Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ta Đông Hoàng Thái Nhất Không Ứng Kiếp

Chap 10 : Bước Ngoặt Của Vu Tộc.




Chap 10 : Bước Ngoặt Của Vu Tộc.

Trải qua xuân tiêu, thiên đế thượng triều với dáng ngồi không tự nhiên. Bên dưới yêu thần yêu tướng ngầm hiểu hôm nay yêu hoàng đã có một trận đánh lớn. Hi Hòa tươi tắn khuôn mặt, đứng bên cạnh mĩm cười hạnh phúc.

"Ca ca..." - Đông Hoàng Thái Nhất lấy tay vuốt cổ ra hiệu. Đế Tuấn vội dùng thuật che lại.

Y giả vờ ho khan mấy cái để bớt sượng, sau đó lấy một đống tấu chương đặt lên trên.

Các phương chư thần mang toàn bộ hoạt động của yêu tộc trên dưới ba mươi ba tầng trời báo cáo đến. Thế lực đầu nhập yêu tộc càng ngày càng tăng, cống vật cũng vì vậy mà nhân đôi lên.

Cũng nhờ Thái Nhất dùng kiến thức vốn có của mình về hồng hoang các loại tiểu thuyết tận dụng hết thảy cơ hội để yêu tộc nhanh chóng quật khởi.

Cơ duyên, linh bảo vơ vét về tay cổ thiên đình không thể đo đếm.

Cốt truyện vì thế biến hóa, do yêu tộc quá hùng mạnh, vu tộc có phần thua thiệt, tuy có giao đấu mấy lần nhưng chưa kéo đến xung đột căng thẳng tới mức phải đánh động đại quân thảo phạt nhau.

Thái Nhất chuẩn thánh trung kỳ còn mười hai tổ vu đều là Đại La Kim Tiên viên mãn. Khoảng cách thật sự quá xa cho nên bọn họ chẳng dám công khai săn bắt yêu tộc như trước.

Đợi khi mọi tấu chương đều giải quyết ra tới, hắn mới đề cập chuyện ở Thanh Khâu hôm trước.

"Huynh trưởng chắc có nghe qua sự việc ta và tứ đại yêu thần đụng độ một tên vu tộc có thể khiển Hỗn Độn chung, ta muốn mượn Hà Đồ Lạc Thư nhìn trộm thiên cơ một chút để xem đối phương lai lịch thế nào."

Đế Tuấn liếc Côn Bằng.

"Việc này rõ ràng là vu tộc làm cần gì tra.... Yêu sư nói phải không?"

Quả tim Côn Bằng đập như trống trận. Hỏi câu này chính là kéo nhau ngồi chung con thuyền chìm trong truyền thuyết đây mà.

Hơi thở của y cùng Đế Tuấn dàn trận lần trước vẫn còn lưu lại trên Hà Đồ Lạc Thư, nếu chẳng may Thái Nhất nhìn thiên cơ phát hiện được thì đó là bằng chứng không thể chối cãi.

Côn Bằng :

"Bẩm bệ hạ, thần thấy có thể hắn là kết quả của một mối tình vu yêu thông gian. Cho nên việc vu tộc có nguyên thần cũng không phải không thể."

Đế Tuấn :

"Đúng đúng đúng! Yêu sư nói đúng! Vu yêu thông gian hậu đãi có truyền thừa của cả yêu và vu cho nên cơ thể vu tộc nhưng có nguyên thần cũng có thể giải thích."

Giả thuyết lập tức được chúng yêu tán thành, tất cả cho rằng cái này yêu tộc là cường giả Đại La Kim Tiên trở lên mới có hậu đãi mạnh mẽ như thế, bốn vị yêu thần liên thủ cùng chúng tán tiên, thêm cả Phục Hy đêm đó cũng không là đối thủ.

Đế Tuấn, Côn Bằng thở phào nhẹ nhõm, hướng dư luận đi theo cái giả thuyết này ít nhất cũng không ảnh hưởng lớn lao đến bọn họ.

Anh Chiêu yêu thần :

"Bẩm nhị vị điện hạ, thuộc hạ tình nguyện đi điều tra lai lịch kẻ thông gian này trị tội thích đáng."

Quỷ Xa yêu thần : "Đại La Kim Tiên cảnh ở thiên đình chứng tỏ chức vụ không nhỏ, vậy mà lại dám cùng vu tộc thông dâm. Tội này nhất định phải trị."

Chợt Cửu Anh yêu thần vuốt cằm hỏi vu vơ.



"Đông Hoàng điện hạ đã luyện hóa còn khắc cả yêu văn của mình lên Hỗn Độn chung. Có thể điều khiển được chí bảo đã luyện hóa ngoài tiên huyết còn ngoại lệ khác à?"

"..."

Toàn bộ thiên đình lúc này im lặng đến mức một con côn trùng bay ngang cũng có thể nghe được tiếng vỗ cánh. Dùng tinh huyết tế luyện thì ngoài máu của kẻ luyện hóa ra pháp bảo sẽ không tiếp nhận hiệu triệu của kẻ khác.

Đông Hoàng Thái Nhất tròn mắt nhìn qua nam tử tóc đỏ ngồi cạnh, Đế Tuấn mắt trái giật giật kèm theo gương mặt trắng bệch.

Tình huống gì đây.

Đúng là Hỗn Độn chung dùng máu luyện tế. Cho nên... Cho nên người thông gian là Đông Hoàng Thái Nhất sao? Đại vu kia bởi vì cùng huyết thống cho nên mới xài được Hỗn Độn chung.

Cái này tin tức quả thật chấn động thiên đình.

Yêu thần, yêu soái đưa mắt đầy hoài nghi nhìn lên vương tọa hai vị yêu đế, giờ phút này cả hai mặt mũi tối sầm. Thái dương tinh quang sau lưng đang không ngừng dao động.

Bọn họ muốn hỏi nếu Đông Hoàng có con với vu tộc, thế Vu - Yêu chiến còn muốn đánh nữa không?

Phá tan tĩnh lặng không gian, Thường Hi tức giận tra hỏi : "Thái Nhất? Ngươi vậy mà ngủ với vu tộc."

Ngay lập tức Đông Hoàng Thái Nhất vỗ một cái thật mạnh lên vương tọa, Hỗn Độn chung giận dữ bắn ra xung kích quét rộng. Toàn bộ yêu tộc thu về ánh mắt.

"Không là ta. Ta khẩu vị không nặng đến mức ngủ với đám người man rợ đó..."

Hắn ngập ngừng liếc mắt ca ca nói thêm. - "Huyết tế pháp bảo chỉ cần cùng dòng máu có thể điều khiển được. Hoành huynh cũng dùng được Hỗn Độn chung còn gì."

Ba chữ cùng dòng máu vả vào mặt Đế Tuấn. Dư luận chuyển cái nhìn từ Đông Hoàng qua thiên đế.

Tướng mạo đào hoa lưu thủy của Đế Tuấn từng có không biết bao nhiêu mỹ nhân chủ động bò lên giường y, nên nếu là con Đế Tuấn cũng sẽ hợp lý hơn nhiều.

Chánh cung yêu hậu tương lai mặt mài cực kỳ khó coi, y muốn cưới Thường Hi nàng còn có thể chấp nhận, đằng này có cả nhi tử với nữ nhân khác. Hi Hòa tức đến ngũ quan đều phát hỏa.

"Đột nhiên nhớ ra còn có chút việc phải về Quảng Hàn cung!"

Thường Hi : "Hai huynh đệ các ngươi thật đáng ghét. Tỷ! Chờ ta..."

"Bãi triều!"

Yêu tộc đại thần lần lượt rời khỏi cung kèm theo lời bàn tán sôi nổi.

Thiên đế không đuổi theo Hi Hòa, nàng đang giận có giải thích gì cũng thành vô nghĩa, y ngồi đó chống tay lên trán suy nghĩ hướng giải quyết mà không quên ném cho yêu sư ánh nhìn c·hết chóc.

Cái ý nghĩ vu yêu thông gian Côn Bằng thuận miệng nói nào ngờ lại ném Đế Tuấn vào chuyện rối rắm này.

Đông Hoàng Thái Nhất thấy thế cũng đứng dậy muốn rời đi nhưng rồi bỗng hướng Đế tuấn Thì thầm.



"Ca ca, phượng cốt của bàn phượng có thể cho ta không?"

Đế Tuấn :

"Đệ lấy phượng cốt làm gì?"

Đông Hoàng Thái Nhất : "Đệ suy nghĩ kỹ rồi, đệ muốn lấy Thanh Loan. Phượng cốt vốn của phượng tộc, vậy nên coi như là sính lễ mang trả lại họ."

Đế Tuấn gằn giọng, thiên uy bao phủ toàn thân.

"Một là đệ lấy Thường Hi hoặc là bất cứ yêu tộc mỹ nhân nào ca ca cũng sẽ không phản đối nhưng Thanh Loan phượng tộc thì không."

Đến nước này Đế Tuấn cũng không muốn giả vờ nữa, liền kiên quyết từ chối. Thiên hôn một khi kết thành sẽ có công đức vô lượng giáng xuống, y muốn nhân cơ hội ngàn năm có một này giúp tỉ muội Hi Hòa thăng tiến tu vi.

Hoặc một cái thế lực nào đó đảm bảo trung thành và có lợi cho thiên đình chứ không phải phượng tộc.

Thái Nhất kinh ngạc, lúc trước Đế Tuấn không có phản đối như thế.

"Ca ca, đệ và Thanh Loan tâm đầu ý hợp."

Đế Tuấn :

"Hỉ Thước bị đệ đ·âm c·hết. Kẻ mù cũng nhìn ra Thanh Loan đến với đệ vì cái gì. Mây gió qua đường thì được chứ muốn kết đạo lữ vi huynh tuyệt đối không đồng ý."

Thái Nhất :

"Thanh Loan hận hắn còn không hết, sẽ không có chuyện tiếp cận đệ trả thù cho kẻ bạc tình đó. Còn phượng cốt không phải bảo vật gì quá mức quý giá, chúng ta yêu tộc thiếu hàng tốt đâu?"

Thanh Loan cùng Hỉ Thước từng là đôi bạn lữ, nào ngờ Hỉ Thước mưu trộm phượng cốt đoạt phượng tộc khí vận để tu luyện, trên đường chạy trốn qua Bắc Hải đụng độ Đông Hoàng Thái Nhất bị hắn một chiêu đ·ánh c·hết. Phượng cốt từ đó trở thành vật sở hữu của cổ thiên đình.

Đế Tuấn lúc này triệt để nổi giận, y không có tiếc phượng cốt.

Thanh Loan trước đây yêu Hỉ Thước cả hồng hoang ai cũng đã nghe qua, đùng một cái quên hết người cũ mà tiếp cận đệ đệ y. Nói không có ý xấu ai mà tin được.

Đế Tuấn : "Thái Nhất à Thái Nhất, đệ người thân duy nhất của ta, ta không muốn bất cứ ai tổn thương đệ."

Đông Hoàng Thái Nhất : "Ca ca cũng là người thân duy nhất của đệ, đệ rất hy vọng sẽ có được sự chúc phúc của huynh."

"Đệ... Rồi đệ sẽ hối hận."

Từ trong thức hải Đế Tuấn bay ra một viên hỏa châu đỏ rực Nam Minh Ly Hỏa. Có thể nhìn rõ một bộ xương bằng vàng ẩn hiện bên trong.

"Đi đi." - Y nói.

Đông Hoàng thái Nhất vui mừng nhận lấy phượng cốt rồi hóa thành kim quang hướng về Vạn Hỏa sơn mà đến.

Về phần tin đồn vu yêu thông gian từ cổ thiên đình bay xa đến tận điện thờ Bàn Cổ của thập nhị tổ vu bên dưới chân Bất Chu Sơn.

Đế Giang tổ vu mở cuộc đàm luận khẩn cấp. Hắn lần lượt nhìn hết thảy huynh đệ.



Hậu Thổ, Huyền Minh hai cái tổ vu nữ tính duy nhất liền khẳng định : "Bọn muội lúc nào cũng tu luyện không rời tổ bộ nửa bước. Chuyện thông gian cùng yêu tộc chừa bọn muội ra?!"

Chúc Dung hướng mắt nhìn bên kia, chỗ thủy chi tổ vu Cộng Công đang lặng thin nãy giờ.

"Đế Giang đại ca, hết chín phần là lão thủy ngủ với Đế Tuấn, tên đại vu hôm đó mặt mũi giống hắn lắm. Răng hô, mũi tẹt, lại còn đần độn."

Nghe thế Cộng Công liền muốn xông lên b·óp c·ổ Chúc Dung nhưng tự mình kiềm chế xuống.

"Ta lại thấy hỏa chi pháp tắc của ngươi vô cùng tương thích với hai con quạ kia. Không chừng là con trai của ngươi. Mau lên thiên đình đón thê tử mình về ngay còn kịp."

Hậu Thổ đỏ mặt : "Đông Hoàng Thái Nhất với Chúc Dung đại ca rất xứng đôi."

Chúc Dung : "Ta và con chim đó chỗ nào hợp?"

Huyền Minh tỏ ra phấn khích : "Chỗ nào cũng hợp hết. Huynh chẳng phải rất thưởng thức thái dương chân hỏa còn gì?"

"Ta thích lửa cũng có tội a?"

Chúc Dung méo mặt, hắn là hỏa thần cho nên hứng thú với các loại lửa là chuyện đương nhiên.

Đế Giang :

"Chúng ta vu tộc cũng không phải là một cục đá vô tri ai muốn nói gì cũng được, chuyện tên đại vu bí ẩn đó Hậu Thổ muội muội, ngươi có phát hiện gì không?"

Hậu Thổ :

"Ta không! Gần đây ta cảm giác chính mình muốn đột phá nhưng vẫn thiếu một cái gì đó. Ta nghĩ ta nên ra ngoài một chuyến."

Toàn bộ tổ vu nghe thế vô cùng mộng bức, Hậu Thổ muốn đột phá. Quá tốt rồi. Như vậy cũng không lo yêu tộc nhị hoàng làm khó.

Tuy nhiên Đế Giang, Chúc Cửu Âm lại thoáng chốc thất vọng, Hậu Thổ muội muội muốn đột phá Chuẩn Thánh, bọn họ là huynh trưởng tu vi lại không có dấu hiệu khởi sắc.

Sắp tới Hồng Quân giảng đạo lần ba, ước lượng sẽ giúp cho yêu tộc cường giả thăng tiến không ít.

Vu tộc theo con đường lấy lực chứng đạo, không có nguyên thần để thấu hiểu huyền cơ trong lời giảng của đạo tổ. Đi nghe đạo chẳng thu hoạch được gì, chính là thể loại đàn gãy tai trâu.

Muốn mạnh lên cần phải đi săn bắt những chủng tộc khác để luyện thể. Gần đây thực lực Đông Hoàng Thái Nhất tăng mạnh, muốn bắt yêu ăn thịt lại càng gian nan.

Chúc Cửu Âm :

"Đại ca, hay là chúng ta dẫn theo huynh đệ ra bên ngoài hỗn độn thời không săn bắt dị chủng hung thú. Ở hồng hoang đại địa không sớm thì muộn cũng bị hai con quạ kia dòm ngó."

Cú Mang tổ vu rít một hơi dài :

"Nhị ca nói có lý... Nhưng ngoài hỗn độn màn đêm bao trùm không một tia sáng, nguy hiểm trùng trùng. Sảy chân một cái thân tử đạo tiêu không thể nghi ngờ."

Xa Bỉ Thi tổ vu : "Từ ngày yêu tộc nổi dậy đàn áp vu tộc chúng ta sớm đã không còn đường lui. Chẳng bằng ở đây ngày qua ngày lo sợ hai con quạ kia thì ra ngoài xông pha một chuyến. Đến khi thực lực cường hãn trở về nhổ lông bọn hắn mang đi nấu canh."

Hấp Tư tổ vu : "Phải đánh liều đi hỗn độn thời không một chuyến thôi."