Lão giả dẫn Phạm Bá Hoàng tới trước một trụ đá, trên trụ đá đang phát ra ánh sáng màu đỏ nâu.
“ Đây chính là truyền thừa số một mạnh nhất Thế Giới Thụ, ngươi chỉ cần chạm tay lên liền có thể nhận được truyền thừa nhưng đi kèm với sức mạnh là trách nhiệm vô cùng quan trọng ngươi phải chuẩn bị kĩ càng trước khi tiếp nhận” Lão giả trịnh trọng giải thích.
Phạm Bá Hoàng suy nghĩ dù không có truyền thừa chỉ cần hắn cố gắng trở về 8 trọng thiên cha hắn liền mở phong ấn cho hắn với lại ai có lá gan chọc giận hắn, cha hắn đường đường là Thiên Hỏa Thiên Tôn một tên chí cường thiên tôn vô địch tồn tại.
Phạm Bá Hoàng hỏi lão giả: “Ta nếu như từ chối tiếp nhận truyền thừa thì sẽ thế nào thưa tiền bối?”
Lão giả cười hiền lành trả lời: “Nếu ngươi từ chối tiếp nhận truyền thường thì ngươi sẽ không bị sao cả chỉ có điều ngươi sẽ ở đây làm bạn với ta, ta cũng như ngươi muốn rời khỏi nơi này nhưng chỉ có một cách đó là cho đến khí có người khác đến tiếp nhận truyền thừa thì sẽ được thả ra ngoài vì trụ đá kia chính là chìa khóa mở ra lối thoát của không gian này.”
“Rõ ràng là ta bị lừa mà, A sao ta lại ngốc tới như vậy!”Phạm Bá Hoàng trong lòng thầm gào thét.
Mặc dù trong lòng điên cuồng gào thét nhưng ngoài mặc hắn vẫn nở nụ cười nhẹ nhàng nói: “Vậy ta đành phải tiếp nhận truyền đê tiền bối được rời đi nơi này”
Nghe Phạm Bá Hoàng nói vậy lão giả cười to thỏa mãn.
Phạm Bá Hoàng bước tới truóc trụ dá đặt tay lên trên thân trụ bỗng có một luồn ánh sáng bày vào giữa mị tâm của hắn. Trong đầu Phạm Bá Hoàng xuất hiện rất nhiều thông tin, hắn biết được lai lịch của trụ đá là do một vi cường giả tự xưng là Giới Thụ Chi Chủ để lại, vị cường giả này dùng Giới Thụ Tâm tách làm 12 phần phân tán khắp 12 trọng thiên chỉ cần thu thập đủ 12 phần liền có thể đúc kết Giới Thụ Tâm trở thành chủ nhân của Thế Giới Thụ.
Truyền thừa là do vị cường giả đó để lại trong truyền thừa ngoài nhiều loại thông tin còn có một môn công pháp tên Đoạt Thiên Tạo Hóa Công. Đối với các công pháp bình thường người ta sẽ sử dụng linh khí để thôi động nhưng Đoạt Thiên Tạo Hóa Thuật thì khác nó không sử dụng linh khí mà sử dụng sức mạnh bản nguyên của thiên đạo mà thiên đạo ở đây chính là Thế Giới Thụ. Nên có thể nói ở cùng một đảng cấp sở hữu Đoạt Thiên Tạo Hóa Thuật vô địch cùng giai thậm chí có thể vượt cấp chiến đấu.
Nếu Đoạt Thiên Tạo Hóa Thuật lọt ra ngoài sẽ nhấc lên mưa tanh gió máu ở tất cả các trọng thiên.
“Đoạt Thiên Tạo Hóa Thuật xem ra ta không tính là lỗ, không biết ta bị phong ấn như thế có tu luyên được công pháp này” Phạm Bá Hoàng suy tư nghĩ.
“Ha ha ha, tốt quá cuối cùng cũng chuẩn bị thoát khỏi nơi này, tiểu tử đây là liên lạc phù của ta sau này khi nào cần cứ bóp nát nó ta sẽ lập tức tới” Lão giả vui sướng cười to lên rồi thuận tay quăn về phía Phạm Bá Hoàng một tấm ngọc phù.
“Tiểu tử chúng ta chuẩn bị rồi đi nơi này, ở ngoài kia có 2 con sủng vật ta tiện tay thu phục nhằm giải khuây nêu ngươi thích liền có thể mang theo ta sẽ truyền lệnh cho chúng nó, làm sau gặp lại mong ngươi sẽ không để ta thất vọng ha ha ha” Lão giã dặn dò Phạm Bá Hoàng rồi từ tay lão giả xuất hiện 1 đoàn sáng chói mắt léo lên.
Ánh sáng chói mắt tan biến Phạm Bá Hoàng đã xuất hiện lại tại ngay chỗ dòng nước lúc ban đầu.
“A tên nhân loại sao người lại xuất hiên ở đây, không phải ngươi đi theo Đại Cầu rồi sao” gấu to Nhị Đản nhìn thấy Phạm Bá Hoàng xuất hiện bất ngờ nói.
Chưa đợi Phạm Bá Hoàng trả lời thanh âm của Đại Cầu truyền tới “ Gấu ngốc chủ nhân truyền lệnh từ giờ hai ta đi theo nhân loại này”
“Chả lẽ chủ nhân muốn bỏ ta, lão nhân gia sẽ không vì ta ham ăn mà bỏ rơi ta chứ” Nhị Đản hoảng hốt lo âu nói
“Chủ nhân chỉ có việc cần phải đi làm thôi, chủ nhân nói sau này sẽ còn trở lại đón chúng ta”Đại Cầu giải thích trấn an Nhị Đản.
Đại Cầu xoay sang Phạm Bá Hoàng hỏi: “ Kế tiếp ngươi định làm gì?”
Phạm Bá Hoàng nói: “ Trước tiên chắc là sẽ đi ra ngoài nhưng phía ngoài có một đám thổ phỉ chặn ngay trước cửa”
“ Tưởng gì cứ để đó cho ta” Nhị Đản vỗ ngực nói.
Cả ba đi ra ngoài cửa hang nhưng trên đường ra không còn thấy những thứ kia linh thảo Phạm Bá Hoàng thắc mắc hỏi: “Có phải chúng ta đi lộn đường không, ta nhớ lúc tiến vào đây xung quanh có rất nhiều linh thảo quý hiếm mà?”
“À đó là do huyễn trận tạo thành linh thảo nếu ai hái chúng sẽ bị huyễn trận xé xác” Đại Cầu giải thích.
Trong lòng Phạm Bá Hoàng thầm thấy may mắn vì bản thân lười biếng mà không ngứa tay hái những thứ linh thảo kia nhờ đó còn giữ lại được cái mạng nhỏ của hắn.
Ở ngoài trước của hang động đám Hắc Phong Trại thổ phỉ chờ gần 3 tiếng dần mất kiên nhẫn. Một tên trong đám thổ phỉ nhìn đại hãn cầm đầu nói: “ Đại ca lâu như vậy hắn còn chưa ra chắc có lẽ đã ngủm rồi, ta đi kiếm tên khác dò đường thôi”.
Đại hãn cầm đầu gật đầu nói: “Được,chúng đi kiếm tên khác dò đường”.
Lúc này từ xa 1 vệt sáng bay tới, vệt sáng đó chính là Thổ Man Sơn Trang Trang Chủ sắc mặt của hắn vô cùng khó coi vì hi vọng đột phá pháp tắc cảnh của hắn đang bị uy hiếp cực độ.
Phải biết khả năng một tên dung linh muốn đột phá pháp tắc cảnh cần phải độ pháp tắc kiếp. Nhưng cái đáng sợ của pháp tắc kiếp không phải là lôi kiếp mà chính là ở trong khi độ kiếp tên dung linh cảnh kia cần phải ngộ ra được 1 đạo pháp tắc và cường độ linh hồn càng mạnh thời gian cho hắn sẽ càng lâu từ đó sẽ có nhiều cơ hội thành công hơn.
“Không ai cần rời khỏi đây” Thổ Man Trang Chủ giọng âm trầm tràn đầy sát khí.
Đám thổ phỉ bị uy áp khổng lồ đè ép không thể nhúc nhích, Thổ Man Trang Chủ nói tiếp: “ Đám các ngươi đi vào đó kiếm Bá Hoàng tiểu hữu ra cho ta, nếu hắn có mệnh hệ gì các người cũng không cần đi ra nữa rồi”.
Đám thổ phỉ chỉ đành nhận mệnh làm theo nhưng khi vừa tiến vào hang động, cùng lúc đó ba người bọn Phạm Bá Hoàng cũng đã bước tới gần cửa hang động. Đám thổ phỉ thấy Phạm Bá Hoàng như được đại xá chạy lại nói “Công tử người vất vả rồi, xin công tử tha thứ cho chúng ta không biết thân phận công tử mà vô lễ với người”
Nhị Đản thắc mắc nhìn Phạm Bá Hoàng hỏi: “Ngươi nói đám thổ phỉ này ép ngươi vào hang động sao ta thấy không giống lắm”
Phạm Bá Hoàng nhún vai nói “Ta cũng không biết”
Tên đại hãn cầm đầu nói “ Mời công tử dời bước ra ngoài rồi hãy tiếp tục nói chuyện”