Chương 22: Đi chơi nha
" Nha, nơi này náo nhiệt thật." Cổ Đạo Thần nhìn dòng người đông đúc, từ trên bầu trời đến dưới mặt đất, không khỏi cảm thán nói.
" Đi thôi, đi thôi Đạo Thần, bên trong thành còn náo nhiệt, vui sướng hơn nhiều nữa." Một thiếu niên tóc đỏ đứng sau không ngừng hối thúc Cổ Đạo Thần mau lên.
" Sao đi được nha, ta đang bị các ngươi bao vây đó?" Cổ Đạo Thần quay đầu lại, bắt đắc dĩ nói.
Cổ nhãi con bây giờ đang bị quây quanh bởi những chàng trai lực lưỡng nha, à đúng hơn, là những thiếu niên chứ.
Trước mặt hắn là A Ngưu, bên trái là Dương Thanh Phong, bên phải là một thiếu niên tóc tím, khuôn mặt vô cảm, mặc hắc y, chính là tiểu Kiếm biến thành nha.
Đằng sau hắn là một thiếu niên tóc đỏ và một tên tiểu tử mặt trắng tóc xanh lá, là tiểu Cải và tiểu Thụ.
Còn tiểu Bạch thì vẫn là một con cẩu, thu nhỏ cơ thể lại nằm gọn trong tay nhãi con nha.
Hôm nay, bởi vì lần đầu A Ngưu bước ra Chính Dương cung, nên bọn tiểu Cải đã lên kế hoạch dắt A Ngưu xuống Thủy Loa thành chơi nha. Sau đó, trên đường đi tiểu đội lại kết nạp thêm được thành viên mới, Dương Thanh Phong.
Bây giờ, đến trước cổng thành rồi, tiểu đội Cổ Đạo Thần lại bày ra đại trận "gà mái ấp trứng" trứng chính là nhãi con Cổ Đạo Thần nha, à còn thêm tiểu Bạch nữa.
Bước vào thành, Cổ Đạo Thần dù không thích những nơi náo nhiệt như này lắm nhưng cũng không cưỡng lại những trước những thứ vô cùng kỳ lạ bên trong thành này.
Từ đổ thạch cho đến đồ cổ, cho đến đấu giá, rồi vô số cửa hàng bán công pháp, bán đan dược, bán v·ũ k·hí, bán nguyên liệu, bán yêu thú,..... có đủ thứ hết nha.
Tiểu Cải thấy Cổ Đạo Thần tò mò nhìn xung quanh, mỉm cười nói: " Ở trong Thủy Loa thành cái gì cũng có, cho dù không có thì chỉ cần ngươi trả một cái giá hợp lý thì cũng sẽ có."
" Đạo Thần muốn mua thứ gì cứ việc nói cho ta nha!" Tiểu Cải tiếp tục nói, hào phóng vô cùng với nhãi con.
" Ta muốn Cửu Thiên Kiếp Lôi Tủy nha." Cổ Đạo Thần nghe tiểu Cải nói vậy thì cũng tưởng là hắn giàu lắm, nên mở miệng muốn Cửu Thiên Kiếp Lôi Tủy luôn, dù là hắn mới ăn no nê Cửu Thiên Kiếp Lôi Tủy ở chỗ nhị sư bá hồi hôm qua, nhưng bây giờ nhớ lại nhãi con không khỏi cảm thấy thèm nữa nha.
" Nha cái này..." Tiểu Cải nghe Đạo Thần muốn ăn Cửu Thiên Kiếp Lôi Tủy cả người muốn khóc luôn nha, cả người trở nên ỉu xìu, bán toàn bộ tài sản trên người hắn đi mua Cửu Thiên Kiếp Lôi Tủy cũng không biết đủ nhét kẻ răng nhãi con này không nữa.
Cổ Đạo Thần thấy biểu cảm khuôn mặt tiểu Cải trở nên đặc sắc như vậy thì cũng biết là hắn mua không nổi, nên cũng không nói tiếp về nó, chủ động nói qua chuyện khác: " Bây giờ chúng ta đi đâu đây Tiểu Cải?"
Tiểu Cải thấy nhãi con không có chấp nhất về Cửu Thiên Kiếp Lôi Tủy thì cũng nhẹ nhàng thở ra, cả người không còn bộ dáng ỉu xỉu nữa, ngay lập tức tràn trề năng lượng lại, vui vẻ nói:
" Đi ăn đi, đi ăn đi, ta biết tửu lầu này ăn ngon lắm này, ta và tiểu Kiếm, tiểu Thụ với tiểu Bạch thường ăn chỗ đó đó."
" Ngươi thấy sao, A Ngưu?" Cổ Đạo Thần nghe tiểu Cải giới thiệu như vậy thì cũng không tỏ ý kiến gì mà quay qua hỏi A Ngưu.
Dù sao thì buổi đi chơi hôm nay nhân vật chính là A Ngưu nên Cổ Đạo Thần cũng tượng trưng hỏi ý kiến của hắn nha.
" Ân, sao cũng được." A Ngưu không quan tâm lắm về tửu lầu đó, kể cả việc đi chơi này, hắn chỉ cần biết Đạo Thần đồng ý thì hắn cũng sẽ đồng ý.
" Vậy đi thôi." Cổ Đạo Thần thấy không ai phản đối thì chốt sổ lại lên tiếng.
Sau đó, cả bọn vẫn giữ nguyên trận hình mà tiến về phía trước, khiến cho không ít đệ tử tông môn không khỏi liếc nhìn, tò mò không biết con cháu nhà ai mà ra ngoài lại được bảo hộ đặc biệt như vậy.
Một lúc sau, cả bọn đã đi đến được tửu lâu, đây là một tửu lâu to lớn với kiến trúc 11 tầng, trước cửa có để một bảng hiệu đã mục cũ, bên trên có ghi Túy Vân lâu.
Có vô số người đang xếp thành hàng dài để vào trong, nhưng Tiểu Cải đã bước lên trước dẫn đường, quen cửa quen nẻo vô cùng mà đưa cả bọn đi tiếp, cũng không có ai ngăn cản bọn họ lại.
Rất nhanh, dưới sự dẫn dắt của tiểu Cải, cả bọn đã đi lên đến tầng cao nhất của tửu lầu luôn.
Tiểu Cải lại quen thuộc như nhà mình mà mở một gian phòng sau đó đưa tiểu nhóm vào trong.
Đây là một căn phòng rộng lớn, bài trí rất đơn sơ, mộc mạc, chỉ có một chiếc bàn tiệc lớn được đặt ngay giữa phòng thôi
" Mọi người ngồi đi." Tiểu Cải chỉ vào bàn, kêu mọi người ngồi xuống.
Sau đó, có một tên đàn ông trung niên bước vào, mỉm cười cung kính nói: " Chào mừng các vị khách quý đã đến Túy Vân Lâu, đây là thực đơn của hôm nay, mời các vị chọn lựa ạ."
" Được rồi, để thực đơn ở đây, ngươi đi ra ngoài đi." Tiểu Kiếm lạnh nhạt lên tiếng, đưa cho đối phương một viên Cực phẩm linh thạch rồi tiếp thực đơn từ tay đối phương,
Nhìn đối phương tiếp cục linh thạch từ tay tiểu Kiếm rồi vui vẻ ra ngoài, tiểu Cải cười hì hì mà nói:" Tên đó là quản gia ở đây, hắn vô cùng thú vị nha."
" Hắn là con gì vậy?' Cổ Đạo Thần nhìn ra được đối phương không phải là nhân loại mà là yêu thú, bản thể của hắn là một con vật gì đó, béo tròn, có 2 màu trắng đen, trông rất đáng yêu nha, nên nhãi con cũng tò mò hỏi.
" Là gấu trúc nha, hắn vô cùng thích ăn linh trúc và linh thạch." Tiểu Thụ đáp.
Cổ Đạo Thần nghe là gấu trúc thì cũng gật gật đầu nhưng cũng không biết là con gì hết, bởi vì nhãi con bây giờ còn là tiểu thất học nha.
Sau đó, nhãi con cuối đầu xuống nhìn thực đơn mà tiểu Kiếm mới truyền đến, hắn không khỏi ngạc nhiên với số lượng món ăn có trong đó.
Thực đơn này không chỉ có những món ăn được chế biến từ nguyên liệu bình thường như thịt yêu thú, linh thảo, mà còn có những món được chế tạo từ nguyên liệu kỳ lạ mà bây giờ nhãi con chưa biết là gì.
Cổ nhãi con nhìn hoa mắt cũng không biết chọn món gì, chỉ phải điểm đại vài món thịt sau đó đưa thực đơn cho A Ngưu.
A Ngưu nhận thực đơn, nhìn vào đó, cũng có cảm giác tương tự như nhãi con, cũng chỉ chọn đại vài món, còn không quên chọn thêm một ly sữa cho nhãi con, rồi tiếp tục truyền thực đơn cho người khác.
Thực đơn truyền từ người này sang người khác, từng món từng món được gọi lên, một lúc sau, trên bàn đã đầy ắp các món ăn.
Cổ Đạo Thần nhìn đồ ăn sặc sỡ màu sắc, mùi hương thơm phức trước mắt, cũng cảm giác đói bụng lên, cầm lên tiểu đôi đũa, nhanh chóng thưởng thức chúng.
Cả bọn cũng bắt đầu ăn lên, rất nhanh, đồ ăn trên bàn cũng đã biến mất gần hết, chui vào bụng đám nhóc này cả rồi.
Tiểu Cải thấy mọi người ăn xong rồi, thì lên tiếng hối thúc bọn họ đứng dậy đi: " Nếu mọi người ăn xong rồi thì chúng ta đi thôi, nhanh lên, nhanh lên, hôm nay chúng ta phải đi chơi thật đã mới được."
Mọi người nghe vậy thì cũng nhanh chóng đứng lên.
Cả đám cùng đi ra khỏi phòng, quản gia gấu trúc đã chờ sẵn ở đó, Tiểu Cải mỉm cười với đối phương, lấy ra bịch linh thạch đưa cho hắn.
Quản gia tiếp nhận túi linh thạch, vui sướng cất vào người, cung kính nói: " Các vị khách quý đi thong thả."
A Ngưu và Dương Thanh Phong thấy tiểu Cải trả tiền thì định lên tiếng nhưng tiểu Cải đã quay đầu lại, cười hì hì, nói trước: " Đó là linh thạch chủ nhân đưa cho bọn ta nha, hắn dặn ta cứ tiêu thoải mái đi, dù sao thì đây cũng là lần đầu Đạo Thần và A Ngưu đi dạo chơi Thủy Loa thành mà."
Sau đó, cả bọn đi ra Túy Vân lâu, tiếp tục dưới sự hướng dẫn nhiệt tình của tiểu Cải mà đi dạo chơi khắp nơi.
Đi được một lúc, nhãi con Đạo Thần bắt đầu buồn ngủ, miệng nhỏ ngáp ngáp, mí mắt cũng cảm thấy nặng hơn, A Ngưu thấy vậy thì nhanh chóng ôm hắn lên nói:" Chúng ta trở về thôi, Đạo Thần buồn ngủ rồi."
Mọi người thấy Cổ Đạo Thần sắp ngủ đến nơi rồi thì cũng gật đầu đồng ý quay về, nhưng mà lúc này nhãi con lại lên tiếng.
" Các ngươi đi chơi tiếp nha, ta ngủ việc của ta, à giúp ta mua quà về cho sư tôn nữa nha."
Vừa dứt câu xong, nhãi con đã dựa lên vai A Ngưu mà ngủ ngon lành, hoàn toàn tắt nguồn nha.
Thấy nhãi con đã ngủ ngon lành rồi, cả bọn lại lưỡng lự giữa đi về hay không, tại nhãi con bỗng nhiên nhờ bọn họ đi mua quà cho sư tôn của hắn nha, mà quà gì lại không nói.
" Hay là chúng ta đi tiếp đi, chỉ còn một đoạn nữa là tham quan hết Thủy Loa thành rồi, sẵn tiện chờ Đạo Thần dậy, xem hắn muốn mua gì nữa." Tiểu cải lên tiếng nói.
Mọi người nghe vậy thì suy nghĩ một chút cũng thấy hợp lý.
Tiểu Bạch còn thông minh lấy biến dài đuôi, nhẹ nhàng phủ lên tai nhãi con, chống ồn cho hắn nha,
. . . . . . . .
" Cảm ơn các vị tiểu ca ca nha."
" Không có gì, nếu ngươi đã lạc người thân thì cứ đi theo bọn ta đi, chúng ta sẽ giúp ngươi tìm lại họ."
Cổ Đạo Thần nghe được A Ngưu đang nói chuyện với ai đó, hắn từ từ mở mắt ra.
Dương Thanh Phong đi sau lưng A Ngưu, thấy Cổ Đạo Thần thức dậy, rồi lại đột nhiên chăm chú nhìn hắn, khiến cho hắn không khỏi khó hiểu vì sao hết nha.
" Tự nhiên thấy được nha." Cổ Đạo Thần nói, ngữ khí lộ ra kinh ngạc lẫn một chút khó hiểu.