Chương 10: Kí Ức Khó Quên ( Tái Bản)
"Nhất Dạ huynh, chân thành tạ lỗi với ngươi, đây là lỗi lầm của ta. Nhưng lúc này chúng ta phải mau chóng đến đại hội, nghe nói một khi đến không đúng giờ liền bị loại khỏi danh ngạch a."
Tôn La cũng chưa tỉnh hẳn rượu, nét mặt của hắn nhăn nhó tỏ vẻ hối hận mà lo lắng, nếu như không phải do hắn chủ động mời rượu, bọn hắn hai người chắc chắn không rơi vô cảnh này.
Muốn tham gia lần kế tiếp, phải đợi đến một trăm năm sau !
Nhất Dạ Thiên Thu cũng ngồi dậy, chỉ là từ đầu đến cuối im lặng, có vẻ trầm tư.
"Từ lúc leo lên vực sâu, ta chưa từng để thân thể này nghỉ ngơi một lần, đây là cỡ nào tổn hại tinh thần. Ở đời trước, quen không ăn không ngủ chỉ vì tu vi cao không cần cân nhắc hậu quả, nhưng bây giờ tu vi quá thấp liền nên cân nhắc a."
"Cũng may là tiểu tử này mời ta một bữa, mượn nhờ lần này mới có thể vô ưu vô lo ngủ một giấc hoàn toàn khôi phục."
"Tinh thần khôi phục, mới có thể tỉnh táo tốt. Luyện đan không khó, nhưng tinh khí thần cần đầy đủ mới luyện được tốt a."
Hắn cảm thán trong lòng một chút, ở đời trước, bộ thân thể của Dược Vương tu ra Bách Độc Bất Xâm thể chất, làm cơ sở tu ra Vạn Thảo Y Linh thể chất.
Bằng vào hai loại thể chất này, hắn dù không phải Thể Tu nhưng lực lượng mười phần đủ, không chút nào thua kém ai, đặc biệt Vạn Thảo Y Linh thể chất còn giảm bớt mức độ tiêu hao tinh thần, hỗ trợ luyện đan rất tốt.
Vì vậy hắn không sợ nhất, là hao tổn tinh khí thần chuyện này.
Đó là khi Dược Vương Nhất Dạ còn tại thế, nhưng hiện tại thì khác !
Đã đổi một thân thể mới hoàn toàn !
Thứ đi theo hắn đến nhân sinh mới này, là kí ức, bản lĩnh, cảm ngộ và thiên phú, . . . Gọi chung là thực lực.
Cần biết, luận thực lực, trong ba vị Dược Vương của Nhân tộc, hắn tuy trẻ tuổi nhất nhưng lại tài năng xuất chúng nhất, khiến cho hai vị lão bối Dược Vương khác đỏ mặt xấu hổ không thôi.
Đỉnh cao của hắn, từng luyện ra một viên Hoàng cấp đan dược, nên biết hắn chỉ có Nhân Vương tu vi, mà không phải Nhân Hoàng. Muốn luyện đan, cũng cần đủ năng lực, giống như không thể để một vị Yêu Vương đọ sức thắng Yêu Hoàng, đây là chuyện hoang đường.
Mà hắn, tại tu vi Nhân Vương, lại luyện ra Hoàng cấp đan dược, thứ có thể khiến Hoàng Đế thèm khát.
Có người sợ hãi năng lực này !
Cũng có người tôn kính, ngưỡng vọng nhìn lên !
Cho nên nghe nói Dược Vương Nhất Dạ c·ái c·hết năm đó rất có thể liên quan rất nhiều đến hai vị Nhân tộc lão bối Dược Vương. Đương nhiên, đây là lời thiên hạ bàn tán mà thôi, sự tình rõ ràng ra sao còn phải hỏi n·ạn n·hân trong cuộc mới có thể tường tận.
Chỉ tiếc, người bị hại đã thân tử đạo tiêu !
Cũng không biết khi nào Nhất Dạ Thiên Thu nhắc đến chuyện này, nhưng phải khẳng định một điều lần này trọng sinh sống lại lần nữa, hắn như được lột xác, có nhận thức mới về nhân sinh quan.
Không còn cô tịch, bất đắc dĩ, hay phải kiềm nén các loại phiền phức quẩn thân với thân phận Nhân tộc phần tử.
Trọng sinh trở thành Bán Yêu mở ra cho hắn một con đường tu hành mới, giống như phá thân mà lặp lại, là một loại tiêu diêu tự tại "mọi sự do ta" cảm giác.
Ngay cả hắn cũng không biết, điều này vô hình chung tác động đến tâm cảnh của bản thân sau này, dễ dàng bước thêm một bước.
Nhìn thấy Nhất Dạ Thiên Thu rơi vào trầm tư suy nghĩ, Tôn La tưởng rằng hắn đã chọc giận đối phương, trong lòng hổ thẹn không thôi, vội vàng ném xuống một câu lại đi mất:
"Nhất Dạ huynh, ngươi cũng đừng hận ta, ta thật biết lỗi rồi, đợi đến sau khi kết thúc đại hội sẽ trở lại gặp ngươi, bàn giao thật tốt để ngươi hài lòng. Hiện tại ta đi trước một bước a !"
Nói, Tôn La lập tức rời đi, trông bộ dáng loạng choạng say rượu nhìn rất buồn cười.
Nhất Dạ Thiên Thu lúc này mới ngưng mắt nhìn lại, phát hiện Tôn La đã đi xa, liền không lại nhiều lời, hắn cảm ơn Tôn La còn không kịp, tại sao lại trách ?
Hắn tính cách ưa thích sạch sẽ, lập tức đi tẩy rửa một phen, lại vận lên bạch sắc sam bào mà đi đến đại hội. Vạt bào tùy gió mà lay, lộ ra bóng lưng có chút cô đơn mà lại nhiều hơn mấy phần t·ang t·hương tuế nguyệt.
. . .
Luyện Dược Luận Hội trăm năm diễn ra một lần, hầu như khắp nơi cự đầu Yêu tộc đều tiến về dự lễ, trong đó không thiếu luyện dược sư Yêu tộc tham gia náo nhiệt.
Thế nhưng có thể xưng luyện dược tông sư, liền chỉ có đâu đó một hai vị, Cổ Họa Thanh Lộc tộc lão tổ Lộc Hứa Tiên là trong đó một vị.
Yêu tộc có hết thảy Ngũ Đại Sâm Lâm, Cổ Họa - Đào Hoa - Thi Âm - Tàng Thiên - Huyết Hải.
Ngũ Đại Sâm Lâm riêng mình đều có bản sắc đặc trưng, là từ xưa đến nay Nhân tộc tu sĩ sợ hãi nhất địa phương.
Thậm chí từng có đại hiền giả miêu tả qua một lần:
Cổ Họa ngất trời thông thiên thụ.
Đào Hoa dập dìu phấn hồng sương.
Thi Âm ba năm chưa thấy nắng.
Tàng Thiên khắp nơi gặp ánh vàng.
Huyết Hải thâm trầm tựa hồng câu.
Đến đây dự đại hội lần này, mỗi đại sâm lâm đều có đại diện người tham dự, chỉ là không gặp tồn tại như Yêu Vương tham gia.
Tọa trấn khảo sát lần đại hội này, là năm vị uy tín lâu năm lão bối đến từ Ngũ Đại Sâm Lâm, trong đó có Thanh Lộc tộc lão tổ Lộc Hứa Tiên, còn có mặt khác bốn vị tu vi thâm hậu đang giấu mặt.
"Nghe nói lần này, đến từ Đào Hoa đại sâm lâm khảo sát giả là Hùng tộc cường giả. Lần này có trò vui, không biết Hắc Ngạc tộc cùng Hầu tộc phản ứng ra sao a ?"
"Còn làm sao ? Chuyện năm đó đã bị chư vị Yêu Vương dàn xếp xuống, ai dám moi ra nhiều lời bàn tán ?"
"Đồng ý như vậy, nhưng dù sao Hùng tộc lần đó cũng thật quá mức ngông cuồng, nếu không Hắc Ngạc tộc cùng Hầu tộc sẽ không có mâu thuẫn như vậy, ta nghe tổ phụ nói c·hết đâu chỉ nghìn mạng sinh linh. Cũng vì vậy, Hắc Ngạc tộc cùng Hầu tộc đến bây giờ vẫn như nước với lửa, cả hai đối với Hùng tộc đều hận thấu xương."
"Xuỵt, nơi này đông người qua lại, ngươi tốt nhất đừng nói lung tung, kẻo mang họa cho tộc mình."
Vừa rồi nói chuyện, chính là Tam Phương cùng Tứ Thốn, hai người bọn hắn tại trong đám người bàn tán chuyện cũng không khiến người khác dị nghị. Bởi vì vừa rồi toàn trường đều cảm nhận được Hùng tộc cường giả khí tức, ít nhất nửa bước Yêu Vương cấp bậc.
Tại sao có thể nhận ra ?
Theo sử sách, Cổ Họa hơn hai nghìn năm về trước, lúc kia Thần lão tổ chưa chứng đạo Yêu Vương, nghe nói Hùng tộc ra đời một tôn Vương giả gọi là Hắc Hùng.
Hắc Hùng Yêu Vương con cháu rất nhiều, trong đó kiệt xuất nhất có hai cái. Con trưởng Hắc Hùng Sí, con út gọi Hắc Hùng Ma.
Hắc Hùng Ma hai nghìn năm trước trong một lần lịch luyện tứ hải hồng trần, gieo rắc thị phi khiến hai đại tộc Hắc Ngạc tại Bắc Châu Cổ Họa cùng Nam Châu Hầu tộc mâu thuẫn.
Hai tộc hỗn chiến, Cổ Họa rơi vào khói lửa, c·hết không biết bao nhiêu mạng !
Chúng yêu lầm than !
Rốt cuộc, Hắc Ngạc tộc tộc trưởng Hắc Tuyệt xuất quan, mới có thể bình cục dẹp loạn. Hắc Tuyệt tộc trưởng điều tra ngọn ngành, rốt cuộc muốn hưng sư vấn tội con út Hắc Hùng Yêu Vương vị Hắc Hùng Ma kia.
Thế nhưng, Hắc Hùng Yêu Vương nổi tiếng bao che khuyết điểm, nào cho Hắc Tuyệt tộc trưởng cái gì giải thích, để rồi vị tộc trưởng này phẫn nộ, một hơi chạy đến Hùng tộc lãnh địa Đào Hoa đại sâm lâm đại khai sát giới.
Hắc Hùng Yêu Vương hay tin đuổi đến, đã là t·hương v·ong thảm trọng, hắn nổi trận lôi đình muốn g·iết Hắc Tuyệt tộc trưởng.
Lần đó, Hắc Hùng Yêu Vương đứng tại Đào Hoa cùng Cổ Họa phân chia giao giới, sử dụng huyết mạch thần thông Cự Hóa, một hơi cao đến hai vạn trượng như cái thế ma thần nhìn chằm chằm về Cổ Họa Bắc Châu, ánh mắt lãnh túc đầy sát khí kia như muốn diệt toàn tộc Hắc Ngạc, nghiền nát Hắc Tuyệt tộc trưởng.
Hắc Hùng Yêu Vương khí tức trực bức toàn bộ Cổ Hoạ, chúng yêu đều rung động ngưng nhìn, Tiểu Yêu Cảnh cổ họng giống như bị bóp nghẹt, thở cũng không thể thở.
"Gào !"
Chuyện này kinh động đến sinh linh đáng sợ nhất Cổ Họa, tại xa xôi Nam Châu, Vô Danh Sơn cấm địa truyền ra kinh thiên tiếng gào.
Là từ Thần lão tổ, truyền thuyết Cổ Hoạ.
Cái thanh âm này mang theo vô tận hung uy, Thần tỏa ra bá đạo yêu khí nháy mắt truyền khắp Cổ Họa, đối với toàn bộ sinh linh không có nửa điểm tổn hại, nhưng lại cường thể đánh tan Hắc Hùng Yêu Vương vận thế, khiến đối phương rung động.
Phải biết, Hắc Hùng là Yêu Vương, mà Thần lão tổ vẫn chưa phải Vương.
Đủ thấy Thần lão tổ đáng sợ cỡ nào !
Vạn linh Cổ Hoạ lấy lại bình tĩnh sau đó, đều hướng về Nam Châu triều bái tạ ơn !
Hầu tộc lão tổ Thần hiện thân, Đạo Mộc Yêu Vương tại Trung Châu cũng xuất quan. Hắn đứng tại đỉnh thông thiên đại cổ thụ cao một vạn trượng, hai mắt ẩn chứa đầy sát khí nhìn về Hắc Hùng Yêu Vương.
Dưới áp bách của một cái bá đạo hiếu chiến Thần lão tổ, cùng một vị Tuyệt Thế Yêu Vương, Hắc Hùng chỉ có thể ôm một bụng tức:
"Giết tộc nhân ta, Hắc Tuyệt tiểu nhi, ngươi nên vĩnh viễn trốn tại Cổ Họa một đời. Đừng để ta biết ngươi đi ra ngoài ngày kia."
Thả xuống ngoan thoại, Hắc Hùng Yêu Vương thân ảnh lần nữa biến mất, vạn linh thở dài một hơi.
Chuyện này, trở thành Yêu tộc một đoạn truyền kì, Hùng tộc khí tức cũng từ đó khắc sâu trong tâm trí chư yêu Cổ Họa.
Vì lẽ đó, Luyện Dược Luận Hội lần này xuất hiện trị an cường giả của Đào Hoa, liền dễ dàng bị nhận ra từ Hùng tộc tu sĩ.
. . .
____
Sửa xong một chương, cầu đề cử truyện!!