Chương 21: Mưu Đồ Của Hùng Trụ ( Tái Bản )
Đi đến được vòng thứ ba, mười thí sinh này đều đã chứng tỏ được bản sự của mình, là danh gia vọng tộc hi vọng hạt giống, là thiên kiêu chi tử, thiên kim tiểu thư . . .
Phàm phu tục tử, khó làm được !
Bởi vì, không được từng chút một đào tạo, là khó để dành thành tích cao trong đại hội.
Phải biết, Luyện Dược Luận Hội không khác gì đại cơ duyên của một tộc, chưa cần phải đến mức đạt ba vị trí đầu, chỉ cần thuộc vào nhóm mười dẫn trước, đã có thể có được địa vị tôn quý.
Luyện Dược Sư Công Hội là Yêu tộc đệ nhất luyện dược Thánh địa, đây không chỉ là nói suông, như có thể là thành viên của nó, cũng là chuyện vinh quang vô cùng.
Có lẽ Nhất Dạ Thiên Thu cùng Tôn La tiểu hầu tử là yếu tố khác biệt duy nhất.
"Nhìn ! Sam bào thiếu niên kia sắp đăng đỉnh, liền nhanh muốn vượt qua bậc thang thứ chín mươi a."
"Rốt cuộc hắn là ai ? Tại sao lớp trẻ có người ưu tú như vậy bây giờ ta mới biết đây ?"
Có người giật mình hô lên, cũng có người xem nhẹ.
"Hừ ! Luyện Dược Luận Hội là Yêu tộc trăm năm diễn ra một lần, nhìn niên kỉ hắn hay là còn chưa quá hai mươi, mặt khác lại là Yêu Thú nhưng có thể hóa hình người. Không cần nói cũng biết, đây là đại tộc thiên kiêu."
"Đại tộc thiên kiêu ? Nhưng chưa từng nghe thấy qua a !"
"Ngươi không nhớ còn có một đại gia tộc riêng biệt sao ? Tự thành một giới, hung danh hiển hách ?" Một ả thiếu phụ mặc đồ đen, đeo nón vành nhoẻn miệng cười.
"Đúng rồi, có lẽ là Hầu tộc, nói không chừng là thật a. Nhìn xem khắp Yêu tộc này, có thể vượt trội hơn Hắc Ngạc tộc liền không có mấy cái. Chỉ có Hầu tộc mới có thể âm thầm đào tạo ra tuổi trẻ thiên tài như thế !" Một con Yêu Thú hình khỉ xen miệng nói, người nó mặc trang phục, giống như Nhân loại, nhưng chừa một khuôn mặt thú.
"Ừm ? Ngươi không phải cũng là Hầu tộc tử đệ sao ?" Có người thắc mắc.
Yêu Thú hình khỉ nói: "Không không, tộc ta từ xưa đã không thuộc Hầu tộc, nhưng vẫn có quan hệ nhất định a."
Ngay tại người hỏi đang băn khoăn suy nghĩ, bên dưới đạo tràng lại có diễn biến mới khiến tất cả mọi người không thể không nhộn nhào.
Mà cũng chính lúc này, lợi dụng đám đông ồn ào, ả thiếu phụ đồ đen cùng Yêu Thú hình khỉ cũng lặng thinh rời đi.
Không chỉ hắn, hầu như toàn bộ mọi người đều cho rằng Nhất Dạ Thiên Thu là Hầu tộc âm thầm bố trí hắc thủ, thậm chí có người nói rằng hắn là nguyên nhân dẫn đến Tôn Tẫn hiện thân ở đây.
Tôn Tẫn tộc trưởng Hầu tộc, không phải vì Tôn La mà xuất hiện, mà là vì Nhất Dạ Thiên Thu !
Trong đám người quan chiến, tại một góc khuất nào đó không đáng chú ý đến, có ba người ăn mặc kín đáo ngồi cạnh nhau, trong đó thình lình có hai người vừa rồi, là con Yêu Thú hình khỉ mặc trang phục cùng thiếu phụ áo đen.
"Là tiểu tử đó, lần này thuộc hạ chắc chắn không sai, ta nói hai vòng trước cũng là hắn mà các ngươi lại không tin !" Yêu Thú hình khỉ chau mày.
Thiếu phụ áo đen lườm: "Nếu là như vậy, ngươi tốt nhất nên chuẩn bị tinh thần tiếp nhận trừng phạt của Ma thái tử."
Yêu Thú hình khỉ lắc đầu sợ hãi: "Linh lão cứu mạng a ! Lần trước ta cũng giải thích với ngươi qua, tiểu tử này rất khó lường, thủ đoạn lại tinh minh, ta đã cố gắng hết sức."
Gọi là Linh lão, là một vị lão giả tiều tụy nhìn đan trường, nói: "Hiện tại không phải lúc ra tay với hắn, hắn hiện tại đã là tân tú mới nổi, khắp phương thế lực đều đang chú ý, nếu hành động lúc này không khỏi biến khéo thành vụn."
Thiếu phụ áo đen ngữ khí không vui nói: "Không lẽ cứ bỏ mặc hắn ? Đừng quên hắn có thể đã thấy qua Ma thái tử biến hóa, một khi để cho cao tầng Yêu tộc đám già c·hết tiệt kia biết được, chúng ta đừng hòng trốn thoát."
Linh lão nghe vậy, ánh mắt lạnh như băng, liếc nhìn thiếu phụ nói: "Một cái chó có nhà tang Bạch Vân tộc, trước mặt lão phu hay là nên ngoan ngoãn chờ lệnh. Bằng không đừng nói hợp tác, ta đối với ngoại nhân công bố Ám Lâu hai chữ này, tin tưởng ngươi kết cục sẽ rất không tốt a."
"Rất không tốt" ba chữ này, Linh lão đặc biệt nhấn mạnh, đầy ý đe dọa thiếu phụ.
Thiếu phụ trừng lớn hai mắt nhìn Linh lão, sát khí ẩn hiện, nhưng rất nhanh hai tay buông lỏng, trầm mặc không nói.
"Hầu Xám, ngươi cho ta âm thầm theo dõi tiểu tử này, có cái gì biến động lập tức cáo tri lão phu."
Linh lão ánh mắt hướng về đã vấn đỉnh nấc thang thứ một trăm Nhất Dạ Thiên Thu nhìn, có một loại tàn nhẫn cảm giác.
Vốn vừa đạp vào tầng thứ một trăm, Nhất Dạ Thiên Thu như cảm ứng được có điều khác thường, ngoảnh đầu nhìn về bên này, nhưng không thấy bất kì điều gì khác thường.
"Rõ ràng có sát khí nhắm vào ta a." Hắn tấm tắc kì lạ.
Tự nói sau đó, hắn lại phá cục bậc thang thứ một trăm này, ánh mắt đều lộ ra vẻ mong chờ.
Trên lầu cao, tất cả đại lão đều có vẻ sửng sốt nhìn về Nhất Dạ Thiên Thu vị này tân tú, bọn hắn nào có nghĩ đến lần này đại hội diễn ra, lại có một vị siêu nhập bất quần như vậy xuất hiện.
Ngay cả Hắc Thanh đại trưởng lão cũng phải lau mắt mà nhìn về, không thể không đánh giá cao Nhất Dạ Thiên Thu.
Một tên Yêu Thú hóa nhân hình mà thôi, có thể đi đến như vậy, liền nói rõ không phải kẻ tầm thường !
Giống như tiềm long chờ dưới thâm uyên, đang chờ đợi một ngày bay đến cửu thiên, ngạo thị thiên hạ !
Hắc Hùng Sí ánh mắt phức tạp, hắn hơn ai hết đều biết phụ vương mình cỡ nào cường đại, dù cho thua Thần lão tổ, nhưng cũng không phải cái gì Yêu Vương muốn chà đạp liền chà đạp.
Tại Yêu tộc Vương bảng, Hắc Hùng Yêu Vương xếp hạng thứ sáu, là trong Thập Trụ xếp hàng Lục Trụ, xưng Hùng Trụ.
Mỗi một vị Vương trong Yêu tộc, chính là một Trụ, cho đến bây giờ, chỉ có hết thảy Thập Trụ, tính cả Thần lão tổ trong đó.
Trước khi đi đến đây, Hắc Hùng Yêu Vương cho đã cho con trai trưởng Hắc Hùng Sí biết rõ những chuyện năm đó, mặc dù lúc kia thua thảm hại trước Thần lão tổ, nhưng tại gần bị đoạn chi lúc, Hắc Hùng Yêu Vương liền biết mình đá trúng tấm thiết bảng, phải tìm cách phá cục.
Cho nên vị Hùng Trụ này đã thả ra đại lượng tinh thần Hư Vô chi đạo tiềm ẩn.
Cái gọi là Hư, chính là Hư Vô chi đạo, thuộc về một trong chín loại Hằng Cổ chi đạo !
Hư Vô tiềm ẩn lực lượng rất đáng sợ, mờ mịt khó để nhận ra.
Trong đó tiềm ẩn ý chí Hư Vô đó rất yếu nhược nhưng dù sao cũng là từ một vị Yêu Vương, là hận ý cùng sát ý, dù cho Thần lão tổ đã bố trí phong ấn kiềm hãm phần lớn nhưng cũng không hoàn toàn phát hiện ra.
Hiện tại, Hắc Hùng Sí thấy được Nhất Dạ Thiên Thu nhẹ nhàng vấn đỉnh bậc thứ một trăm lúc, không khỏi khiến hắn sững sờ.
Là tiềm ẩn ý chí của phụ vương hắn bị Thần lão tổ tiêu diệt hết rồi ?
Hay là Nhất Dạ Thiên Thu có con bài nào khác ?
Đối với lời phụ vương mình nói, Hắc Hùng Sí tin tưởng không nghi ngờ, cho nên hắn đang ngờ vực một trong hai trường hợp kia.
Trầm tĩnh nhất trên lầu cao, không ai qua được ngồi ở giữa vị tộc trưởng Hầu tộc này, không để ai thấy được, một chốc lát ánh mắt hắn lấp lóe lên từng tia sáng ngời.
Bởi vì trước khi đi, hắn được căn dặn một chuyện, cũng là nguyên nhân hắn đến đây dự hội, gặp gỡ một người đặc biệt, là tân tú mới nổi.
Về phần vị tân tú này là ai, lúc nào xuất hiện thì không biết được.
Nhưng Tôn Tẫn nghĩ rằng, hắn đã tìm thấy, là người thanh niên vấn đỉnh trước mặt kia.
Lúc này, trên bậc thang thứ một trăm, đạo thân ảnh nhỏ bé kia vẫn còn đứng yên.
Không ai biết được rằng, trong ý thức hải của hắn đang xảy ra một chuyện kinh thiên, chỉ thấy nơi này không phải một toà hồ nước nhỏ mà là mênh mông một vùng hỗn độn vũ trụ tinh không.
Phàm nhân, phàm thú, nói chung là tu sĩ, chỉ cần có luyện linh khí dung nhập thân thể, linh khí sẽ hoá lỏng, đọng lại tại huyền thai phần bụng giữa.
Mà ý thức của tu sĩ, không thể đi đến xem xét huyền thai, nhưng lại có thể tại não hải, hay còn gọi là ý thức hải, thấy được huyền thai hình ảnh, thông thường chính là hồ nước nhỏ.
Yếu nhược tu sĩ, thì một vũng linh khí đọng, cường đại thì một ao. Phạm vi chứa đựng linh khí này, còn phụ thuộc vào công pháp tu luyện, có thể kì diệu biến đổi. Thậm chí có thể như sông, như biển dạt dào bát ngát, đáng sợ cực điểm.
Nhưng !
Nhất Dạ Thiên Thu tại ý thức hải, không phải cái gì ao hay hồ, cũng không phải là biển cả mênh mông, mà là tinh không vũ trụ.
Là vô bờ vô bến, nhìn tận xa xôi !
Ở đây chỉ có từng khoả tinh thần nhỏ nhỏ phía xa, còn lại là màu đen cùng sự cô tịch hoà quyện, nhưng đó sẽ là hình ảnh thật nếu không có một thứ.
Tại trung tâm vũ trụ tinh này, một đạo vĩ ngạn thân ảnh, đầu đội ngọc quan, thân mang bạch sắc Vương bào, xung quanh thân ảnh này hiện lên từng tia khí uẩn màu vàng trắng, có một loại Thần Thánh, uy nghiêm mà tôn quý.
Thân ảnh này gương mặt như ngọc, giống như hoạ tiết, khiến thiên hạ nữ tử vì đó điên đảo cũng là chuyện đương nhiên.
Có thể khiến người ta quỳ bái, có cảm giác như vậy, chính là Dược Vương Nhất Dạ.
Ở cách năm trăm dặm phía trước, đứng đó một đạo thân ảnh khác, như ma thần dị giáo, trên thân từng sợi lông tơ hắc tuyền, lại quấn từng vòng xương cốt quanh thân hiện ra bá đạo mà hung ác, cùng cặp mắt đỏ đầy hận ý.
Là Hắc Hùng Yêu Vương tiềm ẩn ý chí.
Một bên Nhân tộc, một bên Yêu tộc.
"Không nghĩ đến a, nghìn năm trước trọng thương bỏ mình Dược Vương Nhất Dạ lại đang trong thân xác một tên Bán Yêu, thật sự không ngờ a."
"Mà ý thức hải này, cũng không phải của tên Bán Yêu kia đi ? Là của ngươi kiếp trước sao ? Như ngươi còn tại thế, ta lập tức bỏ chạy tức thì, nhưng bây giờ chỉ là một đạo linh hồn đoạt xá, cô hồn dã quỷ thôi a."
Hắc Hùng Yêu Vương khàn giọng nói ra.
Dược Vương Nhất Dạ nói: "Hắc Hùng nhà ngươi a, vẫn tính cách như vậy, âm hiểm xảo trá."
Hùng Trụ cười lớn: "Ha hả, chớ nói như vậy, làm cường giả, không tiếc thủ đoạn đạt được mục đích mới là Vương đạo. Như ngươi đoạt xá người khác, lại là sạch sẽ ? Như muốn chuyện này không ai biết, lập tức phối hợp với bổn Vương, bằng không nay mai thiên hạ đều biết ngươi sống lại. Nhân tộc lẫn Yêu tộc, sẽ không có đất ngươi dung thân a."
Dược Vương Nhất Dạ lắc đầu: "Ngươi từ đâu lấy ra tự tin này ? Đúng rồi, Hắc Hùng Phi Mã còn đó sao ? Hắc Hùng Ma là con trai ngươi?"
Hùng Trụ nói: "Vì cái gì bổn Vương phải nói cho ngươi biết ? Không nhiều lời nữa, nói đi, đừng để ta phải ra tay."
Dược Vương Nhất Dạ không để ý đến lời nói hắn: "Ta cũng có thắc mắc khác, ngươi tu mặc dù là Hư Vô, nhưng cũng không đến nơi đến chốn, chưa thành Hư Vô Chi Vương nhưng lại có thể thoát khỏi tai mắt của hắn sao ? Hắn hiện tại đang ở đâu ?"
Hùng Trụ lạnh lẽo nói: "Chán sống !"
"Ngươi đe doạ bổn Vương ?" Dược Vương Nhất Dạ ngữ khí phẫn nộ.
Thấy vậy, Hắc Hùng Yêu Vương hoà hoãn nói: "Ta biết bản lĩnh của ngươi không nhỏ, hoàn toàn có thể trở thành người hạng nhất, nhưng nếu ta một mực q·uấy r·ối, đừng nói vấn đỉnh bình an ngay cả luyện một viên đan ngươi cũng đừng hòng !"
Chưa đợi hắn nói hết, một đạo tinh thần lực đánh về bên này, không khỏi khiến hắn giật mình.
Nói về tinh thần cường đại hơn, tất nhiên là đã từng Dược Vương Nhất Dạ, bằng vào tinh thần lực cường đại vô song cùng thiên bẩm luyện dược, từng viên đan ra lò của hắn đều giá cả trên trời.
Không tu võ đạo, nhưng tu tinh thần lực !
Hắc Hùng Yêu Vương lại tu võ đạo, không tu tinh thần, nhưng ở trong Huyết Hùng bí cảnh này, tàn dư ý chí của hắn rất lớn, so với vừa trọng sinh của Dược Vương Nhất Dạ cường đại hơn quá nhiều lần.
Thắng bại rõ ràng !
Hắc Hùng Yêu Vương thân ảnh như trâu nước lao về phía trước, một vỗ muốn đập nát tinh thần Nhất Dạ Thiên Thu.
Chỉ là Nhất Dạ Thiên Thu tinh thần tĩnh như mặt nước, thuận tay bắn ra một vật nhỏ màu đỏ.
Hắc Hùng Yêu Vương nào có ngờ tới, hoảng sợ lùi lại hô lên: "Yêu Cổ !"
Cổ trùng, lực công kích không phải ngoại thân, mà là nội thân, bao quát lục phủ ngũ tạng, kinh mạch huyết quản, thậm chí linh hồn, ý chí.
. . .
____
Cầu đề cử truyện nha độc giả ơi !