Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ta Muốn Làm Thiên Địa Chi Tổ

Chương 40: Vương Sứ ? ( Tái Bản )




Chương 40: Vương Sứ ? ( Tái Bản )

Đoàn đoàn !

Ầm !

Từng đạo thanh âm kinh thiên vang lên trên Yêu Binh, Nhất Dạ Thiên Thu nghịch thiên cải mệnh, đúc thành Bát Giác Linh Đan dường như dẫn đến thiên khiển.

Chỉ thấy dày đặc hắc vân đang tích tụ ngày càng nhiều, có lôi điện đùng đoàn hiện ra, thanh thế phô trương, giống như nhất định phải diệt trừ đi hắn đồng dạng.

Lôi phạt độ kiếp, bốn chữ này không phải xa lạ với tu sĩ, chỉ cần phá cảnh, nhất định sẽ dẫn đến lôi kiếp.

Một khi hứng chịu lôi kiếp thành công, giống như được thiên địa công nhận, có thể thuế biến tu vi.

Thuế biến, có thể đến các phương diện khác, như cường độ thân thể, mức độ tinh thần đều có nhất định đề thăng.

Nhưng độ kiếp thất bại, có thể b·ị đ·ánh cho hồn phi phách tán, không nhập luân hồi, đây là cái giá của kẻ tu đạo.

Một người độ kiếp, sẽ không ai nguyện ý can dự, bởi vì người dám can dự, thông thường phải gánh chịu gấp mười lần lôi kiếp.

Giống như một tên Yêu Thú độ kiếp, nếu có một vị Yêu Vương dám can ngăn, sẽ tiếp nhận lửa giận của thiên địa, chịu đựng lôi phạt gấp mười lần tu vi.

Yêu Vương, là hứng chịu gấp mười lần lôi kiếp cấp Vương.

Sẽ có ai nguyện ý bỏ ra giá lớn như vậy ?

Mà lại, hiện tại Nhất Dạ Thiên Thu đang trong Yêu Binh, cùng ngoại giới hoàn toàn mất đi liên hệ, ngay cả nguy hiểm của mình hắn đều không biết, lấy cái gì đối mặt ?

Bởi vì sự cố đột ngột xảy ra, đám người Tàng Nhâm Yêu Quân đứng tại xa xa Yêu Binh bên ngoài, cũng không biết bên trong Yêu Binh phát sinh chuyện gì, đây là lần đầu hắn chứng kiến Binh Các trọng địa có tình huống hãi hùng như vậy.

Giống như có người độ Vương kiếp !

Các phương thế lực trong Yêu tộc cũng đã đến kịp thời, có người thì dự đoán là chính bản thân Yêu Binh có vấn đề, không ai tin tưởng một tên Yêu Thú có thể làm ra.

Ngay cả Dị Thương Yêu Quân cũng đồng tình, bởi vì phạm vi hắc vân quá lớn, giống như một tồn tại kinh khủng nào đó xuất hiện, không được thiên địa dung túng, dẫn đến thiên khiển.

Mà trong Yêu Binh, chỉ có một thứ để bọn hắn liên tưởng đến, chính là trong truyền thuyết khí linh.

Về phần khí linh này cấp bậc tu vi gì thì vẫn còn là ẩn số. Chỉ là theo truyền thuyết, Yêu Binh cùng Yêu Các đã tồn tại thật lâu, trước cả khi Mạn Bà La Môn xuất hiện.

Mạn Bà La Môn có Thánh Linh, là Yêu tộc đệ nhất cường giả hiện tại. Như còn trên Thánh Linh, thì gọi là gì ?

Thậm chí có người còn cầu mong như vậy, bởi vì một khi tồn tại này xuất hiện, Yêu tộc thống trị Khấp Huyết Giới chỉ là vấn đề thời gian.

Cũng có kẻ mang tâm tư đục nước béo cò, một khi Yêu Binh b·ị đ·ánh phế, nói không chừng có bảo vật hiện lên, đây là đại cơ duyên, trong lúc hỗn loạn như vậy, bọn hắn tin tưởng sẽ không bị phát hiện.

Tàng Nhâm Yêu Quân chính là một điển hình !

Đoàn ! Đoàn !

Sấm chớp kinh thiên, dị tượng xuất hiện tại Binh Các trọng địa vị trí trọng yếu như vậy, kinh động toàn bộ Yêu Chúng.

Không chỉ thế lực của chư Vương đến đây, còn có mặt khác các tộc đàn cường đại tham dự, bỏ ra giá lớn tiến về trọng địa.

Còn lại các tộc tiểu nhược, bắn ra truyền tin quang phù giống như sao xẹt, bay khắp Ngũ Đại Sâm Lâm mua tin tức.

Bởi vì không phải ai cũng có thể bỏ ra đại giới thông qua cấp cao không gian truyền tống trận.

Cổ Họa đại sâm lâm, Tây Châu giáp với Đào Hoa lãnh địa, Nam Châu Vô Danh Sơn không thể qua, Đông Châu bị Thiên Hà chia cách, cửa khẩu duy nhất chính là băng qua Bắc Châu đi đến trọng địa.



Bắc Châu này, do nổi danh hung tính Ma Yêu hai dòng máu cai trị, là Hắc Ngạc tộc lãnh địa, Cổ Họa chúng yêu gọi là cấm địa.

Đây là từ xa xưa Hắc Ngạc tộc tích lũy ra hung danh, một mực kéo dài không biết bao nhiêu năm đến bây giờ, cho đến ra đời vị Hắc Tuyệt tộc trưởng kia đã thay đổi hết thảy, hắn làm Yêu Chúng có cái nhìn thiện cảm hơn, có thể giao tiếp.

Vì vậy, Hắc Thiên cùng Hắc Thanh mấy người thuộc Hắc Ngạc tộc này, mới có thể tùy ý đi vào Tây Châu tham gia Luyện Dược Luận Hội vừa rồi.

Lúc này, tin tức dị tượng đã truyền đến Cổ Họa Tây Châu, bên trong Thanh Lộc Thành ngồi đó một đám tu sĩ trẻ tuổi, trong đó thình lình thấy được Hắc Thiên, cùng ngạo khí bá đạo Tiểu Thế Tôn Hạo Thiên, còn có Thiên Mệnh cùng Tôn La.

Chỉ là Thiên Mệnh ngồi bên cạnh Hạo Thiên lộ ra thái độ có chút bất cần, giống như tùy ý Hạo Thiên bày bố hết thảy mà không thể nói.

Còn Tôn La càng thảm, hắn mặc dù là phần tử của Hầu tộc nhưng lại không có quyền đại biểu Hầu tộc, chỉ có thể đứng ở đây với tư cách tùy tùng bên cạnh Nhất Dạ Thiên Thu.

Nói đứng, bởi vì ghế trống phía trước, là của Nhất Dạ Thiên Thu.

“Không được, thời cơ sắp đến liền nên nắm lấy, Hắc Thiên huynh, ta khuyên ngươi vẫn là nhanh chóng đi a, không cần chờ đợi.

Bên kia Yêu Binh xảy ra khủng bố dị tượng, nói không chừng hắn liền táng thân bên trong, cần gì phải chờ một người đ·ã c·hết đây ?”

Hạo Thiên nói, hắn ngồi đối diện chủ tọa, nhìn chằm chằm Hắc Thiên, khí thế kia giống như muốn khẳng định hắn là trung tâm nơi này, hoàn toàn không đem người khác để vào mắt.

Ở đây, luận bối cảnh cùng thực lực, người có thể cùng hắn mặt trái mặt phải, e rằng chỉ có Thiên Mệnh đại biểu Thi Âm đại sâm lâm, Hắc Thiên đệ nhất thiên kiêu Cổ Họa hai vị này. Cho nên không một ai dám lên tiếng phản bác,ngay cả nhìn cũng không dám nhìn, sợ dính phiền phức.

Hắc Thiên nói: “Trước khi Nhất Dạ huynh đi lĩnh bảo, ta từng hứa hẹn hắn, ước tính khoảng chừng năm ngày sau mới khởi hành đi về động quật kia. Hiện tại chưa đủ hai ngày, làm sao có thể đi ? Một khi đi, không phải ta liền trở thành kẻ bội tín ?”

Hạo Thiên cười lạnh: “Hẳn là tiểu tử kia là yếu tố không thể thiếu trong chuyến đi này a, hoặc là ngươi đang muốn lợi dụng hắn, nếu không Hắc Thiên huynh làm sao đặt nặng như vậy ?"

Hắn dừng một chút, híp mắt nhìn nói: "Hoặc là đi lúc này, hoặc là không có ai đi với ngươi, hay là nên cẩn thận suy nghĩ a.”

Hắc Thiên hai mắt lạnh lẽo: “Tiểu Thế Tôn đây là đang đe dọa Hắc mỗ sao ?”

Hạo Thiên không trả lời, thật muốn làm đến mức đắc tội Hắc Thiên hắn cũng thấy không ổn trong lòng, thứ nhất Hắc Thiên tương lai thành tựu khó nói, thứ hai còn có liên quan đến vị Hầu tộc lão tổ kia, có khó nói quan hệ.

Chỉ bằng hai thứ này khiến rất nhiều người, bao quát Hạo Thiên, dù cho bối cảnh ra sao, vẫn trước mặt Hắc Thiên trở nên khách khí rất nhiều.

Hạo Thiên cười nói: “Hắc Thiên huynh làm sao nói lời này a, ta chỉ là đang lo lắng thay ngươi a.”

. . .

Dưới hỗn loạn ở Binh Các trọng địa, q·uân đ·ội trực chiến hạ lệnh tất cả tu sĩ đều trở về doanh trại tập trung.

Ngồi bên cạnh Tàng Nhâm Yêu Quân, là một vị trung niên nam tử, mặt hùm mày hổ nhưng lại tràn đầy nhiệt huyết, cho người ta cảm giác có thể tin tưởng. Người này, là cấp trên của Tàng Nhâm Yêu Quân, đại tổng quản của q·uân đ·ội trực chiến, Tàng Diết Yêu Quân.

Nhưng ở đây có điều thú vị !

Tàng Nhâm Yêu Quân tuy là phó tổng quản, Tàng Diết Yêu Quân là đại tổng quản, nhưng dựa trên thực tế quan sát hai người này lại giống như đối nghịch nhau.

Tàng nhâm Yêu Quân không chút kiêng nể, dám ngồi ngang hàng, xem nhẹ đối phương.

Bọn hắn đang ở trong trung tâm doanh trại, bên trong chỉ có mấy người, một bên là hai vị tổng quản, còn đối diện là tám bàn. Mỗi một bàn đều có người toạ hạ, đến từ Ngũ Đại Sâm Lâm.

Ngũ Đại Sâm Lâm có Thập Đại Yêu Vương, mỗi một vị Yêu Vương đều là trụ cột Yêu tộc, quyền hành rất lớn, đám người trong này, mỗi một vị đều đại diện cho một Yêu Vương.

Tàng Nhâm Yêu Quân, cũng là đại diện Tàng Thiên lão vương chủ.

Tàng Diết Yêu Quân, lại đại diện cho Oa Vương.

Hắc Hùng Sí, con trai trưởng của Hắc Hùng Yêu Vương.



Tửu Quân, đại diện cho Cái Vương.

. . .

Trong đám người này, thình lình xuất hiện hai người khác đến từ Cổ Hoạ, trong đó có một vị lão giả thân hình già nua, chính là Thử Đại Đại Tế Ti.

Tàng Nhâm Yêu Quân ôm quyền: "Chư vị tiền bối cùng huynh đệ cực nhọc đi đến trọng địa, không biết là vì chuyện gì a ?

Trước, bổn tổng quản cần nói thẳng, phải là Yêu Vương sứ giả mới có tư cách biết chuyện xảy ra, còn không liền xin mời đứng dậy.

Lệnh của q·uân đ·ội trực chiến, chính là dưới Vương lệnh, nhưng tin tưởng các vị đều phải nghe a."

Toàn bộ đám người, không một ai lay động, điều này khiến Tàng Nhâm Yêu Quân sắc mặt trầm xuống.

Tàng Nhâm Yêu Quân nói: "Ta hỏi lại, có ai không ?"

Đùng !

Tiếng đập bàn vang lên.

"Hừ, chỉ là tiểu bối, dám trước mặt lão phu ngông cuồng như vậy ? Về hỏi lão tổ tông nhà ngươi xem, lão phu là ai ?" Một lão giả cường tráng to lớn ngồi cạnh bên Thử Đại, giận dữ hét lớn.

"Tây Châu Cổ Hoạ có Hổ Sào u minh thăm thẳm, Hổ tộc làm bá chủ, Hổ Tâm làm lão tổ.

Đại danh của ngài làm sao bổn tổng quản chưa nghe đây ? Chỉ là ta muốn hỏi, ngài là Vương sứ ?"

Hổ Tâm lão tổ tính cách cương bạo, trực tiếp ném một đạo lệnh bài lên bàn Tàng Nhâm Yêu Quân, trên lệnh bài có khắc chữ Mộc.

Là Đạo Mộc lệnh bài !

Tàng Nhâm Yêu Quân trả lại lệnh bài, lại hướng mặt khác mấy vị cường giả xác nhận.

Người cuối cùng là Thử Đại Đại Tế Ti.

"Đại Tế Ti, còn ngài đây ? Vì sao lại ở đây ? Đông Châu hỗn loạn như thiếu đi cao thủ tọa trấn, sẽ thành dạng gì đây ?" Tàng Nhâm Yêu Quân châm chọc.

Thử Đại Đại Tế Ti cũng từ tốn lấy ra một đạo lệnh bài, trên lệnh bài này có khắc chữ Thần.

"Thần ? Người đâu, tiễn khách ! Không phải cứ tùy tiện ném lệnh bài liền là Vương sứ, Đại Tế Ti mời về Đông Châu !" Tàng Nhâm Yêu Quân ngữ khí hùng hồn, có thể chà đạp nhân phẩm của một vị cự đầu Cổ Hoạ, đối với hắn là vinh dự, là chiến tích người khác phải ngưỡng mộ.

Chỉ cần Thử Đại thật bị hắn doạ đi, danh tiếng của hắn đâu chỉ tăng một bậc.

Ai cũng lắc đầu, danh tiếng Thử Đại bọn hắn đều từng nghe qua, nhưng lúc này lại thấy đối phương hèn mọn, kinh tởm.

Cảm thấy vị Đại Tế Ti này quá tự đánh mặt, tham lam danh tiếng.

Chỉ có Hổ Tâm lão tổ là ngồi cười, tiếng cười như tiếng gầm, khiến người ta giật mình.

"Một đám ngu xuẩn ! Mở mắt các ngươi ra nhìn cho kĩ, Thần là danh tự của ai ?" Hổ Tâm lão tổ nói, một chỉ điểm về chữ Thần.

Chỉ thấy một cái đầu khỉ dạng khí chui ra, đầu khỉ nhìn cực kì hung tợn, khát máu đến rợn người, nó mở to miệng gào lên một tiếng.

Doanh trại bị thổi bay, đám người xung quanh bị hất về sau, hộc máu thổ huyết.

Hoàn hảo ngồi tại chỗ, chỉ có Thử Đại cùng Hổ Tâm lão tổ.

Thử Đại với thân phận Vương sứ, không bị tác động. Còn Hổ Tâm lão tổ thì là người thi pháp, hoàn hảo không sao.



Đám người lúc này mới rung động, lần nữa đứng dậy hướng Thử Đại đi tới, không những không oán trách, ngược lại mặt mũi còn vui cười, chúc mừng Thử Đại.

"Đại Tế Ti lão nhân gia ngài cũng thật khéo đùa, như nói thẳng ra, làm sao mất hoà khí như vậy a !"

"Đúng, đúng ! Không nghĩ tới vị thứ mười trong Thập Đại Trưởng Lão đã tìm ra, chúc mừng Đại Tế Ti a !"

"Không biết Hãn Hải Tuyệt Vương Hầu có đến chăng ? Cả đời ta chỉ mong được diện kiến lão nhân gia ngài ấy một lần . . ."

Tàng Nhâm Yêu Quân cũng vội đứng lên, vui cười: "Ta sớm biết rồi a, chỉ là đùa giỡn một chút, cũng mong Đại Tế Ti lòng dạ lớn bỏ qua tiểu nhân a !"

Thử Đại lắc đầu, lạnh nhạt nói: "Giảng vào chính sự đi."

Tàng Nhâm thấy đối phương không nổi giận, cũng lập tức không dám trễ nãi, hắn kể lại toàn bộ quá trình vừa rồi, từ lúc Dị Thương Yêu Quân ba người hộ tống Nhất Dạ Thiên Thu đến, cho đến lúc lôi kiếp xuất hiện phía trên Yêu Binh, bao quát một số dự đoán xấu của bản thân.

Tỉ như, nói Nhất Dạ Thiên Thu có hay không làm cái gì bất nghịch sự tình khiến cho Yêu Binh gặp họa, hoặc nói Luyện Dược Sư Công Hội tay chân không sạch đã làm chuyện gì, chung quy đều là kể tội.

Tàng Diết Yêu Quân hừ lạnh: “Nhâm phó đại tổng quản hay là quản rộng quá mức a, Luyện Dược Sư Công Hội chính là Yêu tộc Đan Đạo thái sơn bắc đẩu, ngươi tùy miệng kết tội không khỏi làm người ta rét lạnh a.

Làm người đại diện cho Tàng Thiên lão vương chủ, ngươi hay là nên giữ cho lão nhân gia ông ta thể diện.”

Tàng Nhâm Yêu Quân cười nói: “Diết đại tổng quản lo xa rồi, đây chỉ là ta cùng một số người dự đoán đưa ra kết quả, cũng không phải khẳng định như vậy, ngươi không cần chuyện bé xé to.”

Lúc này, vốn ngồi yên Hổ Tâm lão tổ lên tiếng, thanh âm trầm thấp kinh người, giống như hổ vương gầm gừ: “Chiếu ngươi nói, một số người đó là ai ?”

Tàng Nhâm Yêu Quân giật mình, nhìn về ánh mắt của Hổ Tâm lão tổ, trong lòng nao nao.

Hổ Tâm nói lời này có nhiều ý nghĩa, có thể hắn muốn thay Luyện Dược Sư Công Hội đòi đạo lí, cũng có thể đang đứng về Tàng Diết Yêu Quân bên kia, nói chung không có thiện ý.

Tàng Nhâm Yêu Quân lanh trí, ho khan một tiếng: “Hổ Tâm lão tổ không ngại nói thẳng, ta có chút không hiểu.”

Thử Đại nở nụ cười: “Ý hắn, ngươi như đang cố tình câu giờ a, chúng ta phụng Vương lệnh đến để dò xét Yêu Binh tình huống, ngươi lại tại nơi này làm đủ loại tiếp đón nghi lễ, đây là đang cản trợ người thi hành Vương lệnh sao ?”

Nói đến đây, Thử Đại thanh âm nhấn mạnh, hai mắt phát ra hung quang.

Nhất Dạ Thiên Thu đang trong Yêu Binh, vị thanh niên trẻ tuổi này là truyền nhân của vị ân công quá cố kia, hắn tại Luyện Dược Luận Hội đã nói sẽ phụ trách bảo hộ Nhất Dạ Thiên Thu, bây giờ trong lòng nóng như lửa đốt vô cùng lo lắng.

Tàng Nhâm Yêu Quân nghiêm túc lắc đầu: “Không không, làm sao có thể nói là câu giờ. Chúng ta Tàng Thiên q·uân đ·ội đang tại nơi này đóng quân, ai biết được mặt khác người đến, lại có tổn thất gì đó, ai sẽ gánh vác đây ?

Cho nên, trước hết các vị phải gặp qua dạng này tiếp đón, mới có thể đi.”

Tàng Diết Yêu Quân là một lão hồ ly, biết thời cơ đã đến, chỉ cần lấy lòng đám người trước mắt, không khác gì giúp cho Oa Vương xây dựng tốt quan hệ với chư Vương khác, liền nói: “Như các vị đã muốn, bản đạt tổng quản có thể lập tức dẫn đường.”

Tàng Nhâm Yêu Quân nghe vậy, hai mắt rét lạnh lườm Tàng Diết đại tổng quản, câu này của Tàng Diết đại tổng quản hoàn toàn không đem lời nói hay mặt mũi hắn để vào mắt.

Tàng Diết Yêu Quân nhìn lại, chỉ là cười lạnh một cái rồi đi.

Tàng Thiên đại sâm lâm có hai vị Yêu Vương, một cái lừng lẫy lão vương chủ, một cái tuổi trẻ Yêu Vương.

Oa Vương cùng Tàng Thiên lão vương chủ.

Hai vị này, chính là cha con ruột thịt. Nhưng từ đầu đến cuối, Tàng Thiên lão vương chủ luôn không đem đứa con trai này để vào mắt, khiến Oa Vương phẫn nộ đến cực điểm.

Cho nên, thuộc hạ của Tàng Thiên lão vương chủ cùng Oa Vương cũng bị vạ lây, không biết từ khi nào như nước với lửa, không thể dung được.

. . .

___

Chuốc xong chương, cầu đề cử truyện !

Thôi thì hiện tại viết được bao nhiêu, liền bao nhiêu a.

Độc giả đọc đừng quên ĐỀ CỬ truyện a ^_