Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ta Đông Hoàng Thái Nhất Không Ứng Kiếp

Chương 1 : Sự Nhầm Lẫn Tai Hại.




Chương 1 : Sự Nhầm Lẫn Tai Hại.

Lý Băng Thu dựa lưng vào tường, đôi mắt chăm chú quan sát những linh hồn mờ nhạt bên ngoài phòng chờ lớn.

Chúng lướt qua như những bóng ma, không có hình dạng rõ ràng, nhưng lại khiến không khí nơi đây trở nên u ám.

Hệ thống bên cạnh liên tục canh đồng hồ, đèn led nhấp nháy tạo nên không khí gấp gáp.

[ Tên hệ thống kia c·hết ở cái xó nào tại sao chưa tới đón ngươi nhỉ. ] - Nó nói, giọng điệu có phần cáu kỉnh.

Hệ thống đã cam kết rằng, nếu Lý Băng Thu hoàn thành nhiệm vụ của mình ở thế giới phong thần, hắn sẽ được trở về trái đất, quay lại thời điểm trước khi c·hết và có cơ hội sống một cuộc đời mới.

"Ngươi nhớ hứa gì với ta không?!" - Hắn hỏi, rồi nhắc lại về cái vụ nó cho phép mình mang theo pháp bảo phòng thân.

Hệ thống mang ra một tấm thẻ bài in hình Hỗn Độn chung ném vào trán Lý Băng Thu.

[ Hỗn Độn chung chứ gì? Có điều ta phải nhắc nhở ngươi, để tránh việc Triều ca nhà Thương thành cái rạp xiếc, mỗi lần sử dụng Hỗn Độn chung ngươi sẽ mất đi hai mươi năm thọ nguyên. ]

"Gì hả???" - Lý Băng Thu xoắn tay áo lên. Hắn sém chút tức lộn ruột gan, biết ngay tên cẩu hệ thống này sẽ ăn ngang nói ngược mà. Trụ vương vốn không phải người tu hành, sống dữ lắm là 50 tuổi, trừ một lần hai mươi năm tuổi thọ?!! Đây là đạo lý gì.

"Ngươi dám chơi ta!!!"

Hệ thống : [ Này!! Ta chẳng qua làm theo quy tắc, ngươi nói xem Hỗn Độn Chung bá đạo như thế, để ngươi tùy tiện sử dụng có phải quét sạch Tây Kỳ rồi không? ]

"Bảo sao lúc ta ra điều kiện lại đồng ý nhanh như thế!!" - Hắn tức tối không nói được gì, ai bảo nó là hệ thống, luật do nó đặt ra.



[ Thôi! Đừng giận mà! Đâu phải ai muốn làm Trụ Vương cũng được, ta là ta mến ngươi lắm mới sắp xếp đấy... Lâu thế không biết!! ] - Hệ thống nói, giọng đầy tức giận.

[ Ngồi yên đây! Ta đi tìm tên hệ thống kia cho ngươi ] - Nó lập tức bỏ qua ngoài, để lại Lý Băng Thu một mình trong không gian tĩnh lặng.

Hệ thống đi khỏi được một lúc thì bên ngoài truyền tới tiếng ầm ĩ.

Lý Băng Thu không thể không ghé đầu nhìn thử.

Một hệ thống mini, trông rất nhỏ bé đang bị các hệ thống khác vây quanh chửi rủa không ngừng.

"Ngươi thật vô dụng!" Một hệ thống to lớn gầm lên, giọng đầy châm biếm. "Ngươi đi tìm ký chủ mà lại quên save hình ảnh của hắn, giờ ngươi định làm gì đây?"

"Ta… Ta chỉ quên một chút thôi mà!'' - Hệ thống mini lắp bắp, rõ ràng là đang rất hoảng loạn. Nó nhìn quanh, ánh mắt cầu cứu nhưng không ai chú ý. "Ta nhớ tổng bộ nói hắn đang ở khu này."

"Khu này là những kí chủ đã trải qua nhiều lần luân chuyển, họ đến từ các thế giới mạnh mẽ, tên vừa được thử nghiệm như ngươi mà phụ trách một linh hồn cấp cao hả?" - Một hệ thống khác chen vào, vẻ mặt đầy châm chọc.

"Ta nhớ thế thật mà!!!" - Hệ thống mini biện minh, vẻ mặt tỏ ra bất lực.

"Thật là một hệ thống tệ hại!"- Giọng của một hệ thống khác vang lên, tiếng mắng chửi lại tiếp tục.

Hóa ra, không chỉ có ở thế giới con người, ngay cả máy móc cũng biết đá đểu nhau. Hắn quay lại, bước vào phòng của mình, để lại tiếng mắng chửi phía sau.



Nhưng ngay khi vừa đóng cửa lại, một dòng suy nghĩ phức tạp chợt lóe lên trong đầu hắn. "Có khi nào hắn là hệ thống của mình không ta?"

Lý Băng Thu suy nghĩ một chút, rồi quyết định ra ngoài. Hắn hắng giọng, thu hút sự chú ý của những hệ thống xung quanh. "Này, các ngươi ma cũ bắt nạt ma mới mà coi được? Hắn là hệ thống của ta đó."

Vì khu này là khu vip nên chúng không muốn sự việc bị đẩy đến cao trào, tất cả nhanh chóng giải tán.

“Xin chào!!” Hệ thống mini nhìn Lý Băng Thu với ánh mắt long lanh, hào hứng. "Ngươi là ký chủ của ta hả????”

Lý Băng Thu thay đổi 180 độ, cái hệ thống này không đáng tin chút nào, suy cho cùng chả ai muốn một công cụ hỗ trợ tệ hại.

"Ta không nghĩ vậy, chỉ tiện tay giải vây giúp ngươi thôi."

Hệ thống mini có chút thất vọng, ánh mắt nó lộ vẻ buồn bã. "Vậy ta tiếp tục ngồi đây chờ ký chủ của ta."

Nói xong, hắn đóng cửa lại tiếp tục chờ đợi. Thời gian trôi qua kéo dài hơn hắn tưởng.

Lý Băng Thu cố gắng làm cho bản thân bận rộn, nhưng không thể phủ nhận rằng nỗi lo lắng đang bắt đầu đè nặng lên tâm trí mỗi lần tiếng đóng cửa của các phòng xung quanh vang lên.

Cuối cùng, không thể ngồi yên thêm nữa, hắn quyết định mở cửa ra ngoài.

Lý Băng Thu vô cùng ngạc nhiên khi thấy hệ thống mini vẫn ngồi đó, không chịu rời đi. Nó tựa lưng vào tường, ánh mắt lơ đãng nhìn về phía hàng lang vạn giới.

"Ngươi chưa tìm được ký chủ của mình à?" - Hắn hỏi, cảm thấy có chút bất ngờ.

“Ta vẫn chưa tìm được, còn ngươi chưa đợi được hệ thống của ngươi sao?”- Hệ thống mini hỏi.



Đúng lúc này, không gian trước mặt Lý Băng Thu xuất hiện một khung hình cuộc gọi. Hắn nhận ra giọng nói quen thuộc của cẩu hệ thống. [ Ngươi đã tới thế giới Phong Thần chưa? Tên hệ thống được cử đến đón ngươi đã rời khỏi máy chủ nãy giờ lâu rồi. ]

"Làm sao mà ta biết được?'' - Lý Băng Thu nghi ngờ hỏi lại. "Nói cho ta biết đặc điểm của hệ thống ngươi sắp xếp đi, không có số hiệu không có tên gọi gì à?”

Tên hệ thống chính liền trả lời: [ Không có số hiệu!! Tên đó nhìn hơi ngáo một chút nhưng làm việc cực kỳ hiệu quả và chuyên nghiệp... Bộ từ nãy giờ không có ai đến đón ngươi thật luôn đó hả? ]

Nghe đến câu miêu tả đó, Lý Băng Thu liếc nhìn hệ thống mini, ánh mắt đầy hoài nghi. "Thật ra thì có... Nhưng...”

Tên hệ thống thở dài, còn quảng cáo rằng mình đã tuyển chọn kỹ lưỡng lắm, hệ thống nó nhờ phụ trách cho hắn từng đạt giải trí tuệ nhân tạo năm 4054. Phải sắp hàng đăng ký trước cả tháng mới đăng ký được.

"Giải trí tuệ nhân tạo năm 4054? À ờ!!" - Lý Băng Thu nhướng mài, hẳn là trí tuệ nhân tạo, cả ảnh của ký chủ còn không save. Ban giám khảo chấm giải trí tuệ nhân tạo đó chắc đến từ hành tinh Khỉ.

[ Nếu đến rồi thì đi đi nhé, chúc ngươi có cuộc hành trình vui vẻ. ] – Hệ thống nói rồi gác máy.

Lý Băng Thu nhìn xung quanh các phòng VIP, thấy tất cả đều hiển thị đèn đỏ, chứng tỏ không còn ai khác ở khu vực này. Hắn nhìn sang hệ thống mini rồi ra hiệu cho nó cùng lên đường.

Hai người bước vào một hành lang dài và ánh sáng rực rỡ, nơi có vô số cánh cửa lấp lánh dẫn đến nhiều thế giới khác nhau. Hắn không biết cuộc hành trình này sẽ đưa họ đến đâu, nhưng linh cảm rất là bất ổn.

Ba tiếng sau khi Lý Băng Thu và hệ thống mini rời đi, một hệ thống nhìn vô cùng hầm hố xuất hiện tại khu VIP. Nó chạy đi chạy lại, không ngừng gõ cửa các phòng gọi to.

"Xin chào!!! Có vị nào có chuyến đi tới Phong Thần giới không vậy???”

Một hệ thống lao công hút bụi đi ngang. "Anh bạn tìm gì vậy? Ký chủ phòng VIP lên đường hết rồi."

"Hả?" Hệ thống bốn mặt dừng lại, ánh mắt đầy hoang mang. "Tiêu rồi."