Bên trong một cái hang động.
Hai tên nam tử Hắc Hoàng Tông đi bên cạnh nhau, cẩn thận di chuyển bên trong đó.
" Sư đệ, nên nhớ. Việc chúng ta cần làm hiện tại, là phải đi tìm bốn người còn lại. Liên hợp tất cả các đệ tử Hắc Hoàng Tông với nhau, mới bắt đầu tính toán với các thế lực khác."
Tên nam tử đi bên phải nhẹ giọng căn dặn.
" Sư huynh yên tâm, chuyện này ngươi đã nói hơn mười lần rồi."
Tên nam tử bên trái im lặng đáp lại.
" Xin lỗi, là ta quá căng thẳng."
Tên nam tử bên phải cười khổ nói, bước chân hắn chợt dừng lại, cảnh giác nói:
" Sư đệ, ngươi có phải cảm thấy không gian xung quanh quá yên tĩnh không?"
" Sư huynh, xung quanh hang động này chỉ có hai chúng ta, căn bản không có người. Tất nhiên phải yên. . . "
Phập. . .
Tên nam tử bên trái còn chưa kịp nói xong, từ phía sau lưng hắn, bên trong bóng tối. Một cây giáo sắt dài hơn một trượng cắm xuyên qua cơ thể hắn.
Lực đẩy cây giáo vô cùng mạnh, trong ánh mắt kinh ngạc của tên nam tử bên phải. Cơ thể tên nam tử bên trái lao thẳng theo cây giáo, sau đó găm cứng vào vách tường.
Tên nam tử bên phải hai con ngươi trợn lớn, kinh hoàng hô to:" Sư đệ."
Phập. . . Phập. . .
Phập. . .
Bên trong bóng tối liên tiếp lao ra thêm nhiều mũi giáo hơn. Tên sư đệ chưa kịp hoảng hồn đã nhanh chóng đi đâm thành tổ ong vò vẽ, chết không thể chết hơn.
Lấy lại tinh thần, tên nam tử bên phải vội vàng rút thanh trường kiếm trên tay ra.
Vù. . .
Keng. . .
Một cây giáo bên trong bóng tối lao về phía hắn, tên nam tử đó nhanh chóng đỡ được cây giáo, lực đẩy của nó khiến hắn phải lùi về sau ba bước.
" Ai. . . Ra đây?" Tên nam tử hoảng sợ kêu gào, ánh mắt liên tục đảo xung quanh trong bóng tối.
Thế nhưng mọi thứ lại trở nên im lặng, dường như mọi chuyện vừa rồi chưa xảy ra vậy.
Tên nam tử hốt hoảng đảo mắt nhìn về phía thi thể sư đệ mình găm trên tường, sau đó lại nhìn về cây giáo vừa văng dưới mặt đất.
Chất liệu cây giáo chỉ là hàng thông thường mà thôi, tùy tiện ra một cửa hàng vũ khí cũng có thể mua được hàng trăm cây.
Nếu không phải vẫn còn nhìn thấy sư đệ mình găm trên tường, mũi hắn còn ngửi được mùi máu tươi. Tên nam tử thậm chí cho rằng những chuyện vừa xảy ra, đều chỉ là ảo giác.
" Hộc. . . Hộc. . ."
Tên nam tử hô hấp trở nên vội vàng, thần kinh căng thẳng hơn bao giờ hết.
Cái cảm giác ngươi không biết kẻ địch của mình ở đâu, luôn phải nơm nớp lo sợ hắn đột nhiên xuất hiện này. Khiến tên nam tử vô cùng khó chịu.
" Ngươi mau. . ." Tên nam tử tức giận hô lớn, chỉ là. . .
Vù. . .
Bên trong bóng tối nhanh chóng bay ra một cây giáo phía sau lưng hắn. Cắt đứt lời nói của tên nam tử.
Đối thủ của hắn lựa chọn thời gian vô cùng hợp lý. Trong lúc phải căng thẳng như thế này, khi tên nam tử mở miệng nói chuyện, cũng là lúc hắn bớt cảnh giác nhất.
Vì khi đó ngoài việc quan sát xung quanh, hắn còn phải chú tâm vào lời nói.
" Ta. . ." Tên nam tử tức giận bạo một câu chửi tục. Cả người nhanh chóng né tránh đòn phi giáo ấy.
Vù. . .
Chỉ là vừa né sang một bên, đã có hai cây giáo khác lao đến chỗ hắn.
Theo bản năng né tránh cây giáo thứ nhất, hắn liền giật mình hoảng sợ. Vì ở phía sau cây giáo thứ hai, có một bóng đen lao về phía hắn.
Keng. . .
Một kiếm chém bay cây giáo, tên nam tử khuôn mặt trở nên vô cùng dữ tợn, thanh trường kiếm cầm trên tay cũng chuyển sang màu đỏ.
Một kiếm đâm về phía bóng đen, xung quanh cây kiếm xuất hiện từng ngọn lửa bắn ra xung quanh, sau đó liền biến thành rất nhiều cây kiếm đó.
Chỉ trong thoáng chốc bên trong ngọn lửa liền biến thành hơn trăm cây kiếm, cùng lao về phía bóng đen.
Liên Hoa Hoả Kiếm Thuật.
" A a a. . ."
Tên nam tử hét lớn, dồn lấy hết sức mình tập trung vào một thanh kiếm, đâm về phía trước.
Vụt. . .
Trên người bóng đen, xuất hiện một dòng khí màu đen như bao trùm khắp người hắn.
Hơn trăm thanh trường kiếm do tên nam tử đó tạo ra sau khi đâm vào dòng khí màu đen đấy liền lập tức hiện nguyên hình. Bị biến trở thành hình ngọn lửa, sau đó bị dòng khí nuốt chửng.
Ngay cả thanh trường kiếm trên tay tên nam tử đó, cũng bị nó nuốt mất.
Dòng khí màu đen sau khi bám bên trên thanh trường kiếm liền lan lên bàn tay hắn.
Tên nam tử biến sắc, hắn muốn rút tay trở về, thế nhưng đã không kịp. Dòng khí màu đen giống như một đầm lầy không đáy vậy, chỉ có càng lún càng sâu.
' Là thuộc tính Bóng Tối.' Trong đầu tên nam tử loé lên một tia suy nghĩ.
' Ở đây người mang thuộc tính Bóng Tối chỉ có. . .'
Phập. . .
Tên nam tử còn chưa kịp suy nghĩ nhiều, một cây giáo bên trong bóng đen lao ra, cắm thẳng giữa ngực hắn.
Vì khoảng cách rất gần, lại thêm tay cầm kiếm bị bóng đen nuốt lấy, hắn căn bản không thể né được, bị mũi giáo xuyên qua ngực.
' . . . Người Địa Cung.'
Tên nam tử hai mắt trợn lớn, nhìn lấy chiếc mặt nạ Tiểu Quỷ từ từ xuất hiện phía sau dòng khí màu đen.
Tay trái hắn cầm lấy cổ tay tên nam tử, còn tay phải đang cầm lấy ngọn giáo xiên qua ngực hắn.
Hộc. . .
Tên nam tử miệng phun máu tươi, ánh mắt hiện lên vẻ tuyệt vọng, lại chợt không cam lòng hỏi:
" Ngươi tên là gì?"
Ít nhất hắn cũng biết được kẻ giết mình là ai đi.
" Nhất Quỷ."
Cao Lãng lạnh nhạt đáp lại.
Hai tay cầm tên nam tử đồng loạt thả ra, đồng thời mỗi tay liền xuất hiện một cây giáo, phi thẳng vào người hắn.
Thiết Thụ Địa.
Phập. . .
Phập. . .
Hai cây giáo phi xuyên qua người tên nam tử, lực đẩy của nó đẩy cả cơ thể tên nam tử về phía sau. Cắm cả người hắn vào tường, găm bên cạnh thi thể sư đệ của hắn.
" Cách hành xử tàn bạo như thế này, quả là người Địa Cung."
Tên nam tử trong lòng cảm thán, nhẹ nhàng nhắm mắt lại.
Phập. . .
Một cây giáo lập tức xé gió lao đến, cắm trúng đầu tên nam tử, kết liễu sinh mạng của hắn.
Võ kỹ của Địa Cung hành hạ người ta đến chết. Cao Lãng không có thời gian chờ đợi tên nam tử đó từ từ chết, thế nên kết liễu hắn luôn.
Lạnh lùng nhìn lướt qua hai cái thi thể, Cao Lãng liền đi vào bên trong bóng tối.
Tiếp tục công cuộc đi săn.
Còn việc đi đánh quái kiếm chìa khoá, thì đợi giết hết đám người của các thế lực khác, rồi tính sau.
(ー_ー゛)
. . . . . .
Bên trong một lối đi khác, Vân Hi và A Lôi đã sớm giải quyết đối thủ của mình.
Hai tên nam tử Linh Hoàng Tông, thảm trạng bị giết vô cùng thê thảm.
Khuôn mặt và cơ thể đều không còn lộ rõ nét. Nếu không phải trên người còn mặc trang phục Linh Hoàng Tông, có lẽ sẽ không ai nhận ra bọn hắn đi?
" Trước tiên đi tìm Nhất Quỷ đã, hắn chỉ có một mình, ắt hẳn đang nơm nớp lo sợ lẩn trốn ở đâu đó đi."
Sử dụng thuộc tính Bóng Tối giải quyết vết máu trên người, Vân Hi lạnh nhạt nói.
A Lôi cho Vân Hi một cái nhìn coi thường, gật đầu đáp:
" Tốt."
Đối với các thế hệ trẻ của thế lực xung quanh, có lẽ mọi người chỉ coi đây là một cuộc thí luyện đơn thuần mà thôi.
Chiến đấu với đối thủ, chiến đấu với quái vật, sau đó giành lấy chìa khoá, mở ra căn phòng, tu luyện đột phá.
Giống như những cuộc thí luyện thông thường khác. . .
Chỉ là trong cuộc thí luyện này có sự tồn tại của người Địa Cung. Nó đã không còn là cuộc thí luyện đơn thuần nữa.
Từ cuộc thí luyện bí cảnh, trở thành cuộc đi săn bên trong đó.
Đây cũng là điều mà đám cường giả dẫn đầu các thế lực lo sợ và luôn căn dặn với đám thế hệ trẻ của mình.
Đáng tiếc là có rất nhiều người không nghe lời căn dặn đó.
Đến khi đám thế hệ trẻ kịp nhận ra, có lẽ đã muộn.
Ẩn núp bên trong bóng tối, Cao Lãng tiếp tục tìm ra được con mồi mới của mình.
Bên trong hang động. Hai đội ngũ đang chém giết với nhau. Đồng thời Cao Lãng cũng nhìn thấy người quen trong đó.
Một nam, một nữ người Lãnh Gia. Thiếu nữ trên người mặc váy hồng, khoé miệng có hai cái răng mèo, tên là Lãnh An. Tên nam tử thì dáng người gầy gò trông thiếu dinh dưỡng, hai mắt hơi lõm vào, tên là Lãnh Mộc.
Bên kia đội ngũ thì là hai thanh niên mặc trang phục người Đổng gia, cơ thể vô cùng lực lưỡng. Phân biệt gọi là Đổng Thừa và Đổng Mộ.
Tình báo mà Tiểu nhị đem về cho Cao Lãng, đơn giản giúp hắn phân biệt được rất nhiều người.
Những người nào là cao thủ cần chú ý, đều sẽ có đặc biệt ghi lại.
Duy chỉ có tên đeo mặt nạ Thiên Binh của Thiên Cung, là không có thông tin gì về hắn.
Nếu nói so sánh về hình thể, đội ngũ Đổng gia mỗi tên cơ bản to gấp ba lần đội ngũ Lãnh Gia.
Nhìn vào tình hình trước mặt, Cao Lãng cơ bản suy đoán, đám người Lãnh Gia sắp toang rồi.
Hai tên thanh niên Đổng Gia không khác gì hai con quái vật đánh mãi không chết.
Dù cho đám người Lãnh Gia có đánh như thế nào, căn bản cũng không khiến hai tên Đổng Gia bị xây xước mảy may.
Cao Lãng trong lòng âm thầm lắc đầu.
Vậy mà cũng gọi ẩn thế Gia tộc mạnh mẽ về thực lực.
So với tên thiếu nữ Triệu Gia mà Cao Lãng giết sảy lúc ban đầu, hai người Lãnh Gia này còn kém rất nhiều.
Cao Lãng bên trong bóng tối cẩn thận quan sát xung quanh. Sau khi xác nhận không có kẻ nào ẩn núp, hắn liền dần tiếp cận đến vòng chiến. Chờ đợi thời cơ đánh lén.
Chỉ cần chờ đến lúc hai đột ngũ để lộ sơ hở lớn nhất, khiến Cao Lãng có thể một lúc giết được cả hai đội ngũ, hắn mới ra tay.
Nếu không giết được một đội, mà để đội ngũ kia cảnh giác phản kháng lại, thậm chí là bỏ trốn. Vậy căn bản là hắn thiệt thòi lắm rồi.
Chợt bên trong cuộc chiến liền xảy ra tình huống bất ngờ.
Lãnh Mộc cả người bất giác tạo thành một động tác quái dị. Hai bàn tay chụm lại vào nhau, kẹp sát vào cơ thể hắn, hai chân thì chụm lại hơi khụy đầu gối xuống.
Mắt thường Cao Lãng có thể thấy hơi nước từ trên cơ thể hắn bốc ra bên ngoài. Khuôn mặt vốn đã gầy gò, hay càng thêm hóp lại, giống như da bọc xương.
Vụt.
Chợt Lãnh Mộc xuất thủ, cánh tay khô gầy của hắn vươn ra, một chưởng đánh lên ngực của Đổng Thừa.
Bộp. . .
Vốn chỉ nghĩ một chưởng nhỏ bé ấy không đáng là gì so với hình thể to lớn của tên thiếu niên Đổng Gia ấy.
Chỉ là ngay khi một chưởng kết thúc, Đổng Thừa lập tức phát sinh biến dạng.