Chương 07 : Sợ Hãi
Hắn hi vọng từ trong ánh mắt đối phương nhìn ra một chút sơ hở nhưng từ đầu tới cuối ánh mắt của đối phương không hề rung động tĩnh lặng như mặt hồ mùa đông
Hơn nữa con mắt của đối phương không giống người bình thường, bên phải là màu xanh đại dương bên trái là màu đen
Tống Thiên Hùng phát hiện khi nhìn vào đó quá lâu hắn sẽ cảm thấy choáng váng đồng thời tim đập nhanh hơn bình thường có lẽ do hắn bị áp lực đè nén trong thời gian dài nên bây giờ sinh ra ảo giác
Tống Thiên Hùng lắc đầu vài cái lấy lại tinh thần, những gì Hạo Thiên nói làm cho Tống Thiên Hùng cũng bắt đầu lo lắng
Mục đích ban đầu hắn chạy tới đây cũng chính là vì h·ung t·hủ khi Tống Thiên Hùng đang chuẩn bị đi ngủ thì thuộc hạ gọi điện tới nói có mấy huynh đệ trong bang bị g·iết . Dựa vào v·ết t·hương trên t·hi t·hể bọn họ đoán có thể là do cao thủ ra tay gọi hắn mau tới xem xét
Vốn đang trong giai đoạn t·ranh c·hấp địa bàn tình hình rất căng thẳng nên Tống Thiên Hùng và Tống Hữu Đức lập tức chạy tới ngay
Sau khi tới nơi nhìn qua v·ết t·hương cả hai như trút được gánh nặng ban đầu còn tưởng mấy người này là bị cao thủ dùng loại võ kỹ cao thâm nào đó g·iết c·hết nhưng may mắn là không phải
Bọn họ chỉ là bị ai đó dùng sức mạnh g·iết c·hết nếu muốn chỉ cần hai người dùng tới thực lực bọn hắn cũng làm được v·ết t·hương giống như vậy, chỉ cần không phải chênh lệch cảnh giới thì không vấn đề
Nhưng bây giờ nghĩ lại chuyện này cũng không đơn giản, hai người bọn họ là có thể đối phó được với người này nhưng những người khác trong bang đây?
Nếu giống như những gì đối phương nói h·ung t·hủ không ở chính diện khiêu khích mà trốn một góc nào đó ở sau lưng đánh lén vậy chuyện này đúng là một cơn ác mộng
Còn chuyện h·ung t·hủ có thể tập kích trụ sở Tống Thiên Hùng cũng không lo vì trong trụ sở có một tên luyện đan sư do hắn mời tới cảnh giới còn cao hơn hắn . Dù người đó không thiện chiến đấu nhưng ngăn cản h·ung t·hủ hẳn không có vấn đề
Càng nghĩ Tống Thiên Hùng càng thấy khó chịu từ ban đầu tiện đường tới đây Tống Thiên Hùng muốn thuận tay thu hồi địa bàn vốn chỉ cần mấy câu nói là xong có rất nhiều thời gian để đi điều tra h·ung t·hủ. Nhưng đột nhiên thiếu niên này xuất hiện phá vỡ kế hoạch của hắn nếu không phải tại tên này bây giờ bọn hắn đang đi điều tra và truy tìm h·ung t·hủ
Cứ như vậy tiếp tục dây dưa cũng không phải cách nhưng Tống Thiên Hùng không muốn bỏ qua chuyện này đơn giản như vậy
Hạo Thiên thấy vẻ mặt do dự của Tống Thiên Hùng thì âm thầm thở dài nhẹ nhõm, chỉ thiếu chút nữa là thành công Hạo Thiên đang suy nghĩ tiếp theo nên làm thế nào để thúc đẩy một bước này. Trong lúc Tống Thiên Hùng đang do dự Tống Hữu Đức cũng đang suy nghĩ
Đối mặt cứng đối cứng với Hạo Thiên liên tục ăn thua thiệt trước mắt thấy sắp phải thua, không có cách nào khác Tống Hữu Đức chỉ có thể đổi một bộ chiến thuật trước tiên nên nhượng bộ đối phương lui lại một bước để tránh mũi nhọn
Sau đó dựa vào ưu thế của bọn hắn ép đối phương đi vào đường cùng rất nhanh hắn đã tìm ra cách Tống Hữu Đức tiến lên phía trước mỉm cười nói
"Vị huynh đệ này nói rất hay là chúng ta hiểu lầm ngươi . Xem như để xin lỗi ta lấy thận phận phó bang chủ mời ngươi tới trụ sở của chúng ta nghỉ ngơi một đêm sáng mai chúng ta sẽ chuẩn bị một ít quà xem như để bồi thường cho hiểu lầm tối hôm nay
Bây giờ chúng ta phải quay về điều tra h·ung t·hủ, huynh đệ ngươi đi theo chúng ta đi, xe đang để ở ngoài kia vẫn còn chỗ ngồi huynh đệ ngươi thấy thế nào? "
Còn có thể thế nào? Chỉ cần là người bình thường ở trong trường hợp này đều biết là không thể đi trước mắt Hạo Thiên cũng chưa nghĩ ra lý do gì hay để từ chối chỉ có thể tiếp tục đối cứng
Hạo Thiên rất muốn chửi thề nhưng chỉ có thể giữ trong lòng, Tống Hữu Đức đột nhiên xông ra khiến cho mọi chuyện rẽ sang một hướng khác khiến cho Hạo Thiên rất khó chịu nhưng mặt ngoài Hạo Thiên vẫn rất bình tĩnh nói
"Rất cảm ơn ý tốt của các vị nhưng không cần lãng phí thời gian cho ta các vị nên dành thời gian để truy tìm h·ung t·hủ thì tốt hơn "
Thấy Hạo Thiên từ chối Tống Hữu Đức không giận mà vẫn giữ nụ cười, hắn nói
"Chắc hẳn huynh đệ ngươi vẫn đang giận chúng ta ta biết đó là lỗi của chúng ta nhưng vẫn mong huynh đệ thông cảm vì trong bang phái các huynh đệ trong bang đều gắn kết như keo sơn, thân như ruột thịt . Đột nhiên có tới bốn người bị g·iết khiến cho chúng ta cũng không giữ được bình tĩnh mà hành động lỗ mãng mong huynh đệ tha thứ ..."
Nói xong Tống Hữu Đức thở dài lắc đầu vẻ mặt đầy tiếc nuối sau đó hắn nói tiếp
"Thực ra mời huynh đệ về trụ sở ngoài việc để tạ lỗi chúng ta còn muốn nhờ huynh đệ ngươi giúp chúng ta điều tra h·ung t·hủ vừa rồi được chứng kiến khả năng suy luận và tư duy của huynh đệ khiến ta bội phục
Ta chắc chắn nếu huynh đệ chịu trợ giúp chúng ta sẽ tìm được h·ung t·hủ trong thời gian nhanh nhất, hơn nữa ngươi cũng là nhân chứng trong vụ này nên huynh đệ là người thích hợp nhất để giúp chúng ta phá án mọi người thấy có đúng không? "
Câu cuối cùng là Tống Hữu Đức đối với những thành viên của Thiên Hùng bang hỏi, mấy người đó cũng gật đầu lên tiếng đồng ý
Hạo Thiên thấy vậy cau mày có vẻ như Tống Hữu Đức đang định tẩy trắng cho Thiên Hùng bang sau đó thuận thế ép Hạo Thiên làm theo ý hắn . Nếu cứ tiếp tục như vậy sớm muộn cũng thua nhưng tạm thời cũng không nghĩ ra cách gì hay trước tiên cứ kéo dài thời gian rồi nghĩ cách sau
Hạo Thiên nói
"Được các vị xem trọng như vậy khiến ta cảm thấy thật vinh hạnh nhưng đáng tiếc là ta không thể giúp được gì nhiều, vì những thứ ta biết ta đều đã nói hơn nữa nơi đây là địa bàn của Thiên Hùng bang lấy thực lực và ưu thế của các vị còn cần một kẻ ngoại lai như ta giúp hay sao ?"
Tống Hữu Đức thở dài nói
"Có thể là có thể nhưng chúng ta nên chọn phương án tối ưu nhất không phải sao ? Hơn nữa bây giờ các huynh đệ trong bang hẳn đang rất nóng nảy muốn nhanh chóng tìm ra h·ung t·hủ nếu bọn họ biết vì ngươi từ chối lời mời khiến cho thời gian tìm kiếm kéo dài thậm chí làm cho h·ung t·hủ chạy mất e rằng hậu quả rất nghiêm trọng
Đến lúc đó ta cũng khó mà bảo vệ ngươi, cho nên ta hi vọng huynh đệ ngươi hợp tác với chúng ta một chút . Dù sao ta cũng không ăn thịt ngươi nên không cần sợ "
Mấy tên bang chúng ở phía sau cũng lên tiếng nói
"Đúng vậy vừa rồi chỉ là hiểu lầm chỉ cần ngươi giúp chúng ta Thiên Hùng bang sẽ không bạc đãi ngươi "
"Lúc đầu là do chúng ta nóng tính dẫn đến sự việc không đáng có hy vọng huynh đệ bỏ qua giúp chúng ta một tay hai bên đều có lợi "
Đối với lời nói của mấy tên bang chúng Hạo Thiên chỉ cười nhạt không muốn phản ứng dĩ nhiên mấy tên này là người của Thiên Hùng bang đối với hành động của bang chủ và phó bang chủ biểu thị là mắt mù tai điếc có chọn lọc
Bỏ qua mấy tên bang chúng, đối mặt với chiến thuật vừa đấm vừa xoa của Tống Hữu Đức khiến Hạo Thiên cảm thấy hơi khó chơi vì tiếp tục đối đầu một cách cứng rắn thì sẽ sinh ra phản ứng trái chiều nhưng thuận theo đối phương thì tương đương bị bọn hắn nắm gáy sống hay c·hết đều tùy vào đối phương
Bây giờ Hạo Thiên cần nhanh chóng lấy lại ưu thế nếu không sẽ bị Tống Hữu Đức ép vào thế bị động đến lúc đó sẽ rất phiền phức và cách nhanh nhất để lấy lại ưu thế là t·ấn c·ông
Nhưng phải thay đổi kế hoạch một chút đổi một phương án t·ấn c·ông . Từ nãy tới giờ hai người bọn hắn thích chơi trò giả nhân giả nghĩa vậy Hạo Thiên có thể t·ấn c·ông từ điểm này có điều làm như vậy sẽ chọc giận hai người này
Nhưng ngay từ đầu hai tên này đến đây cũng không mang thiện ý gì cho dù bây giờ Hạo Thiên có thể khiến đám người này rút lui thì ngay mai bọn hắn cũng quay lại, xa hơn một chút sau này Hạo Thiên rời đi bọn hắn sẽ chuyển mục tiêu sang ông bà lão cho nên... Hai tên này biến mất sẽ tốt hơn !
Nghĩ tới đây trong mắt Hạo Thiên léo lên một chút sát ý nhưng rất nhanh thu liễm đồng thời cả Tống Thiên Hùng và Tống Hữu Đức đều rùng mình một cái vừa rồi hai người đều chợt cảm thấy một loại lạnh lẽo phát ra từ sâu trong linh hồn . cảm giác giống như bị thứ gì đó để mắt tới nhưng rất nhanh thì biến mất .
Không đợi hai người suy nghĩ Hạo Thiên lên tiếng nói
"Nếu các vị cần giúp đỡ mà trong khả năng của ta đương nhiên ta sẽ không từ chối, nhưng ta sẽ không đi đâu cả, nếu cần giúp có thể tới đây tìm ta"
Tống Hữu Đức nghe vậy thì mừng thầm trong lòng, tự nhủ kế hoạch sắp thành công nhưng mặt ngoài vẫn bình tĩnh nói
"Chúng ta có ý tốt chỉ muốn mời huynh đệ đi làm khách nhưng ngươi một mực từ chối đòi ở lại chỗ này khiến ta rất nghi hoặc phải chăng ở đây còn giấu thứ gì mà chúng ta không biết ? hi vọng huynh đệ giải thích một chút "
Hạo Thiên dĩ nhiên nghe hiểu ý tứ trong câu nói của Tống Hữu Đức, hắn cười nhạt nói
"Có vẻ như phó bang chủ lại nghi ngờ ta là h·ung t·hủ, mới mấy câu trước ngài còn xin lỗi muốn mời ta đi làm khách .Giờ lại nghi ngờ ta phó bang chủ đổi ý cũng quá nhanh chứ ?
Mà thôi ở đây cũng không có người ngoài hai vị không cần diễn nữa ta cũng không rảnh cùng hai vị tiếp tục giằng co nên ta nói thẳng
Ta biết hai vị rất căm ghét ta vì dám chống đối các ngươi, nên hai vị bày ra nhiều chiêu trò như vậy chỉ vì đang muốn trả thù ta
Nói trắng ra là bằng mặt nhưng không bằng lòng, dù sao chuyện cũng đã rõ một chín một mười cả hai bên đều biết đối phương muốn làm gì nên thẳng thắn một chút đỡ tốn thời gian
Nếu các vị cảm thấy chuyện truy tìm h·ung t·hủ không quá gấp thì có thể về nhà ngủ một giấc đợi sáng mai bình tĩnh lại rồi đi tìm cũng được "
Nụ cười đọng lại trên mặt Tống Hữu Đức hắn nheo mắt nhìn Hạo Thiên trong ánh mắt đầy sự nguy hiểm hắn nói
"Nếu từ đầu ngươi biết điều một chút thì chúng ta cũng không cần lãng phí nhiều thời gian như vậy giờ thì ngươi không có lựa chọn nào nữa, nên biết điều một chút để tránh đau khổ và tránh liên lụy những người khác nữa "
Hạo Thiên cũng không tức giận mà bình thản nói
"Bây giờ lại đổi qua uy h·iếp sao ? Ta cũng không ngờ phó bang chủ lại là người có lòng dạ hẹp hòi như vậy, xem ra tên h·ung t·hủ này cũng không phải người xấu vì ít nhất hắn sẽ bỏ qua cho người vô tội còn hai vị đây ỷ vào người đông thế mạnh làm việc ngang ngược không nói lý lẽ
Có khi vụ việc lần này cũng vì hai ngươi mà ra khiến cho bốn người bị liên lụy vào! "
Mấy tên bang chúng ở phía sau nghe được cũng bắt đầu nhỏ giọng thì thầm gì đó, Tống Thiên Hùng không nhịn được nữa tiến lên nổi giận nói
"Ngươi ngậm máu phun người... "
Nói xong Tống Thiên Hùng dậm chân phóng ra trong nháy mắt vọt lên mấy mét tới trước mặt Hạo Thiên tay như móng vuốt vồ tới cổ Hạo Thiên
Hạo Thiên vẫn luôn đề cao cảnh giác nhưng cũng không t·ấn c·ông, hai chân hắn phát lực lùi lại năm sáu mét duy trì khoảng cách trong khoảng thời gian ngắn giao lưu Hạo Thiên có thể sơ bộ đoán ra tính cách của hai người này
Bang chủ thì cao ngạo, tự mãn, mắt cao hơn đầu dựa vào cách hành động và nói chuyện Hạo Thiên đoán vụ việc lần này hắn sẽ không tham gia mà giao cho thuộc hạ còn mình thì đợi kết quả
Phó bang chủ thì làm việc cẩn thận và thông minh hơn nhưng vẫn làm theo lệnh của bang chủ có vẻ như là quân sư của hắn khả năng cao là vụ này sẽ do hắn phụ trách
Cả hai có một điểm chung là tâm địa hẹp hòi và xấu tính, mục đích cuối cùng chỉ vì tư lợi . Trước đó Hạo Thiên bịa ra một tên h·ung t·hủ rất nguy hiểm và lợi hại lấy tính cách hai người này sẽ không trực tiếp ra tay mà giao cho thuộc hạ điều tra . Hạo Thiên có thể dựa vào điểm này đả kích bọn hắn
Hạo Thiên nhếch mép cười nhạt nói
" Tống bang chủ nóng tính như vậy khó mà làm được đại sự ngoại trừ mấy điều ta vừa nói vẫn còn nữa
Hai vị ở đây nói dông nói dài nhiều như vậy ngoài gian hàng nhỏ phía sau ta còn vì hai vị sợ cả hai người đều không nắm chắc đánh bại được h·ung t·hủ sợ hắn trả thù cho nên không dám đi mà định để các huynh đệ trong bang điều tra thay ngươi nạp mạng để đối phương hả giận mà bỏ qua cho hai vị
Tất cả các việc hai vị làm nói vì bang phái nhưng thực tế chỉ vì lợi ích của chính mình hai vị chưa hề quan tâm tới sự an toàn của những huynh đệ khác !"
Mấy người Thiên Hùng bang nghe Hạo Thiên nói bắt đầu xôn xao sau đó đồng loạt nhìn về bang chủ và phó bang chủ chờ lời giải thích
Tống Thiên Hùng bị Hạo Thiên làm cho tức giận không nhẹ tay run run chỉ vào Hạo Thiên nhưng không nói được gì sau khi hít sâu một hơi lấy lại bình tĩnh Tống Thiên Hùng nghĩ lại hắn bắt đầu cảm thấy sợ tên thiếu niên này
Những gì đối phương nói Tống Thiên Hùng chưa hề nghĩ đến nhưng sau khi ngẫm lại nếu đối phương không nói ngày mai hắn cũng sẽ làm như vậy giống như đối phương đoán trước được mọi hành động của hắn
Từ đầu tới giờ thiếu niên này chiếm thế chủ động nhiều nhất những lời hắn nói khiến Tống Thiên Hùng không phản bác được
Càng nghĩ Tống Thiên Hùng càng cảm thấy sợ hãi, bị nghiền ép về thực lực không đáng sợ vì còn có thể trốn tránh nhưng bị nghiền ép về trí lực mới đáng sợ vì chỉ có thể gồng mình chịu đựng mong đối phương bỏ qua
Loại đối thủ này muốn đối phó phải đánh nhanh diệt gọn không thể để đối phương sống sót nếu không thì đừng nên đắc tội
Mà bây giờ Tống Thiên Hùng đã đắc tội thiếu niên này thông qua mấy lần giao thủ Tống Thiên Hùng thử tính toán thực lực hai bên và kết quả là hắn không có nắm chắc tiêu diệt đối phương
Nếu cả hắn và Tống Hữu Đức cùng tiến lên...