Chương 37: Hắc Cầm ( Tái Bản )
Yêu Binh đại môn, dày như sơn bích, màu đồng cổ kính, Tàng Nhâm Yêu Quân bước lên một bước, giơ lên Binh Các Trọng Lệnh ấn vào khe hở.
Muốn vào Yêu Binh, không thể không có Binh Các Trọng Lệnh, mỗi một đại sâm lâm trực chiến nơi này, đều sẽ đến Mạn Bà La Môn nhận Binh Các Trọng Lệnh.
Kẻo kẹt !
Đại môn hé mở, linh khí từ trong tháp xuôi khe cửa thoát ra ngoài, không chỉ ngợp ngạt, ngược lại còn tạo cảm giác thoải mái dị thường.
Pha lẫn trong đó, còn có cảm giác cô tịch, t·ang t·hương tuế nguyệt, khiến người ta nổi lòng tôn kính, cẩn trọng.
Tàng Nhâm Yêu Quân cười nói: "Nhất Dạ tiểu huynh đệ hẳn là lần đầu đến nơi này ? Đây chính là Yêu Binh.
Yêu Binh có hết thảy ba mươi ba tầng, một tầng một càn khôn. Nghe nói năm đó Hãn Hải Tuyệt Vương Hầu cùng tuổi trẻ Tàng Thiên lão vương chủ đã qua một lần, Đổng Thiên Trác cùng Kim Sắc Đồ Đao ngươi hẳn đã nghe qua đi."
Nhất Dạ Thiên Thu đối với Hạo Thiên không có hảo cảm, biết đối phương thân phận không tầm thường, có thể chi phối cả Yêu Quân, cho nên cũng đề cao cảnh giác. Vì vậy, gặp Tàng Nhâm Yêu Quân vị này thuộc thế lực Tàng Thiên đại sâm lâm, cũng không có mấy thiện cảm.
Dù sao, ngay cả Hình Minh Yêu Quân đều bị Hạo Thiên đè lên đầu, trái phải nghe lời.
Cho nên hắn không có nửa điểm tin tưởng Tàng Nhâm Yêu Quân.
Càng mật ngọt, càng thân thiện với một người lạ, chưa chắc đã thấy tốt.
Tàng Nhâm Yêu Quân giống như không để ý: “Ta chỉ có thể tiễn ngươi đến đây, từ đây lên tầng thứ nhất liền phải do ngươi tự thân vận động rồi, đúng rồi, mang theo tấm lệnh bài này phòng thân đi.
Ngươi phải nhớ kĩ, bên trong Yêu Binh có hộ tháp đại trận, nếu vô tình vướng phải hoặc bất khả kháng thời điểm, ngươi phải lập tức sử dụng nó, bằng không Yêu Binh hộ trận có thể sẽ nghiền nát ngươi thành trăm mảnh.”
Hắn lời nói chân thành, đối với Nhất Dạ Thiên Thu dặn dò thật kĩ rồi mới rời đi.
Sự nhiệt tình này, có thể khiến một người đề phòng thả lỏng, trịnh trọng nhớ đến !
Nhất Dạ Thiên Thu làm bộ gật đầu đồng ý, đối với Tàng Nhâm Yêu Quân phần chân thành này, hắn âm thầm ghi nhận, chỉ là từ đầu đến cuối, vỏn vẹn gật đầu, chưa hề hé môi một câu.
Tinh thần toàn bộ đều bị chữ Binh câu dẫn.
Chữ Binh trong Vô Danh Kỳ Kinh cùng Yêu Binh món này Yêu tộc chí bảo giống như có liên hệ nhất định, đây là một chuyện không ai ngờ tới !
Bởi vì hắn ẩn ẩn cảm giác được, tại nơi này có một cỗ khó nói cảm giác, giống như một loại triệu hoán !
Mà cỗ lực lượng triệu hoán này, đến từ Yêu Binh.
“Đây rốt cuộc là có chuyện gì ? Yêu Binh này thật có liên quan đến chữ Binh kia ?" Hắn vừa đi vừa lẩm bẩm lộ ra vẻ mong chờ.
Đợi Yêu Binh đại môn đóng lại, Tàng Nhâm Yêu Quân đi ra khỏi hẳn, mới thấy tầng dưới cùng này, là một phòng tương đối lớn, không có bất kì đồ vật gì.
Ngoại trừ từng viên minh châu soi đường được đính trên vách tường.
Đời trước, dù là Nhân tộc đệ nhất Dược Vương, hắn muốn sơ bộ đi vào tham quan nơi này cũng là chuyện thiên phương dạ đàm, bởi vì vị Tỳ Sa Hoàng kia khắp nơi dòm ngó.
Cho nên, đây thật là lần đầu tiên hắn vào Yêu Binh.
Đi được ít lâu, thấy giữa phòng, có từng bậc thang xoắn ốc, là từng khối thềm gạch lơ lửng giữa không trung, nhìn qua rất thần kì, cũng không biết cỗ lực lượng vô hình nào nâng lên.
Thuận theo bậc thang, hắn đi lên tầng thứ nhất.
Tầng thứ nhất này, bày ra trước mắt hắn là một trăm loại v·ũ k·hí, pháp bảo, phù chỉ . . . Trong đó có chuyên sử dụng t·ấn c·ông, hoặc chuyên phòng thủ, thậm chí tồn tại hai loại công thủ một lúc, song thuộc tính.
Mỗi một loại được treo trên giá, đều đạt đến Hoàng cấp, là dành cho Tiểu Yêu Cảnh sinh linh mới có thể sử dụng đồ vật.
Phải biết, v·ũ k·hí cũng như đan dược, chia làm Thiên Địa Huyền Hoàng. Hoàng cấp mặc dù gân gà nhất, nhưng vẫn hơn đại đa số phàm phẩm binh khí.
Hoàng cấp binh khí, ở ngoài đều là thiên kiêu chi tử mới có thể mang bên người, mà ở tầng thứ nhất Yêu Binh này, liếc mắt đã thấy trăm loại.
. . .
Lúc này, Nhất Dạ Thiên Thu bước đi chậm rãi, nhắm mắt, từng hạt tinh thần thả ra cảm nhận tầng thứ nhất.
Hiện tại, hắn cũng đã đạt đến cấp 7 tinh thần lực, tương đương Yêu Thú trung kỳ tu vi, đây là nhờ đốn ngộ Tâm Như Chỉ Thuỷ mới có được.
Tầng thứ nhất này, Hoàng cấp binh khí có khắp nơi, có mạnh cũng có yếu, có linh động hùng tráng, cũng có y tịch đạm bạc.
Người lý trí, hẳn nên chọn thứ bắt mắt nhất !
Nhưng hắn thì không, hắn muốn khám phá tận toàn bộ ngóc ngách ở đây, dù cho ở đây chỉ là Hoàng cấp đồ vật.
"Thế nhân đều cho rằng, tầng thứ nhất chỉ có Hoàng cấp, nhưng có ai khác nghĩ đến, sẽ có thứ khác nữa không đây ? Ngay cả Tỳ Sa nữ quỷ kia cũng không khẳng định, làm sao biết tầng này không có thiên cơ ?"
Rốt cuộc, tại một góc khuất đầy bụi bặm, hắn thấy nằm dưới đất một cái Hắc Cầm, bụi bặm làm ô uế, giống như tàn binh.
Hắc Cầm có một loại đặc thù thuần khiết không nhuốm bụi trần, dù cho dính bẩn cũng khiến nó có một sức hút riêng.
Đây là điều thu hút Nhất Dạ Thiên Thu !
Hắn từng chút một cố gắng lấy Hắc Cầm ra, gương mặt nghiêm túc, phủi sạch bụi bẩn, mới thấy thân cầm làm bằng gỗ mịn, có điêu hình rồng.
Toàn bộ thân gỗ đều là hình rồng !
Đầu rồng cắn dây đàn, có hết thảy bảy sợi, mỗi một sợi mỏng như lông trâu, căng cứng hoàn mĩ.
Nhất Dạ Thiên Thu lục tìm trong trí nhớ, tại dài dòng ký ức của mình, ước chừng bảy nghìn năm trước, lúc kia hắn mới vào Vương cảnh, từng tiến vào cổ động kì lạ.
Bởi vì cổ động này, mà hắn mới có thể phá cảnh thành Vương.
Trong động sâu ở tận cùng, trên vách đá có khắc hình thù kỳ lạ, nôm na là một thanh cổ cầm, cùng hoạ tiết khó hiểu. Thứ làm hắn ấn tượng, chính là cổ cầm thân rồng, nhìn cổ cầm này, mà hắn đốn ngộ, phá cảnh thành Vương.
Trước mặt hắn, đầu Hắc Cầm này, hoàn toàn một khuôn với cổ cầm trong động kia !
Hắn quyết định một chút, rốt cuộc mang theo Hắc Cầm, đi đến tầng hai.
Rảo bước tiến lên tầng thứ hai, ở đây cũng có một nhóm đồ vật trưng bày, nhưng số lượng ước chừng chín mươi cái, cũng đều là Hoàng cấp.
Giảm mười cái số so với tầng thứ nhất.
Tầng thứ hai này có chỗ đặc biệt, toàn bộ đồ vật ở đây đều mang Hỏa thuộc tính.
Hắn điểm kĩ một chút, lắc đầu, tiến đến tầng thứ ba.
Tầng thứ ba, còn tám mươi cái, đều là Thủy thuộc tính Hoàng cấp đồ vật.
Mỗi một tầng đều giảm đi mười cái, cũng thay đổi khác thuộc tính đồ vật nhưng chung quy đều là Hoàng cấp.
Đến tầng thứ sáu, chính là Thổ thuộc tính, đi đến đây Nhất Dạ Thiên Thu lại không tìm thấy bậc thang đi lên tầng thứ bảy, buộc phải dừng lại trầm tư.
“Ừm ?”
Cần biết, mỗi một tầng ở vị trí cuối cùng, thường thường lại có đặt sẵn bậc thang dẫn đến tầng kế, nhưng ở tầng thứ sáu này hắn không thấy được, bởi vì vốn dĩ là bậc thang vị trí kia, lại là một bàn đá.
Bàn đá bên trên lại là một bàn cờ, bàn cờ chỉ có trắng và đen, giống sinh và tử.
Nhất Dạ Thiên Thu đi đến bàn đá, nhẹ nhàng an tọa, từ không gian giới chỉ lấy ra một bình trà sứ cùng một ly sứ nhỏ.
Hắn rót trà, uống trà, phẩm trà vô cùng tao nhã. Sau đó hai mắt nhắm lại, ước chừng trải qua một hơi thở, ngón tay phải lấy một viên cờ đen, điểm vào góc bên phải bàn cờ.
Lạch cạch !
Lạch cạch !
Mặt đất lung lay, bàn đá phía trước gạch nền tự biến đổi, từng tầng lớp đá nhanh chóng dựng lên thành bậc thang nối thẳng lên trên.
Vốn dĩ trần nhà bằng đá lại tự động tách ra, hoàn hảo lộ ra lối vào tầng thứ bảy.
Yêu Binh bên ngoài, đứng đấy Dị Thương Yêu Quân ba người cùng Tàng Nhâm Yêu Quân.
Trong đó Dị Thương Yêu Quân vắt tay sau hong, đi qua đi lại lầm bầm lo lắng, khiến người ta sinh ra một nỗi hoài nghi, giống như thân tử hắn đang bên trong đồng dạng.
Nếu không, làm sao lo như vậy a !?
Dị Thương Yêu Quân nói: “Ba mươi ba tầng, từ bên ngoài chỉ có thể thông qua ba mươi ba khỏa linh châu tại bệ đá, mới biết được người bên trong tại vị trí nào.
Bây giờ đã qua một nén nhang, nhưng hắn còn vẫn tầng thứ nhất a !
Hắn không biết chỉ có một canh giờ sao ? Tàng Nhâm Yêu Quân ngươi có nói cho hắn rõ không ?"
Một lão giả đi theo hộ tống lên tiếng: “Một canh giờ qua đi, lập tức bị truyền tống ra khỏi Yêu Binh, như chưa chọn được bảo, cũng phải tay không ôm hận.”
Vị thứ ba dược lão nói bỗng hô: "Nhìn, hắn phá đến tầng thứ sáu rồi !"
Tàng Nhâm cười cười đi đến nói: “Chư lão cũng đừng sốt ruột, các ngươi hẳn là biết Yêu Binh cỡ nào tồn tại a, thông thường đi vào Yêu Binh đều cần thật nhiều thời gian dằn vặt bên trong.
Nghe nói đi được càng nhanh, bảo vật lại càng dễ xuất hiện trước mắt, vị tiểu huynh đệ này năm nay xem ra thực lực có hạn, cũng không thể trách a.
Lại nói, Yêu Binh có năm tầng khó nhất, tầng thứ nhất chỉ là một ải trong đó mà thôi.”
Tàng Nhâm cười cười, còn một câu hắn không nói, năm tầng này quả thật khó nhưng còn một thứ càng khó hơn.
Thứ này là hắn bày đi ra, một khi Nhất Dạ Thiên Thu sử dụng, tất yếu liền tan thành từng mảnh.
Yêu Binh, nghiêm cấm mang vào không gian bảo vật, một khi bị phát hiện, nghe nói Tỳ Sa Hoàng một đạo linh hồn sẽ hiện thân, gạt bỏ đối phương.
Đây là chuyện cơ mật, chỉ có trực chiến q·uân đ·ội cấp chỉ huy mới được biết, như hắn không giảng, cũng không ai hay.
. . .
____
Chuốc xong chương.