Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ta Làm Công Cho Thiên Đạo

Chương 6: Từ Hôn?




Chương 6: Từ Hôn?

Sau một hồi suy đi tính lại, Lê Khiếu Long quyết định đến Đại sảnh, mặc kệ là chuyện, hắn đều sẽ thản nhiên mà tiếp nhận. Sửa sang lại y phục một chút, liền rời khỏi tiểu viện.

Trên đường có đi ngang qua võ trường của Lê gia, lúc này có kha khá người hầu, cận vệ của Lê gia đang tập luyện. Vì còn phải đến đại sảnh nên hắn không dừng lại lâu, mà tiếp tục đi đến đó theo thói quen. Không lâu sau, trước mặt Lê Khiếu Long xuất hiện một tòa đại điện.

Đi đến gần, đang định đẩy cửa bước vào, hắn đột nhiên nghe đến tiếng của phụ thân hắn.

"Nguyệt nhi chất nữ, thúc thúc nghe nói ngươi đã tấn thăng lên luyện khí tầng 6 rồi phải không?"

Đáp lại là một giọng điệu trong trẻo, ngọt ngào:

"Đã khiến thúc thúc chê cười rồi! Ta cũng chỉ mới vừa tấn thăng cách đây không lâu! Không thể sánh bằng Long ca ca được!"

"Haizz! Tiếc là trời kỵ anh tài! Nếu Long nhi mà không đứt kinh mạch, hiện tại có lẽ cũng đã..."

"Là do Nguyệt Nhi không tốt! Nếu không phải do..."

Lê Phá Thiên vội vàng lên tiếng;

"Đừng đừng, chuyện này sao trách chất nữ được! Với lại hiện tại Long nhi cũng đã trọng tố kinh mạch thành công rồi. Ta tin tưởng, hắn sẽ không mất bao lâu để tự lập nên truyền kỳ của hắn đâu! Ha ha."

Lúc này lại có một người nữa lên tiếng:

"Đúng đúng! Với tư chất của Long nhi, ta cũng nghĩ như Phá Thiên huynh, hắn sẽ không mất nhiều thời gian đâu! Dù sao cũng là tu luyện lại, ngựa quen đường cũ."

"Thiên Phong huynh nói quá lời rồi! Lần này đã khiến huynh và Nguyệt Nhi phải bận lòng vì nó. Ta đã cho người đi gọi nó rồi, nếu nó còn không đến nữa, ta sẽ đích thân đến lôi nó đến đây. Tên tiểu tử này cũng thật là, làm hại Nguyệt Nhi của thúc thúc phải đau lòng mấy lần, đúng là đáng đánh."

-"Thúc..."

Nghe đến đây, trong lòng Lê Khiếu Long đã biết, mục đích đến đây của Chu gia khả năng không như hắn nghĩ lúc đầu. Có lẽ đơn thuần chỉ là vì muốn chúc mừng mà thôi. Đồng thời cũng không muốn nghe tiếp nữa, hắn liền đẩy cửa bước vào trong.

Vừa bước vào, hắn liền chứng kiến bốn người đang nhìn về hướng này, gồm bat rung niên một thiếu nữ. Trong đó hai người là phu thân hắn Lê Phá Thiên và nhị thúc Lê Phá Hải, còn hai người kia cũng không khó đoán. Không những vì hắn đã biết trước mà còn là vì lúc này trước mặt hắn xuất hiện ra bảng thông báo của hệ thống.



[Chu Thiên Phong: 64 tuổi

Tư chất: Tốt

Tu vi: Trúc cơ trung kỳ

Giới thiệu: Gia chủ Chu Gia Thạch Thành....]

[Chu Nguyệt Nhi: 16 tuổi

Tư chất: Vận Mệnh Chi Nữ

Tu vi: Luyện khí tầng 6.

Giới thiệu: Con gái gia chủ Chu Gia Thạch Thành, là hôn thê theo ước định của Lê Khiếu Long, là một trong 36 vận mệnh chi tử được thiên đạo dựng dục]

[Lê Khiếu Thiên: 63 tuổi

Tư chất: Tốt

Tu vi: Trúc cơ trung kỳ.

Giới thiệu:....]

[Lê Phá Hải: 58 tuổi

Tư chất: Tốt

Tu vi: Trúc cơ sơ kỳ.



Giới thiệu:....]

Nhìn thấy cái này Lê Khiếu Long sững sờ hồi lâu, của Chu Thiên Phong, phụ thân và nhị thúc thì không có gì, khá bình thường, nhưng mà Chu Nguyệt Nhi, Vận mệnh chi nữ, còn một trong 36 người? Ý là gì đây?

Thấy Lê Khiếu Long đi vào rồi, nhưng lại sững sờ tại chỗ hồi lâu, Lê Phá Thiên không khỏi bực mình.

"Tên tiểu tử này, còn không mau bái kiến Chu thúc của ngươi đi! Đứng ngây người ở đó làm gì?"

Nghe tiếng mắng của phụ thân, Lê Khiếu Long liền giật mình tỉnh lại, vội vàng chắp tay:

"Long nhi bái kiến Chu thúc, đã làm phiền thúc phải lo lắng cho ta rồi!"

Chu Thiên Phong vội nói: "Ha ha, được rồi được rồi! Không cần phải khách khí như vậy. Hiền chất mới hồi phục sức khỏe, không cần đứng đó, ngồi đi, ngồi đi."

Lê Khiếu Long đang định tiến đến chiếc ghế bên cạnh nhị thúc hắn thì phụ thân hắn, Lê Phá Thiên lên tiếng:

"Được rồi, ngồi gì mà ngồi. Ở đây không có chỗ cho hai ngươi, đưa Nguyệt nhi ra ngoài đi dạo đi."

Nghe vậy, hắn đưa mắt nhìn về tiểu thiếu nữ ở bên cạnh Chu Thiên Phong, nhỏ nhắn, xinh xắn, bộ dạng rất hoạt bát, mặc một bộ hồng y, trông rất năng động.

Mà thấy hắn nhìn về phía này, Chu Nguyệt Nhi cũng dùng đôi mắt to tròn, đầy linh động nhìn sang, trong ánh mắt tràn đầy vẻ vui mừng.

Thấy vậy, hắn không thể làm gì khác, ngoài việc chắp tay với phụ thân, nhị thúc và Chu Thiên Phong rồi chậm rãi xoay người đi ra ngoài.

Chu Nguyệt Nhi thấy thế liền đứng dậy, vẫy vẫy tay với ba người, tươi tười đuổi theo phía sau hắn.

Nhìn hai người trước sau rời đi, ba người khẽ cười cười, sau đó Chu Thiên Phong lên tiếng hỏi:

"Phá Thiên huynh, sao vậy, Long nhi lại làm gì chọc giận huynh hay sao vậy?"

"Không có gì, chỉ là chuyện của hậu bối, trưởng bối chúng ta chỉ tạo cơ hội nhiêu đó thôi, phía sau phải do chúng, chứ trưởng bối chúng ta có làm thêm dc gì nữa đâu! Để cho bọn hắn đi dạo, gắn kết tình cảm đi. "

"Ha ha, Phá Thiên huynh nói chí phải."



Ba người lại cười thêm một tràng.

"Lần này không thể không nói là quá may mắn. Lúc đầu huynh mua viên đan dược kia từ Xuyên Việt Thương Hội ta cũng đều cảm thấy huynh bị người ta lừa rồi. Dù sao khi đó bên phía Xuyên Việt Thương Hội cũng có nói là bọn họ sẽ không đảm bảo cho thứ này, vì không thể kiểm chứng được dược lực trong đó. Đồng thời cũng sẽ không lấy phí đấu giá. Không ngờ, trời không phụ lòng người, Long nhi đã may mắn trọng tố kinh mạch thành công."

"Ha ha, vốn ta cũng chỉ ôm thái độ muốn thử, không ngờ lại thành công, đúng là trời không phụ lòng người. Nhưng vì lần đấu giá này mà Lê Gia tốn không ít tiền tài, khả năng sẽ gặp khó khăn về tài lực trong quãng thời gian tới. Hơn nữa, ta cũng có chút nghi ngờ về thân phận của người đấu giá viên đan dược kia. Không biết bên phía Thiên Phong huynh có dò la được chút tin tức nào không?"

Chu Thiên Phong thở dài một tiếng:

"Đúng là ta có tìm hiểu được chút tin tức. Người bán viên đan dược này là Triệu Nham, nghe đâu là đồ đệ của vị Luyện đan sư cấp 3 nào đó. Kẻ này có quen biết với Lý Hữu Lộc, nhị thiếu gia Lý gia."

"Nói như thế, vụ lần này là âm mưu của hai nhà bên kia. Ta đúng là quá hồ đồ, chuyện như thế mà cũng không nghĩ ra được. Đâu thể may mắn như vậy, Lê gia đang cần Trọng Mạch Đan thì liền có thứ đó xuất hiện. Ta đúng là quá sơ suất."

"Đại ca, huynh không cần quá tự trách. Trong chuyện này Lê gia chúng ta thất thế, dù biết rõ là âm mưu, chúng ta cũng không thể nào tránh được."

Lần này người lên tiếng là Lê Phá Hải.

Chu Thiên Phong vội phụ họa theo.

"Đúng như Phá Hải huynh nói, việc đã qua rồi, Long nhi cũng đã may mắn trọng tố kinh mạch thành công. Hiện tại điều chúng ta cần quan tâm là thế cục đang dần mất cân bằng. Đoạn thời gian này, phía chúng ta luôn chịu thiệt hại, mà bên kia thường được lợi."

"Theo như tin tức mà Chu gia nhận được, tên Triệu Nham này là một tên luyện đan sư cấp 1. Nhưng sư phụ tên này lại là luyện đan sư cấp 3, trong tay chắc chắn sẽ có không ít thứ. Khả năng trong thời gian tới tên này sẽ ở lại Thạch Thành. Nên không thể loại trừ khả năng bên phía Lý Gia sẽ nhờ tên này luyện chế chút gì đó, gây khó khăn cho chúng ta."

"Lần này, ta đến đây, ngoài việc thăm Long nhi ra, cũng muốn bàn bạc với các huynh đệ về tình hình của chúng ta trong khoảng thời gian sắp tới."

Nghe thế, vẻ mặt của Lê Phá Thiên lộ ra một chút suy tư, sau đó hỏi:

"Không biết trước khi đến đây, Thiên Phong huynh đã có được cao kiến nào chưa?"

"Hiện tại ta vẫn chưa tìm ra được sách lược gì. Nhưng ta nghĩ tên Triệu Nham này sẽ không thể nào ở lại Thạch Thành lâu, nên nếu không tìm ra được cách, thì chúng ta sẽ phải co cụm, thu mình một thời gian. Nếu cần thiết có thể tự thu hẹp thị trường dược liệu, chuyển qua tập trung vào phần mỏ quặng cũng được."

"Ta biết, cái này cũng không phải là thượng sách gì, nhưng với tình hình hiện tại của hai nhà chúng ta tạm thời không tìm ra được kế nào tốt hơn."

...