Ta Là Thần Cấp Đại Phản Phái

Chương 1131: Trấn áp vạn cổ không phải chuyện đương nhiên sao?




”Có nên phái một tộc nhân đi thăm dò hay không?”

Bỗng nhiên, một âm thanh lạnh lùng nói.

”Không cần, hắn mang theo một thiên mệnh thời đại, không ai biết hắn đáng sợ cỡ nào!”

Dứt lời, xung quanh một trận im lặng. Không ai biết người mang theo thiên mệnh thời đại mạnh đến mức nào. Dù sao cũng chắc chắn rất mạnh. Đại Đế bình thường chắc chắn không phải là đối thủ của hắn. Nếu để Cứu Cực tay, Thiên Đình chắc chắn sẽ can thiệp.

”Chờ đợi…Chúng ta chỉ có thể chờ đợi, chờ Thần Tổ hoàn toàn hồi phục, Thần Tổ nói, có khả năng sẽ có nhân vật bên ngoài vũ trụ hàng lâm.”

“Được, được.”

”Chờ Thần Tổ.”

...

Cùng lúc đó, Tần Cửu Ca mang theo vài nữ tử đi lại trên tinh không, sắc mặt cũng khó chịu. Hắn là Thiên Đế, nhưng Thiên Đế không phải là hắn. Nói cách khác, tính cách của hắn là tính cách kiếp này, không phải là tính cách của thiên đế đại đạo vô tình. Hồng Thiên nữ đế phỏng chừng biết nên nàng căn bản không ngoan ngoãn như trước. Nàng ỷ vào thực lực mạnh mẽ của mình mà động tay động chân với Tần Cửu Ca, hoàn toàn không còn dáng dấp một nữ đế lợi hại. Nhìn Viêm Linh Cơ và Medusa đi theo bên cạnh, mí mắt điên cuồng nhảy dựng. Nếu không phải vì đánh không lại Hồng Thiên nữ đế, các nàng đã sớm xông lên. Về phần Tần Ấu Vi bên cạnh, sắc mặt đã sớm tái mét, ngọc thủ đã tím tái. Mắt như phun lửa nhìn chằm chằm Hồng Thiên nữ đế.

”Nhìn cái gì vậy? Bản đế không chết, các người nhiều nhất chỉ được làm thiếp.”

Hồng Thiên Nữ Đế hừ lạnh một tiếng, cánh tay vòng quanh Tần Cửu Ca càng thêm chặt chẽ, mau để Tần Cửu Ca chạm vào một khối mềm mại. Sắc mặt Tần Cửu Ca lại biến đổi. Trước kia hắn là Thiên Đế thật không biết đã nghĩ gì. Thứ mình nuôi lớn chắc chắn phải tự mình thu hoạch, đạo lý này mà cũng không hiểu? Căn cứ theo trí nhớ của hắn, có thể nói là kiếp trước hắn cự tuyệt Hồng Thiên nữ đế ngoài cửa. Đương nhiên cự tuyệt Hồng Thiên nữ đế ngoài cửa chỉ là chuyện nhỏ. Dù sao cũng là một tay mình nuôi lớn, cũng có rất nhiều cảm tình. Tiên hồ mười ba đuôi này…Nghĩ đến làm cho người ta cảm thấy sợ hãi. Một đám thật mị hoặc. Hắn cảm giác mình không nắm chắc được. Mà Hồng Thiên Nữ Đế bên cạnh phảng phất cảm nhận được tâm tình trong lòng Tần Cửu Ca lúc này. Nàng che miệng cười khẽ một tiếng, chính mình tạo nghiệt thì mình phải trả giá. Sớm hay muộn, những tỷ muội khác cũng đến chơi hắn. Có điều, vẫn phải chờ nàng hưởng thụ xong nam nhân này đã. Càng nghĩ, mắt Hồng Thiên nữ đế phát ra ánh sáng càng lớn, chiếc lưỡi hồng còn vô tình liếm liếm bày ra vẻ mặt nóng bỏng.

”Hừ hừ, người nào đó chắc chắn có sở thích đặc thù, thích nuôi thê tử từ nhỏ.”

Hồng Thiên Nữ Đế liếc mắt nhìn Tần Ấu Vi đang phẫn nộ, cười nhạt một tiếng, mắt nhìn Tần Cửu Ca rất kỳ lạ. Nàng là người mà kiếp trước Tần Cửu Ca nuôi lớn, Tần Ấu Vi là người kiếp này Tần Cửu Ca nuôi lớn. Tần Ấu Vi chính là nàng của trước kia nhưng may mắn tốt hơn nhiều so với nàng. Gặp được Tần Cửu Ca kiếp này, ít nhất cũng có một chút tình cảm của con người.

”Trong thiên đình có thần tướng phản loạn.”

Bỗng nhiên, Hồng Thiên Nữ Đế cắn môi, ánh mắt hơi né tránh nói. Thiên Đình là thế lực một tay nam nhân này sáng tạo ra. Sao hắn lại không có tình cảm với Thiên Đình? Những thần tướng thiên đình, người nào không phải là tồn tại đã đi theo nam nhân này vô số thời đại? Bọn hắn do một tay nam nhân này đề bạt hoặc là bồi dưỡng. Chắc chắn hắn có rất nhiều cảm xúc. Thậm chí nàng không dám tưởng tượng, nam nhân có tình cảm khi biết được tâm tình của những lão bộ tướng kia, có người phản loạn, hắn bị phản bội sẽ chắc chắn rất khó chịu. Nhưng Tần Cửu Ca nghe được những lời này lại ung dung cười. Thời gian là vũ khí sắc bén nhất, bất cứ điều gì dưới sự tàn phá của thời gian đều không có kết quả tốt. Chưa kể đến, cảm xúc của con người hay thay đổi, có người nổi loạn cũng là chuyện bình thường. Qua vô số kỷ nguyên, không ai phản loạn mới là chuyện không bình thường.

”Không sao, có người phản bội thì lập tức tiêu diệt.”

Tần Cửu Ca mỉm cười nói. Một tay nắm lấy một lọn tóc đen của Hồng Thiên nữ đế chơi đùa. Mà khóe miệng Hồng Thiên nữ đế tới gần bên tai Tần Cửu Ca, giống như gió xuân phả vào mặt. Nhưng mà nàng lại cắn vào tai Tần Cửu Ca một cái.

”Sớm muộn gì cũng cắn chết ngươi.”

Biểu cảm của Hồng Thiên Nữ Đế rất là khí phách, phảng phất áp đảo chư thiên, hạ chiếu thư với Tần Cửu Ca. Nghe vậy, Tần Cửu Ca bất đắc dĩ lắc đầu, sao mà cứ muốn cắn chết hắn? Qua một hồi, Hồng Thiên Nữ Đế nhỏ giọng nói: “Vĩnh Hằng Thánh Tổ của Vĩnh Hằng tiên vực …Nổi loạn.”

Lúc nói những lời này, Hồng Thiên Nữ Đế thở dài một hơi. Vĩnh Hằng Thánh Tổ là thần tướng nổi danh thiên đình năm đó, đi theo Thiên Đế chinh chiến tinh hà vũ trụ, thế mạnh như chẻ tre. Nhưng vào những kỷ nguyên thiên đế luân hồi, người đầu tiên phản loạn lại là hắn. Khi biết tin tức này, ngay cả nàng cũng không thể tin được. Vĩnh Hằng Thánh Tổ vậy mà lại tay không xé nát rất nhiều Đại Đế của Hồng Mông thần tộc.

“Vậy thì chúng ta lập tức đi tìm hắn, xem hắn còn biết ta hay không.”

Tần Cửu Ca cười to một tiếng, trong ngực ôm Hồng Thiên Nữ Đế bay về phía Vĩnh Hằng tiên vực. Cảm giác được nhiệt độ lồng ngực trong ngực mà mình sớm chiều nhớ nhung, khóe miệng Hồng Thiên nữ đế nở rộ một chút tươi cười thỏa mãn. Nàng không muốn nhiều lắm, chỉ cần sự ấm áp của nam nhân này là được.

Đoàn người Viêm Linh Cơ sắc mặt khó chịu nhìn chằm chằm Hồng Thiên nữ đế. Bình thường vị trí đó là của các nàng. Mà qua mấy ngày ở chung, hai người Viêm Linh Cơ và Medusa các nàng cảm giác mình đã biết một bí mật lớn. Công tử của mình vậy mà lại là Thiên Đế viễn cổ Thiên Đình? Tin tức quá kinh hãi. Nói ra chắc chắn không có mấy người tin tưởng. Có điều, nghĩ như vậy cũng tìm ra nguyên nhân thiên phú của công tử nhà mình nghịch thiên như thế. Thiên Đế chuyển thế, trấn áp Vạn Cổ không phải chuyện đương nhiên hay sao?