Viêm Linh Cơ chỉ lên tiếng nhẹ nhàng.
Hồ Na nhất thời không biết Viêm Linh Cơ có đang ổn hay không.
Qua một thời gian ngắn nữa thôi thì một tôn Thần Vương đã khôi phục tu vi sẽ tới đây giết bọn hắn.
Sao bọn hắn lại không chết được.
Nơi này hoàn toàn không thể truyền tin tức ra ngoài, Tiên Cổ Tần Tộc muốn cứu cũng cứu không được.
Trừ phi…
Tần Cửu Ca tấn thăng Thần Vương ở nơi này!
Nhưng điều này là bất khả thi.
Khi ý niệm hiện ra trong đầu Hồ Na, ngay sau đó đã bị nàng bóp nghẹt. Làm sao có thể được? Quá không thể tưởng tượng được, hoặc hoàn toàn không thể. Cho dù có được Tu La chí bảo, cũng không thể nào có người có thể đặt chân vào cảnh giới Thần Vương trong thời gian ngắn. Dưới tình huống dùng Tu La chí bảo, nghe đồn cũng phải trăm năm mới có thể từ Thần Linh viên mãn đến cảnh giới Thần Vương. Thiên tư thật sự là yêu nghiệt tung hoành vạn cổ, cho dù có thể rút ngắn một nửa trăm năm, vậy cũng phải năm mươi năm mới có thể từ Thần Linh viên mãn đặt chân vào cảnh giới Thần Vương. Mạnh mẽ hơn nữa, nói thế nào cũng phải hai mươi năm. Ở trăm năm, có thể làm cho một Thần Linh viên mãn đặt chân vào cảnh giới Thần Vương, chắc chắn là không thể tưởng tượng nổi, chắc chắn chấn động thế nhân. Phải biết rằng, Thần Linh viên mãn thăng cấp đến Thần Vương, phải trải qua năm tháng, lấy vạn năm làm đơn vị. Có thể làm cho một Thần Linh viên mãn trở thành một Thần Vương, chỉ cần trăm năm, truyền ra ngoài chắc chắn có thể làm cho mọi người điên cuồng. Quả thực đáng sợ đến không có giới hạn. Đây cũng là nguyên nhân vì sao trong Tinh Thần Cổ Lộ, mặc kệ yêu nghiệt chí tôn mạnh mẽ cỡ nào cũng thèm nhỏ dãi Tu La chí bảo. Đối với Tần Cửu Ca, Hồ Na chắc chắn sẽ không xem thường hắn. Người khác lợi dụng Tu La chí bảo dùng một trăm năm thành công bước vào cảnh giới Thần Vương. Tần Cửu Ca chỉ dùng mười năm, Hồ Na cũng sẽ không cảm thấy khiếp sợ. Dù sao Tần Cửu Ca quả thật quá yêu nghiệt, không thể lấy lý luận thông thường đánh giá Tần Cửu Ca. Tuy nhiên, cũng sẽ cần mười năm. Quỷ mới biết gia gia của Đường Tam tu Thần Vương, khi nào sẽ khôi phục trạng thái thoát vậy khốn đến trấn giết bọn hắn? Cũng có lẽ giây tiếp theo, đây cũng là nguyên nhân Hồ Na ôm thái độ bi quan nhìn nơi này.
Lúc này Tần Cửu Ca sĩ cầm Tu La chí bảo, ung dung đứng đó, biểu cảm không có chút bối rối. Vẫn bình tĩnh như cũ, khóe miệng nở nụ cười. Lão già kia hoàn toàn không biết Cứu Cực sinh linh đáng sợ, hoặc là nói căn bản không cảm thấy sau lưng Tần Cửu Ca có sự tồn tại Cứu Cực sinh linh. Hoặc là nói, cho dù sau lưng Tần Cửu Ca có Cứu Cực sinh linh, thì một Cứu Cực sinh linh cũng chắc chắn sẽ không vì một hậu bối mà ra tay. Đây chắc chắn là ý nghĩ trong nội tâm của Thần Vương Đường Tu. Gia gia của Đường Tam là Thần Vương Đường Tu, rõ ràng bị nhốt ở Tu La thành vô số năm qua, hoàn toàn không biết một chút tin tức về Tần Cửu Ca. Về phần Hồ Na cũng chắc chắn không biết Cứu Cực sinh linh đáng sợ, nàng cho rằng bị nhốt ở Tu La thành thật sự không ra được? Có điều, Tần Cửu Ca lúc cũng sẽ không triệu hoán Cứu Cực tổ tiên ra tay, bởi vì hắn muốn đột phá cảnh giới ở chỗ này.
”Lão già kia, chờ bản Đạo Tử đặt chân vào cảnh giới Thần Vương cũng chính là ngày chết của ngươi.”
Tần Cửu Ca ung dung nói. Nói xong, khoanh chân ngồi, vung tay lên, bốn phương tám hướng của Tần Cửu Ca có vô số bảo vật bên ngoài khó có thể nhìn thấy. Cái gì sinh mệnh chi tinh, mảnh vụn tinh thần, bất tử thần dược, những thứ ở bên ngoài căn bản không nhìn thấy thì lúc này tùy ý rơi xuống bốn phía giống như phế phẩm. Hồ Na xa xa nhìn thấy thì sắc mặt đỏ bừng. Mẹ nó cũng quá hào phóng đi! Nàng cảm giác cho dù là Thần Vương đỉnh phong bình thường cũng thể nào có gia sản như Tần Cửu Ca. Tần Cửu Ca nhập định, xung quanh tràn ngập sinh mệnh lực mênh mông. Một số thần dược được nuốt vào trực tiếp. Nếu những luyện dược sư bên ngoài biết, chỉ sợ sẽ đau lòng chết mất thôi.
Thời gian trôi qua. Một trận huyết lực vô cùng khủng bố mãnh liệt tuôn ra.
Ầm ầm!
Trên chín tầng trời, phong vân biến sắc, lôi kiếp bắt đầu khởi động. Tần Cửu Ca như thế này là muốn đột phá đến Thần Linh viên mãn trước!
Trong ánh mắt kinh hãi của Hồ Na, trên hư không có ánh sáng bắt đầu khởi động. Một bóng người mơ hồ, ngồi xếp bằng ở sâu trong ánh sáng chói ló giống như một thần linh viễn cổ hồi sinh. Một luồng hơi thở đè sập hư không. Uy lực khủng bố cực kỳ bao phủ thiên địa xung quanh. Cả tòa Tu La thành có vẻ hơi run rẩy dưới uy lực này.
”Đây là… Thần Linh viên mãn…”
Hồ Na thất thanh không khỏi hét ra tiếng. Bình thường Thần Linh hậu kỳ muốn đặt chân vào cảnh giới Thần Linh viên mãn, ai cũng muốn tìm một chỗ danh lam thắng cảnh, sau đó bế quan mấy chục vạn năm. Cho dù như vậy thì cũng chỉ có thể có một chút cơ hội đột phá. Cuối cùng còn chưa chắc có thể đột phá thành công. Nhưng mà Tần Cửu Ca trong nháy mắt lập tức ngồi xếp bằng trên hư không Tu La thành, đột phá. Trông có vẻ như một trò đùa nhưng thực sự đã xảy ra. Da đầu Hồ Na hơi tê dại, nàng cảm giác toàn bộ tinh không đều xem thường Tần Cửu Ca. Tuy rằng bên ngoài đồn đãi Đạo Tử tiên cổ Tần tộc thiên phú vạn cổ vô song, rất khó tìm được Thiên Kiêu nào khác có thể sánh với hắn, nhưng mà Hồ Na cảm giác vạn cổ vô song cũng chưa hình dung được người này. Hẳn là nên dùng câu tiền vô cổ nhân hậu vô lai giả để hình dung Tần Cửu Ca. Đột phá cảnh giới lại đơn giản như uống nước ăn cơm.
”Thần Linh viên mãn rồi… Đan dược của lão tổ thật đúng là rất tốt.”