Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ta Là Thiên Tài

Chương 24: Thật là tuyệt vọng nha




Chương 24: Thật là tuyệt vọng nha

Chương 24:

" Ngươi .. . " Tuyết Sam nghe tên tiểu tử béo trước mặt này nói vậy, không khỏi rùng mình, sợ hãi, khuôn mặt đáng yêu cũng dần chuyển sang trắng nhợt, không thể giữ được vẻ ngoài ngây thơ, không hiểu chuyện gì nãy giờ nữa rồi.

" Là gì nha? Dường như chỉ cần một chút nữa thôi là ta có thể nhìn được rồi mà?"

Cổ Đạo Thần đưa tay khẽ vuốt ve béo cằm, ánh mắt vẫn chăm chú vào Tuyết Sam, miệng lẩm bẩm, nói nhỏ.

Tiểu đồng bọn nhóm ở sau cũng nín thở ngưng thần, không dám xen vào việc này.

Bỗng nhiên, có một tên thanh niên tu sĩ đi lại, khuôn mặt chính khí, cả người hắc y, đeo theo một thanh tiểu kiếm bên hông, lên tiếng chỉ trích Cổ Đạo Thần.

" Ngươi là con cháu của ai? Sao có thể tùy tiện ức h·iếp tiểu muội muội này như vậy chứ?!"

Thanh niên tu sĩ nãy giờ cũng đã quan sát một ít, thấy tiểu muội muội đáng yêu này bị một tên nhóc béo dọa sợ đến khuôn mặt trắng bệt, cả người không ngừng run sợ.

Hắn nhìn vào trang phục của tên nhóc béo đó, lẫn khí chất cao cao tại thượng không ngừng toát ra đó, cũng đoán được tên nhãi này là con cháu cao quý của thế lực lớn nào đấy, nên hắn lại càng chắc Cổ Đạo Thần là kẻ ác, còn tiểu muội muội này là kẻ yếu thế hơn, bị ức h·iếp.

Hắn lại nhìn vào dòng người không ngừng qua lại, không ai bước ra ngăn cản cả, bởi vì ai cũng đoán tên nhóc béo này là con ông cháu cha thứ thiệt, với lại dù sao cũng chỉ là con nít cãi nhau, xen vô làm gì, phiền toái quấn thân.

Nhưng hắn không nhịn được, hắn không thể nhìn một tiểu muội muội đáng yêu như vậy bị ức h·iếp đến thế, với lại dù cho tên nhãi ranh này có thân phận như nào thì hắn cũng không sợ, bởi vì hắn là thân truyền đệ tử, là đệ tử của một trong 7 vị trưởng lão tối cao của tông môn, hắn là tiểu kiếm thần, Tô Tiểu Phàm.

Cổ Đạo Thần nhìn tên thanh niên tu sĩ tự nhiên xen vào này, thấy đối phương đã quan tâm vô cùng mà kéo Tuyết Sam về sau lưng che chở, khuôn mặt cảnh giác nhìn hắn.

" Này đây không phải là chuyện của ngươi! Cút đi!" Cổ Đạo Thần còn chưa nói gì thì phía sau tiểu Cải đã âm trầm lên tiếng, trong giọng nói lộ ra phẫn nộ.

Tên ất ơ nào đây?

Dám xen vào chuyện của Đạo Thần?



Hắn nghĩ hắn là thiên sao?

Tô Tiểu Phàm nghe người phía đối diện nói chuyện ngữ khí coi thường người khác như vậy thì không khỏi kiên định bênh vực tiểu muội muội hơn.

Thật là một đám rác rưởi, chỉ biết ức h·iếp kẻ yếu thế hơn!

Tô Tiểu Phàm vô cùng tức giận mà nghĩ, định mở miệng phản bác lại đám người đó thì đã nghe một người bên đó nói tiếp.

" Đúng vậy, chuyện này không phải như các hạ thấy như vậy đâu!" A Ngưu cũng lên tiếng, câu nói nhằm hòa hoãn không khí hai bên, nhưng trong ngữ khí lại đứng về phía nhãi con.

" Không phải như ta đã thấy? các ngươi đừng bao biện nữa? Không phải các ngươi đang dung túng cho tên nhãi ranh này ức h·iếp một tiểu muội muội khác sao? Các ngươi coi ta mù hả? Các ngươi .. . . ."

Tô Tiểu Phàm nghe đối phương còn cố chấp bào chữa cho tên nhãi con đó nữa nên không ngừng mở miệng mắng về phía đối diện đám người đó.

Tiểu Cải nghe tên ất ơ đó càng ngày càng quá mức thì cả người khí tức cũng bắt đầu thay đổi, hắn chuẩn bị tiến vào trạng thái chiến đấu.

Tiểu Kiếm thì đột nhiên giơ tay lên trời, lấy tay vì kiếm, định chém c·hết tên vô danh tiểu tốt trước mắt cho đỡ phiền, ồn ào quá, can thiệp vào chuyện của Đạo Thần làm gì.

Còn tiểu Thụ và tiểu Bạch thì lặng lẽ dựng lên một kết giới, ngăn cản tất cả ánh nhìn của người ngoài nhìn vào đây.

A Ngưu thì vẫn muốn giải thích cho đối phương hiểu, dù cho tên đó mắng Cổ Đạo Thần khiến A Ngưu cũng vô cùng phẫn nộ, nhưng bây giờ tu vi hắn còn quá yếu không thể làm gì tên đó cả, với lại dù sao cũng là đồng môn với nhau, A Ngưu không muốn kết làm kẻ thù chi cả.

Còn Dương Thanh Phong thì biết thân phận của đối phương nha, thân truyền đệ tử tiểu kiếm thần Tô Tiểu Phàm. hắn không đánh lại đối phương nha.

Tô Tiểu Phàm vẫn còn đang say sưa mắng đối diện nhóm người, mà không biết chỉ cần một khoảng khắc nữa thôi, 2 tên điên bên đó sẽ bộc phát sức mạnh, thổi bay hắn thành cát bụi luôn nha.

Rất may Cổ Đạo Thần đã cứu hắn.

Nhãi con nhẹ vẫy tay, Tô Tiểu Phàm cả người đã hoàn toàn biến mất.

Là do Cổ Đạo Thần đã dùng Thánh lệnh, trực tiếp dịch chuyển hắn đi luôn nha.



Cãi nhau làm gì?

Ra tay làm gì?

Phiền phức.

Rất là tốn thời gian của hắn.

Với lại, hắn thấy tên đó thiên phú cũng khá tốt, nếu hắn mà bị bọn tiểu Cải g·iết thì cũng đáng tiếc cho tông môn và tiểu Cải bọn họ ít nhiều gì cũng bị trừng phạt bởi tông môn.

Không đáng vì một tên như vậy mà để tiểu Cải bọn chúng bị thiệt được.

Nên hắn đã trực tiếp đưa tên đó đi thật xa khỏi nơi đây, nếu tên đó có trí thông minh thì lúc này nên chạy về nhà mà trốn chứ không phải là quay lại nơi đây.

Tuyết Sam nãy giờ đang núp sau lưng Tô Tiểu Phàm, trong lòng lại có chút hy vọng, mong rằng đối phương có thể mang cô trở về Vạn Lôi cung, cô không muốn ở đây, đối diện với một tên nhãi con đáng sợ như vậy nữa.

Nhưng còn chưa để hy vọng đó tồn tại được bao lâu, Tuyết Sam bóng lưng của đối phương trực tiếp biến mất.

Tiểu la lỵ không hiểu ra sao, càng sợ hãi hơn, hy vọng mới chớm nở cũng đã vụt tắt, trong lòng vội vàng kêu gọi Hệ Thống:

" Hệ Thống mau đưa ta ra khỏi đây!! Ta muốn thoát ra khỏi tông môn c·hết tiệt này! Nhanh lên!!!"

" Tích tích, nếu ký chủ thoát ra khỏi tông môn thì nhiệm vụ sẽ bị phán thất bại, ký chủ sẽ bị trừng phạt xóa sổ."

Giọng nói máy móc vô tình của hệ thống vang lên.

Tuyết Sam nghe đến 2 chữ xóa bỏ thì linh hồn như muốn nổ tung, lập tức thay đổi, nói:



" Vậy đưa ta về Vạn Lôi cung, nhanh lên!"

"Tích tích, ký chủ không đủ luân hồi điểm, hệ thống không thể thực hiện yêu cầu."

" Cái gì!? Không thể nào như thế được! Không lẽ... aaaaa nhiệm vụ thất bại rồi, 500 điểm luân hồi của ta!!"

Tuyết Sam nghe Hệ Thống từ chối thực hiện vì không đủ điểm thì ngạc nhiên la lên, sau đó nhìn về thanh nhiệm vụ, thấy nhiệm vụ đã thất bại, bị khấu trừ 500 điểm thì tuyệt vọng vô cùng, không ngừng gào thét trong lòng.

" Hệ Thống, nhiệm vụ, luân hồi điểm, là gì nha?"

Bỗng nhiên, Cổ Đạo Thần nhàn nhạt lên tiếng hỏi, khuôn mặt hơi mang mỉm cười nhìn về Tuyết Sam.

Tuyết Sam nghe tên đó nói ra 3 thứ đó thì sụp đổ luôn rồi, không còn gì có thể tuyệt vọng hơn, rốt cuộc cô đã xui đến mức nào mà có thể gặp được tên quái thai này vậy.

Thân thể cô rụng rời mà ngồi bịch xuống đất, ánh mắt cũng tuyệt vọng đến mức gần như tan rã.

Cổ Đạo Thần thấy cô ta như vậy thì biết bây giờ có hỏi như nào thì đối phương cũng không đáp được nữa, nên nhãi con cũng nhẹ nhàng phất tay, dùng thánh lệnh, trực tiếp đưa đến Nguyên Thủy Thánh Cung.

Hắn muốn cùng 3 vị gia gia tìm hiểu thêm thông tin nha, dùng biện pháp mạnh mới được.

Sau khi đưa Tuyết Sam đi, Cổ Đạo Thần quay lại hỏi đám tiểu đồng bọn:

" Các ngươi muốn đi chơi tiếp hay quay về nha?"

" Chắc là quay về thôi."

Cả bọn nhìn nhau, sau đó đồng lòng đưa ra ý kiến.

Cổ Đạo Thần nghe vậy nhì nhẹ gật đầu, nói: " Vậy tạm biệt."

Sau đó, nhãi con dùng Thánh lệnh đưa đám tiểu đồng bọn về hết, chừa lại Dương Thanh Phong cuối cùng.

" Vạn Hỏa lão đi với ta chút, ta có việc nhà ngươi." Cổ Đạo Thần hướng về Dương Thanh Phong nói.

Rất nhanh, từ trong chiếc nhẫn, lão gia hỏa râu tóc màu đỏ xuất hiện.

Cổ Đạo Thần đưa nốt tên Dương Thanh Phong về, sau đó cùng Vạn Hỏa lão nhân đến Nguyên Thủy Thánh Cung.