính nhìn ngắm một hồi lâu.
Thần Ma mới triệu hoán ra lại là một cái Nguyên Anh đỉnh phong cường giả, Dương Thiên trong lòng lập tức cảm thấy một trận sảng khoái, sau lưng rốt cuộc lại có thêm một cái siêu cấp hộ vệ a!
"Ngưng Thanh Trúc, mong nàng sẽ sớm tìm đến ta!" Dương Thiên ngồi trên giường mong đợi nói ra, Nguyên Anh tu sĩ ở Nam Vực tuyệt đối là cường giả đỉnh tiêm, chớ nói chi là Nguyên Anh đỉnh phong giống như Liễu Yên Nhiên cùng Ngưng Thanh Trúc.
Có được sự trợ giúp của các nàng, việc Hồng Môn Giáo xưng bá tại Nam Vực chỉ còn là vấn đề thời gian. Một môn liền có mấy cái Nguyên Anh Cảnh toạ trấn, chỉ ngẫm thôi cũng đã cảm thấy kích động rồi!
Dương Thiên càng nghĩ càng hưng phấn, hận không thể ngay lập tức nhìn thấy Ngưng Thanh Trúc, thế nhưng hệ thống đã nói rằng Thần Ma triệu hoán ra nội trong một ngày mới có thể xuất hiện, hắn có gấp thì cũng chẳng giải quyết được gì.
Một bên khác, Liễu Yên Nhiên cùng Đông Phương Thanh Nhi lúc này đang cùng nhau đi xuống lầu.
Trải qua mấy ngày đồng hành, quan hệ của hai người đã trở nên tốt đẹp hơn không ít, thi thoảng có thể ngồi lại cùng nhau nói chuyện phiếm, trao đổi một số tâm đắc về việc tu luyện.
Hai nữ vừa bước xuống thì lập tức dẫn đến đại sảnh một trận xôn xao.
"Lại là hai vị mỹ nữ này, ba ngày nay liền mỗi ngày chỉ có một lần bước xuống lầu, thật là thần bí a!"
"Đi cùng còn bọn họ còn có hai nam một nữ, cả ngày nhốt mình trong phòng, không biết là đến từ phương thế lực nào?"
"Đoán chừng cũng là đến Thanh Vân Tông đại bỉ góp náo nhiệt đi?"
Mấy lời nghị luận này rơi vào tai đám Thanh Vân Tông đệ tử đang mải mê trò chuyện, khiến bọn hắn không khỏi đưa mắt nhìn lại.
"Ừm?" Vào khoảnh khắc trông thấy mỹ mạo của hai nữ Đông Phương Thanh Nhi cùng Liễu Yên Nhiên, đám người này liền lập tức thất thần, kinh ngạc thốt lên:
"Ta thiên! Thật đẹp a!"
"Cái tiểu trấn này làm sao hôm nay lại xuất hiện hai đại mỹ nữ?!"
"Khí chất bực này, chậc chậc, tuyệt đối là xuất ra từ danh môn đại phái!"
Nhóm bốn tên Thanh Vân Tông nội môn đệ tử nhìn hai nữ Đông Phương Thanh Nhi đến suýt chảy cả nước miếng, trong lòng khẳng định từ lúc xuất sinh đến giờ thì đây tuyệt đối là hai vị mỹ nữ đẹp nhất mà bọn hắn từng gặp qua.
Các nàng một thân tu vi cường đại, mặc dù đã tận lực ẩn giấu nhưng vẫn là lộ ra một ít, khiến cho khí chất tựa như cửu thiên thần nữ, dẫn đến xung quanh nhóm khách nhân mặc dù nhìn nhiều nhưng cũng không dám nảy sinh ý định khinh nhờn.
Một bên Đông Phương Thanh Nhi cùng Liễu Yên Nhiên đã sớm quen thuộc tràng diện này, không thèm để ý mà thản nhiên tiến đến một cái chỗ trống, kêu tiểu nhị điểm một vài đồ ăn nhẹ.
"Há, tựa như nơi này hôm nay xuất hiện mấy con kiến của Thanh Vân Tông?" Liễu Yên Nhiên sau khi ngồi xuống thì đối với Đông Phương Thanh Nhi nói ra, ngữ khí rất là tùy ý.
"Mấy tên Trúc Cơ Cảnh tiểu nháo mà thôi, không cần để ý đến!" Đông Phương Thanh Nhi thái độ cũng rất là khinh thường, hiển nhiên cũng biết được sự hiện diện của đám người này.
Có lẽ đối với những khách nhân ở đây, bốn tên đệ tử kia chính là tồn tại cao cao tại thượng, là Thanh Vân Tông thiên tài đỉnh cấp, thế nhưng trong mắt của hai nàng, bọn người này cùng kiến cỏ cũng không khác biệt là bao, chỉ cần phất tay là có thể diệt mấy hồi.
"Ha ha, thế nhưng Thanh Nhi muội muội, cái thế giới này, chung quy vẫn là nhiều những kẻ có mắt không tròng!" Liễu Yên Nhiên che miệng cười duyên nói ra, quả nhiên vừa dứt lời, một tên đệ tử Thanh Vân Tông đã tiến lại gần bàn rượu của các nàng, đối với nhị nữ bày ra một khuôn mặt tiêu sái nhất có thể mà nói:
"Hai vị tiểu thư, ta là Trương Chính, nội môn đệ tử của Thanh Vân Tông. Hôm nay tình cờ gặp mặt ở đây, không biết hai vị tiểu thư có nhã hứng làm quen?"
Trương Chính tay cầm một chén rượu, khi giới thiệu bản thân thì ngữ khí còn nhấn mạnh vào việc mình là Thanh Vân Tông nội môn đệ tử.
Đối với chuyện này, Đông Phương Thanh Nhi cùng Liễu Yên Nhiên chỉ là tỏ vẻ khinh thường, một tên nội môn đệ tử nho nhỏ mà kiêu ngạo như vậy?
Lại phải nói đến, Thanh Vân Tông của các ngươi qua một hai ngày nữa không biết còn tồn tại nổi hay không đây?
Trương Chính tất nhiên không thể biết được suy nghĩ hiện giờ của các nàng, trên mặt lúc này lại hiện ra dáng vẻ ăn chắc biểu lộ.
Trong đầu hắn thầm nghĩ hai nữ tử này mục đích đến đây chắc chắn là vì tông môn đại bỉ, đối với bọn hắn thân là nội môn đệ tử Thanh Vân Tông hiển nhiên sẽ có ý định kết giao một chút.
Thanh Vân Tông tại Nam Vực chính là đại môn phái, thực lực chỉnh thể có thể xếp trước ba, thân là nội môn đệ tử, Trương Chính trong lòng cảm giác rất là ưu việt, hành xử lúc nào cũng là một bộ cao cao tại thượng!
Thế nhưng rõ ràng hôm nay, hắn đã lầm to!
Chỉ thấy sau đó Đông Phương Thanh Nhi cùng Liễu Yên Nhiên vẫn là một bộ thản nhiên dáng vẻ, không thèm để ý đến hắn ta mà cùng nhau dùng bữa.
Trương Chính không ngờ đến một màn này, thấy hai vị mỹ nữ trực tiếp ngó lơ mình thì lộ ra vẻ sửng sốt.
Một màn này lọt vào mắt những khách nhân xung quanh, khiến bọn hắn không khỏi che miệng cười thầm.
Trương Chính đầu tiên là bất ngờ, kế tiếp chính là cảm thấy vô cùng khó chịu, hoàn toàn không ngờ tới hai người Đông Phương Thanh Nhi trực tiếp không cho hắn mặt mũi như thế.
Thân là Thanh Vân Tông nội môn đệ tử, hắn ta nào từng bị kẻ khác đối xử như vậy qua!
"Các ngươi…" Vào khoảnh khắc mà Trương Chính dự định trực tiếp bão nổi, ở bên cạnh quầy tiếp tân của Duyệt Lai quán trọ bỗng nhiên truyền đến một thanh âm nữ tử:
"Chưởng quỹ, sắp xếp cho ta một phòng!"
Thanh âm của nàng trong trẻo mà băng lãnh, thậm chí còn xen lẫn một chút uy áp, khiến khách nhân xung quanh không khỏi có cảm giác rùng mình.
Tất cả nhao nhao nhìn lại, chỉ thấy chủ nhân của giọng nói này là một cái lam bào nữ tử, trên mặt tuy che mạng nhưng đôi mắt thanh tú cùng cặp mày phượng vẫn là lộ ra, da thịt trắng muốt, từ thân hình cân đối đến xem thì không khó để nhìn ra là một cái tuyệt sắc mỹ nhân!
"Ừm?" Hai nữ Đông Phương Thanh Nhi cùng nhau kinh ngạc nhìn lại.
Hai nàng trước đó vậy mà không nhận ra người này là từ lúc nào tiến vào tửu điếm!
Xung quanh nữ tử kia ẩn ẩn bao phủ lấy một tầng băng hàn, nếu như hiện giờ Dương Thiên có mặt ở đây, sẽ ngay lập tức nhận ra nàng chính là Ngưng Thanh Trúc!