Chương 33: Đêm yên tĩnh
Sau khi bàn giao một lúc xong.
Nuy Viễn cùng Alistia rời đi trong sự im lặng.
Việc Nuy Thức ra hiệu để Nuy Viễn đến gặp cũng chỉ để xem xét thái độ của em mình như thế nào, một phần vì gã muốn gặp lại em mình lần cuối.
Dù có nghiên cứu kỹ lưỡng đi nữa thì xác suất thành công lại rất thấp. Được mấy người có thể thành bán thi nhân cao cấp chứ.
Trước mắt đến Nuy Thức còn chưa bao giờ gặp qua.
Nuy Thức nhấn nút trên thiết bị liên lạc cho gọi đội trưởng Gai tới.
Không lâu sau, đội trưởng Gai đi vào ra dấu hiệu chào rồi hỏi.
“ Ngài cho gọi tôi?”
“ Cậu hãy cử thêm một số người nữa đi theo bảo vệ Nuy Viễn lúc đi về đi. Ta cảm giác không được yên tâm lắm, kế hoạch về sau còn trông cậy vào em ấy nhiều”
“ Vâng Ngài!”
Rất nhanh nhóm của đội trưởng Gai đã tụ tập cùng nhóm người của Nuy Viễn.
Đội trưởng Gai đi lại chào hỏi Nuy Viễn cùng Alistia xong thì mọi người cùng nhau xuất phát chứ không có nói gì thêm.
Nhóm đội trưởng Gai lần này chỉ có 4 người người như cũ. Nhưng do xe bọc giáp của Nuy Viễn đã không đủ chỗ nên bọn họ đành phải đi trên con xe khác.
Sau một buổi sáng đi đường mệt mỏi, buổi tối là lúc tất cả dừng chân tại một chỗ đất trống trải để ngơi.
Bọn họ cũng chia thành 2 nhóm ngồi tách biệt nhau. 2 bên cũng không có chuyện gì để giao lưu vì ở bọn họ vẫn như có một bức màng vô hình rất khó để giao tiếp.
Cũng có thể là kỳ thì mà cũng có thể là e ngại, nên tốt nhất vẫn nên nhiệm vụ ai người đấy làm.
Hai bên cũng có sự khác biệt, bên của Nuy Viễn thì bọn họ nấu những món rất thơm. Còn bên của Bán thi nhân thì chỉ có thể ăn thịt khô.
Ở bên nhóm bán thi nhân lúc này, đội trưởng Gai đứng dậy chuẩn bị đi vào rừng. Thì thanh niên cụt tay tên Xú cụt lên tiếng hỏi.
“ Đội trưởng anh đi đâu vậy? “
Đội trưởng Gai cũng không có khó chịu gì lạnh nhạt trả lời.
“ Ta đi giải quyết tâm sự một chút”
Xú cụt cười nói “ vậy tôi cũng đi cùng được chứ ?”
Đội trưởng Gai cũng không nói gì thêm mà quay lưng lại khóe miệng nở một nụ cười thâm độc, nhưng giọng lạnh nhạt đáp rồi vẫn đi tiến nhập vào rừng.
“ Được thôi “
Xú cụt đứng dậy đuổi theo đội trưởng cùng tiến vào phần tối của cánh rừng. Thực chất Xú cụt cũng không hề mắc giải quyết gì cả. Chỉ là hắn hôm nay thấy đội trưởng có gì đó rất lạ nên định đi theo để hỏi thăm xem sao.
Cả hai cùng tiến vào trong rừng. Đi một lúc Xú cụt cảm thấy đi giải quyết cũng không cần phải đi xa như vậy nên lên tiếng hổi.
“ Đội trưởng anh đi giải quyết đâu cần đi xa như vậy chứ.”
Đội trưởng Gai vẫn không có quay lưng lại nhưng vẫn trả lời.
“ Ta đi nặng nên là cần đi xa chút ấy mà. “
“ Tôi nghĩ khoảng cách này cũng được rồi đây.”
“ Haha, Đây đúng là chỗ thích hợp rồi” Đội trưởng Gai cười the thé hết sức đọa người khiến cho Xú cụt để ý hỏi.
“ Đội trưởng anh … sa..o ?”
Bộp!
Xú cụt chưa kịp hỏi xong thì đội trưởng Gai đã quay ngoắt lại túm lấy cổ của hắn. Khiến cho Xú cụt bất ngờ không kịp phải kháng đã bị nắm cổ nhất bổng lên không.
Lực bóp mạnh đến mức khiến cho Xú cụt không thể nói được mà chỉ có thể rên ư ử giãy dụa kịch liệt. Ánh mắt của hắn trợn lên mắt nhìn đội trưởng trước mắt từ sắc thái kinh ngạc ngờ vực chuyển qua tức giận.
Xú cụt không thể tin được, người trước mắt mình hoàn toàn không phải là người đội trưởng nóng tính hàng ngày. Mà trước mắt hắn, là một kẻ có một nụ cười quái dị mà ánh mắt tàn độc của một con thú khát mát.
Xú cụt lực chiến cũng không phải mạnh, sức mạnh hoàn toàn nằm ở kinh nghiệm chiến đấu với xác sống. Chiếc gai ở tay như món v·ũ k·hí lúc này cũng đã bị gã đội trưởng khống chế lại, hắn cũng không thể làm gì thêm.
Lúc này gã đội trưởng Gai lên tiếng hỏi “ Xú cụt, ngươi gia nhập doanh trại với mục đích gì ?”
Tất nhiên Xú cụt không thể trả lời lại được vì hắn còn đang bị b·óp c·ổ cứng họng đến thở còn thấy khó khăn.
Nhưng không chờ Xút cụt hiểu câu hỏi đó có ý gì thì gã đội trưởng ngoan độc trước mắt đã lên tiếng với giọng cười quái dị.
“ Hahaaa… Còn ta thì gia nhập doanh trại để chờ đợi thời khắc này, kha kha … “
Nói xong gã đội trưởng Gai lại cười với giọng điệu tàn ác, liền lập tức dùng lực bóp một cái “ Rắt rắt “ tiếng xương cổ vỡ nát vang lên. Xú cụt ban đầu còn kịch liệt giãy dụa lúc này thân thể đã xụi lơ. Ánh mắt hắn trừng lớn oan ức mà c·hết cũng không thể nhắm mắt được.
Chưa dừng lại ở đó, gã đội trưởng sử dụng tay còn lại giật phăng cái đầu của Xú cụt ra quăng dưới đất để đảm bảo hắn c·hết hoàn toàn. Hắn còn lấy cây chùy ra đập nát phần đầu, từ đó moi ra được một viên hạch màu xanh lá trong đầu Xú cụt rồi bỏ túi.
Gã đội trưởng vung vung tay sau đó lau lau tay vào đồ của Xú cụt, ánh mắt có chút chán ghét khi dính máu này.
Xử lý xong tất cả rồi hắn lại ngồi ở một cục đá gần đó lau tay và chờ đợi gì đó như chưa từng có chuyện g·iết chốc máu me gớm ghiếc xảy ra. Việc g·iết chóc này dừng như rất bình thường đối với hắn và cũng không có chút thương xót nào trong lòng.
Thời gian trôi qua khoảng 30 phút.
Ki A cô gái bán thi nhân đi theo trong đội hiện tại thấy có sốt ruột. Khi hai người đã đi lâu mà chưa thấy trở lại.
Cô quay lại hỏi gã đàn ông cao to đen kế bên.
“ B Black ngươi vào xem bọn họ làm gì mà lâu vậy?”
B Black cứ như bức tượng vậy không hề đáp lại cô gái.
Ki A cũng biết gã bán thi nhân trước mắt trước giờ cứ như một cái máy vậy. Gã chỉ nghe lệnh mỗi đội trưởng, ai nói gì cũng hoàn toàn không để ý đến.
Có lúc, cô có suy nghĩ B Black thật sự là một con robot, nhưng do làm gì có con robot nào ăn uống như người thường được cơ chứ. Nên đành cho rằng hắn là người bị vô cảm dị hợm, cô cũng không thích giao tiếp với những kẻ như vậy.
Nhưng tình huống hiện tại có chút không đúng, đội trưởng và Xút cụt đi lâu như vậy không biết là đang làm gì. Với bản tính nôn nóng của mình Ki A cũng không có ngồi chờ thêm.
Sau khi kêu B Black mà vô dụng, thì cô cũng đứng dậy chuẩn bị tiến vào trong rừng để tìm hai người kia.
Khi cô đứng dậy, B Black cũng đứng dậy đi theo. Cô cũng rất bất ngờ khi mà B Black tự hành động mà không có lệnh của đội trưởng, nhưng suy nghĩ là do hắn cũng muốn đi tìm cô cũng không nói gì thêm mà tiến vào rừng.
Bên phía Nuy Viễn cũng đã để ý đến động tỉnh bên phía nhóm người bán thi nhân.
Mặc dù là nhóm người này được Nuy Thức cử đi nhưng bọn họ cũng hết sức dè chừ chứng không hề buông lỏng.
Alistia ra lệnh cho một người lính bên cạnh tiến đến theo dõi 2 người bên đó, nếu có thể thì hỏi xem có chuyện gì xảy ra.
Người lính bên cạnh cũng hết sức sợ hãi và lo lắng nhưng không dám biểu thị ra mặt vì ban đêm mà đi vào rừng còn theo sau một nhóm bán thi nhân nữa thì sẽ không biết chuyện gì xảy đến với mình.
Lưng của hắn lúc này đã đổ đầy mồ hôi có chút do dự nhưng trước mắt Alistia đang nhìn mình hắn không thể kháng lệnh lập tức đứng dậy chạy theo.
Đến bìa rừng nơi nhóm bán thi nhân tiến vào thì hắn bình tĩnh rút thanh đao sau lưng ra từ từ tiến nhập vào trong theo dấu 2 người kia.
Cùng lúc này Ki A cũng đã tiến lại nơi mà đội trưởng Gai đã g·iết Xú cụt và ngồi chờ ở đó.
Lúc tiến gần tới thì cô cũng đã nghe thấy mùi máu tanh rồi, lo lắng cô lại tiếp tục đẩy nhanh tốc độ chạy tới nơi này.
Khi vừa tới nơi chứng kiến cảnh tượng trước mắt, cô muốn thét lên hỏi đội trưởng có chuyện gì đã xảy ra. Nhưng tiếng gì cũng không thể kịp phát ra nữa.
Trong chớp mắt, Ki A bị một lực tay khủng kh·iếp nắm cổ và thân lập tức vặn đứt lìa ra.
Cánh rừng yên ắng như chưa có một kịch biến gì xảy ra.
Lúc này gã đội trưởng lên tiếng.
“ Có vẻ như có một con bọ bán mảng đến đây ?”
Nghe thấy vậy B Black cũng không nói nhiều liền đứng nấp vào một bên bóng cây gần đó.
Thân hình hắn tuy to nhưng toàn thân khoác lên mình màu đen kịt, lúc này lại phát huy được tác dụng, hắn như biến mất vào bóng tối. Cho dù đứng cạnh hắn lúc này, mà hắn không cử động thì hoàn toàn không thể phát giác ra được.
Người lính đã xác định được phương hướng 2 người trước đã đi nên cũng đi không nhanh cũng không chậm. Hắn hết sức cảnh giác, bóng tối đối với hắn như kẻ thù, càng trong tối hắn lại càng cảnh giác hơn nữa.
Mọi người lình ở đây điều là những người tinh nhuệ và có khả năng đặc biệt nào đó. Như người lính đang theo dấu này không phải khi không mà Alistia cử hắn đi.
Hắn có một khả năng đặc biệt là khi vào trong tối khả năng n·hạy c·ảm lại tăng lên. Khiến hắn nhạy bén hơn đối với những mối nguy hiểm sắp xảy ra.
Khi hắn tiến gần vị trí của B Black đang nấp thì đột nhiên lông tóc lại dựng lên.
Lúc này linh cảm mách bảo cho hắn biết, nếu không đỡ ngay lúc này thì lập tức hắn sẽ c·hết. Hắn tin trực giác của mình còn hơn giác quan của hắn, vì vậy trong đầu lập tức nhảy số đưa mặt đao ra đỡ phía bên phải của mình.
Keng…
Tiếng kim loại và vào nhau bắn ra những tia lửa nhỏ sáng lên. Cùng này một lực khủng kh·iếp đánh thẳng vào thanh đao của hắn.
Biết trước nguy hiếm nên hắn đã toàn lực đưa đao ra chống đỡ nhưng không nghĩ tới một lực đánh tới này cứ như một chiếc xe tông thẳng vào đao của hắn, khiến cho thanh đao ép sát vào người của hắn.
Không dừng lại ở đó hắn còn b·ị đ·ánh văng ra xa vài mét, va một cái cây gần đấy rồi mới dừng lại.
Trong đầu lúc này hắn chỉ còn một suy nghĩ duy nhất là chạy, hắn phải chạy thật nhanh để thoát khỏi thứ đã t·ấn c·ông hắn.
Bây giờ việc tìm hiểu nhóm người bán thi nhân đã không còn quan trọng nữa. Dù là bọn người bán thi nhân t·ấn c·ông hắn hay là xác sống t·ấn c·ông thì cũng là một đáp án là có mối nguy hiểm đang đến.
Hắn nghĩ nhiều đến khả năng là nhóm người bán thi nhân đã t·ấn c·ông hơn. Nhưng cũng không kịp xác nhận nữa rồi.
Người lính cắn răng chịu đựng cơn đau khủng kh·iếp khi mà xương cánh tay và một vài xương sườn đã bị gãy sau cú đánh lén khi nảy.
Hắn lập tức bấm một cái nút màu đỏ ở trên bộ đồ của mình. Trên áo có 3 cái nút phân biệt là xanh lá, vàng, đỏ, tượng trương cho an toàn, cảnh báo và báo động.
Một khi bấm vào cái nút màu đỏ có nghĩa là nguy hiểm đến tính mạng, đã có 9 phần nắm chắc c·ái c·hết. Tất nhiên điều này không phải vô nghĩa mà để cảnh báo những đồng đội còn lại, bọn họ điều sẽ nhận được tín hiệu báo về liền lập tức biết ai đang gặp nguy hiểm và sẽ đưa ra sách lượt tiếp theo để ứng phó.