”Nuôi lớn ta nhưng lại không có trách nhiệm.”
Hồng Thiên Nữ Đế tức giận nhìn Tần Cửu Ca, hoàn toàn không có một chút uy nghiêm của nữ đế cái thế. Sau khi nói xong câu đó, mặt Hồng Thiên Nữ Đế đỏ ửng.
Đại điện yên tĩnh lại lần nữa. Không lâu sau, Hồng Thiên nữ đế nhìn Tần Cửu Ca nhỏ giọng nói.
“Mấy thần tổ Hồng Mông thần tộc sắp tỉnh lại rồi, ngươi có cách gì không?”
Tuy rằng nàng rất tin tưởng nam nhân đã nuôi lớn mình, nhưng Hồng Mông thần tộc quá mức khủng bố. Hồng Mông thần tổ càng là khủng bố trong khủng bố, bọn hắn đã mở ra con đường riêng của mình, đạt đến mức không thể chê vào đâu được. Nếu không phải là mấy thần tướng viễn cổ của Thiên Đình vẫn còn ở đây, cho dù là nàng cũng không cách gì trấn giữ được.
”Có một cách.’
Tần Cửu Ca khẽ cười cười. Hệ thống trong đầu hắn chính là lợi dụng vô số quy tắc lực kiếp trước sáng tạo ra, ẩn chứa tu vi kiếp trước của hắn. Nếu như hắn muốn, bây giờ hắn có thể khôi phục tu vi kiếp trước. Đời này của hắn chỉ là tìm biện pháp căn bản để giải quyết mấy Hồng Mông thần tổ kia.
”Vậy bây giờ chúng ta phải làm gì?”
Hồng Thiên Nữ Đế nhỏ giọng hỏi. Mặc kệ vô số năm qua trong lòng nàng có bao nhiêu oán niệm với nam nhân này, nhưng chỉ cần đứng trước mặt hắn, nàng lập tức cảm thấy cả người mình vô lực, nói chuyện cũng rất cẩn thận.
”Chờ thôi, vui chơi, du sơn ngoạn thủy, đi dạo khắp núi non nhật nguyệt, du ngoạn cổ kim mênh mông.”
Tần Cửu Ca cười một tiếng, ánh mắt thâm thúy. Mộng hồi thời đại Thiên Đình, trải qua một đời, đã hiểu rõ rất nhiều chuyện.
”Chơi?”
Hồng Thiên Nữ Đế mở to mắt nhìn Tần Cửu Ca. Đây cũng không phải là thiên đế trong trí nhớ của nàng. Thiên đế trong ấn tượng của nàng gần giồng như đại đạo, đương nhiên tu vi đại đạo không thể so sánh với Thiên Đế, chỉ là tính cách gần giống nhau. Đại đạo vô tình, Thiên Đế cũng vô tình. Ở bên cạnh hắn vô số kỷ nguyên, nàng chưa từng nghe được nam nhân nói qua những lời như thế này. Nghĩ đến đây, trên mặt Hồng Thiên nữ đế lộ vẻ tươi cười, nụ cười chưa từng có trước đây. Thật ra thiên đế như vậy cũng rất tốt, miễn là hắn là được.
”Mang theo ta, bằng không bây giờ ta sẽ quăng ngươi lên giường.”
Hồng Thiên Nữ Đế nghiến răng bạc, ánh mắt lại mang theo một chút cầu xin. Tần Cửu Ca cười gật đầu, vạn vật có tình, hắn cũng không ngoại lệ. Hồng Thiên nữ đế đối với hắn một mảnh si tình, làm sao hắn lại không có một chút cảm động nào.
Hồng Thiên nữ đế nhìn thấy Tần Cửu Ca gật đầu, đôi mắt giống như mặt trăng nhỏ cong cong vểnh lên rất vui vẻ. Nhật Nguyệt sơn xuyên, cổ kim mênh mông.
”Ta cũng muốn, ta cũng muốn.”
Tần Ấu Vi không biết chạy từ đâu ra, khuôn mặt nhỏ nhắn hơi ngẩng lên, ánh mắt chờ mong nhìn Tần Cửu Ca, lay hai tay hắn. Tần Cửu Ca cười khẽ một tiếng, gãi gãi mũi Tần Ấu Vi, vốn định ôm lên, nhưng Tần Ấu Vi đã trưởng thành, không thể được hắn bế như thời gian nhỏ…
Cùng năm đó, tinh không mênh mông có Hồng Mông thần tộc hấp thu khí vận của chúng sinh. Quét qua chư thiên tinh vực, uy hiếp càn khôn vũ trụ. Vũ trụ bị quá tải và gần như sụp đổ. Có điều Đạo Tử Tần tộc hoành không xuất thế mang theo vô số thần tướng Cổ Thiên Đình trấn áp động loạn. Thế gian đồn đãi, Tần Đạo Tử chính là Thiên Đế của Cổ Thiên Đình. Trong lúc nhất thời vô số người kinh hãi. Vũ trụ vạn tộc cùng tôn trọng. Kỷ nguyên này được hậu thế gọi là kỷ nguyên Thiên Đế. Không lâu sau, Thái Cổ tiên vực truyền đến một tin tức khiếp sợ, Thiên Đế Tần Cửu Ca sẽ mang theo rất nhiều mỹ nhân đi vòng quanh tinh không tinh vực và cửu đại tiên vực. Người ta cho rằng hắn có thể đi dọc theo con đường mà hắn đã đi qua ngày hôm nay. Vì thế có vô số tu sĩ chờ mong, hy vọng có thể gặp được thiên đế Tần Cửu Ca trong truyền thuyết. Nói không chừng có cơ hội được Thiên Đế chỉ đạo, một bước lên mây, lưu danh trong cổ sử.
Nơi sâu nhất tinh không tràn đầy hỗn độn hư vô bao phủ. Đây là nơi cấm kỵ của tất cả các sinh linh. Cho dù là hỗn độn sinh linh mạnh mẽ nhất cũng cực kỳ kiêng kỵ với nơi này. Có tin đồn rằng có một chủng tộc có lai lịch rất cổ ở đây, theo khí vận của Hồng Mông mà sinh ra. Đương nhiên sự việc thật sự là như thế nào cũng chỉ có những nhân vật Cứu Cực mới biết. Mà cùng lúc đó, tại nơi mà hỗn độn hư vô bao phủ có hơi thở khiến người ta run rẩy bộc phát ầm ầm.
”Hắn ra kìa, hắn ra kìa.”
Một giọng nói vô thượng như trên chín tầng trời vang lên mang theo cơn thịnh nộ khủng khiếp làm cho mảnh hỗn độn có hơi thở hư vô nổi lên gợn sóng vô tận.
”Hắn lại còn dám mang theo nữ nhân ra ngoài du ngoạn, xem ra là thật sự không có xem chúng ta ra gì.”
Lại một âm thanh phảng phất đến từ Hồng Mông viễn cổ vang vọng khắp đám mây.
”Hắn sắp khôi phục tu vi sao?”
Người vừa nói chuyện chính là một tồn tại cổ xưa, giọng nói đầy kiêng kỵ. Nếu như hắn khôi phục tu vi thì thật sự làm cho người ta sợ hãi.
”Chắc là không, nếu hắn đã khôi phục lại tu vi thì hắn đã đến giết chúng ta từ lâu rồi.”
Nói cũng đúng, cũng…Không biết Thần Tổ có sống lại hay chưa?”
Ở nơi có hơi thở hỗn độn bao phủ, nhất thời có giọng nói cực kỳ tang thương vang lên.