Ta Không Làm Kiếm Chủ Đã Nhiều Năm

Chương 35




Lão ta vung tay lên, bốn lá cờ Chiêu Hồn bắn ra bay về phía tiểu sư đệ, chia ra bốn phương vị đông, tây, nam, bắc, ý đồ khoá chặt hắn ở bên trong Tỏa Hồn Trận.

Huyết vân đè xuống, cờ đen tung bay, oan hồn gào thét.

Tiểu sư đệ sắc mặt trầm tĩnh, đưa cây sáo bạch cốt trong tay lên, tiếng sáo cao vút sắc bén xông thẳng lên tận chín tầng trời, trấn áp tiếng gào thét của mấy vạn oan hồn từ bốn ngọn cờ Chiêu Hồn.

Thức hải của mọi người có mặt ở chỗ này đều bị khuấy động, trên khuôn mặt không khỏi lộ ra vẻ kinh hãi, nhanh chóng triệu hồi pháp khí bảo vệ quanh người.

Có đệ tử tu vi thấp thậm chí còn không kịp kêu lên một tiếng, trực tiếp ngất đi, bị đồng môn vội vàng khiêng đi.

Bên phía nhị sư muội cũng bắt đầu rối tung.

Nguyên Nguyên tỏ vẻ tức giận, dẫn đệ tử Hợp Hoan Tông bày ra pháp trận Thập Nhị Thiên Ma.

Trong lúc nhất thời, ống tay áo sặc sỡ tung bay, làn gió thơm thổi qua, trong tiếng nhạc sục sôi mang theo sát khí đằng đằng.

Nhị sư muội cười lạnh một tiếng, kéo váy lên ngồi xếp bằng, dùng tay không gảy dây đàn, tốc độ cực nhanh, khiến người ta nhìn tới hoa mắt, khí thế lao nhanh, giống như kim qua thiết mã.

Một đấu mười hai, trận thế không thua kém chút nào.

Các tông môn chính đạo của Cửu Châu bên này đã có bài học trước đó, lúc tiếng nhạc vừa vang lên, đã lập tức kết thành pháp trận, bảo vệ đệ tử tông môn của mình, ngưng thần quan sát thực lực hai tông môn tà đạo, thần sắc kinh hãi.

Vô Lượng Đại Sư niệm Phật, vô cùng lo lắng nói: “Mấy trăm năm không gặp, thế hệ tiểu bối của tà đạo thực lực đã cao minh như vậy. Chính đạo chúng ta sợ là chỉ có mấy người Kiếm Chủ Lưu Phong, Mị Vân Tông chậm chạp không trở về cùng Thanh Hồng tiên tử là có thể cạnh tranh được.”

"Ma dài đạo ngắn, hai trăm năm nữa chính là trận đấu tông môn hai phe chính tà, thật là khiến người ta phải lo lắng, chỉ hy vọng trước đó Kiếm Chủ Hồi Tuyết có thể nhanh chóng trưởng thành."

Giang Ly siết chặt thanh kiếm trong tay, khẳng khái nói: "Đại sư yên tâm, ta đã được kiếm Hồi Tuyết nhận làm chủ nhân, ta sẽ cố gắng hết sức ứng phó, không làm mất đi uy phong của chính đạo Cửu Châu chúng ta.”

Ta nhấc thanh kiếm Hàm Sương gãy lên.

Đám người Kiếm Tông đều cảnh giác bảo vệ Giang Ly ở phía sau, dáng vẻ giống như đang đối đầu với đại địch.

Ta cười nhạo một tiếng, bước ra khỏi cửa.

Tu vi của Huyết Sát lão tổ đã là hoá thần, chênh lệch tu vi giữa tiểu sư đệ và lão ta quá lớn, mặc dù lúc này nhìn qua hắn có vẻ thành thạo điêu luyện nhưng chẳng qua chỉ là lợi dụng khả năng công kích thần hồn trời sinh, hơn nữa đối phương cũng không phải thực sự muốn làm tổn thương hắn ta.