Chương 41: Lôi Long Tử Kiếp ( Tái Bản )
Dưới sự thúc giục của Thử Đại, đám người được Tàng Diết Yêu Quân dẫn đường, đi đến Yêu Binh khu vực lân cận.
Sở dĩ gọi là dẫn đường, bởi vì chỉ có chỉ huy q·uân đ·ội mới biết con đường an toàn duy nhất vào Yêu Binh.
Hiện tại, chỉ có Tàng Nhâm cùng Tàng Diếp hai vị tổng quản.
Trọng địa rất trọng yếu, cất giữ Yêu tộc quan trọng nhất hai món chí bảo, Yêu Binh cùng Yêu Các.
Theo cổ sử Yêu tộc ghi lại, từ xa xưa, một đời lại một đời Yêu tộc chi chủ Yêu Đế, Yêu Thánh, thậm chí là Yêu Thần, đã từng tế luyện hoặc là bày ra rất nhiều trận pháp ở đây.
Từ bên ngoài trọng địa có thể trông thấy Nhị Bảo hai thân tháp cao, nhưng một khi đi vào trọng địa, như tùy ý đi bậy, đi đến cả một đời chưa hẳn đến được nơi Nhị Bảo toạ lạc.
Bởi vì trọng địa bị vô số trận pháp che đậy, các trận pháp này lấy các loại lực lượng cơ bản trong thiên địa làm hạch tâm, có thể tự hành quỹ tích, thay đổi liên tục.
Không lần nào giống lần nào !
Mỗi một lần thay đổi, nó sẽ tại trong Nhị Bảo Ký hiển thị cổ tự, người dẫn đường phải nắm cổ tự, mới có thể đi vào đại trận, tìm đến Nhị Bảo.
Nhị Bảo Ký, do Chính Phủ trong Mạn Bà La Môn nắm giữ. Đó là lý do mỗi lần thay đổi q·uân đ·ội trực chiến, cấp chỉ huy đều phải tiến về Mạn Bà La Môn.
Mà cổ tự trên Nhị Bảo Ký, không phải bình thường, trong nghìn người mới có một nắm được trọn vẹn.
Đồng nghĩa, không phải bất cứ một vị Yêu Quân nào muốn làm chỉ huy q·uân đ·ội trực chiến liền có thể làm.
Chí ít phải nắm cổ tự, Tàng Nhâm Yêu Quân cùng Tàng Diếp Yêu Quân là một điển hình.
Thử Đại đám người mặc dù quyền cao chức trọng, nhưng không nắm cổ tự, chỉ có thể làm người đi theo. Bọn hắn mang trên người Vương lệnh, không sợ thứ gì.
. . .
Lúc này tại Yêu Binh tầng thứ bảy.
Nhất Dạ Thiên Thu ngồi tại trung tâm Linh Tuyền, tóc trắng xoã dài xuống mặt nước, không có nửa phần già nua, ngược lại lộ ra phong lưu, vô cùng ma mị, có thể khiến nữ tử trong thiên hạ phải lu mờ.
Hắn lợi dụng trung tâm Linh Tuyền gấp mười lần hiệu quả để thổ nạp linh khí, lại từ trong giới chỉ lấy ra một viên kim sắc tiểu đan đặt trên đầu lưỡi.
Đan này trên thân che kín đan vân, từng sợi màu vàng khí vụ từ nó phiêu dạt ra ngoài, thông hướng cổ họng, mắt mũi Nhất Dạ Thiên Thu.
Đan này, là Hạo Linh Đan, viên tuyệt phẩm đan dược hắn luyện chế trong Luyện Dược Luận Hội.
Hạo Linh Đan là Tiểu Yêu Cảnh tu sĩ yêu thích nhất một loại, ngoài giúp hồi phục linh lực nhanh chóng, còn tăng tốc khép lại v·ết t·hương, tái tạo tế bào.
Mà viên này còn là tuyệt phẩm Hạo Linh Đan, diệu dụng thần kì.
Chỉ thấy, một khắc sau, da vẻ hắn bắt đầu hồi phục, từng bước một trở nên hoàn hảo, da thịt cũng sáng long lanh không một tì vết.
Nửa canh giờ trôi qua, không những hoàn toàn khôi phục, còn trở nên thừa ra, khí vụ căng cứng có dấu hiệu căng trướng.
“Hoán Cổ !”
Hắn muốn câu thông Yêu Cổ, thế nhưng không có phản hồi xảy ra, xung quanh mặt nước cũng không thấy động tĩnh.
Vừa rồi, Yêu Cổ giúp đỡ hắn một lần rất lớn, nếu như nó k·hông k·ích độc, khiến hắn nhất thời tỉnh táo, e là đã trọng lập nội đan thất bại.
“Ùm !”
Nhất Dạ Thiên Thu biểu cảm đặc sắc, bởi vì hắn tại trong ý thức hải thấy một thứ.
Là Yêu Cổ !
Phía trước tinh thần thể của Dược Vương Nhất Dạ, có một con tiểu trùng xích sắc. So với thán ảnh vĩ ngạn kia, nó lộ ra nhỏ bé không đáng kể.
Vấn đề ở chỗ, nó đang tại ý thức hải.
Nên nhớ, Yêu Cổ bởi vì can thiệp đến quá trình tụ đan, bị tám loại dị tượng phản phệ, rơi vào Linh Tuyền sống c·hết không rõ, nhưng bây giờ lại nằm trong ý thức hải của Nhất Dạ Thiên Thu.
Như hắn không dùng thức thứ nhất Hoán Cổ, theo lẽ thường, Yêu Cổ không thể vào ý thức hải.
Nhìn trước mắt, con Yêu Cổ này b·ị t·hương đến rất nặng, trên thân nó lỏm chỏm v·ết m·áu loan lổ, nằm yên hít thở tuần tự, mỗi một lần nó hít vào đều toả ra xích hồng quang mang, lặp đi lặp lại đã rất nhiều lần.
"Luyện Cổ chi pháp, lẽ nào giống như một sợi dây, một đầu do ta nắm, đầu còn lại liền do Cổ. Ta có thể thông qua dây này hoán Cổ ra vào ý thức hải, thì Cổ cũng có thể làm được ?
Chỉ là ở đây, ta là người thi pháp, cho nên quyền lợi lớn hơn, mà Cổ phải nghe mệnh lệnh ta, vì ta làm việc ?"
Tự lúc này, một loại sởn gai ốc cảm giác từ đâu truyền đến, hắn cảm thấy từ trước đến nay chưa từng có nguy cơ ập đến, lập tức phi thân nhảy qua một bên.
Ầm !
Một đạo kinh lôi vang lên, từ trên trần nhà hắn truyền đến một tia sấm, tia sấm không biết từ đâu, vượt qua không gian khoảng cách, giáng lâm xuống nơi này, cũng chính là trung tâm Linh Tuyền.
"Lôi kiếp ?" Nhất Dạ Thiên Thu hãi nhiên.
Linh Tuyền bị oanh tạc, toàn bộ Linh Ngư c·hết sạch, Linh Tuyền nhanh chóng hoá thành bùn lầy tanh tưởi, Huyền cấp bảo khí rớt xuống dưới, hoàn toàn mất linh, giống như phế liệu.
Lôi phạt lực lượng tràn ngập từng tấc không gian ở đây, ngay cả hít thở đều khó khăn, một đạo lại một đạo giáng xuống, Nhất Dạ Thiên Thu hiểm lại hiểm né được.
"Rốt cuộc là có chuyện gì ? Linh Tuyền a ! Thật phí phạm! May mắn ta đã tu thành Thủy tính Vật Chất a !"
Ngũ Hành Thối Thể Pháp, Thuỷ tính Vật Chất đã có, còn lại bốn loại, hắn liền có thể tu ra Ngũ Hành Thể Chất.
Cũng bởi vì hấp thụ Thủy tính Vật Chất thành công, thân thể hắn tiến một bước, cường đại hơn, nhẹ như lưu tinh.
Ầm !
Ầm !
“Không thể nào, đây là chuyện không thể a ! Ta là Yêu Thú mà thôi, làm sao để hạ xuống dạng này lôi kiếp ?"
Hắn không dám thử, một khi b·ị đ·ánh trúng, chắc chắn c·hết không toàn thây.
. . .
Độ kiếp, chính là thiên phạt, thiên phạt có nghĩa thiên giận, không muốn dung túng.
Nhưng thiên địa có đức hiếu sinh, luôn chừa một đầu sinh lộ, chỉ là sinh lộ đó lớn hay nhỏ còn tùy thuộc vào mức độ.
Trong truyền thuyết, thiên phạt có sứ giả, chính là lôi điện. Lôi điện như có sinh mệnh, biết hóa thành rồng, gọi là Lôi Long.
Trên Khấp Huyết Giới không phải chưa từng có Lôi Long xuất hiện, mỗi một lần nó hiện thân, đều phải đ·ánh c·hết đối phương mới chịu tan biến, long trời lở đất.
Lôi Long Tử Kiếp !
Yêu Binh trên không lúc này, từng đạo lôi kiếp từ hắc vân đánh xuống, đụng vào Yêu Binh.
Đứng ở bên dưới, dù cho Thử Đại cùng Hổ Tâm lão tổ dạng này nửa bước Yêu Vương.
Cũng cảm thấy áp lực thật lớn, Thử Đại nói: “Rốt cuộc là thứ gì, lại khiến chuyện này diễn ra, chẳng lẽ là Yêu Binh thật thức tỉnh khí linh ?”
Hổ Tâm lão tổ nói: “Cũng chưa chắc, Yêu Binh từ trước đến nay tồn tại không biết bao nhiêu năm tháng, ai biết đản sinh ra thứ gì bên trong đó. Nhưng dù thế nào, đây cũng không phải thứ chúng ta có thể can dự.”
Tại bọn hắn giao lưu thời điểm, một đạo thanh âm thét dài, vang vọng cửu tiêu ầm vang. Chỉ gặp một con Lôi Long dài đến vạn trượng, thấy đầu không thấy đuôi uốn lượn trong hắc vân, nhìn rất kinh hãi thế tục.
Là Lôi Long Tử Kiếp !
Thử Đại bao quát Hổ Tâm lão tổ đều kinh hãi, hai mắt co rụt lại, đây là lần đầu bọn hắn thấy được cảnh này.
Thử Đại tâm siết chặt, bởi vì Nhất Dạ Thiên Thu mà lo lắng.
"Từ xưa trên Khấp Huyết Giới này, phàm là phạm vào thiên đạo, trời đất không dung được đồ vật, sẽ bị giáng xuống lôi phạt, lôi phạt hóa thành lôi long, diệt sát tà vật a !
Lôi Long này có sinh mệnh, một lần hiện thân là một lần sống lại, không hoàn thành nhiệm vụ liền tồn tại xuống dưới, như bắt nó làm toạ kỵ thì sao a ? Ha hả !"
Một đạo thanh âm khàn khàn dày đặc vang lên.
Ngao !
Lôi long tại trên không, một bộ cao cao tại thượng, giống như thiên địa chúa tể, không đem bất kì ai để vào mắt.
“Hắc hắc, mặc dù là Lôi Long này vô cùng cường đại, nhưng nó vẫn phải tuân theo thiên đạo, đánh kẻ nào cũng phải nhìn tu vi kẻ đó. Tu vi của nó chỉ mới là Yêu Thú a, xem ra Yêu tộc ta sắp ra đời một vị tuyệt thế Yêu Vương a !"
Thử Đại cùng Hổ Tâm lão tổ bên cạnh, thình lình xuất hiện một lão già tóc trắng, hai câu trước đó cũng là do hắn nói ra.
Lão giả này khuôn mặt hòa ái, thiện lành vô cùng, cho người ta một loại ấm áp khó tả. Nổi bật nhất chính là mái tóc như sư vương, kéo dài đến nửa lưng, màu bạch kim sáng chói.
Thử Đại đang muốn mở miệng trả lời, nhưng cả người như bị chấn kinh, run run kích động.
Hổ Tâm lão tổ nhìn qua, hãi nhiên trong lòng, lập tức quỳ xuống hô to:
“Bái kiến Hãn Hải Tuyệt Vương Hầu !”
Một thanh âm này, truyền khắp Binh Các trọng địa, kinh động Yêu Chúng.
Truyền tin quang phù giống như sao xẹt từ trọng địa bay ra địa vực khác, trấn kinh Yêu tộc.
. . .
____
Chương sau, Thần lão tổ ra sân.
Mong độc giả đề cử truyện, đa tạ.