Chương 145: Tay Nắm Bát Nhã Căn
Thuỷ linh sau khi bị hắn thu nạp trước đây, Thuỷ nội đan cũng bị đào ra, luyện hoá năng lượng vào Bát Giác Linh Đan.
Nên biết Bát Giác Linh Đan gồm có tám cạnh, mỗi một cạnh tượng trưng một loại đại đạo. Trong đó năm cạnh thuộc Ngũ Hành đại đạo, còn lại ba cạnh là Ám Phong Lôi.
Trước đây nằm ở Đông Cực vị trí là Hắc Ám Ấn Ký, nhờ vào ấn ký này mà hắn hoá Ma, có thể thôn phệ Quỷ Hoả gia tăng tu vi. Nhưng sau khi tấn thăng đến Yêu Quái cảnh, Hắc Ám Ấn Ký lại bổ trợ Ám đạo trên Bát Giác Linh Đan, sinh ra cộng hưởng.
"Nếu không sai, lần tiếp theo hoá Ma sẽ rất khó kiềm chế a, ta phải tu tập thêm Phật Đạo để bổ tâm, thần, trí."
Hiện tại, Thuỷ nội đan nơi tay, hắn có thể luyện vào Bát Giác Linh Đan cái kia Thuỷ đạo, giống như Ám đạo cộng hưởng Hắc Ám Ấn Ký, Thuỷ nội đan cũng có thể đồng dạng cộng hưởng Thuỷ đạo.
Lúc này, nằm trơ trụi cô lập một mình trước mặt hắn chính là trong cổ sử hiếm thấy nhất vài căn linh dược.
Bát Nhã Căn là thiên sinh địa dưỡng linh căn, trời sinh liền ở trung tâm nơi khắc nghiệt, hấp thụ toàn bộ chí dương chí cương chi khí để nuôi thân phát triển. Cho nên từ nhỏ bản thân nó luôn phát ra cực kỳ khủng bố nhiệt lượng, không cái nào sinh linh dám trực tiếp bén mảng đến gần, ngoại trừ Vương giả nhân vật.
Nhưng Vương giả nào lại nguyện ý bỏ ra công sức tìm Bát Nhã Căn ? Tìm đến lại có tác dụng gì ?
Thiên hạ ngày nay e rằng chỉ có Vương giả như Dược Vương Nhất Dạ mới hiểu rõ Bát Nhã Căn chi năng.
Hắn biết, Bát Nhã Căn không chỉ là một loại căn dược để hấp thụ chí cương chí dương chi khí, không chỉ đơn giản như Tích Lịch Yêu Quân từng nghĩ đến.
Bằng điểm ấy tu vi, hắn dù muốn hái cũng khó như lên trời, dù là Sa Mạc Chi Linh như Sa Kình Vương cũng chỉ có thể nằm mộng. Càng không cần phải nói Ngưu Mao sát thủ kia, nếu hắn có khả năng, Bát Nhã Căn sẽ còn trơ trơ trước mặt Nhất Dạ Thiên Thu ?
"Muốn thu Bát Nhã Căn này, e rằng chí ít cần nắm giữ cả toà đại trận của Quân Viên, đây là lý do Ngưu Mao muốn truy g·iết nhị linh, muốn g·iết người bịt đầu mối a. Xem ra Kim linh thật đ·ã c·hết."
Nhất Dạ Thiên Thu không tiếp tục nói nhảm, hắn biết Ngưu Mao dạng này Quân cấp sát thủ không phải đơn thuần như Sa Kình Vương có thể chống cự, nếu không hắn cũng đã mang Hắc Quan Tài qua đây.
Sa Kình Vương sở dĩ trở thành vương giả trong bầy Sa Kình Ngư, là vì nó được thiên địa chọn làm Sa Mạc Chi Linh, toàn diện phát triển vượt qua đồng loại thông thường, mà không phải thân kinh bách chiến, phấn đấu trở thành đầu lĩnh của cả đàn.
Trái ngược với đó, Ngưu Mao là uy tín lâu năm của Ám Lâu tổ chức, làm một tên sát thủ sống lâu như vậy thông thường tu vi thâm hậu, đều là dạng người gian xảo, âm hiểm vô cùng.
Nhất Dạ Thiên Thu tinh thần tập trung, sử xuất ra mười hai phần công lực kéo Thuỷ đạo lực lượng bên trong Bát Giác Linh Đan đi ra, Thuỷ nội đan cộng sinh Thuỷ đạo đã sớm tạo ra Đại Hải.
Nếu nói Bát Giác Linh Đan tám cạnh là một hành tinh tám mặt, thì Thuỷ đạo ngự trị cạnh kia, bây giờ như giang lưu, sóng sau đẩy sóng trước, bị Nhất Dạ Thiên Thu đặt là Đại Hải.
Đại Hải toàn lực vận chuyển xuống, hàn khí thuỷ khí mấy loại âm hàn thuộc tính trải dài tầng tấc da thịt của hắn, cả người nhất thời giống như hoá băng điêu, trên da nổi đầy phiến băng mỏng, ngày một càng dày đặc.
"Chưa đủ !"
Nhất Dạ Thiên Thu cắn răng, lại hoán đi ra một đầu cổ trùng, nó màu bạch lam, trên đầu có sừng nhỏ.
Băng Huyễn Cổ không những không bị âm hàn chi khí của Đại Hải tác động, ngược lại càng thêm thoải mái. Nó không dông dài, theo lệnh cắn vào ba điểm, mỗi vết cắn đều như chí mạng đồng dạng.
Là mi tâm, huyền thai cùng chấn thuỷ !
Dụng xong Băng Huyễn Cổ cũng trở về tinh thần hải, mà ba điểm vừa rồi thì thật băng kết, giống như trúng phải hàn độc da thịt tím tái.
"Đúng vậy, là hàn độc. Lấy hàn độc băng kết mi tâm bảo vệ tinh thần hải, ở chấn thuỷ bảo vệ trái tim, mà tại huyền thai thì bảo vệ căn cơ nội đan."
Hắn thầm nghĩ trong đầu, thực tế, mọi thứ xảy ra chỉ trong một cái chớp mắt. Nếu không phải hắn sớm luyện ra Thuỷ Thể dẻo dai, đừng nói chớp mắt thứ hai, ngay tại lúc này sớm đ·ã c·hết đứng từ lâu vì cực âm cực hàn chi khí công thể.
Đại Hải là âm, Băng Huyễn Cổ hàn độc là hàn !
Chớp mắt thứ hai, hắn liền đưa chân đã bước vào nham tương đại địa, tiến về trung tâm nhất.
Tiếng xì xèo kêu lên, khói trắng kéo ra từng mảng bung tủa bay tứ phía. Đây là vì chí cương chí dương chi lực đối kháng cùng hàn khí chi độc, chỉ gặp đôi chân của hắn bây giờ giống như bị nung lên giống như kim loại đang ửng đỏ.
Hàn âm đối dương cương chi khí, hắn làm trung gian, không có đau đớn, đây là thứ hắn liệu định. Nhưng cái này không có cường đại thể chất chèo chống, là không thể làm được trung gian.
Bằng Thuỷ Thể, bằng Đại Hải chi lực, bằng Băng Huyễn Cổ chi độc cộng lại mới sánh được với chí cương chí dương chi khí của Bát Nhã Căn.
Mười mấy bước chân, đã đến trung tâm.
"May mắn cái này Bát Nhã Căn còn bá đạo a, muốn dùng tinh thần lực hái nó liền bị đốt dẫn cháy cả tinh thần hải, muốn tay không hái nó càng là mơ tưởng, nếu không Ngưu Mao sớm đã đắc thủ."
"Ồ, xung quanh Bát Nhã Căn lại có mấy toà trận pháp chồng chất, hoá ra cái này Bát Nhã Căn còn không quá mức trưởng thành, bị Tích Lịch nhìn thấu, xem ra hắn đang nuôi Ngũ Hành Chi Linh là để tương lai thu hoạch, bằng Ngũ Hành nuôi Bát Nhã Căn, bằng Ngũ Hành hái Bát Nhã Căn."
Bát Nhã Căn là thiên địa chi căn, một trong các loại căn thảo quý hiếm trên thế gian, như có thể đem nó luyện hoá dung nhập cơ thể liền khó nói được chỗ tốt. Mà Tích Lịch Yêu Quân còn là mạng hoả, chân thân Nham Hầu, nếu có thể luyện Bát Nhã Căn vào thân nói không chừng có thể trở thành Vương giả.
Trở thành Yêu Vương, là chúng yêu mơ ước, cái nào Yêu tu không muốn ?
"Ta muốn dùng chúng hỗ trợ luyện đan, ngươi là muốn nuôi cây. Xem ra chúng ta đều là kẻ xấu a !"
Hắn thở dài một tiếng, dụng tinh thần tập trung dò xét thân thể, là ngoài nóng trong lạnh đối kháng lẫn nhau. Chỉ cần mất đi một bên dương nhiệt hay âm hàn, hắn sẽ bị sốc nhiệt c·hết không nghi ngờ.
Bát Nhã Căn quang mang nội uẩn, giống như bị nham tương phủ lên, vì cây còn non cho nên không lớn, rễ cắm cũng không sâu, vài hơi thở trôi qua, bằng tay không Nhất Dạ Thiên Thu liền đào lên tận.
Tính cả rễ lẫn cây, ước chừng gần một bàn tay kích cỡ mà thôi.
Hắn tay phải nắm lấy Bát Nhã Căn, cả bàn tay lẫn cánh tay đều vì Bát Nhã Căn chi nhiệt mà bị hung đỏ chói, như đang hoả quang, giống như kim loại đang bị nung rèn kiếm đồng dạng.
Hắn tay trái âm hàn nội uẩn kết thành băng điêu, đây là vì dư âm hàn độc các loại để lại lực lượng.
Lợi dụng lúc này, tiềm hành thuật lập tức bị triển khai, hắn nhanh tiến về Sa Kình Vương phía bên kia.
Hết thảy từ lúc bắt đầu cho tới bây giờ, chỉ qua một khắc đồng hồ, nhưng một khắc này hắn sợ Sa Kình Vương không chống đỡ nổi.
. . .
"Ngươi cho rằng Thú Quân hậu kỳ chi cảnh là có thể ngạo mạn ? Hôm nay thiên ta để ngươi thấy thế nào là Yêu Quân đỉnh phong lợi hại a."
Chỉ thấy Sa Kình Vương bây giờ tay phải tím đen, sắc mặt tái nhợt, đây là vì trúng độc châm.
Ngưu Mao nổi danh nhất là vì độc châm, mỗi căn độc châm giống như mỗi sợi lông trâu mỏng nhẹ, có thể vô thanh vô tức g·iết người.
Ngay cả Sa Kình Vương dạng này Thú tộc chi chủng cũng không thoát khỏi độc công, tay phải giống như bị phế, đầu tóc rối bời.
Nên biết mới chỉ qua một khắc, một khắc Sa Kình Vương liền thất thủ !
Mà Ngưu Mao lúc này, là đang tiềm hành, thân thể như dung nhập hư không biến mất không còn một chỉ khí tức, đây là điểm đáng sợ của Ám Lâu sát thủ.
Thổ linh run giọng: "Tiền bối.. ngươi không cần phải.. liều mạng vì chúng ta a !"
Mộc linh lại khác, nàng kéo lấy Thổ linh áo bào muốn bỏ trốn. Thổ linh kinh hãi: "Mộc tỷ ! Người ta là vì cứu chúng ta mà gặp nguy a, ngươi làm sao bỏ chạy ?"
Mộc linh khinh bỉ nói: "Nước chảy chỗ chủng, chim đậu cành cào. Từ đầu đến Quân Viên bọn hắn đã là kẻ có ý đồ xấu, ngươi có chắc hắn thật cứu chúng ta ? Nếu muốn cứu chúng ta, từ lúc Kim linh dự tính ra tay hắn liền nên ngăn cản a."
Thổ linh nhất thời trầm mặc không biết phản bác thế nào, nhưng một cái trầm mặc này lại bị Nhất Dạ Thiên Thu rành rành thấy rõ, cũng là thứ định đoạt số mệnh bọn hắn.
Phản bội, tham sống, c·hết !
Nhưng so với nhị linh, Sa Kình Vương nguy cấp hơn nhiều lắm, trong miệng thổ huyết không ngừng, toàn thân đều phải đứng tựa vào Hắc Quan Tài mới vững.
Ngưu Mao thấy vậy, rốt cuộc hiện thân, nói: "Đừng nói là ngươi, năm đó bổn quân từng ám toán qua cả Nhân Vương đây, ngay cả Vương giả còn muốn điêu đứng huống chi một tôn Thú Quân hậu kỳ như ngươi."
"Ừm, đừng nhìn ta như vậy a, trách thì trách ngươi lo chuyện bao đồng. Yên tâm, bổn quân không có hứng thú với Hoang Thú tộc, nhưng sau lưng ngươi quan tài đó rất đáng nghiên cứu a."
"Ừm !"
Nói sắp hết câu, tại trong lòng hắn mãnh liệt run lên, toàn thân hắn lông tơ đều dựng đứng đi lên, muốn né qua một bên nhưng đã trễ. Một đạo mang theo cực âm cực hàn chưởng ấn tạc vào lưng phải của hắn.
Dù sao cũng là Yêu Quân đỉnh phong, tốc độ vượt qua mắt thường ước đoán, tại sống còn thời khắc hắn liền bộc phát ra càng thêm đáng sợ tốc độ.
"Phốc !"
Hàn độc công tâm, nửa phần thân thể của Ngưu Mao liền ngưng băng kết mảng. Trở nên trì trệ vô cùng, cũng là lúc này, Sa Kình Vương động thủ.
"Mạn Bà Sa Thiên !"
Hai đạo cột đá từ trống rỗng đại điện mọc lên, muốn chấn nhốt lại Ngưu Mao, năm đó Nhất Dạ Thiên Thu là dùng chiêu này lại mượn toàn lực của Sa Kình Vương mà phong ấn Ngư Long.
So với Ngư Long tu vi Bán Bộ Yêu Vương, Ngưu Mao tất nhiên không thể sánh bằng.
Nhưng Sa Kình Vương hai tay kết ấn trong đó tay phải đã bị độc hủ, phong ấn có nhiều sơ hở thấy rõ. Mà Ngưu Mao nào dễ như vậy nhận mệnh, né tránh liền thoát thân.
Sa Kình Vương hét lớn, xử suất mười hai thành lực lượng điên cuồng triệu hoán Mạn Bà Sa Thiên, vô vàn cột đá từ đất dâng lên, hết cái này tới cái khác, vũ loạn càn khôn.
Tại vài hơi thở sau đó, Sa Kình Vương tay phải run rẩy rớt xuống, hai cái cột đá cuối cùng cũng chỉ có một cột đá dâng lên, nhưng cột đá này lại đánh trúng ngực Ngưu Mao.
Ngưu Mao là vì hàn độc công tâm bắt đầu sinh ra phán đoán sai lệch, thân thể b·ị đ·ánh văng về phía sau mấy trượng.
Không cho hắn có cơ hội rơi xuống, một đạo quyền ấn mang theo chí cương chí dương chi khí tạc vào ngực trái, đánh cho lưng hắn áo bào chảy nát, thịt da hóa thành nùng huyết.
Bởi vì quyền ấn, hắn lại bay ngược về phía trước một đoạn. Nhưng trước khi chạm đất hắn cắn chặt răng, phun ra một ngụm máu tươi, tại sự chứng kiến của đám đông hoàn toàn biến mất.
Giống như chưa từng xuất hiện qua !
. . .
___________
Hết chương.
Ta trở lại rồi a, nhìn, ta nợ rất nhiều chương, đang miệt mài trả.
2 ngày 1 chương, đếm sơ sơ cũng nợ mười mấy chương, a di đà phật !!
Cổ Chi Đạo Tổ.
Mạnh_~