Chương 27: Nội môn đệ tử
Năm người Dương Thiên sau đó vừa thưởng thức đồ ăn vừa nói chuyện phiếm, trọng điểm chủ yếu tập trung vào việc làm thế nào để trả thù Thanh Vân Tông.
Trước hết, Dương Thiên đã biết được danh tính của vị chân truyền đệ tử hãm hại bản thân năm xưa. Thông tin này là moi ra được từ miệng của đám ngoại môn đệ tử bị hắn ta tự tay g·iết c·hết cách đây không lâu trước đó.
Kẻ đứng đằng sau tất cả chuyện này là Ngô Đổng Trác, một trong thập đại chân truyền đệ tử của Thanh Vân Tông. Do lúc trước vì việc tranh đoạt vị trí chưởng môn đời kế tiếp nên đã ra tay hãm hại Dương Thiên, khiến cho hắn tu vi mất hết, thân bại danh liệt.
Nói đến cố sự này, Dương Thiên tu vi nguyên nhân bị thụt lùi là do Ngô Đổng Trác bằng cách thức nào đó đã động tay với đan dược mà tông chủ ban cho hắn ta.
Dương Thiên bởi vì không hề hay biết, sau khi phục dụng đan dược thì nguyên khí bị tổn thương nghiêm trọng, linh lực tiêu tán, dẫn đến thực lực lui xuống Luyện Khí Cảnh một tầng.
Chuyện này đến đây vẫn chưa chấm dứt, không lâu sau đó, Ngô Đổng Trác lại tiếp tục thiết kế Dương Thiên, vu khống hắn ta cưỡng bức một vị sư muội ngoại môn, dẫn đến tông chủ cùng các vị trưởng lão tức giận, không thèm điều tra sự việc mà đem Dương Thiên lập tức trục xuất khỏi sơn môn.
Kế tiếp chính là sự tình mà ai cũng biết, Dương Thiên kiếp trước bị một đám đệ tử ngoại môn đ·ánh đ·ập đến c·hết, sau đó thì kiếp sau đầu nhập vào, tình cờ thức tỉnh Triệu Hoán Hệ Thống, dẫn đến việc Đông Phương Thanh Nhi xuất hiện, đem đám người kia g·iết sạch sành sanh.
"Thanh Vân Tông người thật sự là một đám có mắt không tròng!" Lâm Uyển Như một bên tức giận bất bình nói ra, Lâm Phong cũng theo đó mà phụ hoạ: "Đúng vậy a, nói đến cố sự liên quan đến nữ ngoại môn đệ tử kia, chỉ cần không ngốc thì đều có thể nhìn ra công tử bị người khác hãm hại!"
Dương Thiên nghe được những lời này thì chỉ biết cười nhạt lắc đầu.
Nghĩ đến lúc đó hắn ta tu vi một thân mất hết, nào có khả năng cưỡng ép một vị đệ tử ngoại môn, chỉ là Thanh Vân Tông lúc này đối bản thân đã thập phần chướng mắt, không có ý định giữ lại một tên phế vật, liền trực tiếp thuận theo chuyện này mà đá hắn ra ngoài.
Dương Thiên kiếp trước đã sinh hoạt tại Thanh Vân Tông kể từ khi còn nhỏ, một mực coi nơi này là nhà, cho đến khi tao ngộ sự tình này, hắn mới ngồi có thời gian ngồi ngẫm lại, quả thực là thế gian thất thường, tình người nóng lạnh!
"Công tử, kế tiếp chúng ta nên làm gì? Trực tiếp đánh lên sơn môn chứ?" Đông Phương Thanh Nhi lúc này nhẹ giọng hỏi, chỉ cần Dương Thiên phân phó một câu, nàng liền lập tức đem Thanh Vân Tông người g·iết sạch, gà chó cũng không tha!
Liễu Yên Nhiên một bên tuy chỉ cười nhẹ, nhưng đáy mắt cũng là đã xuất hiện sát khí.
"Được rồi, chuyện này để sau rồi tính tiếp, chúng ta trước hết vẫn là nên nghỉ ngơi một chút!"
Dương Thiên bình thản nói ra, đối với bản thân hiện giờ có Đông Phương Thanh Nhi cùng Liễu Yên Nhiên trợ trận, hắn ta liền mười phần tự tin có thể đem Thanh Vân Tông đánh sập.
Cái gì gọi là trả thù, trong mắt hắn ta hiện tại đã không còn quá mức trọng yếu!
Dương Thiên giờ phút này đã chỉ coi đây là một kiện nhiệm vụ mà hệ thống giao cho, hoàn thành thì sẽ có ban thưởng!
"Đêm nay chúng ta liền ở lại quán trọ này đi." Dương Thiên sau đó hướng đám người Đông Phương Thanh Nhi phân phó, cứ như vậy, một bàn người sau khi ăn xong thì tiến lên lầu trên, chuẩn bị nghỉ ngơi một chút.
Trở lại phòng riêng về sau, Dương Thiên tiếp tục dựa theo Phần Thiên Hắc Viêm Thuật mà xếp bằng trên giường tu luyện. Tuy rằng hệ thống có thể trợ giúp bản thân thăng tiến tu vi, thế nhưng hắn ta không có ý định dựa dẫm quá mức vào nó.
Tự thân vận động mới là chính đạo!
Hai ngày kế tiếp, Dương Thiên năm người liền rất ít khi rời khỏi quán trọ, tất cả hầu như đều đắm chìm vào trong tu luyện hoặc nghỉ ngơi, bao quát cả Lâm Uyển Như, lúc này trong đầu cũng đã xuất hiện ý thức về chuyện này.
Nàng rõ ràng không muốn trở thành kẻ kéo chân sau của Dương Thiên, thế nên cũng dốc lòng mà đắm chìm vào việc tu luyện, dự định sớm ngày đột phá đến Trúc Cơ Cảnh.
Thời gian cứ thế trôi qua, cho đến ngày thứ ba tại tiểu trấn, Duyệt Lai quán trọ xuất hiện một nhóm người.
"Tông môn đại bỉ 5 năm một lần cuối cùng cũng sắp bắt đầu!"
"Phải! Không biết lần này trong đám đệ tử mới, có hay không xuất hiện hắc mã?"
"Hấp dẫn nhất phải kể đến màn tranh đấu của nhóm chân truyền đệ tử a! Nghe nói tông môn đại bỉ lần này, kẻ giành được danh hiệu đệ nhất khả năng cao sẽ kế thừa vị trí chưởng môn đời kế tiếp!"
Một nhóm người ăn mặc khí phái, toàn thân phát ra khí tức cao điệu lúc này tiến vào bên trong tửu điếm của quán trọ Duyệt Lai.
Khách nhân xung quanh sau khi nghe được bọn họ trò chuyện, không khỏi hai mắt nhìn lại, kế tiếp liền lộ ra biểu cảm kinh ngạc cùng sùng bái.
Lam bào thêu lấy tiêu chí của Thanh Vân Tông, bên hông mỗi người còn đeo lấy một cái ngọc bội lục sắc!
Đám người này chính là Thanh Vân Tông một nhóm nội môn đệ tử!
Duyệt Lai quán trọ lão bản sau khi nhận ra người đến thì lập tức lộ ra thần sắc cung kính, không dám lãnh đạm mà tự thân đón tiếp bọn họ.
Một bên khác, Dương Thiên tất nhiên không hề hay biết sự tình này, hắn ta hiện tại đang nghênh đón một cái chuyện vui.
"Đinh! Mỗi tháng định kỳ triệu hoán Thần Ma cơ hội đã đến, phải chăng ký chủ lựa chọn rút thưởng?"
Dương Thiên sau khi nghe được thanh âm hệ thống vang lên, đầu tiên thì có hơi bất ngờ, kế tiếp chính là kinh hỉ.
Hắn ta vậy mà quên mất chuyện này!
Hệ thống lần đầu tiên xuất hiện chính là nói mỗi tháng sẽ ban thưởng một lần triệu hoán Thần Ma!
"Vậy là kể từ lúc ta xuyên đến thế giới này, một tháng đã trôi qua!" Dương Thiên tâm tình phức tạp, nghĩ lại mọi chuyện mà bản thân đã trải qua, hắn ta không khỏi có cảm giác như là đang mơ vậy.
"Hệ thống, tiến hành triệu hoán đi!" Dương Thiên bình phục tâm tình rồi sau đó nhẹ giọng nói ra.
Tuy rằng đã có Đông Phương Thanh Nhi cùng Liễu Yên Nhiên bên cạnh, thế nhưng thủ hạ dưới tay hắn chung quy vẫn là quá ít. Dương Thiên bản thân muốn thành lập một cái tông môn, tất nhiên sẽ còn cần đến nội tình hùng hậu hơn nữa.
Chỉ là không biết lần này, hệ thống sẽ triệu hoán đến nhất tôn đại thần nào?