Ta Là Hệ Thống Trong Hệ Thống Của Ta

Chương 174: Giết đồng đội




Bên trong bí cảnh, Cao Lãng nhanh chóng ổn định bản thân mình, quan sát không gian xung quanh.

Hắn đang ở bên trong một hang động vô cùng rộng lớn, xung quanh là rất nhiều lối đi khác nhau. Có cả thảy bốn lối đi tất cả.

Bên cạnh Cao Lãng cách đó không xa là một thiếu nữ khoảng 19, 20 tuổi.

Trên người trang phục màu xanh nhạt có chút phổ thông, khuôn mặt cũng chỉ thuộc dạng dễ nhìn một chút mà thôi.

Nếu nàng đứng trong đám đông, vậy căn bản rất khó để nhận ra nàng.

Nếu Cao Lãng nhớ không lầm, thiếu nữ này là người của Triệu Gia.

Quy tắc bên trong bí cảnh, Đầu Trâu đã sớm giải thích rõ ràng mọi thứ cho Cao Lãng biết.

Về bí cảnh, bên trong là một hang động với các lối đi đều liên kết với nhau, giống như một cái mê cung vậy.

Bí cảnh này thiết kế vô cùng đơn giản. Có tất cả thảy mười căn phòng bị khoá kín đồng thời có mười con quái vật nắm giữ chìa khoá mở căn phòng đó.

Cao Lãng bây giờ không những phải đi trong hang động tìm đánh quái kiếm chìa khoá, hắn thậm chí còn phải tìm đúng căn phòng để có thể mở được chìa khoá đó ra.

Không những thế, căn phòng khi được mở ra, không hề có biện pháp bảo mật an toàn. Nó sẽ phát ra tiếng động kêu gọi đám đối thủ xung quanh.

Bên trong mỗi căn phòng, đều có hai cái chỗ ngồi để tu luyện. Không hề có biện pháp phòng thủ nào.

Số người tham gia bí cảnh, chia làm từng đội nhỏ. Mỗi đội có hai người, sau khi căn phòng mở ra, một người có nhiệm vụ nhanh chóng đột phá bên trong đó, người còn lại thì sẽ bảo vệ người kia đột phá, không cho các đối thủ khác quấy nhiễu đến hắn.

Sau khi người bên trong đột phá xong, thì hắn sẽ quay ra giữ nhiệm vụ phòng thủ, để người còn lại đi vào trong đột phá.

Nội dung nghe thì có vẻ đơn giản, nhưng nó đòi hỏi phải có sự hợp tác vô cùng ăn ý, cùng với sự tín nhiệm của đồng đội.

Nếu không người bên trong đang bận đột phá, thế nhưng đồng đội của hắn lại chạy đi mất. Không có ai phòng thủ bên ngoài, chẳng phải sẽ để lộ hết điểm yếu cho đối thủ của mình sao?

Bí cảnh này 800 năm trước Hoàng Triều xây dựng nên dùng để bồi dưỡng con em của mình, mọi người căn bản đều là người mình.

Nếu có tranh chấp, cũng chỉ nằm trong giới hạn mà thôi. Đồng thời vì cùng là người quen thế nên sắp xếp đồng đội ngẫu nhiên, ai cũng đơn giản phối hợp được với nhau.

Nhưng còn bây giờ. . . Ha ha.

Người của thế lực nào, cũng chỉ tin người thế lực đó.

Đồng đội sắp xếp căn bản không thể tin tưởng được.

Đối với thiếu nữ trước mặt, Cao Lãng đã phán định cho nàng tử hình. Dù sao nàng cũng không thể giúp ích gì cho hắn cả.

Thậm chí nếu không may gặp người Triệu Gia, Cao Lãng còn có thể bị nàng đâm một đao.

Cao Lãng bước chậm đến phía thiếu nữ đó, cả người tưởng chừng như vô hại, khoé miệng nở một nụ cười ôn hoà nói:

" Xin chào. Ta gọi Nhất Quỷ, là người của Địa Cung."

Thiếu nữ đối diện hắn vẻ mặt cảnh giác nhìn sang Cao Lãng, tuy vẫn còn duy trì vẻ đề phòng, thế nhưng vẫn lễ phép đáp lại:

" Xin chào, ta gọi Triệu Cơ, là người của Triệu Gia."

" Hân hạnh gặp mặt."

Cao Lãng gật đầu nói, đồng thời đưa ra cánh tay phải.

Vù. . .

Chỉ là hắn vừa mới đưa ra, thiếu nữ đối diện đã ngay lập tức xuất thủ.

Ngón tay của nàng sắc bén giống như mũi kim lao thẳng đến cổ hắn, đồng thời trên cổ tay nàng còn có li ti những bụi phấn màu hồng.

Vụt.

Nhìn thấy nàng đột ngột xuất thủ, Cao Lãng có chút bất ngờ nghiêng đầu sang một bên, đồng thời trên cánh tay phải của hắn xuất hiện một thanh trường kiếm quét dọc ra.

Trong lòng âm thầm cảm thán.

Thiếu nữ này lòng cảnh giác còn rất nặng mà. Ban đầu Cao Lãng vốn định lại gần nàng thêm chút nữa, sau đó liền xuất thủ.

Không nghĩ tới nàng còn xuất thủ trước cả hắn.

Tín nhiệm giữa người với người, chẳng lẽ không có bên trong lòng nàng sao?

Đòn đánh bất ngờ không trúng mục tiêu, thiếu nữ cũng không hề bối rối, cả người làm một động tác vươn ra phía sau, lộn một vòng trên không trung, đồng thời né qua trường kiếm của Cao Lãng.

" Cô nương. Chúng ta là đồng đội đó."

Hai bên giữ khoảng cách an toàn, Cao Lãng chợt mở miệng nói.

" Người Địa Cung căn bản đều là đám điên, không ai dám làm đồng đội với Địa Cung cả."

Thiếu nữ không hề vì thế mà xấu hổ, lạnh giọng thản nhiên nói ra.

Cao Lãng trong lòng thầm chửi. Hắn có đáng sợ đến như thế sao?

Nếu trách, có lẽ phải trách lịch sử các tiền bối đi trước bên trong Địa Cung khi tham gia bí cảnh này.

Ngẫu nhiên gặp đồng đội, chỉ cần không phải là người Địa Cung, đầu tiên giết trước tính sau.

Bao năm giữ nguyên một phong cách hành động không thay đổi.

Các thế lực xung quanh không có sự cảnh giác đề phòng thì tin sao được?

Cao Lãng cũng không thèm nói nhiều với nàng, cả người khí thế bộc phát đạt đến đỉnh cao nhất, lập tức vung trường kiếm xuất thủ.

Ánh kiếm vung ra như cầu vồng, thiếu nữ đối diện Cao Lãng chỉ nhìn thấy một ánh kiếm loé lên trong thoáng chốc, tốc độ vô cùng nhanh.

Bạt Kiếm Thuật.

Xung quanh thiếu nữ có rất nhiều phấn hoa màu hồng, sau khi ánh kiếm Cao Lãng vừa chạm đến, bụi phấn nhanh chóng tạo thành một bức tường vô hình, thành một lực cản đỡ lấy trường kiếm Cao Lãng.

Đồng thời thiếu nữ cũng nhanh chóng chạy lùi về phía sau, không hề ham chiến mà có ý định bỏ trốn.

Xẹt. . .

Bức tường vô hình đấy chỉ trụ được chưa đến một giây, đã lập tức bị ánh kiếm của Cao Lãng xé tan thành đôi, chém về phía thiếu nữ.

Thế nhưng giữ trong khoảnh khắc ngắn ngủi ấy, đã đủ cho nàng né được chỗ hiểm của trường kiếm.

Tách. . .

Kiếm khí của Cao Lãng sượt qua khuôn mặt của nàng, tạo thành một vết sẹo nhỏ trên má phải, khiến vài giọt máu tươi chảy ra.

Cao Lãng âm thầm giật mình. Vì dưới lớp da của vết kiếm trên mặt nàng, còn có một lớp da thật khác.

Thiếu nữ trước mặt hắn đang dịch dung?

Theo bản năng sờ lên khuôn mặt mình, cảm nhận giọt máu chảy trên tay, thiếu nữ tức giận trừng Cao Lãng một cái, ngón tay thon dài của nàng nhanh chóng chụm lại, kết thành ấn hoa sen.

Những bụi phấn bị Cao Lãng chém ra vẫn còn đang lơ lửng trong không khí, đồng thời lại nằm ở xung quanh Cao Lãng lập tức bạo động lên.

Cao Lãng biến sắc, bàn chân dẫm mạnh xuống đất, lấy đà nhanh chóng lùi về phía sau, chỉ là đã muộn.

Ầm. . . Ầm. . .

Những bụi phấn hoa xung quanh hắn va chạm vào nhau tạo thành tia lửa, sau đó là bùng nổ.

Cả hang động lập tức bị bụi mù che đi mất.

Vù. . .

Bên trong đám khói bụi, Cao Lãng nhanh chóng lao ra ngoài. Cẩn thận đứng nhìn xung quanh, dáng vẻ vô cùng chật vật.

Thiếu nữ ban nãy, đã biến mất không còn tăm hơi.

Vì vụ nổ chỉ vừa kịp xảy ra, lực sát thương không nhiều, nó thậm chí còn không phá tan được chiếc áo choàng đen của hắn.

Chiếc áo choàng đen của Cao Lãng chính là trang phục của Địa Cung, được luyện chế bằng chất liệu vô cùng tốt, lại còn được gia công thêm trận pháp phòng thủ và ẩn nấp. Là một trong những trang bị Địa Giai sơ cấp.

Tuy nhiên nhờ vụ nổ che mất tầm nhìn, Cao Lãng bị vụ nổ giữ chân, đã để cho thiếu nữ lợi dụng thời cơ bỏ chạy được.

Cao Lãng trong lòng hậm hực.

Đối thủ đầu tiên đã không được như mong muốn, xem ra lần này khả năng đột phá Linh Đan Cảnh của hắn cũng không dễ dàng gì a.

Tất cả các thế lực bên trong bí cảnh, tổng cộng có cả thảy 58 người. Toàn bộ đều là Linh Hải Cảnh cửu trọng.

Lại thêm những người này đều được các thế lực chọn lựa một cách kỹ càng, thực lực so với các Linh Hải Cảnh bình thường bên ngoài, mạnh mẽ hơn rất nhiều.

(ー_ー゛)

. . . . . .

Ở một lối đi khác.

Vân Hi và A Lôi cùng một đội ngũ sau khi vào bên trong, đã sớm gặp được đối thủ của mình.

Đội ngũ phía đối diện bọn hắn. Là hai tên nam tử của Linh Hoàng Tông. Ánh mắt nhìn về phía Vân Hi và A Lôi tràn đầy cảnh giác.

Vì không biết thân phận thật của hai người, thế nên hai tên nam tử Linh Hoàng Tông không hề nhận ra Vân Hi và A Lôi. Chỉ biết hai bọn hắn là người Địa Cung.

Thế nhưng Vân Hi và A Lôi thì khác. Vài ngày ở bên trong đệ tử Nội môn, đã giúp cho hai bọn hắn sơ bộ nhớ mặt vài tên trong đó.

Đệ tử Nội môn Linh Hoàng Tông thực lực Linh Đan Cảnh còn chưa nhớ hết, chứ còn đệ tử Nội môn thực lực Linh Hải Cảnh thì. . . Chỉ được có vài người.

Vân Hi không những nhớ mặt, còn nhớ cả tên và thuộc tính của bọn hắn.

Tên nam tử bên phải tay cầm trường đao tên là Lục Trúc, Mộc thuộc tính. Còn tên nam tử bên trái tay cầm trường thương tên là Dương Tuyền, Hoả thuộc tính.

Cả hai đều là đàn anh của bọn hắn, vào sớm Linh Hoàng Tông trước bốn năm.

Người quen gặp mặt, vô cùng đỏ mắt.

Vân Hi và A Lôi vốn không có hảo cảm gì với Linh Hoàng Tông cả, thế nên ra tay không hề có một chút cố kỵ, chiêu chiêu lấy mạng đối phương.

Cả người toả ra sát khí cuồng bạo, A Lôi tay cầm chiến chùy điên cuồng tàn phá. Đối thủ của hắn dù cho có vận dụng linh khí tấn công, cũng bị khí thế cuồng bạo một chùy của A Lôi đập tan, căn bản không thể ngăn cản được.

Vân Hi phía sau cả người như biến mất bên trong bóng tối. Chỉ cần một chùy của A Lôi bổ xuống, khiến hai tên nam tử kia lộ ra một chút sơ sẩy, Vân Hi ngay lập tức vung dao đánh lén.

Hai người phối hợp, vô cùng ăn ý.

Đối thủ của bọn hắn tên Mộc thuộc tính vốn bị tên Hoả thuộc tính khắc chế. Phối hợp vốn đã khó khăn, gặp được Vân Hi và A Lôi, càng thêm chật vật không thể tả.

Thời gian dần trôi đi, bên trong hang động dần dần xảy ra thêm nhiều cuộc chiến đấu khác nữa.

Có đội ngũ vừa gặp đã nội chiến giống Cao Lãng.

Có đội ngũ cùng đồng đội thì gặp đối thủ chiến đấu giống Vân Hi và A Lôi.

Lại có những đội ngũ may mắn hơn, gặp được người cùng thế lực với nhau. Tạo thành một đội ngũ lớn hơn, đi săn giết đối thủ khác.

Tại một hang động của đội ngũ cuối cùng.

Tí tách. . .

Tên đeo mặt nạ Thiên Binh từ trong bóng tối đi ra, máu tươi nhuốm lên chiếc áo choàng màu trắng của hắn.

Dần dần, máu tươi vốn đang bám bên trên từ từ chảy xuống dưới, sau đó nhỏ thành từng giọt xuống mặt đất.

Đằng sau lưng hắn, là thi thể đồng đội của mình, cơ thể bị đâm thành nhiều lỗ nhỏ.