Ta Muốn Làm Nhị Thế Tổ

Chương 7




Con huơu quan sát Phạm Bá Hoàng nói: “Thú vị thân là một nhân tộc mà có thể tu luyên thành Bạo Hỏa Ma Nhãn”

“ Bạo Hỏa Ma Nhãn?” Phạm Bá Hoàng thắc mắc.

“Xem ra ngươi không biết đôi mắt của mình là gì nhỉ” con hươu ánh mắt thích thú nói

“Không phải là một đôi hỏa nhãn thần thông bình thường chỉ có thể phóng hỏa thôi sao” Phạm Bá Hoàng đáp

“Không đôi Bạo Hỏa Ma Nhãn của ngươi không chỉ có thể phóng hỏa mà còn có thể đốt cháy không gian cùng thời gian. Vấn đề là để tu luyện được Bạo Hỏa Ma Nhãn phải nhất định có huyết mạch của cấm kị gia tộc, thế nhưng gia tộc kia đã biến mất ở thời không trường hà rất lâu về trước rồi” con huơu giải thích.

Phạm Bá Hoàng thầm nghĩ “cấm kị gia tộc huyết mạch, xem ra trên người ta có bí mật sau khi trở về phải hỏi cha rõ ràng về việc này”

“Tốt, người tới được nơi này coi như có duyên theo lời chủ nhân căn dặn ta sẽ đưa ngươi tới nơi ở của chủ nhân” Con Hươu lên tiếng cắt ngang suy nghĩ của Phạm Bá Hoàng.

“ À tên là Đại Cầu còn con gấu ngốc kia gọi là Nhị Đản” Con hươu Đại Cầu nói

“Ngươi đi theo ta” Đại Cầu nói với Phạm Bá Hoàng.

Phạm Bá Hoàng đi theo Đại Cầu, trên đường đi hắn thấy rất nhiều linh thảo quý hiếm xuất hiện, những linh thảo này như có linh tính vừa thấy Phạm Bá Hoàng bước tới liền né tránh như vật có ý thức.

Đại Cầu dẫn Phạm Bá Hoàng tới trước một mõm đá, phía xa mõm đá là một tòa thác hùng vĩ đang đỗ xuống. Ở phía trên mõm đá có một ngôi nhà tranh đơn sơ tọa hạ, Đại Cầu dừng lại ở phía dưới chân mõm đá nói: “ Ta chỉ có thể đưa ngươi tới đây, ngươi leo lên mõm đá chủ nhân ở trong ngôi nhà tranh ấy”

Nói xong Đại Cầu quay người rời đi. Phạm Bá Hoàng đi tới gần mõm đá, hiện ra trước mắt hăn đường đi lên là một cái cầu thang được tạc lên trên mõm đá ở trên các bậc thang có rất nhiều hình thù kì lạ.

Ở bậc thang thứ nhất là bức tranh một sinh vật có mình rồng, đầu chó sói mắt luôn trừng to đầy sát khí, cương liệt hung dữ, khát máu hiếu sát đang chiến đấu với nó có 3 người từ trái sang phải. Người đàn ông đầu tiên có tám cánh tay,thân thể cao lớn, da màu đỏ. Người ở giữa có 6 đôi cánh đăng sau lưng thân thể nhỏ bé hơn người thứ nhất khoảng 5 lần. Cuối cùng là một người phụ nữ có thân dưới là đuôi cá trên người có nhiều vảy.

Quan sát bức tranh Phạm Bá Hoàng hầu như chưa tùng gặp qua các chủng tộc này. Khi còn ở 8 trọng thiên hắn từng đọc qua vạn tộc toàn thư nhưng không hề có các chủng tộc kia trong đó.

Ở bậc thang thứ hai là bức tranh có một cái hố đen ở trước hố đen là vô số sinh vật có hình thù kì lạ giống như được lai từ rất nhiều chủng loài tạo nên đang tiến ra từ lỗ đen.

Ở bậc thang thứ ba là bức tranh có một người thanh niên đứng ở trên cao vẻ mặt uy nghiêm trên người tỏa ra khí thế áp đảo vạn vật, phía dưới người thanh niên là vô số cường giả của các chủng tộc đang bừng bừng khí thế.

Bước tới bậc thang thứ tư bức tranh là cuộc chiến giữa những vô số sinh vật hình thù kì lạ và các chủng tộc ở bức tranh thứ ba.

Bậc thang thứ năm cũng là bậc thang cuối cùng bức tranh có một hình ảnh chấn động là một thanh kiếm chọc tròi cắt ngang qua một cái cây làm cho phần trên thân cây rơi xuống khỏi phầm thân dưới mà cuộc chiến giữa sinh vật kì lạ và rất nhiều cường giả chính là diễn ra ở phần thân trên.

Phạm Bá Hoang leo lên khỏi 5 bậc thang lớn đi tới phía nhà tranh, tiến vào bên trong nhà tranh không gian bên trong chỉ có môt cái bàn bằng gỗ và một bức tranh giấy được trải ra ở trên bàn.

Phạm Bá Hoàng tiến tới bàn gỗ, nhìn vào bức tranh bên trong bức tranh vẽ một hồ cá được bao quanh bởi rừng trúc có một ông lão lưng còng râu tóc bạc phơ đang ngồi trong rừng trúc câu cá nhưng nước hồ trong vắt và không có cá dưới hồ.

Đột nhiên một giọng nói truyền đến tai Phạm Bá Hoàng: “Cuối cùng cũng có người tới, nếu bắt lão già ta phải đợi lâu hơn chút nữa chắc ta sẽ chết vì chán mất”

Nghe giọng nói Phạm Bá Hoang quay đi quay lại tìm kiếm nhưng xung quanh không có ai. Giọng nói lại tiếp tục: “Ta ở đây, ngay trước mặt ngươi này”

Phạm Bá Hoàng giật mình nhìn về phía trước ở bức tranh hắn thấy ông lão câu cá đứng dậy hướng về phía hắn vẫy tay.

“Kinh chào mắt tiền bối” Phạm Bá Hoàng cung kính chào.

Lão giả nói: “ ngươi mau đưa tay chạm vào bức họa đi”

Phạm Bá Hoàng gật đầu làm theo, khi vừa chạm tay vào bức họa hắn bị một lực hút kéo vào hắn vào trong bức họa.

Lão giả phấn khởi nói tiếp: “ rốt cuộc người thừa kế cũng xuất hiện, ngươi mau mau đi theo ta tiếp nhận truyền thừa”

Phạm Bá Hoàng đi theo sau lưng lão giả, trên đương đi tuy nhìn lão giả lọm khọm nhưng tốc độ khá nhanh Phạm Bá Hoàng tu vi và huyết mạch dù bị phong ấn nhưng nhục thân đã từng đạt tới pháp tắc cảnh nên cường độ mạnh hơn phàm thể, mà với tốc độ của hắn cũng phải cố hết sức mới đuổi kịp lão giả.