Ta Muốn Làm Một Gã Thiện Lương Trùm Phản Diện

Chương 30: Sòng bạc ý nghĩ (2)




Chương 30: Sòng bạc ý nghĩ (2)

Giống như những gì Dương Tuyết vừa nói, Nguyễn Nguyên Mạnh tuy sở hữu thiên phú tu luyện rất cao, thế nhưng nếu bàn luận về việc bố trận, hắn lại chẳng khác nào một tay mơ cả. Hai loại trận pháp khi trước cũng là do trưởng lão tại tổng bộ làm ra, lần này khi đi đến vùng biên cảnh, Nguyễn Nguyên Mạnh cũng chỉ mang theo bản vẽ mà thôi. Bất quá may mắn là trong đội ngũ vẫn còn có Dương Tuyết. Mặc dù tu vi của nàng phần lớn đều là do đan dược bù đắp vào, tuy nhiên đổi lại thì nữ nhân này còn nắm giữ kỹ năng bố trận vô cùng lợi hại.

- Dương trưởng lão ngươi đừng xem Vạn sự đường không có ai đứng đài mà lấn áp người ta. Lần này từ địa bàn cho tới nhân lực, tất cả cũng đều là do Vạn sự đường đảm nhiệm lấy. Do đó ngươi cũng không nên quá mức nhìn chằm chằm vào bọn họ làm gì. Lại nói mục đích mà ta mở sòng bạc, chủ yếu vẫn là muốn phục vụ cho các kế hoạch sau này. Trên thực tế, theo như ta ước tính thì lợi tức thu được cũng chẳng phải là lớn lao gì mấy.

- Thiếu các chủ thật là, ngài cứ làm như người ta chưa hiểu sự đời không bằng. Đúng là ở những thành thị tam lưu như thế này, công việc kinh thương là tương đối khó khăn. Tuy nhiên một khi ngài thành công mở rộng quy mô, để cho cuộc chơi lan sang các thành thị nhị lưu hay nhất lưu thì vấn đề sẽ rất khác biệt. Đến lúc ấy, ta đoán chừng sẽ có không ít thế gia con em, cũng như danh môn đệ tử theo trào lưu mà gia nhập vào. Cho nên một điểm lợi ích mà chúng ta nói đến ngày hôm nay, rất có thể sẽ phát triển thành những con số khổng lồ tại tương lai không xa nha.

Chứng kiến hai người không ai chịu nhường ai, đám nữ nhân bên cạnh trong lúc nhất thời đều chẳng biết phải làm gì. Mặc dù bọn họ không hiểu rõ mối quan hệ giữa Nguyễn Nguyên Mạnh và Dương Tuyết là như thế nào, bất quá khi nhìn thấy đôi nam nữ này vẫn còn giữ nguyên nụ cười trên mặt, tất cả cũng tạm thời đè xuống sự lo lắng trong lòng. Chỉ cần hai vị đại nhân vật này không trở mặt với nhau, bọn họ cũng chẳng cần phải quá mức để tâm, từ đó đứng sai đội dẫn tới những hậu quả khó lường.

Khác với các nàng, Nguyễn Nguyên Mạnh lúc này phải nói là mười phần bất ngờ. Ban đầu hắn chỉ cho rằng, Dương Tuyết hẳn là đang nói đùa mà thôi. Bất quá sau khi nghe được nàng phân tích, Nguyễn Nguyên Mạnh nhận ra mọi chuyện không hề đơn giản giống như mình đã nghĩ. Tất nhiên hắn còn chưa phát cuồng tới mức nảy sinh hoài nghi đối với Dương Tuyết. Nhất là khi vô tình nhìn thấy Hắc Kiếm đang ngồi ở gần đó, Nguyễn Nguyên Mạnh mới xem như thấu hiểu được phần nào.

Bình tĩnh gõ nhẹ ngón tay lên mặt bàn, theo mỗi động tác mà Nguyễn Nguyên Mạnh làm ra, bầu không khí trong gian phòng chẳng mấy chốc đã trở nên cực kì kìm nén. Nhìn thấy tình huống này, đám nữ nhân quanh đấy đều mang theo tâm tư phức tạp, thấp thỏm cùng chờ đợi những diễn biến sẽ xảy ra tiếp theo. Ngay khi các nàng cho rằng Nguyễn Nguyên Mạnh sẽ bão nổi một trận, bất ngờ là hắn vậy mà còn mỉm cười, trông dáng vẻ tựa như chẳng hề bận tâm đến đòi hỏi tới từ Dương Tuyết vậy.

- Đối với Vạn kim đường, từ đầu ta đã có những sự bố trí dành riêng cho các ngươi. Bất quá chuyện này trước mắt vẫn chưa vội lắm, hiện tại chúng ta vẫn là nên chốt lại cách thức hoạt động của trò chơi ban nãy đi thôi, không biết chư vị cảm thấy như thế nào?

Nói là hỏi thăm thái độ của mọi người, kỳ thật tất cả đều biết, Nguyễn Nguyên Mạnh đây là đang cho Dương Tuyết hạ bậc thang mà thôi. Theo như các nàng thấy, hai người này thoạt nhìn có vẻ đã sản sinh khúc mắc, thế nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc cả hai sẽ trở mặt với nhau. Nếu như tình huống trên thật sự xảy ra, sợ là trò cười này sẽ nhanh chóng lan truyền khắp cả Bắc châu mất. Quả nhiên sau khi chứng kiến Nguyễn Nguyên Mạnh chịu nhường bước, Dương Tuyết cũng rất tự giác rút lui, giống như là giữa đôi bên chưa từng có bất cứ sự t·ranh c·hấp nào cả.

- Vậy thì trước tiên thuộc hạ xin cảm tạ Thiếu các chủ. Kế tiếp nếu như Thiếu các chủ còn có chỗ nào muốn phân phó, Vạn kim đường nhất định sẽ nỗ lực hết mình, tuyệt đối không phụ lòng tin tưởng của ngài.

Sau khi Dương Tuyết lên tiếng, những người khác trong lúc nhất thời cũng đều thở dài nhẹ nhõm một hơi. Có thể bình bình an an mà phát triển, các nàng xem như là không còn cầu mong gì hơn. Ngay lập tức, tất cả đều đồng loạt đứng dậy, thẳng thắng bày tỏ thái độ của bản thân, giống như là đang lo sợ chiến hỏa sẽ đốt đến trên đầu mình vậy.

- Chúng thuộc hạ nguyện nghe theo Thiếu các chủ an bài!

Nhìn thấy cục diện hỗn loạn do tình nhân của mình gây ra, hiện tại đã tạm thời được lắng xuống, Nguyễn Nguyên Mạnh không khỏi thầm cười khổ trong lòng. Cũng may hai người đều là chỗ khăng khít với nhau, chờ sự việc lần này đi qua, hắn nhất định phải cho nàng biết xã hội này hiểm ác như thế nào. Trong lòng đã thầm sắp xếp xong vị trí cho người nào đó, mặc dù vậy ngoài mặt Nguyễn Nguyên Mạnh vẫn vô cùng bình tĩnh, bắt đầu chậm rãi phổ biến kế hoạch tiếp theo cho đám thủ hạ bên dưới.



- Nói chung trò chơi này ta sẽ gọi nó là Lục diện mê tung, lấy việc lắng nghe thanh âm để phán đoán hình ảnh bên trong lăng trụ là gì. Khi bàn khẩu được khai mở, phía Tố nữ các chúng ta sẽ đảm nhiệm vai trò nhà cái, cung cấp bình đài để cho đám tu sĩ đi vào đặt cược. Công việc này ta sẽ giao lại cho Hồng Hương trưởng lão phụ trách, ngươi có thể chọn ra vài tên thám báo ưu tú tiến hành bồi dưỡng, tốt nhất nên tạo điều kiện cho những người nắm rõ cách vận hành cơ quan gia nhập vào, có như vậy thì việc thao tác kết quả sẽ càng thêm chắc chắn hơn.

- Thuộc hạ đã rõ, có điều không biết Thiếu các chủ dự định sẽ tổ chức đặt cược ở nơi đâu. Trước mắt ngoại trừ tầng năm mà chúng ta đang đứng, những khu vực khác đều đã có nhiệm vụ cố định. Nếu như Thiếu các chủ muốn lựa chọn một tầng trong số đó, thuộc hạ còn cần một ít thời gian để tiến hành thu xếp những sự vụ liên quan.

Nghe được vấn đề mà Nguyễn Hồng Hương vừa nói, người có phản ứng mạnh mẽ nhất ngược lại chính là Mai Phương Phương. Nếu không phải còn tự biết phân lượng của mình, nhiều khả năng nàng đã chủ động đứng ra tiến cử Mai gia rồi. Bất quá sau cùng Mai Phương Phương vẫn kịp thời khống chế cảm xúc, bởi vì nàng thừa hiểu đối diện chính là món bánh vô cùng lớn, một khi các đường khẩu trong Tố nữ các còn chưa chia cắt xong, sợ là những thế lực ngoại vi như các nàng rất khó để có thể nhúng tay vào.

Đối với những suy tư trong đầu vị Mai gia tiểu thư này, Nguyễn Nguyên Mạnh tất nhiên là chẳng hề hay biết rồi. Tuy nhiên khi nhìn thấy sự xoắn xuýt trên mặt đối phương, hắn cũng xem như đã hiểu ra được phần nào vấn đề trong đó. Sở dĩ Nguyễn Nguyên Mạnh mang nàng đi đến đây, kỳ thật là do hắn còn cần địa đầu xà Mai gia phối hợp với mình. Bằng không thì những sự tình bí mật giống thế này, một ngoại nhân như nàng làm sao có cơ hội lắng nghe cơ chứ. Âm thầm chuyển tầm mắt rời khỏi vị trí của Mai Phương Phương, sau khi chứng kiến quản sự Túy Nguyệt tửu lầu đang chờ đợi mình hồi phục, Nguyễn Nguyên Mạnh khẽ mỉm cười, trông dáng vẻ giống như là đã nắm chắc mọi việc trong tay vậy.

- Nếu như ta nhớ không sai, đấu giá hội tại Phiêu hương thành vẫn còn một đoạn thời gian dài nữa mới diễn ra đúng chứ?

- Đúng vậy thưa Thiếu các chủ, ý của ngài là muốn tận dụng tầng bốn của tửu lầu hay sao?

- Ân, Nguyễn trưởng lão có thể tạm thời cải tạo nơi đó, trước mắt ta sẽ đặt bàn khẩu ở đấy để khai trương sòng bạc đầu tiên. Bất quá đây cũng chỉ là biện pháp dùng trong ngắn hạn, các ngươi còn cần tranh thủ xây dựng thêm một tầng nữa để làm tổng bộ, như vậy số lượng khách nhân ra vào tửu lầu nhất định sẽ được tăng thêm rất nhiều.

- Chờ sau khi mọi chuyện đi vào quỹ đạo, Nguyễn trưởng lão có thể xem xét tuyển nhận một vài thế lực trong thành, hợp tác để cùng mở ra những sòng bạc với quy mô nhỏ hơn. Công việc cụ thể thao tác như thế nào, ta nghĩ không cần nói quá nhiều thì Nguyễn trưởng lão cũng đã biết rồi đi.

- Xin Thiếu các chủ cứ yên tâm, thuộc hạ sẽ hoàn thành tốt nhiệm vụ mà ngài phân phó.

- Ân, vẫn câu nói kia, Nguyễn trưởng lão làm việc ta vô cùng hài lòng. Cố gắng lên, ta cho rằng năng lực của ngươi không nên bị giới hạn ở một tòa thành trì tam lưu như thế này mà thôi.

- Đa tạ Thiếu các chủ xem trọng, thuộc hạ nguyện dốc hết sức mình, vì Tố nữ các tận tụy đến c·hết không thôi.

Đến lúc này thì dù cho có trầm ổn tới mấy đi chăng nữa, Mai Phương Phương cũng đã không thể đè nén xuống sự hưng phấn trong lòng. Phát hiện thấy thời cơ để gia tộc mình tham dự vào đã xuất hiện, nàng lập tức hít thở sâu một hơi, mang theo giọng điệu nhu hòa, lấy hết can đảm đánh gãy hai người Nguyễn Nguyên Mạnh trò chuyện.



- Bẩm Thiếu các chủ, không biết những sòng bạc sau này có thể nhường cho Mai gia một phần được chứ? Phương Phương tin tưởng bằng vào thực lực của Mai gia tại Phiêu hương thành, nhất định sẽ giúp cho ngài phát triển bọn chúng càng thêm nhanh chóng hơn.

Giống như là vừa mới phát hiện ra sự tồn tại của Mai Phương Phương, Nguyễn Nguyên Mạnh mang theo vẻ mặt mười phần ngoài ý muốn, sau đó là giật mình tự trách vì đã bỏ quên một thành viên quan trọng thế kia. Nếu không phải là thừa hiểu tính cách của người nào đó, có lẽ ngay cả Dương Tuyết cũng phải bị hắn cho lừa bịp qua. Đáng tiếc là Mai Phương Phương không hề hay biết điều này, trông thấy Nguyễn Nguyên Mạnh nhìn mình, nàng hiện tại chỉ có thể thầm cầu nguyện, mong sao đối phương sẽ tiếp nhận Mai gia đầu nhập vào mà thôi.

- Tất nhiên là không thành vấn đề rồi! Như thế này đi, sau khi tổng bộ tại Túy Nguyệt tửu lầu khai trương xong, Mai gia có thể liên hệ với Nguyễn trưởng lão để được hướng dẫn kỹ càng hơn. Đúng rồi, nhân tiện đây ta cũng nhắc nhở Mai tiểu thư một chuyện, trước tiên ngươi cần lựa chọn ra một số Mai gia đệ tử có tư duy nhạy bén, bởi vì sau đó ta sẽ còn cho ra mắt thêm vài trò chơi mới, nhiều khả năng sẽ được bố trí cùng lúc với Lục diện mê tung ở phía trước.

- Ồ, còn có trò chơi khác nữa sao? Thiếu các chủ thật làm cho thuộc hạ ngạc nhiên mà!

Người vừa lên tiếng chính là Dương Tuyết, nói thật là nàng vốn chỉ cho rằng, Nguyễn Nguyên Mạnh lần này làm ra Lục diện mê tung đã là lợi hại lắm rồi. Bây giờ lại nghe hắn nhắc tới những thứ khác, thử hỏi Dương Tuyết như thế nào có thể bình tĩnh được nữa chứ. Đối với Vạn kim đường đường chủ phản ứng, người nào đó chỉ cười cười xem như đáp lại, vừa giải thích vừa ung dung lấy ra đồ vật bên trong nhẫn không gian của mình.

- Ha ha! Bằng không Dương trưởng lão cho rằng, ta dựa vào đâu lại dám khai mở sòng bạc chứ hả? Phải biết nếu như chỉ có một trò chơi duy nhất, dù cho bản thân nó hấp dẫn đến mấy đi chăng nữa, tới một thời điểm nào đó thì người ta cũng sẽ cảm tháy nhàm chán mà thôi.

Đặt lên mặt bàn một xấp thẻ kim loại đã được vuốt rất mỏng, đối diện với ánh nhìn tò mò tới từ chúng nữ nhân bên cạnh, Nguyễn Nguyên Mạnh chậm rãi cầm lên một tấm thẻ, nhẹ giọng nói cho các nàng nghe công dụng của món đồ chơi mới mẻ này.

- Ở đây có tất cả năm mươi hai tấm thẻ bài, toàn bộ bọn chúng đều được làm từ Tây hải chấn kim. Nhờ vào đó, những nội dung đã được vẽ ra ở mặt phía trước dễ dàng bị che lấp, đồng thời không cần quá lo lắng nó sẽ bị đám tu sĩ dùng linh lực lén lút quan sát lấy.

Phát hiện Trương Tiểu Mộng đang nhấp nhô cái đầu nhỏ ở phía sau, Nguyễn Nguyên Mạnh thấy thế nên cũng tạm thời dừng lại lời nói của mình. Đem bộ bài trên bàn chia ra làm sáu phần, sau khi nhường cho chúng nữ nhân tự mình quan sát lấy, lúc này hắn mới tiếp tục quay trở lại với vấn đề mới vừa rồi.

- Các thẻ bài trong này sẽ được đánh số từ một tới mười, bên cạnh đó còn có thêm ba thẻ bài đặc biệt, đó là hình ảnh của ba loài linh thú là Tuyết sơn cự lang, Kim mao hùng sư và Ngũ trảo thanh long.

- Cùng với mười ba loại thẻ bài trên, các quân bài còn được chia ra làm bốn cấp độ khác nhau, theo thứ tự từ thấp đến cao chính là tam giác, tứ giác, lục giác và ngôi sao năm cánh. Mọi người có thể đảo mắt qua bọn chúng một lượt, kế tiếp ta sẽ phổ biến thêm những quy tắc chơi đùa mới, chư vị tại đây sau khi nghe xong, cần nhanh chóng bắt tay vào việc huấn luyện lại cho những thủ hạ của mình.

Nhìn chúng nữ nhân đang tò mò đánh giá từng thẻ bài trên tay, Nguyễn Nguyên Mạnh bất giác lại nhớ tới những ký ức vô cùng xa xôi. Bộ bài này là do hắn mô phỏng theo bài Tây ở kiếp trước, bất quá thay vì phục khắc y nguyên bản gốc, Nguyễn Nguyên Mạnh đã sửa đổi lại một chút để thích hợp hơn với thế giới này. Bằng không hiện tại nếu để cho hắn đi giảng giải với các nàng, ý nghĩa của những đồ án như cơ, rô, chuồn và bích là như thế nào. Thành thật mà nói, hắn cũng chẳng biết phải ứng phó ra làm sao nữa.



Đã có kinh nghiệm với Lục diện mê tung khi trước, Dương Tuyết rất nhanh liền mường tượng ra được phần nào môn đạo từ những thẻ bài trên tay. Thử lấy ra hai thẻ bài với đồ án số năm tam giác và số chín lục giác, nàng lập tức hướng về phía Nguyễn Nguyên Mạnh dò hỏi, nhằm mục đích kiểm tra xem suy nghĩ của mình là có đúng hay không.

- Nói như vậy, giả sử ta nắm giữ thẻ bài số năm tam giác, còn Thiếu các chủ nắm giữ thẻ bài số chín lục giác, khi đó người sẽ giành thắng lợi chính là ngài phải không?

- Không sai! Thông thường thì theo thứ tự đánh số, quân bài càng về sau sẽ càng có ưu thế hơn. Ngoài ra ba thẻ bài linh thú sẽ được xếp trên những thẻ bài phổ thông, trong đó thanh long đứng đầu, kế đến sẽ là hùng sư và cự lang. Trường hợp xuất hiện hai quân bài ở cùng một cấp bậc, lúc này chúng ta mới xét đến những đồ án phụ đi kèm, giống như là tam giác và tứ giác chẳng hạn.

Trông thấy chúng nữ nhân đã dần rơi vào trong trầm tư, Nguyễn Nguyên Mạnh khẽ gõ nhẹ lên mặt bàn, nhằm thu hút trở lại sự chú ý của đám người. Sau khi ra hiệu cho các nàng giữ bình tĩnh, hắn cũng tranh thủ hướng dẫn để bọn họ hiểu rõ hơn về những luật chơi mà mình muốn phổ biến. Kỳ thật bởi vì tất cả đều là người mới, do đó Nguyễn Nguyên Mạnh cũng chỉ nhắc tới những loại bài đơn giản như ba lá, xì dách và tiến lên mà thôi. Mặc dù vậy, đám nữ nhân bên trong gian phòng vẫn phải cần tốn hao không ít thời gian, khi tiếp thu hết lượng tin tức không tính là quá nhiều này.

- Như thế nào? Chư vị có nắm chắc sẽ phổ biến được ba loại cách chơi trên ra khắp Phiêu hương thành hay không? Nếu cảm thấy có chỗ khó khăn, mọi người cứ việc nói ra, chúng ta sẽ cùng nhau tìm kiếm phương án giải quyết thích hợp nhất.

Nghe thấy Nguyễn Nguyên Mạnh có ý muốn thăm dò, Nguyễn Hồng Hương biết là bản thân không được phép lùi bước vào lúc này. Cố gắng điều tiết lại nhịp thở, sau khi đã bình ổn nội tâm đang vô cùng kích động, nàng vội vàng nối tiếp lời nói mới vừa rồi, giống như là lo sợ những biểu hiện trước đó sẽ bị người khác cho đè xuống vậy.

- Bẩm Thiếu các chủ, đối với loại thẻ bài này, chúng ta vẫn sẽ sử dụng hình thức làm nhà cái giống như Lục diện mê tung hay sao?

- Đây cũng chính là điều mà ta muốn nói tiếp theo. Sở dĩ ta cần chư vị điều động thêm thủ hạ, mục đích đều là để phục vụ cho vấn đề này. Khi khai mở sòng bạc, chúng ta sẽ thi hành hai loại phương thức đặt cược. Đầu tiên là phía nhà cái sẽ cử ra một người đại diện, cùng với đám tu sĩ trực tiếp đối quyết. Cách làm này đòi hỏi người được chọn phải sở hữu kỹ năng chơi bài vào dạng tinh thông, do đó chư vị cần chăm chú vào khâu tuyển nhận nhân viên nhiều hơn, cũng như phải tổ chức huấn luyện cho bọn họ một cách thật là kỹ càng.

- Tiếp theo là cách chơi mà nhà cái được xem như đối tượng trung gian, người của chúng ta lúc này chỉ đảm nhiệm mỗi vai trò chia bài, phần còn lại sẽ do đám tu sĩ tự mình giải quyết. Tất nhiên sau khi cuộc chơi kết thúc, chúng ta sẽ dựa theo mức đặt cược mà thu về một phần lợi tức, đây xem như là phí để chi trả cho sân bãi cũng như là nhân viên chia bài.

Nghe đến đây, hai mắt Dương Tuyết và Nguyễn Hồng Hương không khỏi sáng lên. Ngay cả Mai Phương Phương ở bên cạnh dù cho phản ứng chậm hơn một nhịp, thế nhưng cũng không tránh được vẻ sùng bái đối với Nguyễn Nguyên Mạnh. Đều là người thông minh, rất nhanh các nàng đã phát hiện ra mấu chốt của vấn đề nằm ở nơi nào. Rõ ràng bên cạnh việc kinh thương kiếm về một lượng lớn tài nguyên, thông qua các tay chia bài thao tác, bọn họ còn có thể khống chế thế cục cuộc chơi theo như ý mình. Đến lúc ấy, nếu muốn nhường cho người nào thắng, tất cả còn không phải đều là do các nàng quyết định hay sao.

- Tuân lệnh Thiếu các chủ, thuộc hạ sẽ nhanh chóng phân phối thám báo dưới quyền mình đi phụ trách việc này. Chờ tới khi huấn luyện có tiến triển, thuộc hạ sẽ sớm thông báo cho ngài hay biết.

- Xin Thiếu các chủ yên tâm! Mặc dù hiện tại Phương Phương còn chưa thể đại diện được cho Mai gia, bất quá trước đó tổ mẫu đã hạ lệnh nhường Phương Phương tuyệt đối nghe theo ngài an bài. Cho nên đối với sự việc lần này, Phương Phương tin rằng chỉ cần báo cáo lại với tổ mẫu, mọi chuyện kế tiếp hẳn là sẽ không sai biệt quá nhiều.

Trông thấy cả Nguyễn Hồng Hương lẫn Mai Phương Phương đều đã bày tỏ thái độ, Nguyễn Nguyên Mạnh hài lòng gật đầu, xem như chấp thuận giao lại sự việc cho hai nàng thu xếp. Hiện tại phía trước có địa đầu xà Mai gia gánh vác, đằng sau lại có Tố nữ các hết lòng nâng đỡ, hắn cũng tạm thời yên tâm được phần nào. Nhìn thấy sắc trời đã sắp sửa về chiều, cảm nhận được trong bụng mình đã có chút cồn cào, Nguyễn Nguyên Mạnh khẽ mỉm cười, chủ động lên tiếng nhằm kết thúc cuộc thương thảo lần này.

- Trước mắt cứ như vậy đi, hiện tại cũng đã đến giờ dùng cơm, nếu chư vị còn có chỗ thắc mắc, chờ đến trên bàn ăn ta sẽ tranh thủ giảng giải tiếp tục.