Chương 27: Mới vừa nãy nha
Nghĩ là làm, Cổ Đạo Thần nhanh chóng vận chuyển Thuần Dương Thái Huyền Kinh mà hắn đã học được từ chỗ A Ngưu.
Rất nhanh một vòng linh khí nhỏ bị hút lại tu tập xung quanh Cổ Đạo Thần, hình thành một hỏa cầu cực nóng bao quanh nhãi con lại.
Bỗng nhiên, có một thanh âm vang lên, một thanh âm kỳ lạ, không thể miêu tả được, nhưng bất kỳ ai đều có thể cảm nhận được sự vĩ đại của nó, một âm thanh có vẻ như thân quen với 2 người trong đại điện, đó là
Đại Đạo Triều Ngân!!
Thanh âm cao quý nhất trong toàn bộ tu tiên giới nha!!
Và cũng là thứ mà Đạo Thần hay cho bọn hắn nghe để có thể tiến vào Ngộ Đạo chi cảnh.
Nhưng mà từ trước tới giờ bọn họ chỉ có thể nghe thấy Đại Đạo Triều Ngân khi mà được chính Cổ Đạo Thần diễn giải lại thôi vậy mà bây giờ âm thanh đó lại bỗng nhiên vang vọng khắp Thiên Thượng Thiên.
Đại Đạo Triều Ngân vang vọng vô tận vô tận.
Nhấn chìm tất cả sinh linh trong Thiên Thượng Thiên vào Ngộ đạo chi cảnh, khiến cho một thế giới rộng lớn trở nên im lặng tĩnh mịch.
Không chỉ có Đại Đạo Triều Ngân mà vô số dị tượng đại biểu cho chúc phúc và điềm lành cũng không ngừng sinh sôi xuất hiện, dường như bọn chúng đang chào mừng vậy.
Lúc này, chỉ có sư tôn, sư bá của Cổ Đạo Thần và 2 vị lão nhân trong Nguyên Thủy Thánh Cung là còn thanh tỉnh thôi, bởi vì bọn hắn biết chỉ có Cổ Đạo Thần mới có thể giúp người khác nghe được Đại Đạo Triều Ngân thôi.
Bọn họ nhìn vào dị tượng không ngừng xuất hiện trên bầu trời Thiên Thượng Thiên và nghe được Đại Đạo Triều Ngân đang không ngừng vang vọng khắp nơi, suy đoán sự việc này chắc chắn có liên quan đến béo nhãi con nha, nên bọn hắn cố gắng giữ thanh tỉnh, nhanh chóng đi tìm Cổ Đạo Thần, muốn hỏi rõ mọi chuyện là như thế nào.
Trần Huyền Diệp và Lâm Thanh Sơn biết Cổ Đạo Thần ở Nguyên Thủy Thánh Cung nên nhanh chóng di chuyển về đó.
Trên đường gặp các vị trưởng lão khác truyền âm dò hỏi, bọn hắn cũng kéo đi cùng luôn, cả đám cùng tiến về Nguyên Thủy Thánh Cung.
Lúc này, ở trong đại điện huy hoàng của Nguyên Thủy Thánh Cung Tinh cực chí tôn và Vạn Hỏa lão nhân đã há hốc mồm, kinh ngạc đứng dậy, mắt hơi trừng lên luôn, nhìn về phía nhãi con đang bị bao phủ bởi quả trứng linh khí đó.
Bọn họ có thể hiểu được nhãi con muốn đột phá lên Luyện Khí kỳ, nhưng mà chỉ mới đột phá lên Luyện Khí kỳ thôi mà đã khiến Đại Đạo Triều Âm cộng hưởng, thiên địa sinh ra dị tượng chúc phúc.
Có cần phải kinh khủng như vậy không?!!
Nhãi con làm vậy thì các thiên tài thiếu niên, thiên chi kiêu tử khác sao có thể sống an lành được hả?!
Nhưng rất nhanh, bọn hắn cũng từ kh·iếp sợ đi ra, tiếp tục quan sát Cổ nhãi con.
Hai lão nhân thấy tu vi của Cổ Đạo Thần đang không ngừng dâng lên, tăng trưởng như ngồi t·ên l·ửa, phóng vèo vèo, nhưng mà bọn hắn cảm thấy bình thường nha, trong lòng đã kinh ngạc đến gần c·hết lặng rồi, bây giờ có thể miễn nhiễm với mọi điều thứ mà nhãi con có thể gây ra luôn.
Tinh Cực chí tôn và Vạn Hỏa lão nhân trong lòng thầm đếm cảnh giới của nhãi con.
Luyện Khí Ngũ trọng
Lục trọng
Thất trọng
Bát trọng
Cửu trọng
Luyện Khí Đỉnh Phong!!
Cuối cùng đến Luyện Khí Đỉnh Phong nhãi con cũng chịu dừng lại, quả cầu linh khí cực nóng bao quanh hắn cũng tan biến, hiện ra trong đó là một bạch béo nhãi con với khuôn mặt đang vui vẻ, hưng phấn.
Cảm giác thật tuyệt nha !
Bây giờ mình có cảm giác như có thể đấm nát một ngọn núi luôn !
Cổ Đạo Thần trong lòng cao hứng nghĩ, hắn thích cảm giác này nha, cảm giác mạnh lên, mạnh hơn tất cả.
Cảm giác đó khiến hắn muốn tiếp tục đột phá nữa, nhưng hắn vẫn còn nhớ lời sư tôn nói nha.
Bây giờ vẫn con chưa đến thời điểm hắn tu hành nên cũng không cần đột phá tiếp làm gì, với lại hắn cũng đã có thể cảm nhận được thần hồn của bản thân rồi, có thể tu luyện thuật pháp mà Vạn Hỏa lão mới đưa.
Lúc này, đám người sư tôn và sư bá của Cổ Đạo Thần cũng đã đi qua trùng trùng điệp điệp đại trận của Nguyên Thủy Thánh cung đến đại điện.
Bước vào trong, đám người cung kính bái kiến Tinh Cực chí tôn và Vạn Hỏa lão nhân..
Cổ Đạo Thần thấy sư tôn và các vị sư bá của hắn đến thì vui mừng chạy lại, ôm chân sư tôn hắn, mỉm cười hỏi:
" Sư tôn với sư bá sao đến đây nha?"
Nghe Cổ Đạo Thần hỏi vậy thì đám người lại tự nghi hoặc tiếp.
Không lẽ nhưng việc này không phải do Đạo Thần làm?
Hoặc là
Nhãi con làm nhưng đến chính nhãi con cũng không biết bản thân đã làm??
" Đại Đạo Triều Ngân vang vọng khắp nãy và dị tượng sinh sôi liên tục là do con làm đúng không?" Trần Huyền Diệp ôm béo nhãi con lên, nhẹ nhàng hỏi ra nghi hoặc của bọn họ.
" Nha có sao?" Cổ Đạo Thần nghe sư tôn hắn hỏi vậy thì nghi hoặc hỏi lại, sau đó nói tiếp.
" Đại Đạo Triều Ngân lúc nào con cũng nghe nha, còn dị tượng gì đó thì con đang ở trong đại điện nên không thấy nhaa."
Đám người nghe xong thì giật mình, bừng tỉnh đại ngộ, thậm chí không nhịn được phụt cười khi hiểu ra.
Đúng vậy, bọn họ tại sao lại khờ như vậy nhỉ ?!
Đạo Thần luôn luôn nghe được Đại Đạo Triều Ngân thì làm sao hắn biết được Đại Đạo Triều Ngân đã vang vọng lúc nãy được.
Và còn dị tượng nữa, nhãi con đang đứng trong đại điện thì làm sao thấy được nha!
Trần Huyền Diệp hiểu rõ thì cũng không khỏi bật cười với câu hỏi vô tri của mình.
Có lẽ hắn và đám người sư huynh đã bị sự việc khó tin đó dọa cho kinh ngạc nên khả năng quan sát và suy luận đột ngột hạ tuyến.
" Không thể nào!!!"
Đột nhiên, một vị sư bá của Cổ Đạo Thần đột ngột kinh ngạc, nhỏ giọng la lên, là lục sư bá Ngô Vân của nhãi con nha.
Mọi người ở đó không hiểu sao tên này lại la lên như vậy, ánh mắt khó hiểu nhìn về phía hắn.
Ngô Vân thấy các sư huynh của hắn nghi hoặc nhìn về mình, thậm chí là tiểu sư đệ Huyền Diệp, thì hắn giả bộ thất vọng, rồi c·ướp Cổ nhãi con từ tay Trần Huyền Diệp, chỉ trích nói:
" Các ngươi còn chưa nhận ra sao! Kể cả đệ à, Huyền Diệp? A, ngươi không xứng làm sư phụ của Đạo Thần nga! Từ bây giờ ta sẽ là sư tôn mới của nhãi con!"
Đám người nghe hắn nói vậy thì nhanh chóng dùng tinh thần lực quét lên cơ thể hắn, sau đó từng người kinh ngạc nghi hoặc thốt lên
" Luyện Khí Đỉnh Phong!!?"
" Đạo Thần đã tu luyện??!!"
" Từ khi nào?!"
" Đúng vậy, từ khi nào nha?"
Lâm Thanh Sơn bọn họ kinh ngạc nói, nhưng đến câu cuối của Trần Huyền Diệp thốt lên thì bọn họ đều thống nhất quay đầu nhìn hắn, dùng ánh mắt t·ử v·ong quan sát tên béo đạo nhân này.
Cho dù Cổ Đạo Thần mới vừa nãy một hơi đột phá đến Luyện Khí Đỉnh Phong, nhưng tu vi của hắn vững chắc vô cùng, khí tức nội liễm sâu thẳm, khiến cho bọn họ nếu không cố tình kiểm tra nhãi con thì cũng không biết là hắn đã có tu vi nha.
Nhưng mà Trần Huyền Diệp đã bế nhãi con từ nãy giờ vậy mà vẫn không phát hiện ra.
Điều đó khiến cho bọn họ phải đặt ra dấu chấm hỏi, liệu rằng tên béo sư đệ này có quan tâm đến nhãi con hay không
Trần Huyền Diệp cảm nhận được t·ử v·ong tầm mắt đang tỏa định mình, không chỉ một đạo mà 2 3 đạo cùng lúc, khiến hắn không khỏi rùng mình cái, cả người thịt mỡ như đang nhảy nhót, nhẹ nhàng lùi lại, cách xa đám phần tử nguy hiểm này ra.
" A, tội nghiệp Đạo Thần của ta, việc quan trọng như vậy mà sư tôn của ngươi cũng không biết, không quan tâm nha! Ai u, hình như nhãi con đáng thương của sư bá bị gầy một chút thì phải!"
Ngô Vân nhìn Cổ nhãi con, biểu cảm vô cùng đau lòng, sơ sờ béo mặt của hắn, ngữ khí vô cùng quan tâm nói.
Cổ Đạo Thần nằm trong lòng sư bá Ngô Vân, bị chọc cười, không ngừng cười khách khách, hắn biết sư bá diễn nha, lại còn nói hắn gầy nữa chứ.
Lúc sáng sư tôn vừa ôm hắn vừa đùa nói, cho dù chỉ là nhãi con bình thường thôi, thì dựa vào bộ dạng béo khỏe của hắn cũng đủ đánh 5 6 tên cùng tuổi nha.
" Các ngươi có thể nghi ngờ cân nặng của ta, nhưng các ngươi tuyệt đối không được nghi ngờ cân nặng của Thần Thần nga!" Trần Huyền Diệp nghe hắn nói vậy, thì tức giận đoạt lại nhãi con, ngữ khí vô cùng tức giận nói.
Cổ Đạo Thần thấy sư tôn và sư bá của hắn không ngừng giở trò với nhau như vậy thì không ngừng khúc khích cười nãy giờ.
Khiến cho Trần Huyền Diệp cũng không thể giả bộ tức giận nữa, nhẹ nhàng vỗ béo mông của hắn, mỉm cười hỏi:
" Thần Thần tu luyện hồi nào nha, sao không nói cho sư tôn biết?"
" Mới vừa nãy nha." Cổ Đạo Thần nãi thanh nãi khí đáp