Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ta Là Thiên Tài

Chương 34: Vẻ đẹp của trận pháp mạnh nhất mọi thời đại và trận sư mạnh nhất mọi thời đại !!!!




Chương 34: Vẻ đẹp của trận pháp mạnh nhất mọi thời đại và trận sư mạnh nhất mọi thời đại !!!!

Nhãi con đã được Tinh Cực chí tôn đưa đến Tinh Hải giới, động thiên đạo tràng của hắn.

Tinh Cực chí tôn nhanh chóng đáp xuống một chỗ thoáng đãng, lấy ra một tiểu cái giường, nhẹ nhàng đặt béo nhãi con đang ngủ say lên đó, còn thói quen mà vỗ vỗ bụng nhãi con để dỗ hắn ngủ nữa chứ.

Vỗ vài cái thì Tinh Cực chí tôn mới nhớ ra nhãi con không phải ngủ bình thường như mọi ngày nha, hắn không khỏi bật cười vì hành động vô thức của bản thân, sau đó hắn lại đột nhiên thở dài:

"Lúc trước khi nhìn bộ dáng an bình, đáng yêu của Đạo Thần khi ngủ này, ta cứ sợ có thứ gì ồn ào hoặc ác mộng đánh thức nhãi con dậy nha, nhưng mà bây giờ ta lại muốn Đạo Thần tỉnh dậy vô cùng chứ."

Dù cho nhãi con Đạo Thần chỉ mới chìm vào giấc ngủ không bao lâu nhưng mà Tinh Cực chí tôn vẫn cảm thấy bất an trong lòng, mọi ngày nhãi con giờ giấc vô cùng tinh chuẩn, đến giờ là buồn ngủ, đến giờ là đói, vậy nên bọn họ có thể đoán được tất cả hoạt động của nhãi con dù ngày hôm đó không gặp hắn.

Nhưng mà bây giờ, sự việc đã ra khỏi tầm kiểm soát của tất cả mọi người, không ai có thể dự đoán được nhãi con sẽ ngủ bao lâu cả, là vài giờ, vài ngày, vài tuần hay vài tháng, . . . không ai biết được hết cả, sự không biết đó cũng là nguồn cơn của sự bất an trong lòng Tinh Cực chí tôn và mọi người.

Sau đó, Tinh Cực chí tôn vỗ nhẹ nhãi con vài cái nữa, khẽ bóp bóp bánh bao má của hắn rồi lui ra xa.

Khi đã đến một khoảng cách mà hắn tính toán trước, Tinh Cực chí nhanh chóng nhắm mắt, tập trung tinh thần, không ngừng mặc niệm phù văn, rất nhanh sau đó, trên mặt đất vô số phù văn khó hiểu, ảo diệu không ngừng xuất hiện, những phù văn đó lấy nhãi con Cổ Đạo Thần làm trung tâm mà không ngừng mở rộng ra ngoài.

Một lát sau, khi phù văn đã chằng chịt khắp nơi trên mặt đất trong bán kính hai mươi trượng thì cũng dừng lại, tạo thành một trận pháp hình tròn rộng lớn, phức tạp.

Trận pháp lúc này coi như đã hoàn thành một nửa, Tinh Cực chí tôn cũng mở mắt ra, thở nhẹ một hơi, tinh thần lực sa sút một chút, dường như trận pháp này đã ngốn của hắn rất nhiều tinh thần để tạo ra.



" Haizz, đây là lần đầu ta thử Cửu Tinh Huyền Nguyên Trận lên kẻ khác, hay đúng hơn là Cửu Tinh Huyền Nguyên Trận phiên bản giản lược, khá là tốn tinh thần phết, không biết thành quả đem lại có như mong muốn không nữa."

Tinh Cực chí tôn ánh mắt sâu thẳm nhìn về phía nhãi con, vuốt râu, trong lòng thở dài, dường như hắn đang nhớ về thứ gì đó trong ký ức vậy.

Cửu Tinh Huyền Nguyên Trận là trận pháp cũng là công pháp, nó là sự kết hợp hoàn mỹ của cả hai, nguồn gốc vô cùng thần bí, có truyền ngôn nó đến từ Thiên Ngoại Thiên, từ một tu tiên giới mạnh mẽ hơn vô số lần nên mới có thể sáng tạo ra một thứ mạnh mẽ và hoàn hảo như vậy.

Trong dòng thời gian dài đằng đẵng của Thiên Nguyên giới, không có ai có thể tu thành được nó, ngoại trừ một kẻ, Tinh Cực chí tôn, hay còn được các trận sư gọi là Trận Pháp Thánh Nhân.

Sở hữu một thiên phú về trận pháp kinh khủng nhất mọi thời đại, nhưng mà Tinh Cực chí tôn cũng đã phải trầy da tróc vẩy, tốn không biết bao nhiêu thời gian mới có thể tu thành được Cửu Tinh Huyền Nguyên Trận.

Độ khó của nó yêu cầu cao đến mức giận sôi người, đầu tiên kẻ tu hành phải không ngừng quan tưởng thiên ngoại tinh thần để cô đọng được chín viên trận nhãn, nhưng mà ở Thiên Nguyên giới ngoại trừ Thái Dương Tinh và Thái Âm Tinh thì làm gì có viên tinh thần nào nữa chứ.

Đó là khó khăn đầu tiên khi tu luyện Cửu Tinh Huyền Nguyên Trận, đã cản bước chín mươi phần trăm thiên tài.

Nhưng điều này cũng không là gì với Tinh Cực chí tôn lúc đó cả.

Hắn đã nhanh chóng nghĩ ra một biện pháp tuyệt diệu đó là quan sát một viên tinh thần ảo, nhưng mà không phải là tự tưởng tượng bừa ra một viên để quan sát, mà là quan sát một viên Đại Đạo Tinh Thần.

Đại Đạo Tinh Thần là sự cô đọng về Đạo của bản thân mỗi người tu tiên, là thứ quan trọng nhất của tất cả vị tu sĩ Hợp Đạo trở lên, chỉ cần cô đọng được nó thì sẽ tiến vào được Hợp Đạo chi cảnh và cũng chỉ cần mất nó thì cảnh giới sẽ tự khắc ngã xuống Đại Thừa dù cho ngươi có là Kiếp Tiên chí tôn đi chăng nữa.

Vậy nên một thứ quý giá như vậy không có bất kỳ ai sẽ dễ dàng cho kẻ khác quan sát được, nhưng mà đó là đối với kẻ khác còn đối với Tinh Cực chí tôn lúc đó thì khá dễ.



Bởi vì tông môn trên dưới ai cũng biết hắn là thiên tài trận pháp mạnh nhất, nên khi hắn vừa ngỏ lời muốn quan sát Đại Đạo Tinh Thần của các vị trưởng lão thậm chí là chí tôn lúc bấy giờ của Nguyên Thủy Thánh Tông để tu luyện Cửu Tinh Huyền Nguyên Trận thì bọn họ cũng nhanh chóng thống khoái đồng ý nha.

Nhờ vậy nên Tinh Cực chí tôn cũng đã nhanh chóng hoàn thành bước thứ nhất, cô đọng được 9 viên trận nhãn,

Sau đó yêu cầu tiếp theo là đặt 9 viên trận nhãn đó lên khắp nơi trên cơ thể lẫn thần hồn của hắn, vị trí đặt bao gồm tứ chi và đầu.

4 viên trên tứ chi phải đối xứng với nhau trên thần hồn và cơ thể, còn một viên nằm ở đầu phải nằm ngay giữa hai bên, không được lệch ra cơ thể, không được lệch vào thần hồn, dù chỉ một tý.

Yêu cầu vừa khó hiểu vừa khó điên, vậy nên mới khiến cho chỉ có một người duy nhất có thể tu luyện được nó.

Tiếp theo, không ngừng xây dựng trận văn trên cơ thể và thần hồn của chính mình, liên kết chín viên trận nhãn đó lại thành một thể thống nhất.

Nghe có vẻ đơn giản nhưng mà xây dựng trận văn trên thần hồn là một định nghĩa chưa bao giờ có trong Thiên Nguyên Giới, có rất nhiều kẻ liều hay đúng hơn là thiên tài đã thành công tu tập bước đầu của Cửu Tinh Huyền Nguyên Trận nhưng đến bước này thì đã ôm hận bỏ mình vì thần hồn nổ tung, hồn bay phách lạc luôn.

Lúc đó thế nhân dường như đã từ bỏ công pháp này, không còn coi trọng nó, thậm chí liệt vào cấm điển, không cho phép môn nhân, đệ tử tu hành nó.

Nhưng mà, vẫn có một kẻ không từ bỏ, kiên trì đến cùng, mặc kệ việc tu hành, mặc kệ tu vi của bản thân, mặc kệ thiên hạ từng không ngừng ca tụng hắn quay qua giễu cợt, cười nhạo hắn là kẻ điên.



Nhưng mà, hắn chính là Tinh Cực chí tôn, hắn chính là kẻ có thiên phú trận pháp mạnh nhất mọi thời đại, hắn tự tin vào bản thân, tự tin vào thiên phú của mình, không có bất kỳ thứ gì có thể khiến sự tự tin đó lung lay.

Vậy nên hắn cứ tập trung toàn bộ thời gian lẫn tinh lực vào tu luyện Cửu Tinh Huyền Nguyên Trận, mặc kệ những thiên tài kiệt xuất nhất thời đại đó lần lượt đạt đến Hợp Đạo thậm chí là Kiếp Tiên kỳ chí tôn trong khi hắn vẫn là Nguyên Anh.

Một khoảng thời gian dài đằng đẵng nữa lại trôi qua, cuối cùng Tinh Cực chí tôn cũng đã đi đến những bước cuối cùng để chạm đến thành công.

Vào một ngày đẹp trời của hàng vạn năm trước, Tinh Cực chí tôn sau khi đã vẽ xong phù văn thứ 5674657 thì không khỏi nhẹ nhàng thở ra một hơi, gương mặt điềm tĩnh, tiều tụy giàu nua mà quan sát trận văn chằng chịt trên cơ thể và thần hồn của mình.

Trên khuôn mặt đó vẫn không hiện chút nào vui sướng cả, bởi vì hắn biết, hắn vẫn con cách thành công một bước nữa, một bước quyết định thành bại sống c·hết.

Hắn phải vận chuyển Cửu Tinh Huyền Nguyên Trận, nếu trận pháp mà hắn tạo thành vận chuyển được thì là hắn đã thành công, còn nếu không được thì nhẹ là công cốc, nặng là nổ tung thành pháo hoa mà c·hết.

Đi đến bước này rồi, nếu thất bại mà tự nhủ là không tiếc nuối, không hối hận là đang lừa dối chính mình, nên Tinh Cực chí tôn cũng không khỏi chần chừ, do dự một lúc, sau đó mới hít một hơi thật sâu, ánh mắt kiên định hơn bao giờ hết, nở một nụ cười điên cuồng cao ngạo nói:

" Thất bại?"

" Ha ha ha...."

" Từ khi sinh ra đến bây giờ, chưa có ai dạy ta 2 từ đó cả !"

" Và cũng không có ai dám nhắc 2 từ đó trước mặt ta !"

" Thất bại là một định nghĩa hão huyền đối với ta."

" Vậy nên. hôm nay, Cửu Tinh Huyền Nguyên Trận, hãy cho thế nhân thấy được vẻ đẹp của chúng ta đi."

" Vẻ đẹp của trận pháp mạnh nhất mọi thời đại và trận sư mạnh nhất mọi thời đại !!!!"