Ta Là Thần Cấp Đại Phản Phái

Chương 1097: Giống Đạo Tử của Tiên Cổ Tần Tộc




Vừa dứt lời, ngọn lửa trên người nam tử yêu dị kia càng thêm khủng bố.

Ầm một tiếng, phát nổ trực tiếp.

Người xem bốn phía vô cùng hoảng sợ. Đây một tồn tại cảnh giới Bán Thần khủng bố đấy, quan trọng nhất là sau lưng hắn còn có một Vô Thượng Thiên Kiêu có thể tham tranh đoạt thứ hạng trên Tinh Không Đế Bảng!

”Đạo Tử, chủ tử sau lưng hắn là một Vô Thượng Thiên Kiêu.”

Y Tâm Nhiên nhỏ giọng cúi đầu nói với Tần Cửu Ca.

”Và…ta…đã giết đệ đệ của hắn.”

Nàng biết chắc chắn Tần Cửu Ca không sợ Thần Tôn, nhưng nói thế nào, sau lưng Thần Tôn cũng là một đạo thống Bất Hủ. Nàng không muốn vì mình mà để cho nam tử mình thích trở mặt với một đạo thống Bất Hủ.

”Không sao đâu.”

Tần Cửu Ca ung dung nói. Y Tâm Nhiên cúi đầu, nhẹ giọng vâng một tiếng. Hình ảnh của một nữ nhân nhỏ bé. Nhìn Cổ Hà xa xa, lửa bốc lên ba trượng, bàn tay nắm chặt.

Bỗng nhiên, trong nháy mắt khi nam tử yêu dị bị hỏa diễm thiêu chết. Tinh không ngân hà nhất thời nổi lên cơn sóng cao vạn trượng. Chợt một bóng người bao phủ quang huy vô tận, đạp ngân hà mà đến. Một bước đi ra, tinh không biến sắc. Xung quanh hắn hiện lên tất cả các loại dị tượng. Khí cơ loạn thiên động địa làm cho tất cả tu sĩ bốn phía sắc mặt kinh hãi.

”Ai đã giết những tuỳ tùng của bản thần?”

Nam tử bao phủ quang huy, lạnh lùng lên tiếng, ẩn chứa sát khí đáng sợ. Cổ Hà hơi kinh hỉ, hắn cũng biết lúc này, nam tử trước mặt đạp ngân hà mà đến là ai. Hắn chính là vô thượng chí tôn của Vĩnh Hằng tiên vực, Thần Tôn. Nếu là Thần Tôn chắc chắn có thể áp chế danh tiếng của người này.

“Thần Tôn tới rồi, nam tử thảm rồi, giết tùy tùng của Thần Tôn, không chết cũng phải lột da.”

Rất nhiều tu sĩ bốn phía thở dài một tiếng. Thần Tôn này là Vô Thượng Thiên Kiêu có thể tham gia Tinh Không Đế Bảng, há có thể so sánh với Thiên Kiêu bình thường?

”Sao ta có cảm giác nam tử này hơi giống Đạo Tử của Tiên Cổ Tần tộc đứng đầu đế bảng thế nhỉ?”

Bỗng nhiên, có một tiếng nghi hoặc vang lên. Có điều hắn cũng không chắc chắn lắm, chỉ có thể nhỏ giọng nói. Thế gian sinh linh giống nhau có quá nhiều, ngẫu nhiên xuất hiện một Tần Đạo Tử trong truyền thuyết cũng không có gì ngạc nhiên. Hắn cũng chỉ có thể nhìn thấy một chút ngoại hình của Đạo Tử Tần tộc trên hình chiếu chư thiên. Tuy nhiên, một giây sau đó, chuyện khiến tất cả mọi người kinh ngạc đã xảy ra. Thần Tôn được bao phủ trong quang huy lộ ra tướng mạo tuấn lãng phi phàm. Đương nhiên cuối cùng, thân thể Thần Tôn thế mà hơi run rẩy, ánh mắt nhìn về phía nam tử kia, tràn đầy vẻ không thể tin. Đường đường là chí tôn vô địch của Vĩnh Hằng tiên vực sao có thể lộ ra biểu cảm như vậy? Hơn nữa, cảnh tượng đại chiến trong lòng Cổ Hà phỏng đoán cũng không xảy ra.

”Không ngờ, có thể gặp được Tần Đạo Tử ở chỗ này, thật sự là tam sinh hữu hạnh!”

Đôi mắt Thần Tôn xuất hiện vẻ khiếp sợ, không ngờ Đạo Tử Tần tộc lại đến chỗ hắn.

Khi những lời này vừa hạ xuống, tất cả tu sĩ bốn phía đều hít một hơi khí lạnh, ánh mắt hoảng sợ. Trong đám bọn hắn có người vốn là cảm thấy nam tử đột nhiên xuất hiện có hơi quen mắt, hơi giống Tần Cửu Ca, người đứng đầu Đế Bảng trong ảnh chiếu chư thiên, nhưng cũng không dám xác định. Tuy rằng hình chiếu chư thiên chiếu hình ảnh các Thiên Kiêu tu sĩ lên bầu trời mỗi tinh vực, nhưng khuôn mặt của bọn hắn thật sự là quá siêu phàm nên không thể nhìn thẳng vào đó. Nhiều người chỉ có thể nhìn thấy một góc cạnh hoặc một đôi mắt, rất ít người có thể nhìn thấy toàn bộ gương mặt của những người đó. Nhìn thấy toàn cảnh Đạo Tử Tiên Cổ Tần tộc càng là số ít.

”Đạo Tử Tần tộc?”

Lúc này Cổ Hà hoảng sợ, nội tâm cực kỳ mù mịt, thế nào hắn cũng không nghĩ ra, nam tử mà Y Tâm Nhiên rõ ràng quen biết lại là Đạo Tử Tần tộc trong truyền thuyết. Đẳng cấp nhân vật đó thật sự cách bọn hắn quá xa, trong lòng bọn hắn chính là truyền kỳ.

”Ha ha, Tần Đạo Tử tới rồi, ta nhất định phải tận hết tình nghĩa chủ nhà.” Thần Tôn cười to vài tiếng, không hề nhắc tới chuyện tùy tùng của mình bị giết. Vẻ mặt cung kính và kính sợ. Hắn bây giờ hoàn toàn khác với vị Thần Tôn mà người khác quen biết lúc bình thường, làm cho tất cả mọi người ở đây muốn rớt tròng mắt. Đây vẫn là Thần Tôn Vô Thượng Thiên Kiêu không ai bì nổi của Vĩnh Hằng tiên vực sao? Sao lại ngoan ngoãn như tôn tử thế?

”Người của ta nghe nói đã giết một đệ đệ của ngươi, chuyện này làm sao bây giờ?”

Tần Cửu Ca ung dung nói, bình tĩnh đạm mạc. Mà Y Tâm Nhiên nghe được những lời này, khuôn mặt xinh đẹp ửng đỏ. Nghe được những lời này, nàng sẽ sống không uổng cuộc đời. Mà Cổ Hà rất là hưng phấn, Thần Tôn cực kỳ yêu thương đệ đệ kia của hắn. Bây giờ, Tần Cửu Ca ở trước mặt hắn nhắc tới chuyện này, cho dù đối diện là Đạo Tử Tần tộc trong truyền thuyết hẳn là cũng sẽ làm to chuyện lên. Nhưng mà một giây sau vẻ mặt Cổ Hà lập tức cứng ngắc.

”Đệ đệ? Đệ đệ nào? Vừa vặn tại hạ đã sớm không thích đệ đệ kia, người của Tần Đạo Tử có thể giết hắn, quả thực là vinh hạnh của hắn, hắn dưới đất có biết cũng nhất định sẽ vui vẻ chết.”

Thần Tôn cười to vài tiếng, nếu không biết còn tưởng rằng người chết là cừu nhân mà không phải đệ đệ của hắn.

Những người nghe vậy trong khoảnh khắc đều thấy ù ù trong đầu. Mẹ kiếp, mẹ nó! Thời gian trước không phải Thần Tôn ngươi nói muốn tru sát Y Tâm Nhiên sao? Tại sao bây giờ lại thay đổi như vậy? Còn nữa, đệ đệ ngươi dưới suối vàng nếu biết, thì có bị tình nghĩa của ngươi đối với huynh đệ làm cho cảm động chết hay không?