Chương 3: Tử vong
Huyên vốn đã nhìn thấy tiềm năng của Team Icy Fox từ lâu, những thành viên của đội tuyển này đều là bạn leo rank của hắn.
Phần lớn trong số hộ đều có kỹ năng rất tốt. Việc họ không thể đạt thành tích cao chỉ đơn giản là vì không có thời gian luyện tập thường xuyên và có một chiến thuật thật sự bài bản.
Nếu như có thể hoàn thiện được những điểm này, đây sẽ là một đội tuyển có thể cạnh tranh chức vô địch. Huyên biết rằng bản thân có thể giúp họ làm được việc đó.
Nếu như Huyên xin gia nhập đội tuyển, chắc hẳn là hắn sẽ được chấp nhận thôi, dù sao thì cái mác top 1 Thách đấu cũng chẳng phải là để trưng.
Tuy nhiên, hắn là kiểu người sẽ tuyệt nhiên không làm việc nếu không nhận được lợi ích đủ lớn.
Nếu tham gia vào đội tuyển với tư cách là một thành viên thông thường, hắn sẽ chẳng thể kiếm được quá nhiều tiền, kể cả khi vô địch.
“Ta sẽ biến Team Icy Fox thành nhà vô địch, và phần lớn tiền thưởng nhất định phải thuộc về ta.”
Đó chính là tham vọng của hắn.
Để có thể làm được điều đó, Huyên đã bỏ ra 2 triệu đồng để thành lập Công ty TNHH MTV Divine Việt Nam.
Sau đó, hắn sử dụng pháp nhân của công ty này đàm phán với Team Icy Fox và đoạt lấy quyền sở hữu đội tuyển này từ tay của Phan Đăng Bách với cái giá rẻ mạt chỉ 20 triệu đồng.
Hắn lấy căn hộ mà hắn vốn đã thuê từ trước đến giờ để làm gaming house cho đội tuyển, và trả lương 4 triệu đồng mỗi tháng cho các tuyển thủ để đổi lại sự tin tưởng của họ.
Tính tổng cộng trong sáu tháng Đấu trường danh vọng mùa xuân diễn ra, hắn chỉ tốn khoảng 150 triệu đồng cho kế hoạch của mình, bằng khoảng một phần hai thu nhập mà hệ thống cày thuê và buôn bán tài khoản do hắn bí mật điều hành tạo ra trong cùng quãng thời gian.
Sau khi thành công gia nhập Team Icy Fox, Huyên bắt đầu lên kế hoạch giảm thiểu tầm ảnh hưởng của Bách lên đội tuyển này. Nếu như Bách còn ở đó, hắn sẽ không thể dễ dàng trở thành đội trưởng và huấn luyện viên của đội đến thế.
Hắn cố tình lựa chọn vị trí trùng với Bách mặc dù là một người có thể chơi tốt ở mọi vị trí. Hắn củng cố chỗ đứng của mình không chỉ bằng cách thể hiện sự vượt trội về kỹ năng so với người đàn anh mà còn bằng cách gây dựng mối quan hệ thân thiết với các đồng đội.
Huyên thường xuyên rủ các thành viên trong đội đi chơi, tất nhiên là ngoại trừ Bách. Hôm thì đi ăn uống nhậu nhẹt, hôm thì đi hát karaoke tay vịn. Có hôm cá biệt thì thậm chí còn đi xông hơi mát xa, trải nghiệm tất cả các dịch vụ từ A đến Z.
Những hoạt động ngoài giờ luyện tập này giúp cho hắn nhanh chóng chiếm được cảm tình của tất cả các thành viên trong đội. Đặc biệt là trong bối cảnh họ đã phải trải qua gần hai năm sinh sống thiếu thốn về mặt vật chất.
Cho đến khi cảm thấy thời cơ chín muồi, Huyên liền thổ lộ mong muốn được đánh chính. Hiển nhiên là hắn nhanh chóng nhận được sự ủng hộ của toàn đội. Chỉ duy nhất Bách là không hề hay biết đến điều này.
Đó là lý do mà chẳng ai bảo ai, cứ mỗi khi Bách đánh chính thì các thành viên còn lại đều giữ lại một phần thực lực của mình. Kết quả mà họ nhận được hiển nhiên là một thất bại bởi chẳng đội tuyển nào có thể chiến thắng với những nỗ lực nửa vời như thế.
Ngược lại, cứ mỗi khi mà Huyên đánh chính thì họ lại cố gắng hết sức để mang về chiến thắng cho đội nhà. Sự quyết tâm đó, cộng với chiến thuật và kỹ năng được bổ sung từ vị trí của Huyên giúp cho họ giành được rất nhiều chiến thắng quan trọng.
Cứ như vậy uy tín của Bách trong đội tuyển ngày càng giảm sút. Trong khi uy tín của Huyên, ngược lại, bành trướng rất nhanh.
Cuối cùng, Huyên chỉ cần đơn giản lợi dụng danh nghĩa của công ty chủ quản, gây sức ép khiến cho Bách buộc phải rời đội tuyển. Sau đó, hắn tiếp tục lợi dụng hoàn cảnh uy tín của bản thân đang tăng cao để đề cử mình cho vị trí đội trưởng cũng như huấn luyện viên.
Tất nhiên là chẳng ai phản đối lại quyết định của những người đang trả lương cho mình, đặc biệt là sau khi chứng kiến một công thần lập đội như Bách bị loại bỏ. Chưa kể đến việc mối quan hệ của đồng đội với Huyên cũng đang rất tốt đẹp.
Phần lớn trong số họ đều cho rằng việc Huyên lên làm đội trưởng, không chỉ giúp cho thành tích của cả đội được cải thiện, mà cuộc sống riêng của chính họ cũng sẽ thuận lợi hơn.
Đó chính là thời điểm mà Huyên đạt được điều mình mong muốn.
Vô địch Đấu trường danh vọng mùa xuân 2025 đã giúp cho Huyên bỏ túi hơn 3 tỷ đồng, nhưng đó mới chỉ là bước khởi đầu trong kế hoạch dài hơi của hắn mà thôi.
Chỉ hai tháng nữa thôi, AWC - giải đấu Liên quân mobile chuyên nghiệp ở cấp độ cao nhất trên thế giới - sẽ chính thức khởi tranh.
Những đội tuyển mạnh nhất trên thế giới đều sẽ quy tụ về sân chơi này, và đương kim vô địch một khu vực lớn của trò chơi như Việt Nam là Team Icy Fox hiển nhiên là có một suất tham dự.
Giải đấu này nhận được sự ủng hộ và theo dõi của một số lượng fan hâm mộ Liên quân mobile khổng lồ trên thế giới. Vậy nên hiển nhiên là nó đã thu hút được rất nhiều nhà tài trợ, đồng thời mang lại cho nhà phát hành game những hợp đồng quảng cáo vô cùng béo bở.
Đó là lý do mà số tiền thưởng được dự kiến cho giải đấu lần này là một con số khổng lồ.
Chỉ cần có thể lọt vào top 4 thôi thì tiền thưởng mà cả đội có thể nhận được đã vượt quá những gì mà chức vô địch Đấu trường danh vọng mang lại cho họ, cụ thể là 300000 đô la Mỹ, tương đương với hơn 7 tỷ đồng.
Nếu như có thể giành được chức vô địch, họ sẽ bỏ túi số tiền thưởng lên tới 1 triệu đô la Mỹ, tương đương với khoảng 24 tỷ đồng.
Đó sẽ là mục tiêu tiếp theo của hắn.
“Mình sẽ làm gì với số tiền đó đây?”
Huyên bất giác bật ra một tràng cười đắc chí. Nếu như có thể đút túi 14 tỷ đồng trong số đó, hắn sẽ làm gì?
Mua nhà, mua xe hay là có những chuyến du lịch xa hoa với hàng loạt mỹ nữ bên cạnh?
Hắn chẳng thể liệt kê đầy đủ những việc mà hắn muốn làm với số tiền khổng lồ ấy.
Huyên rít một hơi thuốc thật sâu, trước khi tùy tiện vứt điếu thuốc còn đang cháy dở xuống đất và phủi áo đứng lên.
Trước tiên thì hắn cần phải trở lại sân khấu để cùng các đồng đội tham dự lễ trao giải cái đã. Mọi chuyện đều cần phải có trình tự của nó.
Tuy nhiên, khi mà Huyên toan quay lưng bước đi thì hắn cảm thấy một luồng không khí lạnh toát chạy dọc sống lưng.
Đó là một dự cảm không lành.
Huyên từ từ quay lưng lại, trước mắt hắn hiện ra một bóng người đàn ông quen thuộc.
Mặc dù người này đã đeo khẩu trang và đội mũ lưỡi trai che kín hầu hết khuôn mặt, nhưng thật chẳng khó để hắn nhận ra người này chính là Phan Đăng Bách.
Nhìn cái dáng vẻ có vẻ quẫn bách của anh, Huyên cảm nhận được một kế hoạch mờ ám xuất phát từ con người này. Tuy nhiên, hắn vẫn cố gắng tỏ ra bình tĩnh, thản nhiên nói:
- Anh Bách, sao anh lại xuất hiện ở đây?
Không thấy Bách trả lời, Huyên nói tiếp:
- Anh đến chung vui cùng bọn em sao? Vậy để em đưa anh vào gặp anh em nhé. Bọn em lúc nào cũng nhớ đến anh…
Bách vẫn im lặng, Huyên miễn cưỡng tiếp tục:
- Anh đến…
- Tao đến để g·iết mày! Thằng khốn nạn!
Một giọng nói trầm đục mang theo sắc thái thù hận vang lên.
Không để cho kẻ thù kịp thời phản ứng, Bách rút từ trong túi áo khoác ra một con dao làm bếp sáng loáng. Anh lao đến Huyên như một kẻ mất trí, trước khi đâm lưỡi dao sắc lẹm đó vào cơ thể của người đàn em.
- C·ướp đi tất cả của tao. Mày phải c·hết!