Chương 19: Cảnh giới mới
Nguyên giới
Đạo tràng của Nguyên Thủy chí tôn, một không gian riêng tách biệt với Thiên Thượng Thiên và Thiên Nguyên giới, có kích thước rộng lớn như một tiểu thế giới, nhưng mà bên trong lại rất hoang sơ, chỉ có một ngôi nhà nhỏ tồn tại, là nơi ở thường ngày của Nguyên Thủy chí tôn.
Bình thường chỉ có một mình hắn ở đây, nhưng hôm nay có thêm nhãi con Cổ Đạo Thần do hắn tự mình ôm đến và sắp đón thêm một vị khách khác đến khác nữa.
" Đạo Thần có thiên phú như vậy lại không nói cho gia gia nha." Nguyên Thủy chí tôn ôm Cổ Đạo Thần cười nói, 2 tay lại còn nhẹ nhàng cù lét hắn.
Cổ Đạo Thần bị nhột, không ngừng cựa quậy, cười khúc khích nói: " Gia gia không hỏi nha?"
Sau đó, Cổ Đạo Thần nhảy xuống, chạy trốn luôn nha, nhưng mà không cho hắn như ý nguyện, chưa chạy được bao xa, đã bị Nguyên Thủy chí tôn hút ngược trở lại, cầm trên tay, không ngừng dùng râu trát mặt nhãi con, khiến cho nhãi con không ngừng oanh oanh kêu.
" Khụ khụ."
Vạn Hỏa lão nhân vừa đến, thấy một lớn một nhỏ đang đùa giỡn hoặc là một lớn đang ngược một nhỏ, hắn không khỏi giả bộ ho khan, cho đối phương biết hắn đã tới.
" Đạo hữu đến rồi à." Nguyên Thủy chí tôn thấy Vạn Hỏa lão nhân đến, cũng buông tha khuôn mặt nhỏ của Cổ Đạo Thần, sau đó cười nói, đưa đối phương vào trong.
Vài ngày trước, bọn hắn có hẹn với Vạn Hỏa lão nhân để trao đổi về tu tiên giới bên ngoài và cảnh giới tu tiên mà đối phương biết nhưng Huyền Thiên và Tinh Cực có việc bận không thể đến được, nên hắn đã hẹn đối phương trực tiếp đến đạo tràng của mình luôn, sau đó gửi một đạo phù, là chìa khóa để tiến vào đây cho đối phương.
Bước vào trong nhà, chỉ có một chiếc bàn gỗ đơn sơ và một ấm trà trên đó, Nguyên Thủy chí tôn làm chủ nhà, ra dấu mời đối phương yên vị trước, sau đó mới ôm nhãi con cùng ngồi.
" Ta không hiểu sao tên nhóc này có thể biết đi trong khi suốt ngày bị các ngươi ôm qua ôm lại không?" Vạn Hỏa lão nhân thấy Cổ nhãi con đã 4 tuổi rồi mà vẫn cứ thích bị người khác ôm, không khỏi cười nói, trêu nghẹo.
Nguyên Thủy chí tôn nghe vậy cũng không khỏi bật cười, đúng vậy nha, từ khi nhãi con đến tông môn, quãng đường mà hắn tự mình đi được không biết được 1 dặm không nữa, nếu nhãi con gặp bọn họ từ bé, à không, từ khi sơ sinh, có lẽ đến bây giờ hắn chỉ mới chập chững đi được.
Cổ Đạo thần nghe đối phương phương chê cười mình, không khỏi dẩu miệng nhỏ, hừ hừ.
" Được rồi, đừng chê cười Đạo Thần của chúng ta nữa." Nguyên Thủy chí tôn lấy ly trà đưa lại gần miệng nhỏ của Cổ Đạo Thần, đút đút cho hắn, hạ hỏa hạ hỏa cho nhãi con nha.
" Bây giờ đạo hữu cảm thấy như nào rồi?" Nguyên Thủy chí tôn hỏi.
" Ngươi cứ gọi ta là Vạn Hỏa lão được rồi, dù sao bây giờ ta cũng chỉ là một tàn hồn yếu ớt mà thôi, tu vi lúc trước có như nào thì cũng chỉ còn hư vô." Vạn Hỏa lão nhân hơi mang thở dài nói, ngữ khí có chút ảm đạm.
Sau đó, hắn nói tiếp, trong giọng nói lộ ra sự cảm kích:" Trạng thái của ta đã tốt hơn nhiều, cũng nhờ những linh dược và đan dược mà ngươi đã cung cấp, bây giờ ta cũng có thể tự do đi lại được."
Nguyên Thủy chí tôn nghe vậy thì hài lòng gật đầu.
Mấy ngày qua, hắn đã cung cấp cho đối phương số lượng lớn linh đan diệu dược hồi phục thần hồn, đó đều là những thứ vô giá, nhưng tác dụng đem lại cũng vô cùng đáng.
Vạn Hỏa lão nhân đã bắt đầu có lòng cảm kích với tông môn rồi, đó là điều mà Nguyên Thủy chí tôn muốn, đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết lúc nào cũng là quý giá nhất, đối phương sẽ dần dần hình thành sự trung thành với tông môn từ tận đáy lòng.
" Vạn hỏa lão có thể nói cho ta về tu tiên giới của ngươi được không? Hoặc những tu tiên giới khác mà ngươi biết?" Nguyên Thủy chí tôn bắt đầu vào việc chính, hắn đã tò mò vô cùng về tu tiên giới bên ngoài Thiên Nguyên giới rồi, đặc biệt là một tu tiên giới sở hữu những tu sĩ có tu vi vượt qua Kiếp Tiên.
Cổ Đạo Thần nghe gia gia hắn hỏi như vậy thì khuôn mặt cũng bắt đầu lộ vẻ hứng thú.
Vạn Hỏa suy nghĩ một chút, tổ chức ngôn ngữ trong đầu, rồi nói:" Tu tiên giới của ta gọi là Tinh Thần giới, nơi đó cũng vô cùng giống tu tiên giới này, chỉ là Đại Đạo Pháp Tắc mạnh hơn một chút, nên tu sĩ cũng có thể dễ dàng đột phá lên cảnh giới cao hơn nơi đây."
" Vậy cảnh giới đó là?" Nguyên Thủy chí tôn ngữ khí hơi vội vàng hỏi.
" Thiên Tiên kỳ, hay còn gọi là Tiên nhân chi cảnh!" Vạn Hỏa lão nhân ngữ vô gợn sóng nói.
" Thiên Tiên kỳ, Thiên Tiên kỳ, . . . . thì ra bên trên Kiếp Tiên là Thiên Tiên!!!" Nguyên Thủy chí tôn sau khi nghe xong cũng bắt đầu trở nên hưng phấn, lẩm nhẩm lại 3 chữ đó không ngừng.
" Vậy còn bên trên Thiên Tiên kỳ? Vạn hỏa lão có biết không?" Nguyên Thủy chí tôn vội hỏi tiếp.
" Tiếp theo Chân Tiên, Thượng Tiên, Tiên Quân, đó là 3 cảnh giới tiếp theo mà ta biết, còn lại thì ta cũng không rõ nữa." Vạn Hỏa lão nhân nói, ngữ khí hơi hướng đến khi nhắc về những cảnh giới đó.
" Oa, thật nhiều cảnh giới mới nha." Cổ Đạo Thần khuôn mặt nhỏ cũng hưng phấn lên nói.
Còn Nguyên Thủy chí tôn nghe về những cảnh giới đó đã không còn kiềm được bản thân nữa rồi, hơi thở bắt đầu dồn dập lên, tim cũng nhảy càng lúc càng nhanh, phải mất một lúc sau, hắn mới có thể điều chỉnh lại trạng thái bình thường được.
" Làm cho đạo hữu chê cười rồi." Nguyên Thủy chí tôn hơi mang xấu hổ nói.
" Không sao, khi lần đầu biết về những cảnh giới này, ta cũng có biểu hiện giống vậy thôi." Vạn Hỏa lão nhân cười nói.
" Mạo muội hỏi một câu, Vạn Hỏa lão ngươi đã đạt đến cảnh giới nào rồi."
Vạn Hỏa lão nhân thoải mái đáp:" Ta chỉ là Thiên Tiên cảnh thôi." Dừng một lát, hắn nói tiếp: " Tu Tiên giới của ta đến Thiên Tiên kỳ là đã đạt đến giới hạn rồi, muốn đột phá cao hơn nữa, phải phá giới ra ngoài, ngao du hỗn độn vũ trụ, tìm kiếm một thế giới cường đại hơn, hoặc là đi đến Tiên vực trong truyền thuyết, nơi Đại Đạo Pháp Tắc cường đại nhất, sinh động nhất."
" Lúc đó, khi vừa đột phá Thiên Tiên kỳ, ta đã vô cùng hăng hái, khí phách, không muốn tìm đến những tu tiên giới khác mà ăn nhờ ở đậu, nơi mà ta hướng đến chính là Tiên vực chí cao vô thượng. Nhưng mà hiện thực đã cho ta một cú tát đau đớn, ngao du trong Hỗn độn vũ trụ bao la vô tận, đối mặt với không biết bao nhiêu hung hiểm và mất đến 10 vạn năm, ta mới có thể đặt chân đến đó, Tiên vực."
" Nếu lúc đó ta không cố chấp về Tiên vực, có lẽ 10 vạn năm, ta đã đặt chân đến Chân Tiên chi cảnh rồi, chứ không phải cho đến khi thân thể bị hủy diệt, thần hồn bị dập nát thành ngàn mảnh, ta vẫn chỉ là Thiên Tiên đỉnh."
Vạn hỏa lão nhân có lẽ bị gợi nhớ lại chuyện cũ, không khỏi nói hết ra luôn, ngữ khí mang đầy buồn bã và t·ang t·hương.
Câu chuyện của hắn cũng không khỏi cảm nhiễm hai người đối diện, không khí trong phòng cũng trở nên trầm lặng, bỗng một giọng nói non nớt vang lên, mang theo ngữ khí an ủi nhưng đầy chắc chắn, nói: " Không sao, không phải ta đã hứa rồi à, ta sẽ giúp lão nhân gia ngươi quay trở lại đỉnh cao, thậm chí tu vi tiến thêm bước nữa, 2 bước cũng được!!"
Ngữ khi chắc chắn đó của nhãi con như kéo Vạn Hỏa lão nhân trở về hiện thực, thoát khỏi quá khứ đau buồn mà hắn đang chìm đắm. Hắn không khỏi nhìn vào đứa trẻ đó, mắt xanh, tóc trắng, bạch béo và kiêu ngạo, là những đặc điểm mà ai nhìn vô cũng thấy được, nhưng mà tồn tại bên trong đứa trẻ đó là một thiên phú cổ kim không hiện.
" Ta còn nhớ mà, ta cũng rất chờ mong đến ngày đó đây." Vạn Hỏa lão nhân cười nói, ngữ khí cũng hơi mang vui sướng, không còn t·ang t·hương như trước nữa.