Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ta Muốn Làm Thiên Địa Chi Tổ

Chương 54: Phản Cố Vô Thân - Kim Hậu Chiến Tử ( Tái Bản )




Chương 54: Phản Cố Vô Thân - Kim Hậu Chiến Tử ( Tái Bản )

Tàng Thiên đại sâm lâm lãnh địa tuy không lớn nhưng cũng không phải là nhỏ, ở đây không phân chia Ngũ Thiên Vực giống như Cổ Họa, chỉ có một mảnh đất liền duy nhất được phân thành hai cực, Đông Cực và Tây Cực.

Đông Cực do Tàng Thiên lão vương chủ, Kim Trụ quản lý.

Tây Cực lại là Oa Vương, Oa Trụ nắm giữ.

Mặc dù, hai người bọn hắn là cha con, thế nhưng giống như tử địch không đội trời chung, khiến cho Tàng gia cũng vì thế phân thành hai nửa, nội bộ mâu thuẫn.

Ngước nhìn về dài dòng lịch sử.

Tàng Thiên đại sâm lâm vốn dĩ hơn một vạn năm trước là một vùng hoang địa, là giao vùng biên giới giữa Huyết Hải đại sâm lâm cùng Thi Âm đại sâm lâm. Nhưng một ngày nọ, có một con không rõ lai lịch Kim Tước đến đây làm tổ, oanh động tứ phương.

Tước chính là dòng chim cao quý nhất, khác với Chu Tước trong Tứ Linh, Kim Tước đại biểu cho hình thái trời sinh nắm giữ Kim đạo qui tắc.

Huyết Hải cùng Thi Âm hai đại sâm lâm vốn dĩ thuộc Yêu tộc, chúng yêu vì đó hiếu kì, đến đây bái phỏng. Dù sao Tước tộc cùng Long tộc đều là chí cao huyết mạch, Long tộc từ lâu biệt tăm không thấy, cho nên Tước tộc hiện thân ở đây, gây nên hiếu kì khắp nơi.

Chính là có Kim Tước một mực toạ trấn, lấy hoang địa kia làm tổ, khiến vùng này nhiễm phải Kim đạo qui tắc, vạn linh đều vì đó mà sinh sôi thai nghén.

Đến nỗi tự thành một góc đặc trưng riêng, có thể độc lập một khu. Từ Tứ Đại Sâm Lâm gia tăng thành Ngũ Đại Sâm Lâm, là một phần không thể thiếu của Yêu tộc.

Kim Tước ngày nọ hạ sinh một quả trứng, nhưng vừa hay Nhân Đế tiến công, khắp nơi gây thù hằn, muốn cho Nhân tộc thống trị toàn cõi Khấp Huyết Giới, ra sức tuyệt diệt Yêu tộc.

Vu tộc ẩn thế chưa ra, Nhân Yêu hai tộc như lửa với nước, Tỳ Sa Hoàng còn chưa đạt đến đỉnh cao trạng thái, Thần lão tổ cùng Đạo Mộc Yêu Vương vẫn còn chưa có danh tiếng vang xa đây. Nhân Đế thống lĩnh trăm vạn đại quân Nhân tộc, lũ lượt muốn san bằng Yêu tộc lãnh địa.

Lúc kia, Tích Địa cũng không quá mức đáng sợ, đi vòng qua là được. Mạn Bà La Môn không có Thánh Linh, Tỳ Sa Hoàng vẫn chưa chính thức đăng cơ Hoàng vị, một vị Nhân Đế cấp cường giả chính là độc tài độc bá ở thời đại này, không thể nghi ngờ.

Nằm tại Ngũ Đại Sâm Lâm ở giữa, giống như vòng cung, Tước Sào đứng tại vị trí giữa nhất, làm chim đầu đàn hứng chịu Nhân Đế càn quét.

Làm Yêu tộc một thành viên, nghĩ đến tương lai con mình cùng trướng mắt Nhân tộc, Kim Tước bỏ lại trứng nhỏ đi ra chiến trường, nàng chính là đệ nhất cường giả bấy giờ của Yêu tộc, hiệu lệnh chúng yêu đánh một trận sống còn.

Để rồi . . .

Kim Tước nghìn năm toạ hoang thổ,

Phong hậu gọi hoàng chỉ một câu.

Ý tuỳ bất khuất đoạ Nhân Đế,



Gầy nên Yêu tộc của sau này.

Bốn câu này, là Dược Vương Nhất Dạ nghiêng mình ngâm lên, trong thiên hạ này, nhân vật có thể để cho một hắn kính nể, e rằng chỉ đếm trên đầu ngón tay.

Nhớ lại năm đó, bởi vì bốn câu này, Nhân Đế cực kì ghét bỏ Dược Vương Nhất Dạ tuổi thiếu thời, khắp nơi làm khó, cho đốt tận thiên hạ văn thơ của Nhất Dạ, bốn câu này cũng rơi vào dĩ vãng.

Nhưng đạo cao ba thước, ma cao ba trượng, làm vạn năm có một kỳ tài, dù khốn khó ra sao, hắn vẫn từng bước một đi lên, thẳng đến vấn đỉnh thiên hạ, như hoá thân Dược Tổ.

Lúc kia, khắp Nhân tộc, không ai không kính sợ Dược Vương Nhất Dạ, dù là Tam Thiên đáng sợ nhất của Nhân tộc bây giờ, cũng chỉ là thuộc hạ của hắn khi đó mà thôi.

Mà bên kia, Kim Tước sau khi tự bạo, thân tán đạo tiêu, quả thật khiến cho Nhân Đế trọng thương, Nhân tộc bỏ ra thê thảm kết cục.

Không có Nhân Đế, Nhân tộc như rắn mất đầu, rơi vào hỗn loạn. Kim Tước đã vì Yêu tộc kéo dài một mảnh hơi tàn, ước chừng hai nghìn năm thời gian. Hai nghìn năm này, cũng khiến Tỳ Sa Hoàng đăng cơ Hoàng vị, tiếp nhận Phật Yêu Thánh Giả truyền thừa y bát, thức tỉnh Mạn Bà La Môn Thánh Linh.

Nhân Đế hồi phục thương thế, nhưng không nắm chắc, thế là kéo Vu tộc lên thuyền, ép Vu tộc không thể tiếp tục ẩn thế, mà Vu Hoàng hiện thân, cũng làm chó săn cho Nhân tộc, trái phải nghe theo Nhân Đế.

Nhân Đế cùng Vu Hoàng nhất cử tiến đánh Mạn Bà La Môn, lại bị Tỳ Sa Hoàng thế như vũ bão dùng bá đạo lực lượng, phối hợp Thánh Linh tại Phật Yêu Thánh Địa phản kích.

Năm đó, Vu Hoàng cúi đầu nhận lỗi, đánh mất tâm cảnh !

Nhân Đế trọng thương hấp hối sắp c·hết đến nơi, vô pháp tái chiến !

Tỳ Sa Hoàng một mực từ đó, làm Yêu tộc tượng thần, là chiến thần, đồ đằng của Yêu tộc.

Nhưng !

Nếu không có Kim Tước khí dũng vân hà, vì đại cuộc làm trọng dám tự bạo một thân Hoàng cấp tu vi, e rằng không có hai nghìn năm tranh thủ.

E rằng cũng không có Tỳ Sa Hoàng cùng phía sau kì tích.

Tỳ Sa Hoàng làm sao không biết hết thảy, nàng từng được Kim Tước chỉ điểm,Kim Tước còn muốn thu nàng làm đồ đệ, thế nhưng Kim Tước sau khi biết được chân tướng, Tỳ Sa Hoàng là truyền nhân của Phật Yêu Thánh Giả, đã lặng lẽ rời đi.

Vì đó, ngày một ngày, Tỳ Sa Hoàng âm thầm đến hoang địa canh trứng Kim Tước, thẳng qua hai nghìn năm sau, xem như trả lại Kim Tước hai nghìn năm trước, trứng Kim Tước rốt cuộc nở.

Nàng gọi nó là Tàng Thiên, Tàng trong Tàng Phù Đồ, vì chúng sinh mà hy sinh thân thể. Thiên ý chỉ trời cao, Tàng Thiên là nói về Kim Tước, công đức vô lượng.

Tàng Thiên lớn lên, cũng là Kim Trụ sau này, là đương đại Tàng Thiên lão vương chủ. Hắn hiện tại cũng đã sáu nghìn tuổi hơn, đứng thứ ba trong Thập Đại Yêu Vương, sở hữu một trong Thập Đại Địa Khí Kim Sắc Đồ Đao.

Lúc này, tại Kim Sơn chi đỉnh.



Có hai lão giả đang ngồi đánh cờ, một vị bên phải mặc kim sắc long bào khí thôn thiên địa, một vị bên trái mặc rách rưới phổ thông trang phục giống như ăn mày.

Nếu có người ở đây sẽ nhận ra, bên trái chính là Đại Cái Yêu Vương, Thi Âm đại sâm lâm chi chủ.

Mà bên phải, là vừa rồi nhắc đến, con của Kim Tước, Tàng Thiên lão vương chủ.

Cái Vương lắc đầu nói: “Hảo kỳ nghệ a, ngươi nước đi này quá tinh minh rồi, thật sự không nghĩ đến cách phá.”

Tàng Thiên lão vương chủ cười nói: “Tửu quỷ ngươi thua rồi, đáp ứng ta một điều kiện.”

Cái Vương nói: “Giảng a.”

Tàng Thiên lão vương chủ đứng người lên, đi một vòng, im lặng lát lâu mới nói: “Trong Thập Đại Yêu Vương, luận tuổi tác ngươi gần như lớn nhất, sống từ thời Nhân Đế còn tại thế, tung hoàng thiên hạ.”

“Đạo Mộc lão quỷ cùng Thần lão quỷ chắc chắn không nói, ngươi hẳn cũng không nói. Nhưng thua ván này, ngươi phải đáp ứng chuyện bất kì từ ta a.”

“Nói ta nghe, năm xưa mẫu thân của ta là Kim Tước sao ? Nàng bị Nhân Đế ép tự bạo sao ? Ta có nên trả thù nợ cũ đây ?”

Nói xong, hắn lại ngồi xuống, hai mắt như hổ nhìn chằm chằm Cái Vương.

Dám ép thẳng Cái Vương như vậy, thiên hạ này không có mấy người làm được.

Cái Vương lộ ra không quan trọng, khi nghe xong, ngẩng đầu nhìn thiên khung, thở dài một tiếng, lấy ra bình hồ lô trân tửu uống, nói: “Ngươi đây là làm khó ta a, đây là ba câu hỏi, là ba vấn đề, mà không phải một.”

Tàng Thiên lão vương chủ lắc đầu: “Yêu cầu của ta, là “nói ta nghe” ba chữ này, mà không phải hỏi ngươi một câu.”

Cái Vương lộ ra thất thần ánh mắt, thở dài: “Lão phu sống cũng gần chín nghìn năm, từng đích thân chứng kiến qua Kim Hậu phong thái, nàng sắc đẹp tuyệt trần, dung mạo còn hơn thiên nữ trên trời cao.”

Cái Vương tiếp đó không nói một lời, cắn nát đầu ngón tay, lấy huyết dịch vẽ thành chữ trên không trung.

Chữ đề:

"Thứ nhất, nàng chính là mẫu thân của ngươi, ban đầu ngươi là một quả trứng Kim Tước.

Thứ hai, nàng không bị Nhân Đế ép tự bạo, mà là nàng tự nguyện, nàng muốn vì Yêu tộc tranh thủ kéo dài hơi tàn, nếu không nàng đã tự rời đi. Tước tộc lấy tốc độ làm kim chỉ, luận tốc độ dù cho Đế cấp cường giả cũng khó giữ chân nàng.



Thứ ba, ngươi nói trả thù, là trả thù cái gì ? Ngươi muốn diệt toàn bộ Nhân tộc ? Hoặc là g·iết toàn bộ Hoàng thất Nhân tộc ? Bằng thế cục hiện tại, Tam Tộc Tể đều ẩn thế, người dám đứng ra làm chim đầu đàn đi trước, chắc chắn sẽ bị nhắm vào.

Nói không chừng, còn gây ra mâu thuẫn triền miên, khơi lại c·hiến t·ranh một lần nữa, thái bình hiện tại sẽ chấm dứt. Lúc kia đừng nói là ta hay ngươi, bất kì người nào đều không thể thoát được, Tàng Thiên đại sâm lâm cũng sẽ chôn vào khói lửa.

Đừng quên, làm Vương giả như chúng ta, phía sau buộc quá nhiều thứ, từ dòng tộc cho đến tử đệ, hàng nghìn đếm chi không xuể.

Câu thứ ba này, ta khuyên ngươi nên nhìn thời thế mà hành động, rồi cũng sẽ tới lúc thanh toán chuyện cũ, chỉ là bây giờ chưa phải lúc a.”

Viết xong, Cái Vương lại uống một hơi, đầu ngón tay nhanh chóng khôi phục thương thế, không nói tiếng nào đứng dậy rời đi.

Tàng Thiên lão vương chủ xem xong rơi vào trầm tư, tâm tình nặng nề.

"Ừm ?"

Đột nhiên !

Lúc này, hắn cảm nhận được cái gì, nhìn về phía trước, chỉ thấy một thanh niên mặc sam bào cổ trắng, trên thân huyết nhiễm đỏ sậm đang đạp lên vòng quấn kim sắc của Kim Tùng, muốn leo Kim Sơn.

Hắn cũng ngạc nhiên, bởi vì thanh niên này hắn nhận ra, chính là tại Luyện Dược Luận Hội từng chứng kiến, kẻ dám ngạnh bình Tiểu Thế Tôn.

Lại nhìn về phía sau, thấy hai tên Yêu Quân truy đuổi muốn chém muốn g·iết, trong đó thình lình là Tàng gia hậu bối, cảm thấy hứng thú.

. . .

Nhất Dạ Thiên Thu từng bước từng bước đạp lên vòng quấn, rốt cuộc đạt đến đủ cao, bị hố đen hút vào bên trong, bị hút lúc trời đất hóa đen, hết hút trời đất hóa sáng.

Sáng, cũng là lúc hắn thấy mình đứng trên Kim Sơn chi đỉnh, ở đây có sân lớn, như bị lưỡi kiếm gọt ngang, bằng phẳng vô cùng, lại thoải mái thoáng đảng.

Trung tâm sân lớn, có một cung điện, cung điện phía trước có trồng cây gầy quả đủ loại linh dược diệu quả, trong đó bắt mắt nhất là một bục đá chính giữa.

Bục đá này, dựng một thanh đao, dài đến mười trượng, trên đao có hình sơn hà xã tắc núi non trùng điệp, là Kim Sắc Đồ Đao, một trong Thập Đại Địa Khí.

Địa Khí, danh xưng rất lớn, là Đại Yêu Cảnh, bao quát Yêu Đế đều đỏ mắt đồ vật. Thần lão tổ nắm trong tay Đổng Thiên Trác cũng là một món Địa Khí, nghe nói so với Kim Sắc Đồ Đao càng lợi hại.

Bên cạnh tượng đài bá khí này, là một ngôi đình nhỏ, đình bên dưới có nuôi cá chép thất sắc lung linh, giống như Linh Ngư cấp cao, trong đình ngồi đó một vị thân dài vai rộng to lớn lão giả, là Tàng Thiên lão vương chủ.

Vừa thấy người này, Nhất Dạ Thiên Thu trong mắt trời đất xoay tròn, đảo điên bát loạn. Tịnh thần lần nữa, đã thấy thân ngồi trong đình, mà ngồi đối diện hắn, chính là lão vương chủ Tàng Thiên.

. . .

____

28 tết, vẫn cầu đề cử truyện.

(Tái Bản)