Chương 7: Bên ngoài
Trong phòng trồng cây, lúc này chỉ mở một bóng đèn ánh sáng vàng ở góc phòng. Dưới nó, trên đất mọc lên rất nhiều mầm cây xanh non nho nhỏ.
Tủ lạnh cũng chỉ giữ rau củ quả được một thời gian. Mấy ngày trước Thiên Vũ cũng đã tranh thủ ăn sạch vì để lâu sẽ bị hư.
Đây là lý do hắn phải đi trồng thêm một số cây rau như xà lách, các loại cải, rau muống, hành lá, cà chua, … Thiên Vũ còn thử trồng thêm cà rốt và khoai tây, hai loại này cho củ ăn rất giàu dinh dưỡng, nhưng vì trong phòng không đủ ánh sáng nên hắn cũng chỉ trồng cầu may.
Các cây ngắn ngày này cũng chỉ mới phát triển cao 5,6 cm, nó cũng còi cọc hơn so với các cây phát triển ngoài ánh nắng bình thường.
Thiên Vũ tưới cho chúng một ít nước ngồi ngắm nghía chúng một tí rồi đi ra ngoài tắm rửa.
Thể lực hiện tại của hắn đã trở lại gần như bình thường. Hiệu quả của cái kỹ năng này hắn càng mệt thì nó phát huy càng rõ rệt.
Dựa vào nó mà hắn trở nên chăm chỉ tập luyện hơn. Sau khi tập xong không quá đuối sức, mà còn không b·ị đ·au nhức người.
Tắm rửa mát mẻ, Thiên Vũ liền hăng hái đi tới phòng hệ thống.
Hệ thống này hắn cũng hỏi tên qua, nhưng vì hệ thống nói hắn không có tên. Nên Thiên Vũ bèn phí công sức suy nghĩ một cái tên cho hắn.
Cuối cùng cả hai thống nhất lấy tên là “ hệ thống lão gia”.
Cái tên này chỉ là Thiên Vũ vô tình dựa trên tính cách của hệ thống mà gọi dại, nhưng ai ngờ có vẻ hệ thống lại rất ưng ý với nó, vì có nó thể hiện được được quyền lực bề trên “ như một ông chủ vậy”.
Toàn bộ điều phải dựa vào hệ thống để sinh tồn, Thiên Vũ cũng không thể không chùn mình mà chấp nhận giúp hệ thống vui vẻ hơn. Vì lợi ích tốt hơn hắn cần phải kéo gần quan hệ với hệ thống.
Có vẻ như hệ thống này cũng có cảm xúc và tính cách riêng. Điều này khiến Thiên Vũ càng muốn thân thiết hơn với hệ thống.
‘Dù sao làm việc với một người cởi mở với mình vẫn tốt hơn là một người lạnh nhạt với mình.’
Thiên Vũ đi vào trong phòng máy tính, căn phòng vẫn âm u như vậy. Từ khi nó bị biến đổi thì đến cả công tắt đèn cũng không mở lên được.
“ hệ thống lão gia, ta tới quét cơ thể”
| Tới bỏ tay vô lẹ đi|
Hệ thống vẫn không có kiên nhẫn với hắn như cũ, điều này Thiên Vũ cũng phải chịu đựng. Hắn chưa có mang lại tí lợi ích nào cho hệ thống cả.
Đây cũng là một trong những thứ thôi thúc hắn phải mau chóng mạnh mẽ hơn. Không còn nhiều thời gian, hệ thống không còn nhiều năng lượng. Mọi thứ đang tạo áp lực rất lớn cho Thiên Vũ.
Lần trước Thiên Vũ đo chỉ số của thì sức mạnh của hắn là 1.34 ( nghĩa là mạnh hơn người thường cùng độ tuổi cũng chiều cao cân nặng 1.34 lần). Hệ thống chỉ cho hắn biết vỏn vẹn như vậy. Nhưng cũng đủ để biết khả năng có đủ sức đánh lại một con xác sống hay không.
Quá trình quét rất nhanh, trên bản hiện lên chỉ số của hắn.
| chỉ số sức mạnh 1.57|
| Tình trạng sức khoẻ: bình thường|
| Ngươi còn quá yếu nhớt|
Điều này Thiên Vũ cũng đã dần quen, hắn biết bản thân hắn yếu đến cỡ nào.
Thiên Vũ cũng đã cố gắng hết mình, một ngày tập 3 buổi. Nhưng có vẻ thời gian là thứ hắn thiếu nhất lúc này, có những thứ hắn chưa sẳn sàng nhưng phải đi làm. Nếu có thể Thiên Vũ vẫn muốn nâng cao sức mạnh lên rồi mới ra ngoài.
Thiên Vũ thấy bản thân mình quá bức bách nên hỏi:
“ Vậy có cách nào mau chóng mạnh hơn nữa không? Ta thật cũng không muốn ra ngoài đó làm mồi cho xác sống”
| Rất tiếc là không, hiện tại hệ thống đang rất thiếu năng lượng, ngươi phải tìm ít nhất 1 viên hạch trung cấp về thì mới lấy được năng lực mới. |
Lần đầu hệ thống cũng không nói là xê dịch cần bao nhiêu hạch. Hắn cũng đã hỏi qua hệ thống, thì hệ thống khẳng định là cần ít nhất 3 viên cao cấp mới có thể miễn cưỡng xê dịch được. Nếu có thể thì càng nhiều càng tốt, tốt cho Thiên Vũ và cả hệ thống.
“ Được rồi, ta hiểu rồi.”
Nói xong Thiên Vũ có chút buồn bã đi về phòng của mình để chuẩn bị ngủ.
| Đợi đã!|
Đi gần tới cửa thì Thiên Vũ bị hệ thống kêu lại.
| Người hãy lấy cái này đeo lên tay, thiết bị này có thể định vị được các vật thể sinh mệnh sống ở gần, kể cả xác sống|
Từ cái lỗ phía bên phải trôi lơ lửng một vật hình dạng như đồng hồ đeo tay. Phía trên có mặt kính bóng loáng, dây đeo bằng kim loại nhìn rất hiện đại.
| Ngươi chỉ cần nhấn cái nút bên cạnh chiếc định vị là có thể quét được bán kính 1km ở xung quanh, trong đó có cả vị trí của những con xác sống cao cấp đã được định vị sẵn và khoảng cách từ chỗ ngươi tới chúng để cho tiện lợi di chuyển. |
Như đêm lạnh được cho thêm chăn ấm, Thiên Vũ cảm thấy được cứu vớt được phần nào. Có thêm món này hắn sẽ tránh né được rất nhiều mối nguy hiểm và biết được trước hướng của chúng.
| Đây là cái cuối ta có thể giúp ngươi miễn phí, giờ thì tự lực mà sinh tồn đi.|
“ Cảm ơn hệ thống Lão gia”
Thiên Vũ vui vẻ cầm máy định vị đi ra ngoài phòng trở lại phòng ngủ.
Lại một ngày nữa vất vả trôi qua, hôm nay là một ngày căng thẳng hơn bao ngày trước. Là ngày Thiên Vũ sẽ ra ngoài để lắp mấy tấm năng lượng mặt trời.
Có thể bên ngoài chẳng có gì cả, cũng có thể là bên ngoài có một vài con xác sống đang chờ hắn.
Những thứ chuẩn bị cho ngày hôm nay Thiên Vũ cũng đã soạn đầy đủ. Hắn sẽ mặc một cái áo khoác jean tay dài và một cái quần jean ống dài. Quần áo jean khá là dày và chắc chắn nếu nó thật sự tốt. Mặc dù đôi lúc hắn cũng thấy TV một số loại quần jean mà người ta quăn vào sở thú cho mấy con sư tử cắn xé để làm kiểu quần jean rách.
Để chắc chắn hơn Thiên Vũ đã lấy cuộn băng keo trong để quấn quanh tay, chân. Băng keo trong loại này cũng rất khó làm rách và độ trơn bóng cũng khá tốt rất khó đâm thủng khi quấn 2,3 vòng để bao bọc lại, chủ yếu là tránh bị cắn là được.
Đây là bộ giáp tốt nhất mà hắn có thể nghĩ ra hiện tại, có nhiều cách để phòng thủ tốt như việc quân lên người những thứ cứng hơn, chắc chắn hơn. Nhưng độ cơ động nó không bằng hiện tại, đối đầu với xác sống vô tri thì cơ động sẽ lợi hơn là chắc chắn. Tất nhiên nếu có cả hai thì càng tốt.
Thiên Vũ còn chẳng nghĩ ra cái gì tốt để bảo vệ đầu, vì không có cái mũ bảo hiểm nào dưới hầm cả nên hắn nghĩ là lấy cái nồi đội lên. Nó thật sự ngu ngốc, khi mà cái nồi cứ nghiêng qua nghiêng lại rất khó cố định.
Cũng may trong kho có một cây rìu cứu hoả to cán dài 90 cm. Cả cán cả lưỡi rìu bằng sắt khá nặng nhưng sức mạnh hiện tại của Thiên Vũ vẫn đủ khả năng vung được nó.
Đây là món v·ũ k·hí hắn rất ưng ý, uy lực vừa đủ, còn có thể chặt cây nếu cần. Thiên Vũ dự định hắn sẽ chặt bớt cây phía rìa tạo ra một hàng rào đơn giản xung quanh. Để có thể trồng một số loại cây lương thực phía ngoài.
Mà đó là chuyện sau này hắn mạnh lên.
Mặc đồ đầy đủ, Thiên Vũ kiểm tra camera một lần nữa, rồi đi tới cửa thang máy để đi lên nắp hầm. Hắn sẽ ra ngoài xem xét trước rồi mới di chuyển đồ đạc lên để lắp vào.
Hiện tại bên ngoài chỉ mới 7 giờ sáng, ánh nắng yếu ớt mang chút ấm áp dễ chịu.
Thiên Vũ mở nắp hầm ra, rất lâu rồi Thiên Vũ mới tiếp xúc với ánh sáng mặt trời nên mắt có chút nhức nhối không quen.
Hít một hơi không khí bên ngoài khá trong lành nhưng hắn không có dám đứng đó hưởng thụ, mà hết sức cẩn trọng nhìn ngó xung quanh, hắn mở máy định vị lên quét một vòng bán kính 500m bên ngoài có chút sinh vật sống. Thấy không có mối nguy hiểm nào ở gần hắn liền tắt định vị và đi ra ngoài quan sát kĩ mọi thứ.
Đúng là nhìn qua camera thì không bao giờ đã bằng việc trực tiếp quan sát mọi thứ bằng mắt thường.
Xung quanh căn hầm có lát dát cỏ dại mọc dài ra phía cánh rừng. Các cây rừng xanh um mọc san sát nhau cao khoảng 10m, một số cây còn ra một loại quả tròn màu vàng treo lủng lẳng thành chùm ở trên cành cây rất cao. Thiên Vũ không biết có ăn được không, các quả đó cũng rụng rơi rải trên mặt đất cũng rất nhiều.
Những cơn gió thổi qua các tán cây đung đưa xào xạc, cơn gió nhẹ cuốn theo không khí man mát buổi sáng thổi đến người Thiên Vũ, như chạm nhẹ nhàng vào làn da của hắn làm cho Thiên Vũ thoải mái mà rên lên.
“Wao~~~ Thật là thoải mái. Nếu không biết trước, đây là một hành tinh đây rẩy xác sống, Thì không khí thoải mái như vầy ai mà nghĩ nó nguy hiểm cơ chứ”
Nói không tận hưởng cũng khó cho hắn, vì cũng rất lâu rồi không được hít thở không khí bên ngoài. Rất nhanh Thiên Vũ trấn định lại, hắn vội vàng hành động.
Thiên Vũ trở về hầm và vát các tấm năng lượng đi lên phía trên. Mặc dù mỗi tấm chỉ rộng gần 1m và dài 2 m. nhưng số lượng chúng rất nhiều để lắp lại với nhau mới đủ rộng.
Sau hồi vất vả vận chuyển cuối cùng hắn cũng mang hết lên. Bật máy quét lên một lần nữa xác định an toàn. Thiên Vũ bắt tay vào lắp ráp, mọi thứ điều có khung và dây nối lại nên hắn làm khá nhanh. Cuối cùng là quan sát hướng mặt trời mọc và lặng, để thu được nhiều ánh nắng nhất ở hai hướng đó.
Mặt trời cũng gần lên trên đỉnh đầu, Thiên Vũ cấm dây điện của mấy tấm pin năng lượng mặt trời vào một lỗ cắm nối điện xuống máy trữ điện phía dưới hầm. Sau đó hắn trở lại kho quan sát máy có hoạt động ổn áp không, điện tăng lên chậm nhưng cũng là có tăng lên, chắc giữa trưa nó sẽ được nhiều điện hơn.
Thấy mọi thứ đã thuận lợi Thiên Vũ thở phào nhẹ nhõm, hắn không hề muốn một chuyện bất ngờ gì đó xảy ra mà mình chưa đủ khả năng để xử lý.
Hiện tại sức mạnh hắn chưa đủ đánh bại nổi một con xác sống sơ cấp. Không chỉ vậy, trong những ngày coi lại camera ghi hình hắn đã thấy được bóng dáng của một số loài động vật.
Các loại chim thì có vẻ bình thường nhưng số lượng rất ít, lâu lâu mới thấy một con bay qua khu vực của hắn.
Gần nhất hắn còn thấy một con thú gần giống như chó sói, nhưng toàn thân mục rữa, da thịt bong tróc, các cơ bắp như được tăng sinh thêm cơ thể trở lồi lõm không cân xứng, dáng đi khập khiễng không vững những nó chạy lại rất nhanh.
Nhìn qua nó Thiên Vũ sợ xanh mặt, hắn bình thường cần rất ít gặp động vật c·hết. Những con thú c·hết rồi mà còn di chuyển như vầy khiến con người ta nhìn vào mà sởn gai óc.
Vì thế nên hắn quyết định chỉ liều mạng đi lắp điện, sau đó thì sẽ trốn trong hầm để tập luyện cho đến khi sức mạnh ngang hoặc trên một con xác sống trung cấp mới đi ra ngoài để đánh quái.