Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ta Muốn Làm Thiên Địa Chi Tổ

Chương 31: Thăng Hoa Yến Phồn Thịnh ( Tái Bản )




Chương 31: Thăng Hoa Yến Phồn Thịnh ( Tái Bản )

Sáng hôm sau.

Khi mà thái dương còn chưa hừng đông, trên đường phố Thanh Lộc Thành đã đèn đuốc sáng trưng, tiếng người rộn rã.

Hai bên đường có từng quầy cửa tiệm nhỏ bắt mắt, phô ra sản phẩm của mình, người ra kẻ vào liên tục sinh ý.

Cũng có từng gánh hàng rong bên đường, bát cháo tô hành, hàng cổ đồ lạ, đan thảo diệu dược . . .

Nhưng khác với mọi ngày, hôm nay khắp Thanh Lộc Thành lộ ra đặc biệt, đều gắn cờ trắng, trên cờ thêu lò luyện màu đen, đây là cờ hiệu của Luyện Dược Sư Công Hội.

Khắp Thanh Lộc Thành từ trên xuống dưới, từ nhỏ đến lớn đều có trang trí tinh tế, đều lộ ra không khí nhộn nhịp.

Bóng người đông đúc, có đủ mọi loại thân ảnh, từ hình thú cho đến nhân hình, đều là tu sĩ Yêu tộc. Thanh Lộc Thành mặc dù không nhỏ, nhưng dường như chứa đựng không nổi tất cả, có vẻ ngột ngạt khó đỡ.

Tất cả là bởi vì, hôm nay là ngày cử hành Thăng Hoa Yến !

Thăng Hoa Yến này là thứ mà chúng yêu còn mong chờ hơn cả Luyện Dược Luận Hội, ngày hôm nay, sẽ giống như Yêu tộc thịnh yến, tổ chức ở Thanh Lộc Thành, do Luyện Dược Sư Công Hội toàn bộ chu toàn.

Luyện Dược Sư Công Hội bây giờ nội tình thâm hậu vượt xa hơn một nghìn năm trăm năm trước, vượt xa lúc Lộc Hứa Tiên còn chưa ra đời.

Tất cả là nhờ Lộc Hứa Tiên !

Lúc kia mẫu thân bạch lộc của Lộc Hứa Tiên còn là phàm thú, đã có Thanh Lộc Thành sừng sững, đã có Thanh Lộc tộc làm bá chủ ở đó.

Cho nên, để có được địa vị như hiện tại, có thể thấy Lộc Hứa Tiên cỡ nào tài năng cùng tâm trí, phải đấu tranh trải qua nhiều thế nào.

Tổ chức Thăng Hoa Yến như vậy, bọn hắn đều đã tính lợi và hại trong đó, được nhiều hơn mất !

Thăng Hoa Yến kéo dài chỉ một ngày duy nhất, khắp Thanh Lộc Thành đều được miễn thuế, toàn bộ đều miễn phí.

Những tửu lâu, hắc điếm, kỉ viện hay là dược phòng, luyện khí phòng. . . rất nhiều mặt hàng đều miễn phí.

Là Luyện Dược Sư Công Hội chi trả cho toàn bộ !

Nhưng có qui tắc nhất định, như một khách nhân, đến ăn một bữa thông thường, chi phí đưa ra, sẽ lấy từ ngân quỹ công hội.

Nhưng phải nhớ, chỉ là bữa ăn bình thường.

Mỗi một nơi kinh doanh, đều có mặt hàng bình thường cùng cao cấp, ngày này các cửa hàng đều được quán triệt rõ ràng, sẽ tự biết phân biệt, tránh cho tổn thất ngoài ý muốn.

Sau ngày hôm nay, danh sách thống kê bán ra, các cửa hàng sẽ nộp về công hội, mọi thứ phải được minh bạch.



Luyện Dược Sư Công Hội cỡ nào tồn tại, không phải muốn qua mặt liền qua mặt, đều có tay trong theo dõi tất cả, cho nên sẽ không thể g·ian l·ận dù chỉ một chút.

Công hội vào ngày Thăng Hoa Yến này mặc dù bỏ ra rất nhiều linh thạch chi trả, nhưng đổi lại rất nhiều danh tiếng.

Ngày một vang xa !

Sự thật, tại ngày Thăng Hoa Yến này, rất nhiều, không thể đo đếm được bao nhiêu chủng loại trong Yêu tộc đi đến Thanh Lộc Thành để tham dự, cũng có thể là ăn trực.

Ngày này, theo qui định truyền thống rất nhiều luyện dược sư trong công hội đều phải đi ra phô diễn tài năng luyện đan, bày bán đan dược.

Thành phẩm luyện đan, sẽ được luyện dược sư bán ra với giá năm phần mười, dù cho bất kì loại đan nào.

Kẻ trái qui tắc, lập tức trục xuất khỏi công hội.

Thức ăn, v·ũ k·hí, đan dược, chỗ ngủ, . . . đều là miễn phí !

Thậm chí đắc đỏ đan dược vừa ra lò, đều được giảm giá !

Thanh Lộc Thành lúc này, là có một không ai trong thiên hạ, ngay cả Nhân tộc cùng Vu tộc tu sĩ đều khát vọng hướng đến.

Đương nhiên, thời kì này c·hiến t·ranh còn đó, tu sĩ ngoại tộc muốn cũng không dám đặt chân đi vào Yêu tộc, huống hồ còn là Cổ Họa đại sâm lâm.

Cổ Họa, là nơi đáng sợ nhất trong Yêu tộc !

Phía bắc có Hắc Thủy đầm lầy bí ẩn cấm địa, phía Đông có hỗn loạn chi khu, phía nam có Vô Danh Sơn Hầu tộc, phía Tây có san sát tộc đàn.

Tây Châu, đáng sợ thứ nhất là Hổ Sào, thứ hai là Thanh Lộc Thành.

Chớ nhìn Thanh Lộc Thành mặt ngoài yên bình, nhưng sau lưng cũng rất phức tạp, nơi này bị chi phối bởi hai cổ thế lực chính, là Thanh Lộc tộc cùng Luyện Dược Sư Công Hội.

Hai cổ thế lực này, từ trước đến nay đều là trong tối đấu nhau, muốn quản lý Thanh Lộc Thành.

Thanh Lộc hai chữ này trong Thanh Lộc Thành, là tiên tổ của Thanh Lộc tộc đặt ra. Nhưng Luyện Dược Sư Công Hội thế lực rất mạnh, nhiều năm kinh doanh ở đây, tổng bộ trong thành, lại muốn tranh giành.

Ngay cả Tỳ Sa Hoàng cũng đau đầu vì chuyện này, thẳng đến Lộc Hứa Tiên xuất hiện, hắn phá bỏ mâu thuẫn, thân là Thanh Lộc tộc lão tổ, còn là công hội hội trưởng, cho nên thời này Thanh Lộc Thành là một thể, hoàn toàn thống nhất.

Từ trước đến nay chưa từng có !

Thanh Lộc Thành trung tâm nhất, có xây dựng một tượng đài lớn, ngũ quan tinh xảo, tóc dài như suối mơ, tuấn dực mà lãng tử.



Tượng này, chính là Lộc Hứa Tiên.

Tượng đài ánh mắt hướng về một phương, trong tay nó cầm một viên đan lớn, sắc mặt u sầu như có tâm sự.

Nếu có người để ý, hướng nhìn của tượng đài là xa xăm Nhân tộc lãnh địa, như Lộc Hứa Tiên đang nhớ về một người, trong tay viên đan biểu tượng cho hắn là luyện dược sư thân phận.

Nhất Dạ Thiên Thu nhìn thấy tượng đài, sắc mặt phức tạp, hắn nhìn ra tâm sự của Lộc Hứa Tiên.

“Nghĩa phụ, Hứa Tiên đã là Luyện Dược Tông Sư, ngươi hiện đang ở đâu ?”

Giống như có một loại thần giao cách cảm, Nhất Dạ Thiên Thu cảm nhận được tượng đài Lộc Hứa Tiên muốn truyền cho hắn câu nói này.

Đương nhiên, mọi thứ chỉ là do hắn tưởng tượng từ một phía, không hẳn là sự thật.

Tôn La đi theo một bên, áy náy nói: “Nhất Dạ huynh, tối qua cũng vì ta mà ngươi đắc tội Tiểu Thế Tôn, thật lòng xin lỗi !”

Nhất Dạ Thiên Thu lắc đầu, nói: “Ngươi a, không phải chuyện gì nhỏ nhặt cũng cảm thấy có lỗi, nếu xem ta là bằng hữu, ngươi phải hiểu ta sẽ vì ngươi ra mặt.”

Tôn La cảm động, gật đầu nói phải.

Bọn hắn từ sớm đã đi ra hắc điếm, dạo một vòng trong Thanh Lộc Thành, nhưng hôm nay quả thật rất đông tu sĩ đến đây, bao quát phàm thú đều có mặt, khiến không gian trật ngất.

Cái gì gọi là phồn vinh, cái gì gọi là nhộn nhịp, đều có thể dùng nơi này miêu tả ra.

Binh bộ trong Thanh Lộc Thành đối với toàn thành khống chế rất nghiêm, Thanh Lộc tộc cùng công hội còn mời đến số lớn cao thủ từ các tộc khác phụ giúp tọa trấn, trả công vô cùng hậu hĩnh.

Cho nên, dù đông như vậy, cũng không có cái gì trắc trở, mỗi một cá thể đi vào thành đều tự biết kính sợ, tuân theo qui củ.

Thăng Hoa Yến diễn ra ở nơi quan trọng nhất, chính là trung tâm Thanh Lộc Thành, gần với Lộc Hứa Tiên tượng đài, đại lễ sắc phong cùng trao thưởng cùng lúc diễn ra.

Năm vị tân tú trong Luyện Dược Luận Hội phải có mặt đầy đủ, được trao thưởng, ca ngợi, bái sư nhập môn, gia nhập công hội.

“Chiếu như Luyện Dược Luận Hội công bố, năm vị tân tú có khác biệt phần thưởng, ngoài việc gia nhập công hội còn có thể bái sư. Luyện Dược Sư Công Hội có nhiều vị tiền bối lâu năm kinh nghiệm, tuổi tác đã cao, muốn tìm đệ tử, nếu như năm vị các ngươi nguyện ý có thể bái sư.”

Dị Thương Yêu Quân dõng dạc tuyên bố, chỉ thấy từ công hội đi ra nhiều vị lão giả, mỗi người hình dáng khác biệt, nhưng chung quy đều cao thâm mạc trắc.

“Là Hồng lão ! Nghe nói Hồng lão hai vị đệ tử trước bây giờ đều là thiên tài, được Tỳ Sa Hoàng bệ hạ trọng dụng tại Mạn Bà La Môn.”

“Còn có Kha lão tiên sinh, không nghĩ đến lão nhân gia ông ta cũng có mặt.”

. . .

Mấy vị lão giả xuất hiện, khiến toàn trường náo động kinh hô, càng đối với năm vị tân tú coi trọng nhiều hơn.



“Năm vị tân tú, muốn bái sư tìm người dẫn đạo xin mời bước lên phía trước.” Dị Thương Yêu Quân cười nói.

Tôn La vui mừng quá đỗi, lập tức dời bước, nhưng hắn cũng đỏ mặt sau đó.

Bởi vì, chỉ có duy nhất hắn bước lên !

Bốn vị phía sau, mỗi một người đều là thiên kiêu chi tử, ánh mắt rất cao, giống như khinh thường phía trước chư lão, không hề quan tâm.

Đến đây chư lão cũng ngạc nhiên, đây là khinh thường bọn hắn ?

Gọi là Hồng lão lên tiếng: “Tiểu Thế Tôn, ta thân già này muốn truyền lại hết thảy kinh nghiệm cho ngươi, ngươi có hay không muốn bái ta làm sư ?”

Hạo Thiên cười lạnh: “Vãn bối ngu dốt, không dám nhận sư.”

Đổi lại một câu, chính là ngươi quá thấp kém, không đáng làm sư tôn ta.

Hồng lão sắc mặt trầm xuống, lại không nói tiếp, một bên Kha tiên sinh nhìn chằm chằm Tôn La, nói: “Tôn La, ngươi có nguyện ý bái ta làm sư ?”

Tôn La vui mừng quá đỗi, nói: “Đệ tử bái kiến sư tôn !”

Lúc này, đi ra một vị thư sinh nam tử, hắn mặt mũi bình thường không có gì đặc biệt, nhưng khiến đám người tập trung ánh mắt.

Luyện Dược Sư Công Hội hội phó, Khương Sinh !

"Bái kiến hội phó đại nhân !" Đám người hành lễ.

Khương Sinh ánh mắt từ đầu đến cuối nhìn Hắc Thiên, mỉm cười: “Hắc Thiên tiểu hữu, ngươi có nguyện ý bái ta làm sư ?”

Hắc Thiên mỉm cười: “Đa tạ Khương Sinh tiền bối hữu ý, nhưng ta đã có sư tôn, là ngoại công của ta !”

Khương Sinh giật mình nói: “Thì ra là vậy, là Hắc Thanh đại trưởng lão sao.”

Hắc Ngạc tộc quá bí ẩn, cho nên tin tức vốn dĩ không dễ lọt ra bên ngoài, Hắc Thanh đại trưởng lão cùng Hắc Thiên hai ông cháu liên hệ, thật sự rất ít người biết được.

Khương Sinh lại nhìn về Nhất Dạ Thiên Thu, môi nhấp nhá mấy cái như muốn nói cái gì, nhưng rồi cũng nhịn xuống rời đi.

Có lẽ đối với hắn, Nhất Dạ Thiên Thu đắc tội không ít người, thu hắn làm đồ, chỉ có hại mà không có lợi !

. . .

_____

Chuốc xong chương !