Chương 27: Hai kỹ năng mới.
Từ chương 26 qua chương 27 ta “nghỉ tay” lâu quá. Các Độc giả đọc nếu có thấy sai chỗ nào hay bất cập ở đâu thì góp ý sớm ta sẽ sửa gấp nha các nha. Lâu quá không viết lại có thể câu từ không được mượt từ từ sẽ ổn lại. Đa tạ đã thông cảm.
Thiên Vũ tiến tới bỏ hai viên hạch trung cấp còn lại vào cái lỗ bên trái của cái máy.
Trên màn hình lúc này cũng hiện lên vòng quay như thường lệ, trên đó còn đánh dấu các kỹ năng của hắn sở hữu bằng cách tô đen chúng đi.
____________________
| Công pháp Luyện Thể Lực |
Kỹ năng phản xạ nhanh*
Kỹ năng tăng tốc độ
Kỹ năng tăng cường cơ thể
Kỹ năng khéo léo
Kỹ năng nhảy cao
Kỹ năng nhìn trong bóng đêm
Kỹ năng nhịn thở dưới nước
Kỹ năng giảm mệt mỏi*
Kỹ năng hấp thu tốt
Kỹ năng tăng cường miễn dịch
Kỹ năng hấp thu nước
Kỹ năng da cứng
Kỹ năng biến lực*
Kỹ năng mọc tóc
Kỹ năng đào thải
…
Thiên Vũ ngước mặt lên nhìn màn hình ngẫm nghĩ không biết hắn sẽ có được kỹ năng nào, và hắn nhắm những kỹ năng hắn muốn có.
Nhưng việc này cũng không có giúp ích gì vì việc hắn có được kỹ năng gì là do cái máy c·hết tiệt trước mắt định đoạt.
Lúc này âm thanh hệ thống vang lên hỏi.
[ Có 2 viên hạch trung cấp, vậy ngươi muốn nhận kỹ năng từ cái hay là nhận một lúc]
Thiên Vũ khó hiểu hỏi lại “ Nhận từng cái với nhận một lúc có khác nhau gì à ? “
[ Không khác mấy cũng là nhận thôi ]
Thiên Vũ cảm giác cứ có mùi nguy hiểm ở đây, lại hỏi tiếp “ Không khác thì ngươi hỏi làm gì, tác phong làm việc của ngươi có rườm rà thế bao giờ ? Vậy là có gì khác ngươi nói rõ ràng hơn đi’’
[ Sao ngươi hỏi lắm vậy, chỉ là đưa ra lựa chọn thôi mà. ]
[ Ngươi chọn từng cái thì nhận cái này rồi lại quay cái kia rồi lại nhận tiếp]
[ Còn nếu ngươi, chọn một lượt rồi thì quay hết rồi nhận trong một lần ]
[ Ta hỏi để tiện thao tác thôi]
Thiên Vũ vẫn thấy có cái gì đó không đúng. Nhưng hắn thấy hệ thống nói cũng không có dấu hiệu gài bẫy hắn gì nên đưa ra chọn lựa của mình.
“ Vậy ta nhận một lần luôn đi cho nhanh”
Nói xong Thiên Vũ cảm thấy ớn lạnh nhè nhẹ, không biết do hắn tưởng tượng hay là thật mà nó rất mơ hồ. Nhưng hệ thống lên tiếng nói thì hắn cũng ko để ý nữa.
[ Rất tốt, nhanh gọn lẹ đúng ý ta, vậy thì ngươi quay lẹ đi]
Thiên Vũ tiến tới nhấn nút cách ( nút space ) trên bàn phím rồi ngước nhìn vòng quay đang chuyển động trên màn hình.
Hắn chi hy vọng có một kỹ năng có ích, dễ vận dụng, tiện lợi, ít tác dụng phụ, tốt nhất là không có tác dụng phụ.
Vòng quay chậm dần sau đó dừng lại một cái ô kỹ năng có tên là “ Kỹ năng khéo léo”.
Dù có chút mơ hồ về khả năng sử dụng nó nhưng nghe tên có vẻ cũng rất tiện dụng vì làm việc gì nếu có sự khéo léo sẽ hoàn thành nó tốt hơn. Thiên vũ cũng không quá thất vọng về kỹ năng này.
[ Ngươi nhấn thêm lần nữa để quay tiếp, lẹ cái tay lên dùm cái]
Thiên Vũ thiệt không hiểu cái hệ thống này nó đang gấp gáp gì hay đơn thuần là muốn hối thúc để chọc điên hắn.
Có chút bực mình lên nhưng Thiên Vũ vẫn kiềm chế lại rồi nhấn quay tiếp. Ô [ Kỹ năng khéo léo] tối đi rồi vòng quay lại bắt đầu chuyển động lần nữa.
Không lâu sau thì vòng quay đã dừng lại một kỹ năng mà Thiên Vũ cũng không muốn có lắm đó là [ kỹ năng hấp thu nước].
Nước thì hắn có thể uống để bổ sung nên nhìn thấy một viên hạch trung cấp của mình lãng phí vô một kỹ năng không có giúp ích nhiều cho mình thì thấy rất tiếc.
Thiên Vũ vò đầu nhăn nhó ngao ngán. Nhưng không chờ hắn chán nản xong thì tiếng hệ thống lại vang lên thúc dục hắn.
[ Quay xong thì đưa tay vào lẹ lên, ta không rảnh ở đây chờ ngươi quài được đâu ]
Thiên Vũ thấy hệ thống c·hết tiệt này rõ ràng là đang cố ý thúc dục hắn liền đáp trả “ Hệ thống ngươi thì bận cái gì mà không rảnh chứ, ta làm liền đây bớt hối thúc lại đi.”
Thiên Vũ đi lại cái lỗ để tay vào rồi ngồi xuống.
Sau những lần trước hắn nghĩ ngồi xuống đưa tay vào sẽ an toàn hơn là đừng. Lỡ chẳng may hắn xỉu ngang thì cũng đỡ bị ngã chật vật.
Từ cái lỗ đen dần sáng lên ánh sáng trắng, Thiên Vũ cũng chuẩn bị tâm lý rồi vì lần nào nhận kỹ năng điều nắm chắc sẽ không thoải mái gì.
Thiên Vũ cảm nhận được nguồn năng lượng kỳ lạ đi từ tay lên vào trong cơ thể mình sau lại lên đầu.
‘ Nó bắt đầu rồi’ Thiên Vũ thốt lên trong đầu, biết trước sẽ khó chịu nhưng mà mỗi lần nhận những kỹ năng khác nhau sẽ ảnh hưởng khác nhau khiến hắn không thể nào thích nghi được, như đang b·ị b·ạo h·ành, dày vò rất khó chịu.
Lần này là một luồng năng lượng mơ hồ không đau đớn lắm lúc là vào cơ thể thì chỉ thấy khác lạ đôi chút.
“ Lần này nhẹ nhàng vậy sao ? “
Thiên Vũ chỉ mới tự hỏi lên chưa kịp mừng rỡ thì hắn đã ăn trái đắng ngay.
Một cơn mơ hồ khiến hắn cảm thấy chóng mặt chưa từng có, đầu óc như bị đạo lộn lên. Tiếp theo đó là cơn buồn nôn khiến hắn không kiềm chế được mà phải cúi gục người xuống trước ôm bụng thục ói liên tục.
Thiên Vũ ho sặc sụa kèm theo n·ôn m·ửa mọi thứ trước đó hắn đã ăn ra trên sàn.
“ Ọe….ọe …. huệ…”
Cảm giác khó chịu này rất nhanh l·ên đ·ỉnh điểm rồi ngưng, nhưng cảm giác khó chịu còn đọng lại khiến hắn không thể nào thoải mái được.
Không kịp hồi phục thì trong cái lỗ lại sáng lên ánh sáng màu lam nhạt.
Thiên Vũ thấy thế tá hỏa rốt cuộc biết được hệ thống tại sai lại hỏi hắn. Rõ là muốn cho hắn lựa chọn vào ý này để nguyên combo h·ành h·ạ liên tục đây mà.
“ Đợi … ta…“
Thiên Vũ khó khăn vội vàng thốt lên hai chữ nhưng đã muộn màng.
Luồng ánh sáng lam nhạt đi vào trong cơ thể nhưng một dòng nước xoa dịu đi bớt sự bức rức buồn nôn khó chịu đang trong người Thiên Vũ.
Ánh sáng xanh này không đi lên đầu, mà lan ra khắp người hắn.
Ánh sáng mang chút dễ chịu khiến Thiên Vũ buông lỏng, chưa kịp thở dài một hơi thì đột ngột xuất hiện một cảm giác khó chịu ngứa ngáy dưới da trải dài toàn thân.
Từng nơi ánh sáng xanh đi qua, nó lan ra ngoài lớp da Thiên Vũ khiến cho cơ thể hắn như như được bao phủ bởi một tầng ánh sáng nhàn nhạt.
Nhìn có vẻ đẹp, nhưng thật sự cảm giác của Thiên Vũ hiện tại là thống khổ không thể tả, lớp da không những ngứa mà còn châm chít, nóng rát, đau đớn như muốn rát ra khiến cho Thiên Vũ không nhịn được mà rên la liên tục.
Được một lúc hắn không thể chịu đựng được nữa thì mắt đã trợn trắng, không còn biết gì nữa rồi ngất xỉu, nằm xụi lơ trên mặt đất. Hắn gục xuống cắm mặt vào bãi ói mà mình mới nôn ra.
Tình cảnh của Thiên Vũ hiện tại giống như một con chuột ướt bị quay trong cái máy giặt mới đi ra.
Bị cơn chóng mặt, buồn nôn h·ành h·ạ, cơ thể còn thì ướt, làn da thì tiết ra một lớp dịch nhầy nhụa trong như nước nhưng hơi đục khiến cho bộ đồ cũng ướt sũng, nhớt nhát. Làm cho Thiên Vũ đã tắm rồi giờ phải tắm thêm lần nữa.
Không biết qua bao lâu, Thiên Vũ dần dần mở mắt ra, mọi thứ còn rất lờ mờ trong mắt hắn.
Thiên Vũ cố gắng gượng ngồi dậy lắc lắc đầu cho mình tỉnh táo lại một chút. Đau đớn quá mức khiến hắn bị ngất lúc nào bản thân cũng chẳng biết. Từ từ hắn cũng định hình lại được những gì.
Phát hiện hắn bây giờ người tình cảnh thậm tệ như thế nào, hắn không hiểu sao lần này lại kịch liệt như vậy. Từ lúc hệ thống nó có dấu hiệu là lạ khiến Thiên Vũ không muốn nghi ngờ cũng không được nên hỏi.
“ Hệ thống Lão gia sao lần này phản ứng nó lại kịch liệt như vậy? “
Màn hình sáng lên với tiếng ngáp dài của hệ thống.
[ Hoiiiii…. Ngươi nhận kỹ năng xong thì đi đi còn kêu réo cái gì nữa]
Thiên Vũ hắn thì đang h·ành h·ạ nằm liệt dưới đất mà cái hệ thống thờ ơ này lại còn như kiểu đang ngủ mà còn bị làm phiền thì hắn khó chịu hỏi lại nữa.
“ Ngươi lần này cố ý phải không ? “
Nghe hắn nói vậy hệ thống tỏ vẻ nghiêm túc lại
[ Cố ý ? ]
[ Mỗi kỹ năng khi nhận thì sẽ có những tác động khác nhau lên cơ thể ngươi, phản ứng như thế nào sao ta biết được chứ mà có ý ]
Hệ thống nói với giọng diệu khó chịu mà châm biếm lại, như kiểu, Thiên Vũ lúc nào cũng nghĩ xấu về nó.
Thiên Vũ không cải lại được vì việc này hắn cũng không rõ, là hệ thống đang nói xạo hay hắn đa nghi. Hắn nhìn vào thái độ của hệ thống thì có vẻ như lời nói của hắn đã đụng chạm tới tự tôn của hệ thống này khiến nó khó chịu.
Nhưng hắn rõ ràng là cái hệ thống này muốn hắn chọn, nhận hai cái kỹ năng liên tiếp, nhưng hắn không có bằng chứng, chẳng thể bắt bẻ được.
‘ Hay là mình đa nghi quá rồi ‘
‘Không không, phải là hệ thống này chắc chắn cố ý, nó mãi cũng chẳng tốt lành hơn được, nhưng hiện tại không thể phản ứng quá lên, làm như vậy chỉ cho cái hệ thống này dễ dàng “nắm thóp” lấy cớ mà đàn áp ngược lại thôi. Chờ đi cái hệ thống c·hết tệt, có ngày ta sẽ tìm được chứng cứ ngươi cố ý b·ạo h·ành ta. Gừ…’
Thiên Vũ càng suy nghĩ thì sự căm thù càng lớn, hắn nghiến răng ken két trong lòng.
Thấy Thiên Vũ cứ đứng đó, mặt đủ mọi cảm xúc, thì hệ thống biết ngay là hắn đang nguyền rủa nó trong lòng đây mà, nên bèn lên tiếng.
[ Này, người ngươi thì dơ, còn đứng ở đó ngây người suốt làm cái gì vậy. Nếu gọi ta lên chỉ để đổ thừa lỗi tại ta thì mau cút đi, cho ta nghỉ ngơi, làm phiền người khác vui lắm à]
Thiên Vũ bị đá động nhìn lên màn hình hệ thống với ánh mắt bất thiện. Nhưng trong phút chốc lại kiềm chế lại được mà trở lại bình thường.
Thấy Thiên Vũ không đáp hệ thống lại lên tiếng trục khách tiếp.
[ Ngươi đi lẹ đi, rồi còn dọn dẹp cái mớ hỗn độn ngươi đã để lại dưới sàn kìa]
[ À, sẵn tiện lau dọn vệ sinh hết hệ phòng một lần luôn đi, ngươi làm dơ nguyên phòng rồi đấy. ]
[ Lần này ngươi chỉ nôn thôi, chẳng biết ngươi sẽ làm ra cái chuyện dơ bẩn hơn không, nghĩ ta chẳng dám nghĩ nữa. ý dà]
Càng nói cái hệ thống này càng đáng ghét.
Thiên Vũ tức điên người, cái hệ thống này đang coi hắn là một ôsin để sai vặt sao. Biết rõ ràng là hắn đã làm chỗ này nó dơ, hắn chắc chắn sẽ đi dọn nhưng qua có giọng của hệ thống này sao mà nó đáng ghét, khiến Thiên Vũ không nhịn được mà lớn tiếng quát.
“ TA BIẾT RỒI, ĐI LIỀN ĐÂY”