Chương 10: Mừng trở lại!
(Chú thích của tác giả: Từ tập này các từ “Khả năng” trong các công pháp sẽ chuyển sang từ “Kỹ năng”. Vì các chương trước nhiều chỗ quá, không thể sửa chữa hết được nên ta định sửa từ tập này để tránh cho việc đọc bị rối và cũng hợp lý hơn, mong các đọc giả thông cảm.)
Buổi sáng, lo chạy đi g·iết xác sống mà quên cả ăn sáng, bây giờ Thiên Vũ đã thấy hơi đói bụng.
Giữ cẩn thận việc hạch trong người, hắn thu xếp dọn dẹp mấy cái xác này ra bìa rừng phòng trường hợp nó sẽ dụ những con xác sống hay động vật khác tới.
Thiên Vũ nhìn quanh và phát hiện, ban nảy chiến đấu đã làm hỏng một tấm pin năng lượng mặt trời.
Thiên Vũ đã cố gắng đi lại sửa nó nhưng không được, nên đành bỏ qua và trở lại căn hầm để đi tắm loại bỏ các máu me trên người và bộ giáp của hắn.
Tắm xong, Thiên Vũ cũng không vội đi vào phòng hệ thống liền, mà để viên hạch trên bàn rồi đi lấy gì đó ăn, trận chiến đã tổn hao rất nhiều năng lượng.
Thiên Vũ tự hứa với lòng là sẽ cố gắng ăn uống tốt rồi mới chiến đấu. Lỡ may có c·hết cũng sẽ thành con ma no.
Trở lại căn phòng hệ thống, Thiên Vũ lấy ra viên hạch đặt vào cái lỗ bên trái.
Được vài giây thì cái lỗ như nhận được tín hiệu, liền có tiếng bụp vỡ ra.
Từ cái máy từng sợi dây như dây điện cấm chằng chịch như rễ cây trong căn phòng bỗng có luồng ánh sáng màu xanh lam ngọc bao bọc rồi chạy dọc theo nó từ từ lan tràn ra các hướng khiến cho căn phòng như có sức sống trở lại.
Ánh sáng màn hình sáng trở lại kèm theo âm thanh chanh chua mà quen thuộc đó làm cho Thiên Vũ có chút xúc động.
[ Không nghĩ mau như vậy mà lại phải gặp ngươi.]
[ Vậy ngươi hứa đem nhiều hạch về rồi đâu rồi.]
Đang đắm chìm trong sự vui mừng, hắn tưởng tượng một đoạn chào hỏi đầy xúc động. Thì đột nhiên bị kéo về thực tại sau câu nói của hệ thống khiến cho Thiên Vũ cứng đơ người. Tiếp đó là một tràng ngựng ngùng khi nhớ lại viễn cảnh ngày hôm qua làm cho Thiên Vũ không dám đối mặt mà phải liếc mặt đi chỗ khác giả ngơ. Lấp ba lắp bắp nói.
“ Nhiều hạch gì ở đây… hứa gì chứ… ta…ta đã nói như vậy bao giờ. Đem cho ngươi viên hạch còn không mau chống hấp thụ đi!.”
Lúc này Thiên Vũ biết mình đã bị lừa. Chẳng có vụ hết năng lượng gì cả, cũng không có vụ ngủ động gì hết, tất cả chỉ đang lừa hắn để hắn liều mạng tập luyện rồi lại liều mạng đi đánh xác sống.
Ngoài mặt thì tỏ vẻ bình tĩnh nhưng trong lòng đã ngập trời lửa giận, liên tục chửi ‘hệ thống vô sỉ, hệ thống l·ừa đ·ảo, hệ thống cáo già…’. Nếu bây giờ hắng biểu hiện ra ngoài thì chẳng khác nào là thừa nhận cái chuyện xấu hổ hôm qua.
‘ Thiên Vũ mày phải nhịn, phải nhịn không thể để phát hiện’
[ Rất tốt!]
[ Lần đầu tiên đã lấy được viên hạch khá tốt. Mặc dù nó cũng chỉ sắp đạt yêu cầu của trung cấp thôi. Nhưng có thể miễn cưỡng chấp nhận được.]
Thiên Vũ không ngờ mình đã đánh g·iết với một xác sống gần cấp trung.
Phải biết, hắn may mắn như thế nào khi mà đã có thể g·iết được nó, trong khi một con xác sống trung cấp có thể mạnh gấp 6 lần người thường.
Những hắn cũng có chút tiếc nuối. Thứ Thiên Vũ cần hiện tại là có thêm sức mạnh từ kỹ năng đặc biệt mà viên hạch này chỉ sắp đạt trung cấp thôi chứ chưa đủ.
Mặt Thiên Vũ có chút buồn bã và tự an ủi trong lòng rằng ‘ ít ra vẫn có điện sài’ thì hệ thống nói tiếp với giọng điệu đầy vẻ miễn cưỡng.
[ Viên hạch này tạm coi như trung cấp đi, vậy thì ta cũng sẽ cấp cho ngươi một lần quay kỹ năng đặc biệt, coi như ban phước.]
Thiên Vũ lại mắng mỏ trong lòng tiếp ‘Cái hệ thống c·hết tiệt, ngươi có biết ta suýt c·hết mới lấy được không, vậy mà ngươi dám tỏ thái độ đó’
Từ khi bị lừa biết bị lừa và độ vô sỉ của hệ thống này thì hắn cũng không kiêng dè mà liên tục chửi mắng trong lòng. Bây giờ hắn mới thấm thía được câu nói mà hệ thống nói cuối cùng trước khi “ giả bộ ngủ” là “ đừng tin ai ngoài kia” chắc chắn có cả cái hệ thống này trong đó.
Trên màn hình máy tính hiện lên một dĩa quay hình tròn có một cây kim hướng 3 giờ chỉa vào trung tâm, cứ như quay số trúng thưởng, trên đó đầy đủ các loại kỹ năng đặc biệt khác nhau.
Kỹ năng phản xạ nhanh
Kỹ năng tăng tốc độ
Kỹ năng tăng cường cơ thể
Kỹ năng khéo léo
Kỹ năng nhảy cao
Kỹ năng nhìn trong bóng đêm
Kỹ năng nhịn thở dưới nước
Kỹ năng giảm mệt mỏi
Kỹ năng hấp thu tốt
Kỹ năng tăng cường miễn dịch
Kỹ năng hấp thu nước
Kỹ năng da cứng
Kỹ năng biến lực
Kỹ năng mọc tóc
Kỹ năng đào thải
Thiên Vũ nhìn mà thèm khát chẳng màng đến thái độ lồi lõm của hệ thống nữa.
Mắt hắn đảo một vòng toàn bộ các kỹ năng, khi nhìn tới [kỹ năng mọc tóc] bức bối hỏi.
“ Có [kỹ năng mọc tóc] nữa là à? Cái này là ta tự cạo. Ta không cần cái kỹ năng này, loại bỏ nó ra khỏi danh sách đi”
[ Cái này không thể, đây là toàn bộ kỹ năng của công pháp luyện cơ. Nếu quay trúng thì cứ cho ngươi xui đi]
“ Ngươi…” Thiên Vũ tức giận nghẹn cả họng nhưng không thể làm cả, chỉ còn có thể cầu trời khấn phật trong lòng cho đừng trúng cái kỹ năng vô dụng này.
[ Ngươi lại nhấn giữ nút space trên bàn phím để chọn lực quay ]
Thiên Vũ thấy thật phiền phức nhưng vẫn đi lại nhấn giữ vào lúc space.
Có một cái ống xuất hiện bên trái màn hình và nó dẫn đầy lên, càng lên cao thì lực càng lớn.
Thiên Vũ nhận ra nó rất giống cá thể loại game 2d bắn nhau canh lực bắn và góc tọa độ mà hắn từng chơi, nhưng cái này nó không có góc tọa độ mà chỉ có ống lực bắn thôi.
Canh đúng một nửa ống thì hắn buông tay để dừng lại, cái dĩa bắt đầu quay nhanh vài vòng và chậm chậm dần lại. Khi có thể thấy được các ô ở gần cây kim trong đó có cái hắn không muốn nhất chính là [ kỹ năng mọc tóc] Thiên Vũ tá hỏa hét lên.
“ Đừng… đừng, đừng trúng cái này a!!!” Thiên Vũ vừa nói vừa liên tục đập bàn phím.
“ Đùng đùng”
Nóng giận không nhịn được hệ thống quản gia lớn tiếng quát.
[ Ngươi có thôi đi không? Nhận kỹ năng free mà còn p·há h·oại nữa. ]
Nghe tới cái giọng thấy ghét của hệ thống mà hắn muốn đấm mạnh thêm vài phát nữa, nhưng không thể hắn đã dừng tay lại.
‘Chẳng may để bị ghét thì người thiệt thòi chính là mình? Không thể.’ Thiên Vũ cố gắng khuyên nhủ bản thân mình.
Trở lại cái dĩa quay, cây kim đang vừa qua tới [kỹ năng biến lực] thì chậm đừng lại. Chỉ còn một tí nữa thôi nữa là sẽ qua ô [kỹ năng mọc tóc].
Thiên Vũ vỡ òa lên vui mừng và nhẹ nhõm trong lòng thầm kêu lên.
“Ông trời phù hộ mà”
[ Xí, Coi như tiểu tử ngươi may mắn đi ]
“ Ụa mà [kỹ năng biến lực] là sao? Nghe có vẻ không phế như [ kỹ năng mọc tóc] ” Thiên Vũ thắc mắc hỏi.
[ Vì kỹ năng này khó vận dụng nên ta sẽ giải thích cho ngươi, còn vận dụng được không thì tuỳ ngươi vậy]
[ Biến là sự thay đổi, lực là lực. Biến lực là thay đổi lực]
Hệ thống ngưng một tí rồi mới nói tiếp.
[ Cái kỹ năng này sẽ giúp ngươi rất nhiều trong việc luyện tập tầng 2- Tụ lực và chiến đấu, giờ thì lại đây tiếp nhận kỹ năng đi]
Thiên Vũ mặt nghệt ra với lối giải thích có cũng như không của hệ thống lão gia. Hắn đang trong chờ để được biết nhiều hơn về một kỹ năng khó để có thể hỗ trợ cho việc sử dụng cũng như biết đâu nó còn có tác dụng phụ nào đó như [kỹ năng giảm mệt mỏi].
Thiên Vũ mặt khó chịu hỏi
“ Ụa, rồi có giải thích hay chưa? Ta không muốn phải mém ngất xỉu giống lần trước đâu. Ngươi có thể giải thích thêm được không?”
[ Chẳng còn gì để giải thích cả]
Thiên Vũ cứ cảm giác như là do hắn không quay trúng cái [ kỹ năng mọc tóc]. Nên cái hệ thống này trở nên hờ hợt khó chịu với hắn vậy.
Thấy vậy, Thiên Vũ cũng thái độ lại hắn không nhịn được nữa nói “ Xí, Không giải thích thì thôi, ta tự mò, có c·hết thì c·hết chung”
Thả một câu nói xong, hắn đi lại phía cái lỗ bên trái thả tay xuống như lần trước để tiếp nhận kỹ năng.
Vẫn như cũ, một ánh sáng màu xanh nhạt bắt đầu phát ra từ cái lổ cảm giác một dòng điện lưu chạy vào cánh tay truyền lên đầu Thiên Vũ . Lần này hắn đã chuẩn bị tâm lý để đón nhận cơn đau.
Nhưng nay đã khác, cơn đau vừa chỉ lói lên một cái thì mọi thứ đã kết thúc, không có cơn đau dữ dội như búa bổ cũng không bị ngất đi giống lần trước.
Thiên Vũ rút tay ra úp ngửa 2 bàn tay, xoay xoay cái đầu để kiểm tra lại bản thân xem đã có sự thay đổi gì khác không.
Không có sự thay đổi gì bên ngoài, Thiên Vũ kiểm tra lại trong đầu của mình, đã có thêm một kỹ năng mới. Hắn không dám phát động kỹ năng, chắc cái nào cũng có tác dụng phụ mà hệ thống không thèm nói cho hắn biết.
‘ Phải tự mình kiểm tra cẩn thận mới được, không thể để hệ thống này chơi xỏ thêm lần nào nữa’
Sau một hồi bàn luận và tranh cãi, Thiên Vũ cũng không thể moi móc thêm tí thông tin nào từ cái hệ thống này. Hắn đánh mạo muội xin do chỉ số một lần.
[ Lẹ đi, ngươi làm như viên hạch ngươi to lớn lắm vậy, nhanh ta còn đi ngủ]
Thiên Vũ khó chịu nhăn mài đáp
“ Ngươi mà cũng biết ngủ à?”
Trên màn hình sáng lên vài dò chỉ số ít ỏi;
[Chỉ số sức mạnh: 5.30
Tình trạng sức khỏe: bình thường ]
[ Rồi đấy, ngươi đi được chưa]
Không kiêng dè gì, hệ thống lão gia tới tấp đuổi hắn ra khỏi phòng.
Thực chất hệ thống cũng phải để dành lại năng lượng cho hắn phòng hờ nhiều trường hợp xấu. Việc quay kỹ năng cũng chỉ là muốn cho Thiên Vũ thấy được hệ thống công bằng, chứ thật ra là hệ thống đang lựa chọn cái kỹ năng ít tốn hao năng lượng để truyền thừa nhất. Vì vậy, lúc tiếp nhận mới xảy ra ít đau đớn và nhẹ nhàng như thế.
Cũng không còn việc gì nữa Thiên Vũ quyết định rời khỏi phòng hệ thống. Trước khi đi hắn còn để lại một câu nói “ Mừng trở lại”. Vì ngại nên hắn nói rất nhỏ hồ như không nghe thấy được rồi vội vàng đi ra khỏi phòng vơi tâm tình vui vẻ.