Chương 18: Tàng Thư Các
Tàng thư các của Lê gia nằm phía Bắc của Lê phủ, cũng giống như những chỗ khác, đây là nơi lưu giữ căn cơ và tâm huyết của cả một gia tộc.
Mặc dù căn cơ của Lê gia ở Thạch Thành không sâu, nhưng bên trong tàng thư các lại có khá nhiều thư tích, bí tịch, công pháp, vũ kỹ. Đây là bí mật của Lê Gia, Lê Khiếu Long cũng chỉ vô tình nên mới nghe được gia gia hắn nói, toàn bộ bí tịch của Lê gia đều do phụ thân của hắn để lại, tức là tổ phụ của Lê Khiếu Long.
Ngựa quen đường cũ, Lê Khiếu Long đi dọc theo con đường nhỏ cạnh đại sảnh tiến về phía này. Một tòa tháp 3 tầng, nằm đơn độc ở trong Lê phủ, xung quanh rất trống trãi.
Vừa chân vào bên trong, hắn liền nhìn thấy một lão giả, da đồi mồi, nhăn nheo, mặc bộ hôi y, đang nằm trên chiếc ghế nằm, tay cầm chiếc quạt giấy, hai mắt lim dim như đang ngủ, bên trái là một chiếc bàn nhỏ dùng để đặt trà.
Người này chính là Bảo lão, mấy năm trước hắn thường đến đây tìm võ kỹ và công pháp, cũng hỏi han lão rất nhiều. Hiện tại, sau hơn một năm, lần nữa gặp mặt, thân phận của đối phương vẫn thế, của hắn vẫn vậy, nhưng hắn không còn là hắn.
Thoáng nhìn qua lão giả đang nằm thư giãn, hệ thống lập tức cho ra bảng thông tin:
[Lê Bảo, 134 tuổi.
Tư chất: Tốt.
Tu vi: Trúc cơ hậu kỳ.
Điểm công đức: -15.
Giới thiệu: Là cận vệ trung thành của Lê Thanh Huyền, huynh đệ vào sinh ra tử, vì có tu vi cao nhất nên được tin tưởng giao cho trọng trách trông coi Tàng Thư Các.]
Vốn thông tin rất cơ bản, cũng sẽ không có gì nếu không có dòng điểm công đức âm 15, dù vậy Lê Khiếu Long cũng chỉ hơi kinh ngạc chút xíu, không có gì nhiều. Đồng thời trong lòng cũng đã hiểu được quy luật tính điểm công đức của hệ thống.
Đối với Lê gia mà nói, Bảo lão là người tốt hay xấu? Đương nhiên là tốt, nhưng nếu xét theo điểm công đức của hệ thống, như vậy chắc chắn là người xấu rồi. Cho nên, điểm công đức của hệ thống không xét theo góc nhìn của ký chủ là hắn, mà dựa trên một quy tắc khác, một quy tắc hơi khó giải thích nhưng nôm na là giữa thiện và ác.
Là một trong những cận vệ của gia gia hắn, Bảo lão không thể nào là kẻ thiện được, số mạng n·gười c·hết trên tay lão sẽ không hề ít, cho nên khi xét theo hệ thống nó sẽ bị âm.
Chứng kiến thấy Lê Khiếu Long đứng ngây người trước cửa mãi mà không chịu làm gì, Lê Bảo liền lên tiếng nhắc nhở: "Sao vậy, lâu quá không đến nên không biết làm gì à? Có cần lão vác cái thân già này đi hướng dẫn từng bước một không?"
Lê Khiếu Long tỉnh hồn, vội vàng chắp tay: "Bảo lão, ngài vẫn khỏe chứ!"
"Khỏe! Sáng vác ghế ra đây nằm canh, tối lại vác ghế vào! Thân già này còn làm gì được nữa đâu! Tất cả phải trông cậy vào những thanh thiếu niên các ngươi thôi! Lão già rồi!" Lê Bảo cảm thán.
"Ngài cứ đùa! Ta thấy ngài vẫn còn rất khỏe khoắn lắm mà!"
"Được rồi, được rồi! Theo quy củ, vào trong thích cái gì thì mang ra đây ta xem, sau đó đi luyện tập!"
"Người trẻ phải biết chăm chỉ luyện tập cho giỏi, tương lai là của các người cả đấy! Đừng làm phiền lão già nghỉ ngơi!" Lê Bảo đưa tay khẽ vẫy vẫy.
Lê Khiếu Long chắp tay, sau đó đi vào bên trong. Vốn tầng một của tàng thư các khá lớn, nhưng vì bị ngăn bởi các dãy tủ gỗ dài và cao nên không gian cũng không rộng rãi lắm.
Khu vực tầng một của tàng thư các đa phần là những loại thư tịch về thế sự, địa lý, các bản võ kỹ bình thường, công pháp cấp thấp và các bản tâm đắc. Đa phần những bản tâm đắc này đều là do các hộ vệ ghi lại trong lúc tập luyện.
Khu vực này cũng là khu vực mà các gia nhân, hộ vệ được phép vào và lựa chọn võ kỹ nhưng mỗi người đều có giới hạn lựa chọn, mỗi lần chọn đều được ghi chép rõ ràng. Chỉ khi nào lập công thì mới được ban thưởng thêm.
Lần này đến đây, mục tiêu của hắn không phải ở tầng này, mà là tầng hai hoặc tầng ba. Đây là khu vực dành cho con cháu Lê Gia hoặc là các hộ vệ, người hầu trung thành, lập được công lao to lớn. Nhưng cũng chỉ giới hạn ở tầng hai, còn tầng ba là khu vực cấm địa, chỉ có gia chủ Lê gia và các thúc thúc hắn được vào. Nhưng Lê Khiếu Long là một ngoại lệ, bởi vì hắn là thiên tài, trước đây khi đột phá luyện khí tầng 7, hắn đã được phụ thân hắn cho phép tùy ý đi lên tầng này.
Đặt chân lên tầng hai, không gian xung quanh nhỏ hơn tầng một nhiều, đồng thời lượng công pháp, bí tịch cũng ít hơn.
Đi dạo một vòng, tùy tiện cầm lấy một quyển, Khô Mộc quyết, công pháp hoàng cấp thượng phẩm, bỏ qua. Lại đi thêm một đoạn, cầm lên, Phá Lãng Quyền, quyền pháp hoàng cấp thượng phẩm, lại bỏ qua.
Hắn cứ thế đi vòng vòng bên trong tầng hai của Tàng thư các, cuối cùng hắn cũng tìm thấy được một quyển công pháp mà hắn ưng ý, Thất Tinh Kiếm, kiếm pháp huyền cấp trung phẩm cùng một quyển thân pháp huyền cấp trung phẩm, Thất Tinh Bộ.
Hai thứ này mặc dù chỉ là huyền cấp trung phẩm, nhưng nếu sử dụng cả hai thứ kết hợp thì uy lực không khác gì vũ kỹ huyền cấp thượng phẩm. Đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến hắn lựa chọn nó, không được quá yếu cũng không thể quá khó luyện. Bởi vì theo ý định của hắn, mấy loại vũ kỹ này chỉ dùng để che giấu và sử dụng tạm thời, còn về lâu về dài, hắn đương nhiên sẽ tu luyện vũ kỹ láy được từ hệ thống.
Có một câu mà hắn đồng ý với hệ thống, đó là hàng của hệ thống chỉ có tinh phẩm, điều này là không hề sai. Bởi vì sau khi nhìn qua hàng họ của hệ thống rồi, ánh mắt của Lê Khiếu Long cũng cao hơn, không quá để tâm nhiều vào những mặt hàng bình thường bên ngoài nữa. Đồng thời, dùng hàng của hệ thống lại dễ và nhanh hơn nhiều, chỉ chịu đau trong chốc lát là đã học thuộc lòng, việc còn lại chỉ là sử dụng sao cho thuần thục. Còn những công pháp bên ngoài, hắn đương nhiên phải tự ngồi đọc thuộc lòng các chiêu thức, cách vận công rồi sau đó mới từ từ nếm thử từng chiêu một.
Cầm lấy hai cuốn, đi xuống phía dưới tầng một, đưa cho Bảo lão đang đứng ngắm khung cảnh bên ngoài cửa. "Bảo lão, ta đã chọn xong rồi, ngươi ghi vào sổ giúp ta."
Lê Bảo cầm lấy hai cuốn vũ kỹ và thân pháp mà Lê Khiếu Long đưa, thoáng lướt qua, sau đó cau mày: "Sao lại là hai quyển mới, còn là kiếm pháp và thân pháp, dù là một cặp, nhưng ta nhớ ngươi chuyên luyện quyền pháp mà!"
"Ta cảm thấy không phù hợp lắm, nên thay đổi vũ kỹ.!"
Lê Bảo trầm ngâm một lát, sau đó nói: "Long nhi, ta biết ngươi là thiên tài, nhưng ngươi cần biết vũ kỹ quý tinh không quý đa, học nhiều môn chưa chắc bằng việc học cho giỏi một môn. Cho nên ngươi cần phải cẩn thận trong việc lựa chọn vũ kỹ, bởi vì để luyện lại một môn sẽ tốn rất nhiều thời gian."
Lê Khiếu Long chắp tay, kính cẩn; "Long nhi xin thụ giáo."
Lê Bảo phất phất tay: "Được rồi, được rồi, ngươi cầm đi đi! Nhớ lấy lời ta dặn, nếu không sau này ăn phải quả đắng cũng đừng có trách vì sao ta lại không bảo trước"
"Haiz... Cũng không biết việc phụ thân ngươi để cho ngươi tùy tiện đi vào tầng hai và tầng ba để lựa chọn công pháp, vũ kỹ là đúng hay sai nữa." Hơi chắp tay sau lưng rồi thở dài.
"Bảo lão, xin cáo từ!" Lê Khiếu Long chắp tay cáo từ, sau đó đi dọc theo đường cũ trở về.