Ta Là Tham Quan, Các Nàng Lại Nói Ta Là Trung Thần!

Chương 923: Khách không mời mà đến




Bách quan văn võ tặng quà xong thì đến lượt các sứ thần.

“Sứ thần nước Đại Mạc bái kiến bệ hạ Đại Võ và Trung Dũng vương điện hạ! Đây là quà tân hôn mà bệ hạ sai thần mang tới, là một tòa san hô hồng ngọc, chúc bệ hạ Đại Võ và điện hạ tân hôn vui vẻ!"

“Sứ thần Đại Bằng bái kiến bệ hạ Đại Võ và điện hạ Trung Dũng vương! Đây là quà tân hôn mà bệ hạ sai thần mang tới, là hai hòn dạ minh châu, chúc bệ hạ Đại Võ và điện hạ cát tường tựa long phụng!"

Từng sứ thần của các nước tới tặng quà chúc phúc.

Hết món quà này đến món quà khác cứ được đưa lên, khiến người ta nhận không xuể.

Cuối cùng, mọi người kinh ngạc khi phát hiện có cả trăm quốc gia tới tặng quà, kể cả những nước cách ba ngàn dặm cũng phái người tới, điều này thể hiện sức mạnh của triều đình.

Lần cuối cùng triều đình vẻ vang như thế là vào hơn một trăm năm trước, lúc mà Đại Võ hưng thịnh.

Dân chúng Đại Võ đều cảm thấy tự hào vô cùng. Đại Võ của bọn họ thực sự phất lên rồi!

Đúng lúc đó, ba vị tướng quân xông vào.

Nữ đế nghi hoặc: “Lưu tướng quân, Triệu tướng quân, các ngươi đang đánh Đại Viêm cơ mà, sao lại trở về thế này?"

Chỉ có Lâm Bắc Phàm lẽ nở nụ cười nhạt.

Ba vị tướng quân chắp tay, lớn giọng nói: “Khởi bẩm bệ hạ và nguyên soái, Đại Võ chúng ta tiến về phía Nam chinh phạt Đại Viêm, dọc đường không dám qua loa, ba ngày trước chúng thần đã thu phục được vùng Vân Nam!

Thế nên mới trở về triều đình để bẩm báo tin tốt này với bệ hạ và nguyên soái, chúc hai người tân hôn vui vẻ, trăm năm hòa hợp!"

Mọi người có mặt nhốn nháo cả lên.

“Thu phục được đất Vân Nam nhanh vậy sao?"

“Mới hơn một tháng thôi mà!"

“Lại mở rộng bờ cõi nữa rồi, Đại Võ mạnh quá, Đại Võ uy vũ quá!"

Nữ đế bật cười, nàng lớn giọng nói: “Món quà tân hôn này trẫm vô cùng thích! Mời các vị tướng quân ngồi uống rượu! Đại hôn kết thúc trẫm sẽ ban thưởng cho các ngươi!"

“Đa tạ bệ hạ và nguyên soái!"

Ba vị tướng quân hớn hở.

Tiếp đó, các sứ thần tiếp tục lên tặng quà và chúc mừng tân hôn.

Nữ đế lớn giọng nói: “Hôm nay là ngày trẫm đại hôn, khắp nơi đều cùng chúc mừng, thế nên trẫm sẽ tạm gác giờ giới nghiêm ban đêm trong vòng bảy ngày! Đồng thời, những phạm nhân phạm tội nhẹ trong thiên lao đều sẽ được miễn giảm án, trở về nhà đoàn tụ!"

“Bệ hạ thánh minh!” Bách quan đồng thanh hô.

Nữ đế tiếp tục nói: “Cả các vị bằng hữu từ xa xôi tới nữa, trẫm đã chuẩn bị tiệc để chiêu đãi các vị! Hi vọng các vị có được niềm vui, không say không về!"

“Đa tạ bệ hạ!” Mọi người đồng thanh nói.

Đúng lúc ấy, một lão giả tóc bạc phơ xuất hiện bên trong hoàng cung.

Hắn ta đứng giữa cung điện, nhìn cảnh tượng này và thở dài: “Xem ra bản tọa tới không đúng lúc rồi! Thế nhưng được người ta phó thác nên không thể không tới! Chỉ là hôn lễ này phải đổ máu rồi, ôi!"

Các cao thủ triều đình kinh ngạc, bọn họ bèn đồng loạt tiến lên.

“Ngươi là ai, đến đây làm gì?"

“Hiện giờ bệ hạ đang cử hành đại hôn, ngươi không được vô lễ, mau xuống đây, bằng không sẽ trị ngươi tội bất kính!"

“Mau xuống đây cúi đầu nhận tội, bằng không chúng ta sẽ không khách khí nữa!"

Đối mặt với sự uy hiếp của đám người, lão giả kia vẫn không hề thay đổi sắc mặt.

Hắn ta lấy thế, cơ thể phóng ra những luồng kình khí vô cùng đáng sợ, cuộn trào bốn phương tám hướng, quét sạch tất cả.

Các cao thủ bao vây xung quanh bị những luồng kình khí ấy đánh bay.

“Cường giả Tông Sư!” Mọi người kinh hãi.

Chỉ có Tông Sư mới sở hữu sức mạnh khủng khiếp như vậy, chỉ cần kình khí thôi đã có thể đánh bay cường giả Tiên Thiên.

“Không, hắn ta chắc chắn không phải Tông Sư!"

Kiếm tiên rút kiếm, đột nhiên xông lên, sắc mặt tỏ vẻ nghiêm trọng: “Dù có là Tông Sư thì cũng không thế có sức mạnh khủng khiếp như vậy được!"

“Không sai, hắn ta tuyệt đối không phải Tông Sư, hoặc có thể nói hắn ta không phải Tông Sư bình thường, bởi vì bản tọa cảm nhận được sự uy hiếp đến từ hắn ta!"

Đao thánh cũng rút đao ra, thần đạo của hắn ta ngưng tụ chân khí, chuẩn bị bộc phát.

“Ngươi mạnh hơn lão phu đấy!” Thương thần cũng xuất hiện, hắn ta chỉ mũi thương vào lão giả.

“A di đà phật!” Lão hòa thượng cũng xuất hiện.

Bên cạnh đó còn có các cung phụng Tông Sư của triều đình, bọn họ đứng chắn trước mặt nữ đế và Lâm Bắc Phàm.

Mọi người đều cảm thấy kì lạ, rốt cuộc lão giả này là thần thánh đến từ phương nào mà có thể khiến bảy vị Tông Sư cùng nhau ra tay!

Cao thủ của triều đình đều xông lên chắn trước mặt nữ đế và Lâm Bắc Phàm. Trong đó có một vị cung phụng nói: “Bệ hạ, điện hạ, người này không hề tốt lành gì, hai người tạm thời lùi xuống đi!"

Nữ đế liếc nhìn Lâm Bắc Phàm, trong lòng nàng tràn đầy cảm giác an toàn, nàng kiêu ngạo nói: “Không cần!

Trẫm muốn xem xem một lão giả không biết từ đầu chui ra có thể làm gì được trẫm!” Lâm Bắc Phàm cũng híp mắt cười: “Không sai, bản vương cũng muốn xem xem hắn ta có thể làm được gì!"

Mọi người bất lực, chỉ đành cố gắng bảo vệ.

1049 chữ