Chap 81 : Ghi Danh. ( 2 )
Trên đường qua chỗ đăng ký dự tuyển, hậu nhân của hai vị yêu hoàng trò chuyện cùng nhau khá sôi nổi, lần đầu tiếp xúc ngỡ như quen biết từ lâu, có lẽ vì bọn họ chung một huyết mạch nên cảm thấy thân thiết bội phần.
Đại thái tử : "Biểu muội !Nghe nói bọn ta còn mười hai cái tiểu muội muội nữa. Có phải các muội ấy ai cũng đều xinh đẹp như muội không?"
Nhị thái tử : "Thái Phi muội muội đẹp tới mức 33 tầng thiên cung cũng muốn nghiêng ngửa. Thật không nghĩ ra ai còn có thể xinh đẹp hơn muội."
Nữ nhân ai chả thích lời khen, yêu tộc công chúa quả nhiên bị mấy lời này làm cho cười tít mắt.
"Đại biểu ca và nhị biểu ca quá là khéo ăn nói. Ta còn một muội muội gọi Thường Nga, dung mạo ta hoàn toàn không thể so sánh được."
Đại thái tử. "Thường Nga? Có phải tiểu nha đầu mặc hồng y, ở tiệc mừng tuổi của huynh đệ chúng ta cứ nép vào người hoàng thúc, không nói chuyện với ai cả."
Thái Phi : "Chính là nàng."
Nhị thái tử liền tiếp lời. "Tiếc là muội ấy ít khi xuất hiện. Đó cũng là lần duy nhất nhìn thấy, vẫn là một tiểu nha đầu."
Thấy có mùi, Đế Hoang liền quay sang nhắc nhở thằng em trai đồ ăn và đồ cúng không có gộp chung mâm. Nhị thái tử bày tỏ trong lòng y chỉ có mình Quỷ Xa tỷ tỷ, tuyệt đối sẽ không dòm ngó đến nữ nhân khác.
Đám huynh đệ còn lại lặng lẽ che miệng cười, con mắt của nhị thái tử vẫn còn bị nâu do Quỷ Xa ném chiếc hài trúng hôm nọ.
Đến nơi ghi danh, trông thấy thiếu niên yêu tộc xếp thành hàng nối đuôi nhau xa tít mù, bọn họ nhìn nhau ngao ngán, cứ xếp theo thứ tự thì biết bao giờ mới đến lượt mình.
Thái Phi : "Chúng ta đến trễ quá."
"Biểu muội cứ đi theo ta là được." - Đại thái tử vênh mặt lên, một mạch đi thẳng đến chỗ yêu soái ghi chép.
Mấy tên yêu binh đứng gác nhìn thấy con ông cháu cha đã vội vàng ra dấu cho yêu soái, hắn lập tức đứng dậy quát nạt mấy thiếu niên đang chờ đến lượt tránh qua một bên nhường chỗ cho họ.
"Dao Ảnh đại nhân, bọn ta xếp hàng trước mà?" - Vài thiếu niên khó chịu kêu lên.
Họ từ vạn dặm nhân gian tu hành vất vả, thông qua nổ lực được đề cử tham gia huấn luyện thần tướng, để đứng đây xếp hàng ai cũng trèo hết 999 bậc thang. Giờ tự dưng bị chiếm chỗ, đương nhiên không phục.
Yêu soái nhíu mài. "Thiếu niên, chờ thì cũng đã chờ sáng giờ rồi, ngươi ghi danh muộn một chút thì có vấn đề gì sao?"
"Không chỉ có bọn ta, phía sau ai cũng vất vả xếp hàng, còn những người này vừa đến đã chen ngang, công bằng ở đâu chứ?"
Càng ngày càng nhiều tiếng kêu la phản đối, đám yêu binh nâng v·ũ k·hí lên muốn đàn áp họ liền bị một luồng uy áp trấn lại.
Lúc này đại kim ô sắc mặt lạnh tanh. Vốn nghĩ thông qua chuyện này có thể lấy được mặt mũi trước em họ, ai dè lại phiền như vậy.
"Nói cho đám phế vật các ngươi biết, ta là...."
"Mau nhìn kìa! Là yêu nhãn của thiên đế. Thiên đế đang quan sát chúng ta đó, lần này nếu biểu hiện tốt chắc chắn sẽ trúng tuyển." - Một vài thiếu niên phát cuồng hò hét chỉ tay l·ên đ·ỉnh đầu, giữa yêu vân mở ra hai con mắt đầy khủng bố nhìn thẳng xuống.
"Nghịch tử! Yêu tộc thực lực vi tôn, dám tranh chỗ thì dùng thực lực nói chuyện với người ta đi, đừng mang cái ghế thái tử của ngươi ra dọa người."
Đại thái tử còn chưa kịp phản ứng thì Yêu hoàng Đế Tuấn truyền âm đến, mấy cái thái tử khác cũng ngầm hiểu, hay rồi! Xem ra lần huấn luyện này không phải chỉ đi cho vui, Đế Tuấn sẽ đích thân giá·m s·át.
"Sao không nói nữa? Dựa vào cái gì mắng bọn ta phế vật, ngươi rốt cuộc là ai?" - Lũ thiếu niên xung quanh ùa lên.
"Ta là gia gia của ngươi!" - Đại thái tử toàn thân cháy lên hỏa diễm, dưới chân xuất hiện một kiện hậu thiên linh bảo, Xích Diễm thần khu, tay lại nắm chặt hai cái kim luân chùy.
Đây là dùng điều kiện đè người ta rồi, đám thiếu niên kia thần sắc ảm đạm, phàm trần yêu tu một cái pháp bảo đã khó tìm, huống hồ đấu cứng với hậu thiên linh bảo hai kiện.
Đế Hoang có pháp bảo, thế mạnh như chẻ tre, liên tiếp đánh cho 3 - 4 người khác nằm lăn lộn ra đất.
"Ngươi... Ngươi, cả ngươi nữa." - Hắn chỉ tay vào đám thiếu niên xung quanh. "Tất cả lên hết đi, một mình ta chấp hết tất cả các ngươi luôn."
Nhị thái tử đánh giá. "Hình như không được công bằng cho lắm."
"Này! Cho các ngươi mượn." - Thập thái tử ném cho đám thiếu niên thanh Trảm Tiên Phi Đao. "Vậy là công bằng rồi."
Đế Tuấn đang ngồi ở Đại Nhật cu·ng t·hưởng trà sém chút nữa trà sặc lên mũi. Hắn luyện chế Trảm Tiên Phi Đao, chưa bao giờ nghĩ tới lại có ngày thằng con út mang ra cho người khác mượn đánh đứa con lớn.
Đế Hoang rống giận. "Tiểu Thập! Tý nữa ta đánh xong đệ liệu hồn trốn đi."