Ta Là Tham Quan, Các Nàng Lại Nói Ta Là Trung Thần!

Chương 924: Hắn là một Đại Tông Sư




Lúc này, lão giả đột ngột xuất hiện kia nhìn bảy vị Tông Sư trước mặt, hắn ta bình tĩnh nói: “Nể tình các ngươi tu luyện đến cảnh giới này cũng không hề dễ dàng, các ngươi lui xuống đi, bản tọa có thể tha cho các ngươi một mạng!"

Bảy vị Tông Sư cực kì phẫn nộ.

“Lại còn dám coi thường chúng ta cơ đấy, quá ngông cuồng rồi!"

“Dù thực lực của ngươi mạnh nhưng ngươi cũng không được vô lễ như vậy, xem thường người trong thiên hạ!"

"Xem ra, hôm nay bản tọa phải khai trai rồi!"

Lão hòa thượng chắp hai tay, gương mặt vẫn lộ vẻ từ bi: “A di đà phật, thí chủ tới là vì chuyện gì? Hôm nay là ngày đại hôn của sư phụ bần tăng, không được tranh đấu, mong thí chủ hiểu cho!"

“Thế thì không được rồi, bởi vì bản tọa bắt buộc phải tới!” Lão giả nói.

“Ngươi tới là có chuyện gì?” Thương thần hỏi.

“Bản tọa tới là để trả ân tình!"

Lão giả nói: “Năm mươi năm trước, bản tọa nợ ân tình của tiên đế Đại Hạ, bản tọa thề sẽ làm ba chuyện cho hắn ta! Tới giờ đã hoàn thành được hai chuyện, chỉ còn thiếu chuyện này nữa thôi! Chỉ cần làm xong chuyện này là ân tình coi như chấm dứt!"

Lão giả là cường giả trong thiên hạ nên hắn ta sẽ không nói dối.

Thế nhưng mọi người nghe vậy thì càng căng thẳng hơn nữa.

Bởi lẽ chuyện này liên quan đến hoàng đế Đại Hạ nên chắc chắn chẳng có gì tốt lành rồi.

Đại Võ và Đại Hạ hiện giờ đang đối địch nhau, Đại Võ còn cầm tù đương kim hoàng đế của Đại Hạ một năm, còn cướp được vùng đất phía Đông của Đại Hạ, ân oán giữa hai nước là vô cùng lớn.

“Hoàng đế Đại Hạ bảo ngươi tới làm gì?” Có người hỏi.

Lão giả liếc nhìn Lâm Bắc Phàm và nữ đế ở bên cạnh hắn, đoạn nói: “Hoàng đế Đại Hạ lệnh cho bản tọa tới để giết thừa tướng kiêm nguyên soái, Trung Dũng vương Lâm Bắc Phàm của Đại Võ cùng với nữ đế Đại Võ!"

Tất cả mọi người đều kinh hãi.

Lão giả thần bí này dám tới để giết Lâm Bắc Phàm và nữ đế cơ đấy!

Lại còn ngay tại hôn lễ của bọn họ!

Trước tiên chưa bàn đến vấn đề có tôn trọng người khác hay không, Lâm Bắc Phàm và nữ đế là trụ cột của Đại Võ, nếu như hai người bọn họ đều chết thì chắc chắn Đại Võ sẽ xong đời, bách tính sẽ tán loạn!

Chuyện này quá điên cuồng rồi!

Ánh mắt nữ đế lộ rõ sát khí, sắc mặt Lâm Bắc Phàm cũng vô cùng khó coi!

“Làm gì có cái lí ấy!"

Một vị cung phụng Tông Sư lớn giọng nói: “Ngươi có biết hậu quả khi làm như vậy là gì không? Nếu ngươi giết bệ hạ và điện hạ thì sẽ khiến cả trăm triệu người dân lầm than! Ngươi sẽ là tội nhân của toàn thiên hạ!"

"Không sai, ngươi mà làm như vậy thì thiên hạ sẽ đại loạn!"

"Ngươi không thể vì việc tư mà hủy đi cả thiên hạ, làm hại cuộc sống của người dân!"

Lão giả lạnh lùng nói: “Dân chúng trong thiên hạ này có liên quan gì đến bản tọa? Bọn họ đều như những con kiến mà thôi, chết bao nhiêu bản tọa cũng chẳng quan tâm! Hiện giờ bản tọa chỉ muốn trả món ân tình này, bản tọa khuyên các ngươi mau chóng tránh ra đi, bằng không bản tọa sẽ không khách khí nữa đâu!"

“Bớt nói mấy lời vô nghĩa đi!"

Kiếm tiên giơ kiếm, lớn giọng nói: “Ngươi muốn giết lão đệ và em dâu của bản tọa thì phải bước qua xác của bản tọa đã! Bản tọa dù có chết cũng không để ngươi động đến một cọng tóc của họ đâu!” Đao thánh cũng nói: “Để bản tọa xem xem rốt cuộc cái miệng của ngươi sắc hay là đạo của bản tọa sắc!” Thương thần chỉ vào lão giả, nói: “Nếu ngươi đã ngoan cố như vậy thì chúng ta nói chuyện bằng thực lực luôn đi!

Lâu lắm rồi không gặp đối thủ, hôm nay lão phu phải đánh một trận với ngươi cho đã đời!"

Lão hòa thượng cố gắng kiềm chế cơn giận của mình, hắn ta nói: ‘Thí chú, buông đao xuống thành Phật! Bằng không Phật cũng không cứu nổi thí chủ đâu!"

Ba vị Tông Sư cung phụng không nói gì, bọn họ dùng hành động để thể hiện.

Trận đấu lập tức bắt đầu!

“Xem ra đây chính là lựa chọn của các ngươi!” Đôi mắt của lão giả nồng nặc sát khí.

Đúng lúc ấy, Lâm Bắc Phàm thở dài một hơi, hắn bước ra, nói: “Ban đầu ta muốn kết hôn một cách vui vẻ thuận lợi, chẳng ngờ lại gặp phải cái chuyện rách nát này!"

Dưới ánh mắt chấn kinh của mọi người, Lâm Bắc Phàm tới trước mặt mấy vị Tông Sư, nói: “Hắn ta là một Đại Tông Sư, các ngươi không phải đối thủ của hắn ta đâu, lui xuống hết đi, đừng để hi sinh vô ích!"

“Đại Tông Sư! Lão giả kia lại Đại Tông Sư!"

“Hắn ta là cường giả tuyệt đỉnh trong thiên hạ sao? Đại Tông Sư còn mạnh hơn cả Tông Sư!"

“Chắc không phải thật đâu?"

Tất cả mọi người đều xôn xao.

Kiếm tiên không nhịn được bèn hỏi: “Lão đệ, ngươi không nhầm đó chứ, hắn ta thực sự là Đại Tông Sư sao?"

Những người khác dỏng tai lên nghe.

Lâm Bắc Phàm nói với vẻ bất lực: “Nếu các ngươi không tin thì các ngươi cứ hỏi hắn ta mà xem!"

Ánh mắt mọi người đổ dồn về phía lão giả.

Lão giả cực kì kinh ngạc: “Ngươi đúng là giỏi thật đấy, nếu ngươi đã nhận ra thì bản tọa cũng thừa nhận thân phận này của mình vậy!”1089 chữ